《Chương 373》
NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (9)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Trong tầm tay từng người, mười xúc xắc chen lấn cùng tồn tại.
Mọi người đều trừng lớn mắt, âm thầm đếm.
Ôn Vũ Tình thậm chí còn khẩn trương mà đếm ra tiếng: “Năm bốn ba hai…”
Trong một mảnh lặng im, bỗng thấy Mạc Sâm câu môi cười: “Là tôi thua.”
“…Gia chủ!”
Lời này vừa dứt, đám người Mạc gia vẫn luôn làm phông nền rốt cuộc nhịn không được mở miệng.
Gia chủ của bọn họ, thế mà lại thua?!
Một người đàn ông tinh tráng mặc đồ đen dẫn đầu tiến lên vài bước, hai mắt nhanh chóng đảo qua mặt xúc xắc của hai người ——
“Năm, bốn, ba, hai, năm, ba, sáu, một, ba, sáu!”
Đây là mặt xúc xắc của Mạc Sâm, đối phương thế nhưng thật sự đoán được không sai chút nào!
Lại nhìn bên kia: “Một, hai, bốn, sáu, sáu, sáu…” Tương tự, anh ta thầm đếm, thẳng đến khi nhìn thấy một khối xúc xắc cuối cùng, đồng tử thoáng chốc co chặt!
Bởi vì —— Mạc Sâm báo chính là “Năm”, nhưng trên mặt xúc xắc đối diện, lại rõ ràng là… Sáu điểm!
“Cảm ơn.”
Đang lúc sau lưng mấy người Mạc gia ướt đẫm mồ hôi lạnh, Vân Khuynh nâng mắt, không chút khách khí tiếp nhận khen ngợi của Mạc Sâm.
Nhưng trên thực tế, đối với đổ thuật của người nào đó ở kiếp này, nàng xác thật rất cảm thán.
Nếu không phải dựa vào linh khí… Vân Khuynh thật đúng là không chắc chắn có thể thắng được.
Còn có một mặt xúc xắc cuối cùng…
Lúc lắc xúc xắc, một cái chớp mắt trước khi mở chung ra, nàng còn dùng chút lực, nhẹ động một chút.
Dùng hết toàn lực như thế, mới đổi lấy thắng lợi của trận này.
Chẳng qua… Mặc kệ như thế nào, thắng chính là thắng.
Hai bên tất nhiên đều biết rõ điểm này, bởi vậy Mạc Sâm rất có phong độ trực tiếp nhận thua, Vân Khuynh cũng không giả vờ khách sáo.
Lúc này, ánh mắt cả hai xa xa chạm vào nhau.
Trong lúc đối diện, thế nhưng lại dâng lên một loại ăn ý khôn kể.
Đơn giản, trực tiếp… Tuy rằng kiếp này hai người chỉ vừa mới gặp mặt, nhưng trận giao phong này, vô luận là quá trình hay là kết quả, đều vui sướng tràn trề.
“Mạc gia chủ, vậy tiền đặt cược?” Ngắm “Nam sắc” vài giây, Vân Khuynh ho nhẹ một tiếng, trước khi những người còn lại chưa phát hiện ra khác thường, quay lại chính sự.
Ánh mắt Mạc Sâm chợt lóe, lưu loát đáp ứng: “Nửa tháng sau, gặp tại Jobhan…”
Người đàn ông chầm chậm nói, ngữ khí hơi có chút ý vị không rõ ——
Trên thực tế, tuy mua bán súng ống đạn dược tại vùng Trung Đông luôn là thịt mỡ của thế giới ngầm, nhưng Mạc gia và Sean gia tranh chấp đường dây này, chủ yếu là hướng về mấy nước nhỏ tương đối cằn cỗi, cho dù không đáng nhắc đến, xa xa không đến mức phải thương gân động cốt.
Vốn dĩ, Mạc gia mới khai thác đường dây này, cũng chỉ là muốn xem đây là cơ hội, tiến thêm một bước thâm nhập vào thị trường vùng Trung Đông mà thôi.
Cứ cho là không có cơ hội này, hắn cũng có thủ đoạn để thực hiện mục đích như cũ.
Đã đánh cuộc thì phải chịu thua, đường dây này… Đưa ra thì đã sao?
Còn người cuối cùng tiếp nhận sẽ là Sean gia, hay là vị nhân sĩ không rõ này…
Hắn thật sự rất chờ mong.
Môi mỏng của Mạc Sâm hơi nhếch, vẫn là dáng vẻ quý công tử ưu nhã khí định thần nhàn, tư thái giao tiền đặt cược vạn phần tốt đẹp.
Chỉ là, diễn xuất của hắn như vậy, dừng trong mắt Sean phu nhân và Tiêu Thiên Long, lại thành dáng vẻ kẻ yếu thỏa hiệp.
Ngay cả đám thuộc hạ phía sau cũng đều có chút kinh ngạc.
…Thua thì thua, nhưng lão đại cũng nói kỹ càng tỉ mỉ quá rồi?
Đáng tiếc, nội tình trong đó, chỉ có Vân Khuynh rõ ràng.
Là ngồi xem trò hay, hay là đang khiêu khích?
Người đàn ông này, không phải đang muốn thử nhìn xem: Nàng có thể đoạt lấy miếng thịt từ Sean gia tộc hay không sao…
Trong lòng Vân Khuynh hiểu ra, đón nhận ánh mắt cười như không cười của người đàn ông, bất động thanh sắc tiếp nhận “Chiến thư”.
Giây tiếp theo.
Nàng đột nhiên câu môi: “Cảm tạ Mạc gia chủ, nửa tháng sau, tất nhiên sẽ dẫn người đến.”
Bốn mắt nhìn nhau.
Trong mắt Mạc Sâm xẹt qua tia nghiền ngẫm.
Vân Khuynh không chút lùi bước nhìn lại.
Trong một giây ngắn ngủi, ánh mắt chạm vào nhau, tựa như kẻ mạnh chém giết, vừa chạm vào liền tách ra.
Sức kéo trong nháy mắt kia… Đã khiến huyết dịch của cả hai run rẩy!
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
“…Đổ Thần của tôi, thật đúng là có khả năng đấy.” Nhưng giây lát sau, tiếng cười của phụ nữ vang lên, lập tức đưa lực chú ý của mọi người trở về.
Chính là Sean phu nhân, chỉ thấy bà ta giương môi, thân mình mềm mại không xương tựa vào lưng Vân Khuynh.
Tựa như tán tỉnh thân mật.
Nhưng mà, móng tay dài, lại lơ đãng đến bên cổ nàng; còn có một tay, ái muội xẹt qua ngực nàng.
Là câu dẫn!?
Không.
Đây rõ ràng là thử!!!
Dù sao thì, đối thoại và biểu hiện của Vân Khuynh vừa rồi, quả thật có vài phần kỳ quái.
Là hắc quả phụ tung hoành thế giới ngầm, Sean phu nhân sao lại không phát hiện?
Nếu thật sự là Charles, cho dù là Đổ Thần, chỉ sợ cũng sẽ không chống đỡ được loại thủ đoạn “Mỹ nhân dụ dỗ xưng tội” này.
Nhưng đáng tiếc, lần này bà ta gặp phải… Lại là một cô gái khoác vẻ ngoài nam trang, đã xuyên qua nhiều kiếp!
“Phu nhân quá khen.” Ngay lúc này, Vân Khuynh nhanh chóng phản ứng lại, mang tư thái động tâm vì nữ sắc, dáng vẻ muốn ôm lại không dám ôm cực kỳ chân thật.
Hơn nữa từ ngữ hơi loạn, nhịp tim tổng thể bình thường… Hoàn toàn chính là Đổ Thần béo phong lưu bị thủ trưởng mê hoặc
“Thuộc hạ đã từng nói, muốn dâng hiến hoa tươi chiến thắng cho phu nhân.”
Nghe vậy, Sean phu nhân lập tức cười duyên: “Anh đó!” Bà ta cầm lấy tay nàng, áp tai nói nhỏ: “Thật biết nói chuyện, chờ lát nữa, muốn tới phòng tôi không…”
Tiến thêm một bước thăm dò, nhưng đồng thời, ý vị ngầm tán tỉnh cũng là mười phần.
“Này…” Vân Khuynh bày ra dáng vẻ thụ sủng nhược kinh, trong lòng lại hít một hơi thật sâu.
Xem ra —— Khuya hôm nay nhất định phải rời đi!
“…Được.” Âm thầm cân nhắc, ngoài mặt nàng lại nâng tay vị hắc quả phụ này, láu cá nói: “Lát nữa rửa mặt chải đầu xong tôi sẽ tới.”
Sean phu nhân lại lần nữa khanh khách nở nụ cười, tư thái thân mật kiềm chế Vân Khuynh.
Không khí trong phòng cũng dần dần trở nên hơi quỷ dị.
Thủ hạ của Sean gia tộc tất nhiên là chúc mừng nhà mình đắc thắng, nhưng đối với một màn phu nhân thông đồng với tên béo xấu lùn này… Cũng có chút thích ứng không nổi.
Ôn Vũ Tình nắm tay Tiêu Thiên Long, mang theo thủ hạ của Adrian gia, bỗng nhiên lại trở thành phông nền ——
Tuy làm trọng tài, nhưng vừa rồi Mạc Sâm đã sảng khoái nhận thua, cô ta liền không còn cơ hội nói chen vào nữa.
Hiện giờ, thấy mọi nơi đều hoãn lại, rốt cuộc Ôn Vũ Tình cũng bắt được cơ hội, nhỏ giọng nói: “Vậy trận đánh cược này…”
Nói đến một nửa, cô ta nghẹn đỏ mặt, gian nan phun ra một câu vô nghĩa: “Coi như kết thúc.”
Khụ.
Có điều vừa dứt lời, Mạc Sâm liếc mắt nhìn “Tiết mục ôm” đang trình diễn phía đối diện một cái, ngược lại thừa cơ đứng lên.
“Đi thôi.”
Hắn nhàn nhạt nói, bỏ bớt đi cảm xúc kỳ lạ trong lòng, mang theo thủ hạ lưu loát rời đi.
“Dạ.” Vì thế, một đám người Mạc gia nhanh chóng rút khỏi.
Trong phòng, Vân Khuynh vẫn còn bị quấn lấy nhìn bóng dáng người đàn ông, ánh mắt chợt lóe.
*
Bóng đêm thâm trầm.
Thành Giải Trí Talas, vẫn là một mảnh ồn ào náo động mê ly.
Có điều, nửa đêm hai giờ sáng, trong khu nghỉ ngơi xa hoa, hầu như lâm vào bóng tối yên tĩnh.
Bỗng nhiên ——
Chợt có mấy tiếng súng đột ngột vang lên!
“Bắt lấy hắn!”
“Charles! Tên khốn kiếp này!”
…Giọng hắc quả phụ duyên dáng gọi to vang khắp bốn phía.
Một đường triển khai kịch liệt sống mái với nhau.
Trên hành lang, một bóng hình cầm hai khẩu súng, lướt vội như gió, còn túm theo lá chắn thịt to con đang oa oa chửi bậy.
Nơi đi qua, khắp nơi đều giết ra đường máu!
“SHIT!” Phía sau thân ảnh, Sean phu nhân sắc mặt khó coi: “Liên lạc với Ôn Vũ Tình cho tôi! Thiên la địa võng, tôi xem hắn còn trốn thế nào?”
Giây lát sau, nhân thủ của Adrian gia tộc đi theo tập kết tại đây.
“Vũ Tình, chúng ta mau qua trợ giúp Sean phu nhân một tay!” Tiêu Thiên Long tự hiểu là cơ hội tạo nổi bật đã đến, kích động kéo theo bạn gái.
Cùng lúc đó.
Tại sân bay phía trên một tòa cao tầng.
Người nhà họ Mạc đang định lên máy bay cũng dừng lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...