Liên phu nhân bước tới bên cạnh Liên Thẩm Kỳ, lo lắng quan sát y từ trên xuống dưới, từ xa cứ ngỡ Cẩm Lý chỉ là đứng phía sau y, đến nơi mới nhận ra, Cẩm Lý không phải chỉ là đứng phía sau con bà, anh còn hai tay tóm lấy lưng áo, cả người dính vào lưng Liên Thẩm Kỳ.
Liên phu nhân:"..."
Trong đầu bà không ngừng nhảy ra một đống câu hỏi.
Tiểu tử nào đây?
Loan Hy đâu?
Tại sao tiểu tử này lại tiếp xúc thân mật với con bà?
Tại sao con bà lại không bài xích tiểu tử này?
Bà muốn con bà để tâm đến người khác, nhưng người đó ít nhất phải có khả năng sinh cho bà ta một đứa cháu a.
Chơi bời nam nhân thì có thể, yêu đương là không thể nào.
Muốn Liên gia tuyệt hậu hay sao?
Bà ta chắc chắn sẽ không đồng ý.
Từ từ đã, tại sao bà lại nghĩ đến đây rồi, bọn nó còn chưa có nói gì mà.
Mong chỉ là suy đoán sai lầm của bà mà thôi.
Ai bảo bầu không khí giữa hai người lại dễ khiến người khác suy nghĩ bậy bạ đến phương diện kia vậy chứ!
Là bà sai rồi.
Liên phu nhân tự mình dùng 7749 bước để tự an ủi chính mình.
Cẩm Lý cảm nhận được ánh mắt của Liên phu nhân không có mấy ý tốt.
Trẫm không ra oai liền nghĩ trẫm là con thỏ con dễ bắt nạt có đúng hay không?
Cẩm Lý nhướn mày, sắp xếp biểu tình, chuẩn bị bật ra từ sau lưng Liên Thẩm Kỳ, có ý định dọa chết Liên phu nhân.
Ai ngờ động tác này của anh bị Liên Thẩm Kỳ đoán được, mặt vừa ló ra đã bị bàn tay to lớn của Liên Thẩm Kỳ che chắn, che hết nửa mặt nhỏ bên trên, chỉ hở mỗi đôi môi cùng cái cằm nhỏ.
Cẩm Lý không thoải mái, nghiêng đầu.
Liên Thẩm Kỳ cẩn thận giữ lấy Cẩm Lý, không cho anh động loạn:" Đừng náo, ngoan."
Trẫm ngoan cái quần.
Cẩm Lý không tình nguyện, hất đi cánh tay đang làm loạn trên đầu mình ra.
Liên Thẩm Kỳ bình tĩnh thu lại cánh tay, đêm Cẩm Lý giấu ra sau lưng, tránh khỏi tầm mắt của Liên phu nhân.
" Trở về."
Trở về rồi nói!
Liên phu nhân hiểu ý, thu lại lời nói trong cổ họng.
Ngồi được ở cái ghế phu nhân Liên gia, bà cũng không phải bạch liên hoa chỉ có rã tâm mà không có não, đương nhiên biết thời điểm hiện tại không thích hợp.
Toàn bộ quá trình nhận quân, truyển giao kết quả nhiệm vụ đều diễn ra với việc Cẩm Lý đi theo sau Liên Thẩm Kỳ.
Liên Thẩm Kỳ không nói, bọn họ dù thắc mắc đến đâu cũng không dám hỏi.
Liên Thẩm Kỳ cũng chỉ cần làm một vài nghi thức bình thường mà thôi, những thứ đòi hỏi hàm lượng thời gian lớn hơn đều đẩy cho Loan Hy cùng Ái Hòa Nhất Kinh.
Loan Hy:"..."
Hắn đã quen rồi, các ngươi không cần đồng cảm với hắn đâu.
Mỗi người chuyển khoản vào đồng hỗ trợ tiền tổn thất tinh thần là được rồi.
Số tài khoản là...!cảm ơn!
Những người trở về lần này là toàn bộ những người còn sống đang mắc kẹt ở Trái Đất, đương nhiên không thể đủ quân số đã tham gia nhiệm vụ Trái Đất.
Những người xấu số kia, một là đã chết dưới bão đạn của không tặc, hai là lúc rơi xuống Trái Đất đã không thể sống sót.
Những người trở về này không phải chỉ có người ở tinh hà bọn họ, một số ở tinh hà khác cũng chấp hành nhiệm vụ Trái Đất mà bị mắc kẹt trong đó, cho nên sau khi tham gia tiệc mừng nhiệm vụ hoàn thành sẽ được người bên trên sắp xếp trở về tinh hà của họ.
Bữa tiệc mừng nhiệm vụ trái đất hoàn thành, đồng thời cũng là bữa tiệc mừng Liên Thẩm Kỳ được thăng quân hàm, đương nhiên quy mô cũng sẽ lớn hơn những lần khác, và được tổ chức tại biệt thự Liên gia.
Liên Thẩm Kỳ không muốn tham gia lắm.
Vấn đề của Cẩm Lý bên kia, còn chưa tìm ra được giải pháp khắc phục đây.
Liên Thẩm Kỳ mím môi nhìn Cẩm Lý nằm trong máy quét sức khỏe, trước mặt anh là màn hình hiển thị chỉ số sức khỏe của Cẩm Lý.
Cẩm Lý mặc dù chỉ là linh hồn, nhưng lại không khác gì người bình thường, đến máy quét sức khỏe cũng không quét ra được điểm khác thường của Cẩm Lý.
[ Hoàn thành kiểm tra, kết quả mọi chỉ số đều bình thường.]
Chất giọng điện tử vang lên, đồng thời cửa khoang cũng được mở ra,
Cẩm Lý mở mắt, cả người phát sáng, hóa thành một luồng sáng, chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Liên Thẩm Kỳ.
Thời điểm Cẩm Lý phát hiện mình còn có một cách thức di chuyển cực kỳ nhàn hạ này, anh đã rất cao hứng nha.
Liên Thẩm Kỳ chậm rãi đỡ lấy Cẩm Lý:" Lần sau đừng di chuyển bằng cách này nữa."
" Tại sao?"
" Người ở đây đều không thể di chuyển như thế, nếu em để người khác phát hiện em là người ngoài hành tinh, sẽ kéo đến rất nhiều phiền phức."
" Bọn họ không thể di chuyển giống trẫm sao?"
" Em không muốn gặp phiền phức có đúng không?"
" Đương nhiên, ai mà muốn gặp phiền phức chứ!"
" Ngoan"
" Này, ngươi có thể đừng có xoa đầu trẫm nữa được không? Trẫm trọc rồi thì phải làm sao?" Cẩm Lý không tình nguyện ngăn cản cánh tay đang làm loạn trên đầu mình lại.
Liên Thẩm Kỳ nhìn biểu tình của Cẩm Lý, không ngăn được khóe miệng liền nhếch lên:" Ừm."
" Ngươi nói được phải làm được đó! Ngươi lần nào cũng ừ, lần nào cũng tái diễn." Cẩm Lý nhấn mạnh.
Liên Thẩm Kỳ ôn nhu mỉm cười, lặp lại:" Ừm."
" Này, ngươi lại xoa đầu trẫm, ngươi là vương bát đản à?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...