《Chương 331》
TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (11)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
"Càng khiến người ta kinh ngạc chính là, có tin đồn, độ xứng đôi của đôi tân nhân này là 100 %, đây quả thực là kỳ tích! Mọi người còn nhớ rõ CP quốc dân có độ xứng đôi 99 % cách đây vài ngày không? Xem ra, danh hào này phải đổi chủ rồi..."
Tin tức còn ở trên thông báo, người chủ trì kích động đến nỗi nước miếng bay tứ tung.
Trước màn hình điện tử, hai người vốn định thân thiết một phen đều ngây dại.
Nhiếp Cảnh Vân đột nhiên nắm chặt quyền, hai mắt hiện lên hàn quang.
Dù không muốn thừa nhận, nhưng địa vị của Mộ Thiệu Tu ở Liên Bang xác thật không thể nghi ngờ. Cho dù hắn trong cùng thế hệ đã tính là xuất sắc, nhưng so với đối phương lại ảm đạm thất sắc.
Có điều, theo Nhiếp Cảnh Vân nghĩ, chẳng qua là bởi vì Mộ Thiệu Tu vào quân đội sớm hơn hắn ta hai năm, gia thế bối cảnh lớn hơn, vận khí lại tốt hơn mà thôi...
Vì thế, hắn ta vẫn luôn âm thầm dự tính chủ ý thừa cơ siêu việt.
Mà lần trước, Nhiếp Cảnh Vân mới cùng Tô Mạn Mạn đo lường độ xứng đôi, đạt tới 99% là xưa nay chưa từng có, nhất thời nổi bật vô cùng, thậm chí còn được xưng là "CP Quốc dân".
Nhưng hiện giờ, Mộ Thiệu Tu muốn kết hôn liền dễ dàng phá hủy tất cả, quả thực khiến hắn ta như nghẹn ở cổ họng.
Còn Tô Mạn Mạn, cũng là một đương sự khác bị đè đầu, tất nhiên cũng không thoải mái.
"...Tên tiểu bạch kiểm kia," lúc này, cô ta bĩu môi, trào phúng nói: "Cũng không biết tìm được loại mặt hàng gì, liền giẫm qua chúng ta?"
"Đúng vậy." Nhiếp Cảnh Vân ra tiếng phụ họa, lại đột nhiên nhớ tới: "Đúng rồi. Nghe nói trước kia hắn căn bản không có ý định kết hôn, chắc là tìm được người xứng đôi từ kho gen. Kiểu hôn nhân lạnh như băng này, sao có thể so được với chúng ta lưỡng tình tương duyệt?"
Nghe vậy, Tô Mạn Mạn giật mình nhướng mày: "Là vậy sao? Ha."
Cô ta nói, tròng mắt chuyển động, đột nhiên kế nảy lên đầu: "Cảnh Vân, chi bằng giờ chúng ta cũng đến cảng hàng không nghênh đón Mộ thượng tướng đi? Thuận tiện truyền thụ kinh nghiệm..."
Dứt lời, Nhiếp Cảnh Vân cũng hiểu ý nói: "Được."
Sau đó, hai người đối mặt nhau, đối với mục đích chân chính của chuyến đi này đều biết rõ ràng trong lòng.
Muốn cướp danh hiệu CP quốc dân?
Còn phải hỏi bọn họ có đồng ý hay không đã!
...Vì thế.
Bên này, hai người cạnh tranh danh tiếng với Mộ Thiệu đã có kế hoạch.
Nhưng trên Tinh Võng, nhóm người qua đường vây xem đa số lại tỏ vẻ bị dọa rớt dưa trong tay --
Cbj: A a a!!! Ta không chấp nhận! Nam thần muốn kết hôn, cô dâu không phải ta, ngược cry.
Giản: Lầu trên nhìn cho rõ hiện thực đi, đóa hoa cao lãnh như Mộ thượng tướng phàm nhân như chúng ta há có thể mơ ước? Rưng rưng chúc phúc 555 nhưng rất tò mò thân phận nhà gái, kiếp trước nhất định cô ấy đã cứu vớt hệ Ngân Hà.
Chuông Gió Màu Tím: Chỉ có tui chú ý đến độ xứng đôi 100 % thôi ư?! Nghịch thiên nghịch thiên!
Pedi: Có ai hẹn không? Ngồi không yên, cùng đi cảng hàng không há miệng chờ đợi bát quái nào!!!
...Tóm lại, chỉ mới ngắn ngủn vài phút, đề tài bùng nổ này liền truyền khắp Liên Bang, quả thực là muốn lật tung cả tinh tế.
Vô số người nhìn chằm chằm hạm đội đang bay về của Mộ thượng tướng, ánh mắt sáng quắc, chuẩn bị chứng kiến vị hôn thê thần bí của nam thần Liên Bang.
Có cả fan não tàn đưa ra ý kiến cho điểm nhà gái.
Vân Khuynh: "..."
Trong khoang nghỉ ngơi, nàng mới vừa mang thiết bị đầu cuối lên, còn chưa kịp trải nghiệm khoa học kỹ thuật tiên tiến của tương lai thì đã bị tinh phong huyết vũ về chính mình trên Tinh Võng làm chấn động.
Lại nói tiếp, trong vị diện trước, Vân Khuynh cũng không phải chưa từng trải qua cái gọi là dư luận hỗn loạn của giới giải trí.
Nhưng lần này đến thời đại vũ trụ bao la, internet trải rộng khắp các tinh cầu, mức độ hung tàn quả thực tăng gấp mấy lần.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
May mà, dây thần kinh của nàng vẫn xem như kiên cường dẻo dai...
Ngầm thở ra một hơi, Vân Khuynh tạm đóng Tinh Võng lại, tháo thiết bị đầu cuối hình đồng hồ trên tay xuống, xoa xoa ấn đường.
Trên thực tế.
So với nghị luận của công chúng, vẫn là lời tuyên ngôn "Vị hôn phu" của Mộ Thiệu Tu mấy giờ trước càng khiến nàng đột nhiên không kịp phòng ngừa.
...Nghĩ, hàng mi dài của nàng không khỏi run lên, cảm xúc hơi khó biểu đạt.
Kỳ thật, đã trải qua nhiều kiếp như vậy rồi, nhưng luận sự phát triển quan hệ của hai người, lần này là thần tốc nhất.
Nhưng luận nguyên do, lại là vì: "Độ xứng đôi gen của chúng ta là 100 %..."
Vân Khuynh hơi hạ mắt, trong đầu hiện lên câu đáp lại của hắn khi đó --
Người đàn ông tuấn mỹ tới gần nàng, khi bốn mắt kề nhau, đối với nghi vấn hai người trở thành "Vợ chồng chưa cưới" từ khi nào, chỉ lạnh nhạt cho ra đáp án này.
Dù sao thì, vẻ mặt hắn rất nghiêm túc, rất đứng đắn...
Lý do đưa ra, ở vị diện này cũng thật sự hợp lý --
Thời đại tinh tế, khai phá tiềm năng thân thể của con người đã trở thành đề tài thảo luận quan trọng.
Bởi vậy, vì bảo đảm gen tốt đẹp cho đời sau, giữa hai người muốn kết hôn, kiểm tra đo lường độ xứng đôi của gen đều phải đạt tới 50 % trở lên mới có thể đăng ký.
Càng có không ít người, trực tiếp xin gien từ kho kiểm tra đo lường, tìm ra đối tượng có độ xứng đôi cao, xem đây là căn cứ tạo thành gia đình.
Mà độ xứng đôi từ 90 % trở lên, càng là chứng tỏ cho ý nghĩa duyên trời tác hợp...
Bởi vậy có thể thấy được, trong xã hội hiện giờ, lý do Mộ Thiệu Tu đưa ra thật sự là quá hiển nhiên, không có gì không đúng.
Nhưng đạo lý là một chuyện.
Vân Khuynh có thể hiểu được, nhưng về mặt cảm giác, vẫn là rất, không, thoải, mái!
Đương nhiên.
Nàng vẫn nhanh chóng đáp ứng rồi...
Khụ.
Dù sao thì, bất luận như thế nào, người yêu nhà mình, vẫn là trói lại trước rồi tính.
Nhưng sau này, phải làm thế nào mới có thể khiến Mộ thượng tướng đã bị gen xứng đôi tẩy não thông suốt đây...
Đôi tay Vân Khuynh đan vào nhau, chống hàm dưới, như đang suy tư gì đó.
Đột nhiên, nghe được bên tai vang lên một tiếng "Meow --".
Nàng theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thấy một khối nho nhỏ đột nhiên nhào tới.
Vân Khuynh không khỏi nở nụ cười, một phen chạy tới ôm lông xù xù đầy cõi lòng: "Ngoan, tiểu nghịch ngợm, nghỉ ngơi tốt quá nhỉ?"
Nghe vậy, móng vuốt của Mộ Thiệu Tu vừa động, "Bang --" nàng một cái.
Đương nhiên không tốt.
Vừa rồi từ khi định ra hôn ước, nha đầu em liền thất thần.
Chẳng lẽ, tôi khiến em thiệt thòi?
Hừ.
...Nghĩ vậy, người nào đó khoác da mèo liếc xéo Vân Khuynh một cái, hai tròng mắt dị sắc mỹ lệ thoáng nhìn, thân thể nho nhỏ vừa chuyển, chỉ chừa cho nàng một cái đuôi đầy lông.
"Sao vậy?" Thấy thế, ý cười bên môi Vân Khuynh càng sâu: "Giận chị lâu rồi chưa đến gặp cưng sao? Được rồi, là chị không đúng."
Nàng nhẹ giọng dụ dỗ, lại nói: "Biết gì không? Chị vừa có một vị hôn phu, cưng có anh rể rồi đó..."
Khóe miệng Mộ Thiệu Tu cong lên, cái đuôi theo bản năng lắc lắc.
Tiểu ngu ngốc, sai bối phận!
Tất nhiên Vân Khuynh không biết suy nghĩ của hắn, không được đáp lại, chỉ gãi gãi cái gáy lông xù, nhỏ giọng kêu: "Tu... A?" Kêu xong, nàng mới kịp phản ứng: "Hình như trùng tên với Mộ thượng tướng?"
Dứt lời, Vân Khuynh liền thấy mèo trắng nhỏ trước mắt giật giật lỗ tai, ưu nhã nghiêng người ngồi xổm xuống dưới.
Trong lúc này.
Một cảm giác quen thuộc lại lần nữa nhảy lên, nàng đột nhiên nheo mắt lại, đang muốn cẩn thận nghiền ngẫm --
Tiếng thông báo của chiến hạm lại lần nữa vang lên.
"Đã tiến vào quỹ đạo Trung Ưng tinh. Phi thuyền sắp hạ xuống, đếm ngược 1 phút, 60, 59, 58..."
Cuối cùng, sắp trở lại Liên Bang!
Trong lúc nhất thời, trong lòng Vân Khuynh cảm thán, giây lát, dưới tay chợt buông lỏng!
"Tu?"
Mèo trắng nhỏ linh hoạt uốn éo người, chạy vội ra ngoài, nàng vội đuổi theo, nhưng mới đến cạnh cửa, lại nghênh diện đụng phải Mộ Thiệu Tu.
"Đi thôi." Thượng tướng tuấn mỹ nhàn nhạt nói.
Hàng mi dài của Vân Khuynh run lên, còn muốn nói gì đó, lại nghe hắn nói: "Tôi đã phái chuyên gia chăm sóc, nó không có việc gì."
Nàng gật gật đầu, vừa định cất bước, lại bị một lực đạo kéo lại, chuyển mắt, liền thấy Mộ Thiệu Tu nhăn mi, ánh mắt khó lường nhìn lại đây --
"Em cứ đi như vậy?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...