Trải qua ba ngày đi đường, nhóm người Trần Vũ rốt cuộc cũng đi đến dãy núi Phượng Hoàng. Từ nơi này lại đi thêm chừng mấy trăm dặm nữa, thì bọn họ có thể an toàn đặt chân vào thành Phượng Hoàng, cũng chính là Phượng Hoàng trấn mà mọi người thường hay nhắc đến.
Mà trong ba ngày này, bởi vì không gian bên trong chiến xa tương đối hạn chế, với lại nơi này cũng có rất nhiều nữ nhân, cho nên vị trí bên trong thùng xe đều do các nàng chiếm lấy. Mà Trần Vũ vốn dĩ là nam nhân của các nàng, cho nên theo lẽ dĩ nhiên hắn cũng chiếm được một xuất ở đây. Chỉ còn lại Mục Tần và Trần Minh là chịu khổ, phải thay phiên nhau điều khiển chiến xa, đi thẳng về hướng Phượng Hoàng thành.
Trần Minh đương nhiên là không có ý kiến gì, chỉ có Mục Tân là cảm thấy vô cùng bất mãn. Làm sao cũng là nam nhân với nhau, ông trời lại có thể đối xử với hắn bất công như vậy? Với lại mọi người thử nhìn mà xem, Mục Tần so với tên tiểu tử Trần Vũ kia phải anh tuấn, tiêu sái hơn nhiều. Các nàng thật đúng là không có mắt nhìn người.
Đương nhiên đây chỉ là ý nghĩ trong lòng của hắn, còn ngoài miệng thì hắn không dám phàn nàn một câu. Thứ nhất, bên cạnh Trần Vũ có Ái Lệ Na nhìn lấy chằm chằm, hắn dám nói ra một câu bất mãn, nàng nhất định sẽ cho hắn đẹp mắt. Thứ hai, nơi này cũng chỉ có hắn là thuần thục điều khiển được chiến xa, cho nên việc này không giao cho hắn thì giao cho ai?
Mà trong khoảng thời gian này, thực lực của Trần Vũ cũng được tăng cường lên một mảng lớn. Nhất là sau khi hoàn thành nhiệm vụ giải cứu Trần Tiểu Phương, hắn được hệ thống tặng cho một vạn điểm kinh nghiệm, vì thế đã trực tiếp đột phá đến Cao Cấp. Không những thế, thông qua việc hắn thăng cấp, hệ thống lại tiến hành một lần tự động thăng cấp. Mới vừa rồi âm thanh thông báo hoàn thành thăng cấp của hệ thống đã vang lên, cho nên lúc này Trần Vũ đang đầu nhập vào trong hệ thống.
“Chủ nhân, hiện tại cửa hàng của hệ thống đã tăng lên cấp hai, chủ nhân có thể mua được vật phẩm Thánh Cấp trở xuống, Thần Trang vẫn trong tình trạng khóa, sau khi chủ nhân tăng lên đến Thiên Giai, thì cửa hàng Thần Trang sẽ mở ra!” Ngay sau khi Trần Vũ vừa xuất hiện, Tiểu Nguyệt liền vui vẻ báo cáo.
Trần Vũ mới đầu nghe xong liền có vẻ rất hưng phấn, nhưng sau khi nghe nói Thần Trang vẫn trong tình trạng khóa, thì tâm trạng nhất thời ỉu xìu xuống. Tiểu Nguyệt thấy vậy, liền cười nói: “Chủ nhân, xin người chớ có thất vọng, với thực lực và tài lực hiện tại của chủ nhân, cho dù Thần Trang có mở ra, chủ nhân cũng không thể nào sử dụng được!”
Nghe nàng nói như vậy, Trần Vũ liền âm thầm gật đầu. Hắn quả thật cũng chỉ hiếu kỳ muốn xem thuộc tính cùng với giá cả của mấy món Thần Trang một chút mà thôi. Chứ theo như giá cả hiện tại, một bộ trang bị Cao Cấp cũng đã ngốn đến mấy chục vạn rồi, hắn là không thể nào mua nổi đấy.
“Được rồi, nếu như hiện tại hệ thống đã thăng cấp, vậy không biết bên trong cửa hàng có đồ gì mới hay không?” Trần Vũ sau một lúc sa sút tinh thần, rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, nhìn Tiểu Nguyệt nói.
“Đương nhiên là có rồi!” Lúc này vẻ mặt của Tiểu Nguyệt trở nên cực kỳ vui vẻ, bên trong ánh mắt còn chớp lên tinh quang, như thể nắm bắt được một món lời lớn nào đó vậy.
“Chủ nhân nhìn xem, hiện tại bên trong cửa hàng của hệ thống, có thể cùng với cửa hàng danh vọng đồng hành song song. Như các loại bảo thạch, trứng sủng thú, vân vân, đều có thể dùng tiền xu ở trong cửa hàng để mua được. Nhưng mà giá cả so với cửa hàng danh vọng thì không được tiện nghi cho lắm. Như quả trứng Thiên Dực Xà này vậy, nó tuy rằng chỉ mang trong người huyết mạch cấp Thiên Giai, nhưng nếu như chủ nhân có thể bồi dưỡng tốt, còn có thể đột phá lên Thánh Cấp. Mà giá ở trong cửa hàng danh vọng là một ngàn, tương ứng với bên trong cửa hàng này là mười vạn. Nếu như so sánh với thế giới bên ngoài, đây là một cái giá vô cùng tiện nghi!” Tiểu Nguyệt bắt đầu đem các loại vật phẩm đặc thù bên trong hệ thống cửa hàng lần lượt giới thiệu cho Trần Vũ biết.
Trần Vũ nghe xong một hồi, cảm giác như mình thật sự là quá mức nghèo nàn, đến ngay cả một bộ trang bị Cao Cấp loại tốt hắn cũng không dám mua, bởi vì vừa mua xong, hắn liền sẽ không có tiền để phòng thân. Còn đối với các loại trang bị đẳng cấp cao hơn, cho dù nghĩ hắn cũng không dám nghĩ. E rằng hắn phải đem toàn bộ các loại bảo vật trên người bán sạch, thì may ra mới mua nổi một món đồ vừa ý. Mà những thứ này, hắn đương nhiên là sẽ không dại gì bán cho hệ thống. Cái hệ thống này thật sự rất thích hố người, hắn mà bán ra xong, sau này dù có hối hận cũng không kịp.
“Ài, Tiểu Nguyệt, ngươi xem hiện tại trong cửa hàng có loại vật phẩm nào phù hợp với ta không. Ta hiện tại không có tiền mua nổi những món đồ mà ngươi nói rồi!” Trần Vũ bất đắc dĩ thở dài, nói.
Khuôn mặt tươi cười của Tiểu Nguyệt nhất thời có chút ngừng lại, nhưng rồi sau đó nàng lập tức bình tĩnh, rạng ngời như hoa, nói: “Chủ nhân, hiện tại những món đồ này là phù hợp với chủ nhân nhất, nếu như chủ nhân không có tiền mua thì có thể ký nợ với hệ thống! Với lại, hôm nay nhân dịp hệ thống vừa mới thăng cấp, công ty chúng em còn hỗ trợ cho chủ nhân một gói ưu đãi cực kỳ đặc biệt. Đó là, chủ nhân chỉ cần mua bất kỳ một vật phẩm nào có giá trị từ trăm vạn trở xuống, công ty chúng em sẽ cho chủ nhân tiến hành trả góp, thanh toán theo định mức từng nhiệm vụ, hoặc có thể thanh toán theo tháng và quý. Chỉ cần trong vòng một năm chủ nhân có thể thanh toán hết toàn bộ số nợ này là được rồi!”
“Trả góp? Cái này cũng được sao?” Trần Vũ nhất thời cảm giác như suy nghĩ của mình trở nên chậm lại. Cái này giống như là hắn lúc đang ở trên Trái Đất, nghe được một người nào đó nói có nhân viên của các công ty tài chính tiến hành dụ dỗ bắt mình mua hàng trả góp, sau đó lừa chiếm lãi suất, làm cho người đó trả mãi mà không thể nào trả hết nợ được.
Chỉ vừa nghĩ đến chuyện đó thôi, sắc mặt Trần Vũ lập tức quái dị lên. Mà Tiểu Nguyệt thông qua hệ thống, liền bắt được suy nghĩ trong đầu của Trần Vũ, cho nên nàng mới trợn mắt nhìn lấy hắn, nói: “Chủ nhân, ngài nghĩ công ty chúng em là đám lửa đảo thấp kém đó sao? Công ty chúng em luôn luôn thực hiện theo nguyên tắc trung thực, thật thà, khách hàng chính là thượng đế! Chính vì vậy, xin chủ nhân hãy yên tâm với vấn đề này!”
Trần Vũ đương nhiên là chỉ suy nghĩ lung tung một hồi mà thôi, hắn cũng không nghĩ ra hệ thống lại làm một việc như vậy, nhưng kêu hắn mua hàng trả góp, vẫn là cảm thấy quái quái như thế nào đó. Cho nên tạm thời hắn cũng chỉ lựa chọn vài món đồ phù hợp với bản thân rồi thôi, cũng không mua theo định mức như lời Tiểu Nguyệt nói.
Thấy Trần Vũ chỉ mua một thanh Huyền Cung Cao Cấp thượng đẳng, cùng với một thanh Đoản Kiếm Cao Cấp thượng đẳng, trên mặt Tiểu Nguyệt hơi có chút thất vọng. Tuy rằng như vậy nàng cũng kiếm lời được không ít tiền, nhưng so với khoản mua theo định mức thì còn kém xa quá nhiều. Dù sao Trần Vũ cũng chỉ tiêu hao có hơn bảy vạn, so với con số trăm vạn thì chỉ là một đầu số lẻ mà thôi.
Sau khi Trần Vũ mua xong vật phẩm, thực lực của hắn nhất thời lại bạo tăng. Bởi vì hai thanh vũ khí này đều có cộng thêm trạng thái công kích, điểm số lên tới 15 điểm, tương đương với hắn có thể hoàn toàn vượt cấp chiến đấu. Nhưng đó cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi, bởi vì tu sĩ sau khi đạt đến Thiên Giai trở lên, đều có linh lực phòng hộ, cùng với trang bị trên người của bọn họ đều mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Muốn chiến đấu vượt cấp là không dễ dàng một chút nào.
Chỉ là Trần Vũ khác với những người khác, hắn có thần thông, lại có các loại kỹ năng đặc thù, so với đối thủ đồng cấp thì mạnh hơn rất nhiều. Chỉ cần không phải là cao thủ Thiên Giai hậu kỳ trở lên, Trần Vũ có thể tự tin đánh bại được cao thủ mới vừa bước vào Thiên Giai, còn đối với cao thủ Thiên Giai trung kỳ, hắn vẫn có cơ hội chạy thoát được. Đương nhiên đó là tính toàn một mình hắn đối chiến với bọn họ mà thôi, còn có Hắc Long bên cạnh, thì chỉ cần không phải là cường giả Thánh Cấp, tới một người hắn giết một người, hoàn toàn không sợ bất kỳ kẻ nào. Còn đối thủ Cao Cấp thì hắn hầu như đã hoàn toàn xem nhẹ, dù sao lúc hắn còn ở Trung Cấp đã đem bọn họ giết như giết gà rồi. Huống hồ là lúc này hắn đã bước vào Cao Cấp.
Trong lúc Trần Vũ còn đang suy nghĩ miên mang với thực lực của bản thân mình, thì đang ngồi bên cạnh hắn, Trần Tiểu Phương hơi có chút động đậy tay chân.
“Làm sao?” Trần Vũ nhất thời bị nàng đánh ra khỏi suy nghĩ, vội vàng quay đầu lại nhìn nàng nói.
Khuôn mặt Trần Tiểu Phương lúc này đã ửng đỏ lên, nàng xấu hổ cúi thấp đầu xuống nói: “Ta… ta… ta ra ngoài giải quyết…”
Đối với một người hiện đại như Trần Vũ mà nói, chuyện này cũng không có gì phải ngại ngùng, nhưng một thiếu nữ như Trần Tiểu Phương, ở trước mặt người yêu nói ra mấy lời như vậy vẫn có một chút khó xử trong lòng. Trần Vũ đương nhiên là rất biết tâm lý, hắn chỉ cười nhẹ một tiếng, sau đó còn hướng về phía các cô gái còn lại nói: “Các ngươi có ai muốn đi xuống không?”
Dù sao đã ngồi hơn nửa ngày trời, các nàng có chút như cầu cũng là chuyện thường. Nhưng đây cũng chỉ là đối với những người có thực lực thấp mà thôi, như bản thân Trần Vũ thì những chuyện như thế này đối với hắn không có gì gấp cả, còn Ái Lệ Na thì càng không thể nào. Nàng nói thế nào đi nữa cũng là một cao thủ Thiên Giải, đã có nửa bước đi vào Thánh Cấp, mấy cái vấn đề này không thể xảy ra ở trên người nàng được.
Bên ngoài Mục Tần nghe thấy mấy người Trần Vũ nói chuyện, cũng liền cho chiến xa dừng lại. Thế nhưng xe ngựa vừa dừng tới, đột nhiên phía trước có một cái bóng đen lao ra, trên tay còn cầm theo hai cái rìu lớn, trong miệng lớn tiếng hô: “Đường này là do ta mở, cây này là do ta trồng, các ngươi muốn đi qua phải để tiền lại!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...