Sở Nhi, không thể không bình tĩnh,suy nghĩ cẩn thận lại, rốt cuộc là sai lầm ở chỗ nào, một chỗ có thể là ngoài ý muốn, nhưng hai nơi đều không có, không khỏi suy nghĩ sâu xa hơn.
Có lẽ, có người trọng sinh giống cô, nên cướp đi cơ duyên trước.
Vì đời trước lai lịch các cơ duyên Của Tề Linh.
Khắp bảy tông môn ai ai cũng biết.
Khi đó Tề Linh danh chấn vô hạng, cũng rất nhiều người ghen ghét và hâm mộ.
Trong đó có sở Nhi cô.
Sở Nhi suy đoán, chắc chắn người kia sau khi lấy cơ duyên, cũng đã đi giết Tề Linh rồi.
Sở Nhi, trấn định bản thân như vậy, rồi quay gót, chuẩn bị trở về Tông môn.
Sở Nhi chỉ luyến tiếc.
Không tự tay giết chết Tề Linh được.
Sở Nhi, trở Về tông môn, tiếp tục bế quan kết thành kim đan.
Thì ngay lúc này, trên đỉnh "Tiên Sơn" linh khí nồng đậm hơn mọi ngày.
Kết ấn của Kỳ thiên Quân bị phá vỡ.
Sức mạnh, hóa thành dị tượng, đôi long phượng uốn lượn trên Vân mây.
Kỳ thiên Quân, đang cho Chim phượng g ăn, cũng giật nảy mình.
Nhanh chóng đến nơi phát ra dị tượng.
Một khắc trôi qua, hình dáng yểu điệu mười Phần tiên khí của nguyệt cửu, khiến cho Kỳ thiên Quân, nhìn không kịp chớp mắt.
Chỉ mới năm năm thôi, mà đồ nhi bảo bối của hắn đã trở thành thiếu nữ.
(tinh ~~~ hảo cảm +5, bây giở là 85%.
Cửu cửu một chút nữa thôi cố lên cố lên, cố lên sắp xong rồi.)
cô cười ngọt ngào:”sư phụ con thăng lên kim anh rồi ạ”
kì thiên quân câu môi cười:”tốt, tốt 15t đã kim anh đúng là tài giỏi mà”
cô cười:” sư phụ quá khen”
kì thiên quân cười rồi nói:” đồ nhi à, mấy năm trước vi sư bẫy được một cặp chim béo hay là con hầm lên tẩm bổ nha”
nguyệt cửu vừa nghe mắt đã sáng lên:”vâng sư phụ cứ để cho con”
kì thiên quân dẫn cô đến nơi nhốt 2 con chim.
Cô nhìn thấy chúng chẳng khắc gì là heo cả cô nghĩ là sư phụ Lão Yêu này của cô già rồi nên mắt kém heo tưởng là chim rồi.
Vì muốn trắc chắn cô lên tiếng hỏi:”sư phụ…hai con này là heo mà… đâu phải là chim đâu ạ ”
Kỳ thiên Quân, muốn phì cười.
Xác định là hắn nuôi có hơi quá tay.
Bây giờ đồ nhi không nhận ra là giống Chim cũng không có gì là lạ.
" khụ khụ...!Đồ nhi, Đó là Chim phượng , thánh thú cổ.
Không phải heo...!Mặc dù vi sư nuôi hơi quá tay, bất quá vẫn là nhìn ra Chim mà.” Kỳ thiên Quân, mặt không đổi sắc trả lời.
Nguyệt cửu:...!Đâu đâu.
Chỗ nào nhìn ra là Chim Phượng.
Lại còn cột mỏ chim lại....!Tất có cái gì dấu bản cô nương ta?
" Sư phụ..
Sao người lại cột mỏ chúng lại..?
" Vi sư...Sợ chúng đòi ăn nhiều.
Nên cột lại......
không lẽ hắn mở miệng cho chim mách lẽo.
Dù gì, cũng là Thánh thú, có linh trí, cũng biết nói tiếng người.
Nên phải cột mỏ lại thôi...!không thể trách hắn được...
Nguyệt cửu: à thì ra là vậy...
" Sư phụ đợi đồ nhi, chuẩn bị gia vị.
Hôm nay đồ nhi sẽ trổ tài..
Một hầm.
một nướng
Hai người đối thoại lúc này.
Hai con Chim phượng hoàng đều nghe hiểu..
Lúc này mới dựng cả lông lên.
- -- Chim cái: chàng nhanh, nhanh báo cho hách trưởng lão biết.
Hai ta sắp bị thịt rồi Ô Ô...!Ô CỨU
- --Chim Đực: nương tử.
Muộn rồi đã năm năm khế ước bị hủy bỏ.
Ta không liên lạc được, chỉ chờ hai tên đội lốt tiên nhân Kia rủ lòng thương mà không ăn thôi.
Kỳ Thiên Quân, nhìn thấy ánh mắt cầu xin của hai con chim.
Thầm khinh bỉ, ăn đan dược cực phẩm của hắn, suốt năm năm đâu có chuyện thả là thả...!Không nhiều lời ngoan ngoãn....lát ta còn độ kiếp cho.
- hai con chim, nhìn ánh mắt băng lãnh của Kỳ thiên Quân, bất giác ôm nhau trong tuyệt vọng...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...