Người bên cạnh trở người, còn không ngừng động loạn khiến Liên Thẩm Kỳ dễ chịu tỉnh giấc, y nhìn người đang quay lưng về phía mình, đầu bị che phủ bởi chăn mỏng, khóe miệng liền cong lên.
Y trẫm thấp vòng tay đặt lên bụng Cẩm Lý, kéo người về phía mình, thủ thỉ:" Tỉnh rồi?"
Cẩm Lý:"..."
Anh duy trì trạng thái giả chết, trầm mặc không đáp.
Liên Thẩm Kỳ không nhận được câu trả lời, tay không yên phận di chuyển lên trên:" Tức giận sao?"
" Chậc"
Cẩm Lý chậc lưỡi, vùng dậy thoát khỏi ổ chăn, thoáng một cái đã lật người Liên Thẩm Kỳ ra, ngồi lên bụng y.
Cẩm Lý nheo mắt, hai tay nắm lấy má Liên Thẩm Kỳ, dùng sức véo mạnh một cái:" Nhóc con, dám thừa nước đục thả câu.
Hôm qua không tính, chúng ta làm lại một lần nữa."
Liên Thẩm Kỳ:"..."
Liên Thẩm Kỳ bất ngờ, tay lại theo phản xạ đỡ lấy eo của anh, giúp anh giữ thang bằng.
" Cẩm Lý..." em đây là nhớ lại rồi.
Liên Thẩm Kỳ thật sự rất vui vẻ.
" Nhóc con, lợi dụng người khác lúc gặp chuyện là hành động xấu, trẻ nhỏ không thể làm đâu." Cẩm Lý nheo mắt, tay rời khỏi má y, chạy dọc xuống ngực, không kiêng nể cúi người cắn lên vai y.
Vị trí ngồi cũng chuyển từ bụng xuống bên dưới, mông nhỏ chạm đến dục vọng đã ngẩng cao của Liên Thẩm Kỳ.
" Cẩm Lý, đừng náo." Liên Thẩm Kỳ ôn nhu gọi, âm thanh tăng thêm vài phần khản đặc.
" Em chỗ nào náo? Anh có thể nhân lúc em mất trí làm càn thì không sao, em mới động một chút, liền thành náo rồi? Hửm?" Vừa nói, mông nhỏ của anh vừa di chuyển, thuận lợi đem dục vọng kia càng thêm hưng phấn.
Liên Thẩm Kỳ mím môi, dùng sức ngồi dậy, xách Cẩm Lý đang làm loạn lên như xách một con mèo nhỏ.
" Ngoan, anh còn có việc." Liên Thẩm Kỳ đúng là rất muốn cùng anh tiếp tục, nhưng vấn đề bên quân đội không thể bỏ được.
Cẩm Lý ở trong tầm nhìn của Liên Thẩm Kỳ, hóa thành luồng sáng.
Thời điểm những luồng sáng ấy ngưng tụ lại, Cẩm Lý một lần nữa đẩy ngã Liên Thẩm Kỳ.
" Muốn chạy?" Cẩm Lý đè người xuống dưới thân, tựa như so với hành động hôm qua Liên Thẩm Kỳ làm với anh là như nhau.
Liên Thẩm Kỳ:"..."
Việc ở bên quân đội kia, hình như cũng không quan trọng lắm.
----
Buổi tối còn có bữa tiệc gia tộc, lần này thì không thể không tham gia được.
Cẩm Lý lười biếng ôm chặt Liên Thẩm Kỳ trên giường không buông tay, giọng mệt mỏi:" Em không muốn đi."
" Ngoan, anh giúp em." Liên Thẩm Kỳ đã hạ quyết tâm phải ở ngay trong bữa tiệc lần này giới thiệu anh.
Với tính cách của ba mẹ y, y không phải không biết rõ, nếu y không công bố ra ngoài, hai người này chắc chắn sẽ ở một bên chèn ép Cẩm Lý.
Với khả năng của Cẩm Lý, đương nhiên cũng không sợ anh sẽ gặp chuyện gì, nhưng Liên Thẩm Kỳ vẫn không muốn Cẩm Lý phải chịu uất ức.
Tốt nhất là ngay đêm nay thông cáo với thiên hạ, tránh đêm dài lắm mộng.
Tinh hà mặc dù vẫn còn không ít nhưng định kiến về kết hôn đồng giới, nhưng cũng đã cho phép việc kết hôn đồng giới xảy ra.
Chỉ cần bí mật của Cẩm Lý không bị phát hiện, anh có thể dùng thân phận là Liên thiếu phu nhân cùng y vui vẻ hạnh phúc mà sống.
Cẩm Lý vẫn lười biếng nhất quyết không chịu rời giường.
Liên Thẩm Kỳ dùng chính sức lực của mình, bế người dậy, đem vào trong phòng tắm.
Cẩm Lý không chịu, ở trong lòng Liên Thẩm Kỳ phản kháng:" Nhóc con, thả em ra.
Cẩn thận em đá bay anh."
Liên Thẩm Kỳ dịu dàng động viên:" Ngoan, anh giúp em."
Trẫm không cần ngươi giúp, trẫm muốn ngủ.
Kết quả, Cẩm Lý vẫn là Liên Thẩm Kỳ tống vào nhà tắm, tẩy rửa một hồi, mặc lên một bộ đồ do chính Liên Thẩm Kỳ chọn, vừa vặn thoải mái mặc cho Cẩm Lý.
Cẩm Lý giận dỗi hai tay khoang trước ngực, hừ lạnh một tiếng, không thèm để tâm đến việc Liên Thẩm Kỳ mặc quần áo sau mình, tự anh đẩy cửa phòng, trở ra ngoài.
Liên Thẩm Kỳ nhanh chóng hoàn thành việc mặc quần áo, gọi với theo:" Cẩm Lý, đợi anh với."
Cẩm Lý không thèm để tâm đến Liên Thẩm Kỳ, đi ra hành lang.
Bởi vì đã sắp đến thời gian bữa tiệc bắt đầu, không khí phía dưới tầng một đã hết sức náo nhiệt.
Bọn họ vậy mà đã cùng nhau ở nguyên trong phòng gần một ngày trời.
Trong một ngày, biệt thự cũng đã được chuẩn bị tốt cho bữa tiệc hôm nay.
Liên Thẩm Kỳ là nhân vật chính, khoác trên mình bộ quân phục của thiếu tướng, ngay trong bữa tiệc ngày hôm nay, y sẽ được trao tặng quân phục trung tướng rồi.
Đồ của Cẩm Lý cũng không thể tùy tiện mà chọn, nói theo cách nào đó, Cẩm Lý cũng là chủ nhân thứ hai của bữa tiệc này.
Liên Thẩm Kỳ hôm qua đã tự mình chuẩn bị cho anh một bộ lễ phục, lấy màu trắng làm chủ đạo, y đoán chắc nó sẽ rất hợp với Cẩm Lý.
Sự thật đã chứng minh, lẽ phục trắng tinh cực kỳ tôn lên mái tóc đen dài đặc biệt của anh.
Cẩm Lý nhịn khó chịu trong người, đứng thẳng lưng, thong thả nhấc chân đi trên hành lang, thời điểm anh nửa xuất hiện ở cầu thang lớn, Liên Thẩm Kỳ đã đuổi tới phía sau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...