Vệ Tây Lẫm V: Anh hùng chớ hỏi xuất thân, nhà văn chớ hỏi số tuổi.
Vốn dĩ các fans đang yên phận hoặc đứng hoặc ngồi nay đều hưng phấn, không quan tâm chen chúc đi về phía trước, trong đại sảnh loạn thành một đống.
Trương Khiên bị đẩy theo đám người kích động, mặt đen như than.
Cố Duyên Tranh bước nhanh che chở Vệ Tây Lẫm đi về phía sau bàn.
Từ Lôi cùng Từ Chấn phản ứng cực nhanh, một trái một phải tiến lên bảo vệ.
Diệp Tiền bị bọn họ đẩy một chút, phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nhìn Vệ Tây Lẫm trần trụi nóng bỏng, trong phút chốc, cười đến không đứng đắn.
Gã chỉ biết, người có âm thanh dễ nghe như vậy nhất định có nhan sắc không tồi, chẳng những không tồi, lại còn vô cùng xuất chúng.
Nhân viên công tác của Tân Lục và nhà sách nhanh chóng duy trì trật tự.
Theo các fans kích động dùng di động truyền tin tức của Vệ Tiềm = Vệ Tây Lẫm ra, danh tiếng của Vệ Tây Lẫm giống như ngồi tên lửa, dâng lên ào ào.
Mới vừa rồi hắn còn hoảng sợ, lúc này lại nhịn không được muốn cười.
Trước kia mấy buổi biểu diễn buộc hắn tiêu không ít danh vọng, tuy rằng về sau đóng phim lại mang đến cho hắn hơn 1000 vạn danh vọng, nhưng vẫn ít hơn so với lúc trước.
Mà hiện giờ số danh vọng của hắn từ hơn 3000 vạn trực tiếp tăng tới hơn 9000 vạn, còn đang tăng lên!
Chắc chắn Vệ Tây Lẫm ở sau bàn rất an toàn, mà nhân viên công tác đã khống chế được trật tự ở hiện trường, Cố Duyên Tranh khiêm tốn tránh sang một bên, quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Tiền, đáy mắt hiện lên nét lạnh lùng.
Tiếu Hạo Nhiên liều mạng dụi mắt, nhưng Vệ Tây Lẫm vẫn là Vệ Tây Lẫm.
Một lúc lâu sau, hắn nhịn không được "Dựa vào*" vài tiếng, hận không thể đánh chết chính mình trước kia không tin Vệ Tây Lẫm chính là Vệ Tiềm.
(*Một câu chửi bên Trung á :33)
"Được rồi, được rồi, tôi biết mọi người rất kích động, thật ra tôi cũng như vậy." Người dẫn chương trình rất hài hước, "Nhưng vẫn xin mọi người yên tĩnh lại trước.
Bằng không lễ gặp mặt fans sách của chúng ta sẽ rất khó tiếp tục tiến hành."
Cuối cùng các fans cũng bình tĩnh lại, tất cả đều hưng phấn đến mặt đỏ lên.
Người dẫn chương trình hướng một ánh mắt xin lỗi đến tất cả tác giả ngoại trừ Vệ Tây Lẫm.
Vệ Tây Lẫm 'địa vị' lớn hơn bọn họ, hắn chỉ có thể tạm thời để bọn họ qua một bên.
Phá Thiên, Ta Là Thục Nữ Ta Sợ Ai cùng Gió Táp Mưa Sa hoặc là lắc đầu, hoặc là cười cười, tỏ vẻ không ngại.
Cà Phê Đen cùng Thiên Hạ Đệ Nhất đều mặt vô biểu tình, không nói lời nào.
Trong lòng tác giả khác biết rõ địa vị mình không bằng người, chỉ có thể tiếp thu sự thật.
MC nói: "Chắc rằng các phóng viên cùng fans đều có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Vệ Tiềm, chúng ta có thời gian mười phút đặt câu hỏi, sau đó tiếp tục ký tên."
Vệ Tây Lẫm gỡ kính râm xuống, cầm được microphone, đầu tiên là xin lỗi.
"Trước tình huống này, đầu tiên tôi muốn xin lỗi nhân viên công tác tại hiện trường, thân phận tôi bị tiết lộ đã mang đến phiền toái rất lớn đối với công việc của các vị, thật xin lỗi.
Tiếp theo, tôi còn muốn xin lỗi các bạn tác giả, hiển nhiên sự việc hôm nay đã ảnh hưởng tới các vị cùng các fans.
Cuối cùng, tôi còn muốn xin lỗi nhóm fans của tôi.
Ban đầu viết tiểu thuyết trên mạng chỉ là ôm ý tưởng muốn chơi đùa một chút, bởi vì không muốn đem mạng ảo cùng hiện thực hòa làm một, cho nên vẫn luôn che giấu thân phận.
Hy vọng mọi người có thể thông cảm.
Ngoài ra, kể cho các bạn một chuyện.
Hôm qua, quân huấn xong trở lại trường học, khi tôi sắp xếp xong hành lý chuẩn bị về nhà, một người bạn cùng phòng nói cho tôi hôm nay muốn tới tham gia buổi gặp mặt, muốn ký tên.
Tôi không muốn cậu ấy chạy thêm chuyến này, liền nói cho cậu ấy, tôi chính là Vệ Tiềm.
Kết quả, cậu ấy và một người bạn cùng phòng khác đều không tin, còn thúc tôi đi nhanh đi.
Tôi nói cho cậu ấy, "Ngày mai nhìn thấy tôi không nên hối hận".
Kết quả ――", Vệ Tây Lẫm buông tay, cong môi cười nhạt, mang theo chút trêu tức, "Cậu ấy đang ở hiện trường, tôi nhìn thấy cậu ấy.
Nhưng tôi cảm thấy vẫn là đừng nên hỏi có hối hận hay không."
Tiêu Hạo Nhiên che mặt, cảm thấy chính mình quả thật rất ngu ngốc, bỗng dưng tốn thêm vài trăm đồng vé máy bay.
"Ha ha ha ha......" Nhóm fans cười ầm lên không ngừng, trong tiếng cười là sự tha thứ cho việc Vệ Tiềm giấu diếm thân phận.
Quả thật, người bên cạnh đột nhiên nói hắn chính là Vệ Tiềm, chỉ sợ người bình thường gặp được chuyện như vậy phản ứng đầu tiên đều là không tin.
Trong đám fans này, hơn phân nửa không chỉ là fans Vệ Tiềm, còn là fans yêu âm nhạc của Vệ Tây Lẫm.
Không thể không nói, đây là một sự trùng hợp tốt đẹp.
Một nam phóng viên kích động hỏi: "Vệ Tây Lẫm, cậu có biết cậu đã lên 'Báo ngày quốc gia' không?"
Vệ Tây Lẫm buồn bực chớp chớp mắt, "Phải không? 7 giờ tôi ngồi máy bay bay qua Thượng Hải, ăn qua bữa sáng xong liền đi thẳng đến nhà sách, còn chưa xem báo hôm nay.
Có thể nói cho tôi chuyện là thế nào không?" Tờ 'Báo ngày quốc gia' kia chính là cơ quan ngôn luận, là tờ báo có tiếng nói nhất Hoa Hạ! Hắn có chút kích động nhỏ.
Vị phóng viên kia có tốc độ nói rất nhanh, nhưng trật tự rõ ràng, "'Báo ngày quốc gia' nhắc tới cậu ở quân doanh sáng tác sáu bài hát mới [Vì ai]*, [Tôi và tổ quốc tôi], [Lời trong tâm], [Ánh trăng quê nhà], [Thanh niên đi ngàn dặm] và [Rồi ngày ấy sẽ đến]*, còn nhắc tới ca khúc cứu trợ lúc trước [Tình yêu là bạn và tôi] với 'Học bổng Vệ Tây Lẫm', khen ngợi cậu là thanh niên đầy hứa hẹn, là thanh niên tiêu biểu nước Hoa Hạ."
(*[Vì ai]: bài này là bài bên trên đầu nhé.
[Rồi ngày ấy sẽ đến] là quân ca TQ - các bạn có thể search nghe thử ^^)
Vệ Tây Lẫm có chút khó hiểu, vì sao 'Báo ngày quốc gia' đột nhiên nhắc tới hắn? Hắn bất giác nhìn về phía Cố Duyên Tranh.
Cố Duyên Tranh làm khẩu hình: Phách không chưởng cùng Thái Cực quyền.
Vệ Tây Lẫm ngay lập tức hiểu rõ.
Hẳn là tối hôm qua Cố Duyên Tranh đã đưa video ra, bộ phận liên quan không thể nói thẳng Phách không chưởng và Thái Cực quyền rất tốt, liền cho hắn chỗ tốt ở một phương diện khác.
Vừa vặn có fan mua 'Báo ngày quốc gia', nhiệt tình cho người truyền tới hàng phía trước, vào trong tay Vệ Tây Lẫm.
Vệ Tây Lẫm nhìn nhìn, tuy rằng chỉ chiếm một chỗ lớn hơn so với bàn tay một chút, nhưng có thể có vị trí trên tờ báo uy tín, nghiêm túc như thế đã khá ghê gớm.
Khó trách lúc trên máy bay danh tiếng của hắn gia tăng vèo vèo, giờ đã tìm được nguyên nhân.
Hắn cười nói: "Cảm ơn các bạn đã nói cho tôi, có thể được 'Báo ngày quốc gia' đưa tin là vinh hạnh của tôi."
Lại một phóng viên hỏi: "[Thiên Long Bát Bộ] vô cùng xuất sắc, đặc biệt là bên trong có rất nhiều loại võ công đặc sắc, làm người phải kinh ngạc cảm thán.
Cậu có muốn đóng vai một nhân vật bên trong không?"
Có fan nhịn không được thấp giọng phát biểu ý kiến, "Nam thần biết võ công, rất thích hợp diễn phim võ hiệp."
"Vấn đề này thật làm tôi có chút khó xử." Vệ Tây Lẫm hài hước nói, "Nếu đến lúc đó tôi thật sự đóng vai một nhân vật bên trong, có thể có người cho rằng tôi đi cửa sau Vệ Tiềm hay không?"
Các fans đều hết sức vui vẻ, "Ha ha ha......"
Vệ Tây Lẫm nghiêm mặt nói: "Kể cả nếu tôi tham diễn, cũng sẽ tiến hành cuộc đua thông qua thử kính."
Một nữ phóng viên khác truy hỏi đến cùng: "Cậu muốn đóng vai nhân vật nào nhất?"
Có fan đùa giỡn hô: "Vương Ngữ Yên!"
Mọi người cười vang.
"Ha ha ha ha ha......"
Vệ Tây Lẫm đỡ trán, "Người nói chuyện vừa rồi chắc chắn là antifan của tôi không thể nghi ngờ gì nữa.
Sau khi tan học đừng đi, gặp ở sân thể dục!"
Fan kia ngại ngùng che mặt.
Mọi người cười đến đau bụng, càng thêm yêu thích Vệ Tây Lẫm.
Nếu đổi lại là minh tinh khác, còn có khả năng trực tiếp trở mặt, mà Vệ Tây Lẫm lại lựa chọn dùng phương thức hài hước hưởng ứng.
Cố Duyên Tranh vòng tay ôm ngực, yên lặng nhìn thiếu niên của y ứng đối tự nhiên, khóe môi cong lên, hai mắt đen nhánh mê người lộ ra ý cười sủng nịch, cả khuôn mặt đều tỏ vẻ kiêu ngạo với thiếu niên.
Vệ Tây Lẫm không muốn biến ngày gặp mặt fan sách biến thành cuộc hỏi đáp giữa mình và phóng viên, nói: "Bởi vì quan hệ thời gian, vẫn là tiếp tục ký tên đi."
Các fan đều có chút không muốn tha.
Các phóng viên đã được đủ chỗ tốt, tính rời đi, nhanh chóng trở về viết bản thảo.
Lúc này, lại có một âm thanh không hài hòa thanh vang lên.
"Vệ Tây Lẫm, anh thật là tác giả của [Hành trình xa xăm], [Phàm nhân tu tiên] và [Thiên Long Bát Bộ] sao?"
Trong đại sảnh đột nhiên yên lặng đến đáng sợ, khiến người hít thở không thông.
Cố Duyên Tranh nhíu mày nhìn về phía đám đông, lấy di động ra gửi một cái tin nhắn, sau đó nhìn chăm chú vào thiếu niên, thần sắc không có một chút lo lắng nào.
Y tin tưởng năng lực của người yêu, huống chi, cho dù có chỗ hở gì, y đều có thể sửa chữa tốt.
Y chỉ cần nhìn thiếu niên phóng tay làm việc là được rồi.
Vệ Tây Lẫm ngẩn ra, mắt dễ dàng tìm được người nói chuyện.
Đó là một nam sinh, cao lớn đen gầy, vẻ mặt có chút khẩn trương, nhưng lại rất kiên quyết.
Hắn tên Từ Cường, thật ra cũng là fan sách của Vệ Tây Lẫm.
Chỉ trích Vệ Tây Lẫm như vậy hắn cũng rất áy náy, nhưng......!Hắn sờ sờ một xấp tiền trong túi.
Ước chừng một vạn đồng! Trong tay của hắn chưa từng có nhiều tiền như vậy.
Ánh mắt Vệ Tây Lẫm rất nhanh chuyển qua trên người bên cạnh hắn, hơi híp mắt.
Cho dù người kia mang kính râm, lại trốn trong đám đông, vẫn bị hệ thống rà quét tới, Trương Khiên.
Nếu nói chuyện này không liên quan đến Trương Khiên, Vệ Tây Lẫm sẽ đem họ của hắn viết ngược lại.
Phóng viên chuẩn bị rời đi lập tức quyết định ở lại, hưng phấn đến hai mắt lóe sáng, sắc mặt đỏ lên, không ngừng chụp ảnh Vệ Tây Lẫm, lúc này đèn flash có vẻ lạnh lùng hà khắc.
Mặc kệ Vệ Tây Lẫm có phải tác giả ba quyển sách này hay không, bọn họ đều có đề tài lớn để viết!
Vệ Tây Lẫm không có tức giận như mọi người tưởng.
Từ nghĩa nào đó mà nói, ba quyển sách này thật đúng là không phải hắn viết.
Nhưng ở thế giới này, tác giả ba quyển sách này chính là hắn.
Hắn ra vẻ bất đắc dĩ chìa tay, "Nhìn xem, đây là nguyên nhân đầu tiên khiến tôi giấu thân phận.
Bởi vì sau khi thân phận bại lộ, cùng đến với đó chính là phiền toái."
Từ Cường lấy hết can đảm, lớn tiếng nói: "Anh, năm nay anh chỉ mới có mười tám tuổi! Các loại hệ thống trong [Hành trình xa xăm], [Phàm nhân tu tiên] và [Thiên Long Bát Bộ] khổng lồ bao nhiêu, chúng ta đều biết.
Tôi không cảm thấy lấy tuổi tác của anh có thể viết được chiều sâu như vậy."
Một ít fans đồng ý gật đầu.
Vệ Tây Lẫm quả thật quá trẻ.
Nhưng càng nhiều người căm tức nhìn Từ Cường hơn, Vệ Tây Lẫm là thủ khoa đầu vào đại học, chắc chắn là đọc nhiều sách vở, hắn có thể viết ra những ca khúc hay như thế, viết ra ba quyển sách này có gì lạ? Hơn nữa, Vệ Tây Lẫm là thần tượng trong lòng fans, mà thần tượng thì không thể khinh nhờn.
"Anh hùng chớ hỏi xuất thân, nhà văn chớ hỏi số tuổi.
Trên đời này không thiếu thiên tài còn nhỏ tuổi hơn so với tôi." Vệ Tây Lẫm không chút hoang mang, giọng điệu rất ôn hòa, "Tuy nhiên, nếu cậu nghi ngờ, tôi sẽ giao ra chứng cứ tôi là tác giả ba quyển tiểu thuyết này.
Các vị phóng viên ở đây và các fans đều là nhân chứng rất tốt.
Nhưng, vị bạn học này, tôi muốn nói rõ ràng một chút, tôi có quyền lợi tố cáo cậu phỉ báng.
Chờ tôi bày ra chứng cứ, cậu cũng không nên nói cậu không phải cố ý, xin tôi tha thứ, hoặc là nói có người ép cậu.
Trước khi chính thức bắt đầu, tôi cho cậu một cơ hội thu hồi lời nói."
..........
Cre on picimg.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...