" Sao lại không quản? Em đau ở đâu sao?" Phương Ly Ngôn càng thêm lo lắng.
" À đúng rồi, sao có thể không quản, dù sao tôi cũng đang mang trong người con của thiếu gia, nhỡ may làm con của thiếu gia đau, tôi liền không gánh nổi tội." Cẩm Lý châm chọc.
Phương Ly Ngôn nhất thời á khẩu, vừa buồn cười lại không biết phải làm sao.
Vậy mà lại có thể ghen tỵ với đứa con của chính mình! Phương Ly Ngôn tay chân luống cuống muốn dỗ dành người đối diện.
Cẩm Lý giận dỗi không thèm nhìn Phương Ly Ngôn, hừ lạnh một tiếng, khoang tay quay đầu đi.
Không thèm để ý đến y.
Phương Ly Ngôn đi tới bên cạnh anh, cưỡng ép ôm lấy anh.
Cẩm Lý bị nhét vào trong lồng ngực ấm áp quen thuộc, tâm liền mềm nhũn, nhưng không dễ dàng chịu khuất phục.
Anh khó chịu chống hai tay lên ngực y, muốn đẩy y ra, cường độ phản kháng này, còn nhẹ hơn là chiếc lá rơi xuống nền đất nữa.
Phương Ly Ngôn cứng đầu không chịu buông, cứ ôm chặt lấy Cẩm Lý, thủ thỉ:" Anh sai rồi, anh không dám nữa."
Cẩm Lý ghét bỏ:" Thiếu gia không dám cái gì? Ý ngài là không quan tấm đến con nữa sao? Hay là ngài ở bên ngoài kia có ai rồi?"
Anh nghĩ đến đây, nộ khí sung thiên, hận không thể một chiêu giết chết tên bội bạc trước mặt này.
Phương Ly Ngôn cực kỳ oan ức, nhanh chóng sửa miệng:" Không, ý anh không phải thế, sau này, anh sẽ quan tâm trong sóc cả hai người thật tốt, chắc chắn không thiên vị..."
Cẩm Lý không chịu buông tha:" Ý ngài là đứa nhỏ này ngang bằng tôi đúng không? Ngài một chút cũng không muốn thiên vị tôi.
Alpha đều là đám bội bạc."
Cẩm Lý vừa nói nước mắt liền rơi ào ào, khóc đến thảm thương, dọa Phương Ly Ngôn sợ chết khiếp, Phương Ly Ngôn không biết phải làm sao, chỉ có thể ôm chặt lấy anh an ủi, miệng không ngừng nói xin lỗi.
Anh náo loạn một hồi liền mệt mỏi, ở trong lòng Phương Ly Ngôn ngủ thiếp đi.
Phương Ly Ngôn ôn nhu lau đi vệt nước mắt vẫn còn đọng ở trên má anh, dịu dàng bế Cẩm Lý đặt lên giường.
" Trợ lý, hẹn cho tôi một buổi gặp bác sĩ tâm lý."
Vốn hiểu biết của y về tâm lý người mang thai quá ít, không đủ để thực hành đối phó, y phải chăm chỉ đi thu thập thêm kiến thức, sau này Cẩm Lý có làm sao, y cũng sẽ xử lý dễ dàng hơn.
Lăn lộn một khoảng thời gian, cuối cùng cũng qua 7 tháng thai kỳ, hai tháng còn lại, Phương Ly Ngôn thoải mái hơn không ít, Cẩm Lý lúc này đã nhận ra những việc làm vô lý mất mặt của mình giai đoạn trước, cực kỳ áy náy với nhóc nhà mình, liền bật chế độ sủng nhóc nhà mình lên tận trời.
Phương Ly Ngôn nào dám để Cẩm Lý làm việc nặng, kết quả chính là xảy ra hiện tượng ban phát cẩu lương từ sáng đến tối, đám người hầu xem đến muốn mù mắt chó.
Cẩm Lý chuyển dạ vào ban đêm, thời điểm đó hai người còn đang tình chàng ý chàng ôm nhau ngủ, bỗng bụng của Cẩm Lý quặn đau, nước ối vỡ thấm ướt cả giường.
Anh đau đến mơ mơ màng màng, tóm chặt lấy Phương Ly Ngôn, Phương Ly Ngôn ngủ không sâu, lúc nào cũng chuẩn bị sẵn tâm lý cho nên thấy Cẩm Lý chuyển dạ, liền nhanh chóng gọi bác sĩ.
Cũng may, hai ngày hôm nay bọn họ đã nhập viện để theo dõi, thời điểm vỡ nước ối cũng có thể nhanh chóng đưa vào phòng sinh.
Rất đau.
Cẩm Lý trong lúc mang thai cũng có tìm hiểu rất kỹ về chuyện sinh đẻ này, biết là cảm giác khi đó sẽ rất đau, Cẩm Lý tự tin với khả năng chịu đau của mình, nhưng không ngờ, nó lại đau đến như thế này, đau như muốn chết đi sống lại vậy.
Cẩm Lý cắn răng cố gắng làm theo lời chỉ dẫn của bác sĩ.
Trời đất đảo điên một hổi, cuối cùng cơ thể cũng nhẹ đi, Cẩm Lý có thể nghe mang máng tiếng khóc của trẻ nhỏ..
lại không còn sức để mở mắt ra nhìn hay nói chuyện, sức lực toàn thân, ở thời điểm tiếng khóc vang lên đã bị rút cạn rồi.
Thật muốn nhìn đứa nhỏ một chút.
Không biết là giống anh hay giống y hơn đây.
\[Cảnh cáo, ký chủ sử dụng thân thể quá mức chịu đựng của thiết lập ban đầu, auto đánh rớt nhiệm vụ, tiến hành thay đổi nhiệm vụ mới.\]
Cẩm Lý chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cả thế giới đã chìm vào bóng tối.
Đệch đệch...!thế nào gọi là auto đánh rớt, ngươi đừng có ngang ngược.
Hệ thống bảo trì không quan tâm mấy lời Cẩm Lý kêu gào, việc gì phải làm nó đều làm, việc gì không nên làm nó cũng làm.
Ngươi rốt cuộc có phải người không?
Nó không phải, ký chủ không cần chứng minh.
### Hố là không thể nào thiếu, ai bảo ký chủ lúc nào cũng mắng nó! Nó không phải là một hệ thống thù dai đâu, có thù tất báo quy luật quen thuộc.
Hahaha, tui nói là viết tiếp chứ không nói là sẽ không đào hố tiếp mà.
Tui nói muốn để tiểu bảo bối nhà mình sinh con chứ cũng không nói muốn xem nuôi con nha!
Các vị không cần quá tức giận.
Gạch đá không nhận đâu.
Hẹn mọi người ở vĩ diện tiếp theo..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...