Editor: La Mạn Vân Linh
Địa điểm Tổng duyệt là ở Tĩnh Di hiên.
Kim Lăng hít một hơi thật sâu theo đội ngũ tú nữ tiến vào, nàng xếp hạng hơi hơi mặt sau một chút, năm, sáu cái tú nữ đứng ở giữa điện để hoàng đế chọn lựa.
Tốc độ chọn lựa của Hoàng đế rất nhanh, trên căn bản chính là quét mắt một vòng sau đó lưu lại thẻ bài, ở giữa cũng chỉ là mang tính chất tượng trưng hỏi mấy vấn đề, đến mặt sau căn bản hỏi đều lười hỏi.
Kỳ thực Kim Lăng chẳng hề lo lắng mình bị loại, có hệ thống quân mạnh mẽ như vậy ở đây nàng cần lo lắng gì, huống hồ nàng tự cho là mình ở giữa đám tú nữ này vẫn rất có sắc đẹp.
Rất nhanh, Hứa Kim Lăng cũng thuận lợi được lưu lại thẻ bài. Nàng đánh giá tính toán một chút trong đám người này, Hoàng thượng lưu lại thẻ bài có ít nhất khoảng hơn mười người.
Hứa Kim Lăng được phong làm từ thất phẩm tài tử bị an bài ở tại Tây Đình các, những người còn lại phần lớn được phong làm mỹ nhân hoặc là lương đệ, cũng có mấy cái là thường tại, nếu nói là được phong làm thập phẩm đáp ứng cũng chỉ có một người.
Là Liễu Nguyệt Di mấy ngày trước ở Trữ Tú cung, ngày ấy Hứa Kim Lăng đac ăn xong cơm tối, chuẩn bị trong phạm vi nhỏ đi bộ một hồi, cũng vô tình nhìn thấy nàng ở đó nhục nhã một tú nữ.
Chỉ có điều tú nữ bị mắng vẫn luôn luôn cúi đầu, Hứa Kim Lăng cũng nhìn không rõ ràng, liếc nhìn một chút nàng liền thức thời trở lại làm bộ không nhìn thấy.
Sau đó nghe những tú nữ đó bát quái nói là Liễu Nguyệt Di này là biểu muội Lương phi nương nương, hậu trường rất cứng rắn, việc được chọn là mười phần mười nắm chắc, đến lúc đó vị phần dĩ nhiên còn cao hơn các nàng một tý, các nàng mới không ngốc đến nỗi hiện tại đi đắc tội nàng.
Hứa Kim Lăng ngây người một hồi, những thái giám cung nữ kia được an bài ổn thỏa xong cũng đã tập trung lại.
Hứa Kim Lăng làm cho Phạm Âm đem đồ Hứa Thanh Thư thay nàng chuẩn bị chuẩn bị đều ban cho các cung nữ cùng bọn thái giám, mặt khác làm cho Phạm Âm chuẩn bị chút nước cùng bánh ngọt, đều là Kim Lăng mang tới, quá nhiều nếu không ăn sẽ hỏng ngay.
Là một người nô tài, Hứa Kim Lăng rất rõ ràng bọn họ cần chính là cái gì, không chỉ có bạc, càng nhiều là tôn trọng, bất quá nàng không có ngốc đến nỗi muốn cùng bọn họ xưng hô bình đẳng.
Vốn những nô tài này đều cảm thấy hơi đáng tiếc, chỉ cần là người hơi hơi thông minh đều biết làm, lại không nghĩ rằng vẫn cố ý chuẩn bị nước cùng bánh ngọt. (Linh: đoạn này hơi rối nên ta không edit đúng đc, mong các nàng tha lỗi:'()
Phạm Âm: "Chủ tử nói, ăn no mới làm việc."
Những nô tài này đều ngây ngẩn cả người, mới vào cung ở, có rất nhiều nơi đều cần thu dọn cùng quét tước, có chủ tử nào tri kỷ đến nỗi suy nghĩ sau khi ngươi làm việc có thể hay không khát, có thể hay không rầu rĩ? Nếu vị chủ nhân này sau này được Hoàng thượng sủng ái, cuộc sống sau này lại càng dễ chịu.
Hứa Kim Lăng không có giấc ngủ trưa quen thuộc, cầm sách nhìn hồi lâu.
Mới qua một hồi, liền có người tới thăm Tây Đình các của nàng.
Phạm Âm: "Tiểu thư, Lâm mỹ nhân đến."
Lâm mỹ nhân? Hứa Kim Lăng bỏ sách xuống, lúc nàng ở Trữ Tú cung cũng không nói nhiều, càng không có cùng cái kia tú nữ tiếp xúc.
Lâm mỹ nhân chân thành mà đến mang vào một tia gió xuân.
Hứa Kim Lăng mỉm cười tiến lên: "Phạm Âm, chuẩn bị trà."
Lâm mỹ nhân hé miệng cười khẽ: "Hứa tài tử là không nhớ ta sao?"
Kim Lăng chẳng qua chỉ nhìn nàng, chờ nàng nói câu tiếp theo.
Lâm mỹ nhân: "Vốn là mấy lần ở Trữ Tú cung gặp phải ngươi, kết quả ngươi không hề liếc mắt nhìn ta một chút liền rời đi, mãi mới chờ đến lúc Hoàng thượng tổng duyệt, ngươi liền đứng phía sau ta, có thể do ngươi không nhấc lên nhìn nên không biết ta." Ngữ khí có chút tức giận, tựa như nàng rất thân cận với Hứa Kim Lăng.
Nhưng̀ Hứa Kim Lăng vẫn nhớ không nổi: "Ta thuở nhỏ trí nhớ cũng không tốt, thấy người nào chuyện gì thoáng qua liền quên, lại thường xuyên nhờ Phạm Âm ở bên nhắc nhở." Nói xong tiếp nhận trà Phạm Âm bưng tới, đặt ở trước mặt Lâm mỹ nhân.
Lâm mỹ nhân cười càng vui mừng hơn: "Ta với ngươi chỉ có duyên gặp mặt một lần, lúc trước ngươi bên ngoài cửa cung thay ta nhặt khăn tay, ta liền cảm thấy được ngươi người này thật làm người ta yêu thích, hôm nay ta là dày mặt tới muốn cùng ngươi quen biết nhau, ngươi không nên ghét bỏ ta."
Hứa Kim Lăng mỉm cười đáp lại: "Làm sao biết chứ, ngươi nếu không đi theo ta trò chuyện, ta hôm nay sẽ rất nhàm chán." Nghe qua lời Lâm mỹ nhân vừa nói nàng đúng là có nhớ tới một ít, lúc nàng mới vừa vào cửa cung Lâm mỹ nhân liền đứng ở bên cạnh, lấy khăn tay che miệng, đoán chừng là ho khan gì đó, ai biết gió to thổi một cái đem khăn tay kia thổi tới dưới chân Hứa Kim Lăng, nàng sớm đã nhìn thấy, cũng không thể làm bộ không nhìn thấy dẫm lên đi, nên nàng (HKL) phải cúi người nhặt lên đưa cho nàng (Lâm mỹ nhân), nhưng lại không biết đây thế nhưng cũng có thể làm lý do thấy sang bắt quàng làm họ.
Lâm mỹ nhân này nói chuyện ôn nhu, rất có phong cách cô gái Giang Nam dịu dàng, chẳng qua Hứa Kim Lăng không biết hôm nay nàng ta đột nhiên tới làm thân là có chuyện gì, trước tiên không nói bối cảnh nàng không đủ dày, nàng lại ở Trữ Tú cung trầm mặc ít lời, mọi người đều coi nàng là khúc gỗ mà nhìn.
Lâm mỹ nhân cười tủm tỉm nhấp một ngụm trà, đã ngồi nhanh đây gần nửa canh giờ, vẫn như cũ không có ý tứ rời đi: "Hứa tài tử ngươi cũng biết Liễu đáp ứng là người chỗ nào sao?"
Hứa Kim Lăng mặc dù biết thế nhưng lại lắc đầu.
Lâm mỹ nhân chậm rãi nói: "Liễu đáp ứng là biểu muội của Lương phi nương nương, phong vị nàng ta vốn hẳn là ở trên chúng ta, chẳng qua không biết là ai truyền ra ngoài, nói Liễu đáp ứng này ỷ vào thân phận của Lương phi nương nương ở Trữ Tú cung ức hiếp tú nữ, còn kém chút muốn phá huỷ dung mạo các tú nữ kia, loại tin tức này ở trong cung thì truyền ra nhanh nhất, các cung nữ thái giám các cung thường xuyên qua lại nên Hoàng thượng cũng biết, cho nên nàng mới phải làm đáp ứng."
Hứa Kim Lăng không biết Lâm mỹ nhân đột nhiên nói với nàng những thứ này làm gì, theo lý thuyết Liễu đáp ứng là tự mình làm bậy thì không thể sống, chẳng qua trong nháy mắt, Kim Lăng cứng người.
Lâm mỹ nhân vẫn một mặt mỉm cười nhìn Hứa Kim Lăng, nhìn thấy biểu cảm thoáng qua trên mặt nàng, sau đó lại nói: "Hôm nay đã muộn, ta phải trở về, trà này uống rất ngon." Nói xong liền rời đi.
Sắc mặt Hứa Kim Lăng có chút nghiêm nghị.
Phạm Âm không biết tiểu thư nhà mình đột nhiên làm sao vậy: "Tiểu thư, người mệt mỏi sao?"
Kim Lăng vung vung tay: "Ngươi lui xuống đi."
Lâm mỹ nhân đột nhiên nói như vậy không phải không hề có căn cứ, trước nàng bởi vì nhàm chán ra ngoài giải sầu, không cẩn thận gặp được Liễu đáp ứng đang răn dạy cái kia tú nữ, xung quanh lại vừa vặn không người khác, nhưng như vậy cũng không có nghe tin đồn nói Liễu đáp ứng động thủ đánh người, mà càng đáng buồn chính là nàng ta lại nhìn thấy chính mình, hiện tại đột nhiên chuyện như vậy truyền đi, hơn nữa càng truyền càng thái quá, Liễu đáp ứng này sẽ là người thứ nhất tìm nàng Hứa Kim Lăng gây phiền phức.
Hiện tại nàng không lo lắng Liễu đáp ứng tìm nàng, lo lắng là Lương phi nương nương, Liễu Nguyệt Di vốn là công cụ Lương phi vì củng cố sủng ái nên cho tiến cung, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Liễu Nguyệt Di chí ít cùng bọn họ bây giờ là địa vị bình đẳng, hiện tại được phong làm đáp ứng, trước tiên không nói mặt trên không bỏ qua được, tên Hoàng đế đối với nàng ta ấn tượng cũng không tốt, huống hồ phía trước nàng ta còn có nhiều nữ tử xuất sắc như Lâm mỹ nhân.
Lương phi nương nương nếu biết thì rất có thể sẽ hận nàng sao? Huống hồ Lâm mỹ nhân thế nhưng đã sớm biết tất cả những thứ này, càng nói rõ nàng không phải một người đơn giản, có thể nói trước có người chống lưng, Hứa Kim Lăng không hiểu ra sao liền bị lôi vào cuộc chiến này.
Phiền phiền phiền.
...
Cảnh Thúy lâu
Uyển Trữ nhẹ nhàng bóp vai Lâm mỹ nhân: "Chủ tử, ta ngược lại cũng đã gặp Hứa tài tử mấy lần, nhìn rất là chất phác, chủ tử làm sao lại cố ý chạy tới nói cho nàng ấy." Thực sự có chút không rõ chủ tử của mình, theo lý thuyết chủ tử cùng Hứa tài tử là thân phận bình đẳng, vì sao lại tự mình chạy đi tới làm mất thân phận a.
Lâm mỹ nhân nhẹ nhàng bẻ bẻ cổ, um tùm tinh tế tay đáp ở trên cổ: "Ngươi cảm thấy nàng ta chất phác, ta lại cảm thấy nàng ta rất vừa ý ta."
Hơn nữa nàng cũng rất muốn biết, mới vào cung đình liền gặp phải chuyện như vậy, Hứa Kim Lăng sẽ làm thế nào? Nếu có thể cùng nàng giao hảo ngược lại cũng không thiệt thòi, trong hậu cung này dù bao nhiêu cũng phải có mấy người của mình.
Thái Dịch cung.
"Tức chết bổn cung!" Lương phi cầm lấy bình hoa hung hăng đập xuống đất.
Một đám cung nữ bên cạnh sợ đến mức lập tức quỳ trên mặt đất.
"Nương nương bớt giận."
Bớt giận? Nàng làm sao có thể bớt giận?
"Mắc cở chết người!" Tất cả tú nữ không phải tài tử, mỹ nhân chính là thường tại, không nghĩ tới biểu muội Lương phi nàng thế nhưng lăn lộn kém cỏi nhất thành đáp ứng, đây là tát vào mặt nàng một cái a.
Nhược Yên cẩn thận từng li từng tí một tiến lên nói: "Nương nương không nên tức giận, lúc trước Liễu tiểu chủ cùng nô tỳ nói nàng căn bản không có muốn hủy dung mạo tú nữ kia, hơn nữa chuyện này bị truyền thành như vậy rất có thể là bởi vì vị mới sắc phong Hứa tài tử ấy." Sau đó khóe mắt ra hiệu cung nữ một bên nhanh lên một chút thu thập bả vụn trên đất.
Tính tình Lương phi vốn điêu ngoa, từ trước tới giờ chỉ có nàng oan uổng người khác, chưa từng có người dám oan uổng nàng, trong nháy mắt tức giận càng lớn: "Lá gan Hứa tài tử này thật là lớn, cho người đem Hứa tài tử mang tới cho bổn cung."
Nhược Yên đang bận bịu vội dừng lại: "Nương nương, ngài hiện tại liền kêu Hứa tài tử tới đây càng sẽ dễ dàng làm đề tài cho người ta nói chuyện phiếm, qua mấy ngày lại gọi cũng không muộn."
Lương phi lúc này mới bình tĩnh lại, hung hăng trợn mắt nhìn nàng một cái, nàng đường đường là Lương phi lại vẫn bị cung nữ chỉ dẫn.
Nhược Yên cúi đầu.
"Nương nương, Đức phi nương nương đến rồi." Một cung nữ đi vào báo.
Đức phi? Không cần nghĩ, nhất định là tới cười nhạo nàng.
Nhược Yên không cần nhìn cũng biết tâm tư Lương phi, vội vàng nói: "Nương nương không nên gấp gáp, xem xem Đức phi nương nương nói cái gì, tuyệt đối không nên nổi giận, miễn cho chọc người bắt được nhược điểm."
Nhưng không nghĩ Lương phi trở tay hung hăng tát nàng một cái: "Chuyện của bổn cung còn chưa tới phiên ngươi một cung nữ mở miệng."
Nhược Yên bụm mặt lui sang một bên, nếu không phải là vì mình có thể tại hậu cung sinh tồn khá hơn một chút, nàng làm sao đồng ý giúp Lương phi vụng về này nghĩ kế, xưa nay chỉ có thể hành động theo cảm tình, bị Đức phi chọc tức giận đến phát điên cũng chỉ giỏi lấy những cung nữ bọn họ ra xả giận. Mấy ngày trước cánh tay bị bẻ còn chưa khỏi.
Đức phi cười tủm tỉm đi tới, liếc nhìn những cung nữ trầm mặc kia mà đoán nữ nhân đó mới vừa rồi làm gì: "Những cung nữ lại làm cho tỷ tỷ giận sao?"
Lương phi nhẹ nhàng khẽ hừ, xoay người ngồi cạnh bàn: "Tất cả đều là đồ vô dụng, lấy cái bình hoa lại có thể lỡ tay đập nát."
Đức phi ngồi đối diện Lương phi: "Vậy đúng là nên phạt, tỷ tỷ nghe nói gì chưa, Liễu đáp ứng mới nhập cung là biểu muội của tỷ tỷ người đấy."
Lương phi trầm mặc.
Đức phi không nhìn Lương phi mà nói tiếp: "Nhưng̀ ta lại cảm thấy không thể nào có chuyện như vậy, tỷ tỷ ngài nói thế nào cũng là một trong tứ phi, Hoàng thượng thương ngươi biết bao nhiêu, nói gì thì cũng nể mặt mũi ngươi ba phần, chí ít cũng phải tấn phong trên tài tử không phải sao?"
Lương phi trong lòng khí huyết cuồn cuộn.
Đức phi bình thường không có ham muốn gì lại yêu thích chọc giận Lương phi này, ỷ vào mình là con gái Đại tướng quân mà càn rỡ tàn nhẫn, lúc này biểu muội nàng ta làm nàng ta mất đi mặt mũi, nếu nàng (Đức phi) không đâm chọt một chút sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân mình.
Lương phi vẫn cứ im lặng, một câu cũng chưa nói, nhịn được đến lúc Đức phi rời đi.
Sau khi rời đi Thái Dịch cung.
"Lần này Lương phi nương nương tức giận không nhẹ a." Tập Thu ở một bên nói.
Đức phi sờ sờ móng tay mình: "Lương phi cười không nổi a, bổn cung muốn biết ai đem tin kia truyền ra ngoài? "Dám lớn mật cùng Lương phi đối nghịch như vậy, đáng nghiền ngẫm.
Tập Thu nói: "Nghe nói là Hứa tài tử mới được sắc phong."
" Hứa tài tử?" Đức phi âm thầm nhớ kỹ người này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...