Độ hảo cảm không ngừng giảm xuống
Edit: lamlam28701
- ---------------------------------------------------
Không sai, 3 người đấu 1.
Ai có thể nghĩ tới quân hậu một tay che trời trong hoàng cung sơn son thếp vàng lúc còn trẻ sống thảm đến mức như vậy đâu?
Khi còn bé Tần Di chỉ là một thứ tử đáng thương mà thôi, cha thân của Tần Việt rất không thích nam nhân bò lên trên giường của thê chủ mình, mặc dù cha thân Tần Di chỉ vì chủ nhân gia uống rượu say, bởi vậy mới mang thai y, cũng bởi vậy y mới bị cha thân Tần Việt chán ghét.
Cha thân chết sớm, cũng không được chủ phu chào đón, đương gia cũng là một người bạc tình, nàng căn bản sẽ không dành quá nhiều tình cảm cho một thứ tử tình cách không tốt.
Chính điều này khiến cho Tần Di thuở thiếu thời ở trong quý phủ rất không được người chào đón.
Tuy rằng cũng mang danh phận chủ nhân, nhưng trên thực tế vẫn không có người hầu đắc lực bên cạnh chủ phu xem trọng.
Nếu so sánh hơn nữa, vào lúc này Tần Nguyệt mỗi ngày đều thoải mái nhiều lắm.
Hắn là con trưởng, lại được chủ phu yêu thích rất nhiều, ở quý phủ có thể nói là muốn gió được gió muốn mưa được mưa.
Nếu nhân vật chính không có gả tới trong hoàng cung thì ở nhà làm làm sâu gạo cả đời cũng không tệ, nhưng đáng tiếc đoạn nội dung này là không thể thay đổi.
Chuyện Tần Việt có thể làm chính là ra sức xoát hảo cảm của mục tiêu công lược đối với chính mình.
Hắn quan sát một vòng, hỏi hệ thống, ngươi tra một chút xem, độ thiện cảm của y với hắn bây giờ là bao nhiêu.
- 50, hệ thống lãnh khốc cho ra đáp án này.
Vào lúc này Tần Di cùng nguyên chủ tiếp xúc cũng không nhiều, nhưng vẫn từng gặp qua nguyên chủ, đồng thời biết đến sự tồn tại của đối phương.
Trong một ít bữa tiệc đoàn tụ toàn gia, y sẽ bị những hạ nhân kia khoác lên quần áp tinh mỹ đẩy lên trước mặt các chủ tử được sủng ái, sau đó như con khỉ bị người khác đùa giỡn, còn phải làm lá xanh làm nổi bật lên bông hoa xinh đẹp Tần Nguyệt.
Cho dù Tần Nguyệt không làm gì với y, mà phần chênh lệch này vẫn khiến cho Tần Di đối với đối phương sinh ra lòng ganh tỵ, y chán ghét Tần Nguyệt ngốc bạch ngọt, đố kị huynh trưởng cùng mẹ khác cha có thể có được nhiều thứ tốt như vậy.
Tần Việt thay nguyên chủ bày tỏ lòng oan ức: Đầu thai cũng là một việc cần kĩ thuật a.
Ai trong bụng mẹ bò ra ngoài, cũng không phải bọn họ có thể chọn.
Nếu là Tần Nguyệt đã làm những gì với Tần Di, hắn còn có thể hiểu được.
Vấn đề là hai người căn bản cũng không có gặp nhau nhiều gì, độ thiện cảm thực tại thấp như vậy cũng quá hù người a.
Đố kị thực sự là không được, Tần Việt một bên nghĩ như thế, hai người kia đã bắt lấy Tần Di gầy trơ xương, thời điểm vung cao bàn tay, hắn lên tiếng ngăn lại: "Dừng tay!"
"Biểu ca..."
"Biểu thúc..."
Địa vị thân thể này của Tần Việt không tính là thấp, bối phận cũng rất cao.
Nhìn hai nữ hài tử tráng kiện đang cố gắng bắt nạt đứa trẻ, hắn không một chút thương hương tiếc ngọc nào mà nói: "Ngươi cũng biết ta là biểu ca, y cũng không phải chắc? Y là người của phủ ta, thời điểm nào đến phiên hai người các ngươi động thủ dạy dỗ!?"
Rốt cuộc là những củ cải nhỏ, tuổi trẻ không hiểu chuyện, thấy hắn nghiêm khắc như vậy, liền xấu hổ cúi thấp đầu xuống.
Tần Việt cho một phen giáo huấn, liền đem hai người dọa chạy.
Bóng lưng hai người kia vừa rời đi tầm mắt của hắn, hắn liền nghe hệ thống tích một tiếng, độ thiện cảm -10, độ hảo cảm của mục tiêu đối với kí chủ trước mắt là -60.
WTF, ai có thể nói cho hắn biết chuyện gì vừa mới xảy ra hay không?
Lẽ nào hắn làm không đúng, không nên cản những người đó ức hiếp Tần Di, hay là nói đối phương là thể chất M, càng ngược càng vui vẻ?
Trong đầu bốc lên ý niệm như vậy, lại bị lý trí Tần Việt xóa bỏ.
Hắn lộ ra nụ cười ôn nhu dễ gần, hướng Tần Di ngồi sấp trên đất vươn tay ra: "Ngươi không sao chứ?"
Tần Di liếc mắt nhìn tay hắn một cái, căn bản là không có để ý tới hắn lấy lòng, mà tự chính mình lấy tay chống đất, khó khăn từ dưới đất bò dậy.
Tần Việt lúng túng đem tay ở giữa không trung thu lại, hệ thống liền lách tách mà nói: Độ thiện cảm -10, độ hảo cảm của mục tiêu đối với kí chủ trước mắt là -70..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...