Diệp Linh cong cong môi, xoay người cúi đầu
Trong lòng Diệp Hoa bỗng nhiên có dự cảm không lành, trái tim nhảy bùm bùm không ngừng, sự chờ mong không biết đã phát sinh từ bao giờ nhưng cõi lòng tràn đầy kháng cự.
Hắn vội vàng la lên: “Tiểu Linh đừng…”
Lời của Diệp Hoa còn chưa nói xong thì đôi tay nhỏ kia đã linh hoạt kéo khóa kéo quần của anh xuống rồi lấy cự vật cứng rắn ở bên trong ra, làm nó không hề che lấp hiện ra trong tầm mắt của Diệp Linh
Đỉnh quy đầu phình to, Cự vật màu da kia…… So với cánh tay trẻ con còn thô hơn, tuy rằng không có tận tay chạm vào, nhưng cũng không khó để cảm nhận được nhiệt độ và độ cứng của nó, nhìn phía trên nó bởi vì nam nhân động tình mà nổi lên gân xanh, cùng với một giọt trong suốt ngọc dịch trên đỉnh quy đầu kia, Diệp Linh hít hà một hơi, hưng phấn vươn ngón tay non mịn nắm chặt nó.
“Ân…Tiểu Linh đừng nghịch nữa!” Diệp Hoa sảng khoái kêu lên một tiếng.
Diệp Linh xoa nắn vài cái, phần đầu cự vật liền tràn ra một chút tinh dịch trong suốt, cô lấy tay tinh nghịch lau lau lỗ nhỏ phun dịch kia, đem dịch trơn sền sệt bôi lên xung quanh quy đầu đỏ tím, hô hấp của anh đang vững vàng liền trở lên trầm thấp gấp gáp.
Cô vươn đầu lưỡi nhỏ ướt át, tế nhuyễn, nhẹ nhàng mà liếm quy đầu anh một vòng, mặt lưỡi vừa vặn quét qua phần đỉnh đầu, anh liền dật ra một tiếng ngâm khẽ.
Diệp Linh thuận thế, vùi đầu ngậm lấy cự vật ướt át, dùng lực co rút khoang miệng lại đem cự vật chậm rãi hút vào trong miệng, cho đến khi nuốt vào hơn phân nửa mới dừng lại.
Vì cô ngồi cúi người liếm mút cự vật cho hắn nên ở tư thế này hắn có thể nhìn rõ hoa huy*t ẩm ướt và d*m thủy tràn xuống cúc môn hồng hào nhăn nhăn của cô.
Hắn thở dốc, hơi thở càng trở lên cuồng loạn, hắn mặt đắm chìm trong dục vọng, hắn biết người trước mặt là em gái mình nhưng cái cảm giác sai trái này lại làm hắn càng hưng phấn gấp bội, cự vật lập tức trướng lên vài phần.
Diệp Hoa hút một ngụp khí lạnh, khuôn mặt vặn vẹo, vừa cố gắng áp chế dục vọng của mình vừa không muốn ở trong miệng của cô xuất ra.
Nhưng người khởi xướng lại không biết sống chết bắt đầu bên dưới đong đưa, bờ môi phủ chặt, đầu lưỡi thỉnh thoảng lại nhanh chóng liếm qua cưới đầu cự vật tham lam mút chặt tinh dịch tràn ra.
Kỹ xảo của cô không được tốt lắm, dưới tác dụng của thuốc cô càng mê loạn chỉ mút và liếm.
Lúc này cơ thể của cô càng sinh ra cảm giác khô nóng, bên dưới không ngừng co rút rồi phóng ra một đạo d*m thủy.
Nhìn hoa huy*t của cô không ngừng mấp máy, bên dưới lại được cô chăm sóc rất tận tình, người chưa từng trải qua nam nữ như hắn lập tức kêu lên một tiếng rồi bắn ra, tinh dịch trong nháy mắt phun ra nhưng lại bị cái lưỡi thơm tho mút chặt kèm theo nước bọt nuốt chặt xuống bụng, không để một giọt rơi ra ngoài. Diệp Linh lập tức nghẹt thở, hai gò má đỏ bừng, cố gắng nuốt trọn tinh dịch của anh.
Trên đỉnh đầu, hô hấp của hắn ngày càng trở lên trầm trọng.
Bên dưới của cô ngứa lên, hoa huy*t ướt át không ngừng phun ra nuốt vào. Cảm giác hư không khó chịu đang không ngừng tra tấn cô, giờ cô chỉ muốn có một vật đi sâu vào hoa huy*t ngăn ngứa cho mình.
Một đôi mắt ngập nước quét về phía anh, môi cô còn sót lại một ít tinh dịch của anh để lại, kiều mị nũng niu nói
“Anh hai…bên dưới ngứa quá…rất muốn cự vật của anh đi vào…”
Tựa như một đóa cúc non mới nở, thẹn thùng lay động trước gió, điềm đạm đáng yêu.
Đôi mắt của anh lập tức tối sầm, đáy mắt hiện rõ tình dục sắc thái, anh theo bản năng nói: “Có bao nhiêu ngứa…để anh xem nào”
Lời nói vừa buông ra, anh liền giật mình. Anh cư nhiên sẽ nói ra lời nói đáng hổ thẹn này, anh xấu hổ dời tầm mắt sang nơi khác, uổng công còn cho là người định lực giỏi, uổng công cho tư cách của người anh.
Như một đứa trẻ đạt được múc đích xấu xa, Diệp Linh lập tức cười rộ lên, phấn phấn nộn nộn, môi hoa huy*t hai bên như cánh hoa ướt át sau cơn mưa, thấm giọt sương, u huyệt nửa đóng nửa mở, mấp máy chất lỏng dâm mĩ trong suốt đang từ nơi đó cuồn cuồn không ngừng chảy ra.
Diệp Linh vươn tay nắm chặt cự vật thô to, nhẹ nhàng ngồi xuống muốn đưa nó vào trong, cảm nhận đỉnh đầu nóng bỏng, mật dịch tuôn ra càng lúc càng dữ dội, quả thực giống như nước máy.
Lập tức tưới ướt cự vật nóng bỏng của anh.
Cảnh tượng trước mặt thật đúng với câu ngạn ngữ phụ nữ được làm từ nước.
Diệp Hoa cảm giác như muốn trầm luân trong đó, cổ họng cháy rát, nội tâm xúc động nhưng đột nhiên hắn giữ được một tia ý thức, hắn tức giận gầm lên
“Tiểu Linh! Dừng lại mau, nếu không dừng lại sau này đừng có gọi anh một tiếng anh”
Chuyện ban đầu có thể còn bỏ qua nhưng chuyện này xác thực đi quá giới hạn rồi, nếu còn tiến thêm một bước, đâm thủng cái màng mỏng kia thì thật sự hắn không thể tiếp thu được.
Lần đầu của con gái rất quý giá, hẳn phải dành cho người mình yêu thương nhất, hắn không hề muốn cô phải chịu ủy khuất này.
Diệp Linh mơ hồ cảm nhận được sự tức giận của anh, động tác của cô liền ngừng lại thân hình bé nhỏ không ngừng run rẩy.
“Nhưng…bên dưới ngứa quá…em không chịu được…”
Diệp Hoa biết không thể ngăn cô được, trong lòng không ngừng thầm nói
“Hệ thống! Còn không mau chui ra đây!”
Sau vài lần la hét thất thanh, cuối cùng cũng có thanh âm lạnh tanh truyền lại
“Kí chủ có chuyện gì sao?”
Câu nói của hệ thống làm hắn sít sặc máu mà chết
“Mẹ kiếp! Mày thăng cấp xong rồi sao còn không sớm chui ra”
Hệ thống đáp lại hết sức hờ hững
“Kí chủ có gọi đâu mà tôi ra, với lại kí chủ đang làm việc tốt như vậy tôi mà xuất hiện thì chẳng phải phá hỏng việc vui sao”
Câu nói thản nhiên của hệ thống đã làm cho hắn triệt để chết lặng, có hệ thống vô trách nhiệm như vậy sao? Hệ thống của hắn không phải giả đi.
“Chết tiệt! Còn không mau làm cơ thể của tôi trở về như cũ”
“Kí chủ không cần lo, đợi năm phút nữa cơ thể kí chủ sẽ tự động khôi phục”
Đảo mắt nhìn sang Diệp Linh, hai gò má sớm đỏ bừng hai chân không cọ vào nhau, trông cô có vẻ rất khó chịu, hắn hạ giọng nói
“Quá lâu, tôi muốn khôi phục ngay lập tức!”
Cảm tạ HuyếtSátLa123 đã đẩy kim phiếu ^^
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...