Edit: NHY
Beta: Mạc Khinh Vũ
“Tôi nói bậy?”
Vương Mộng Huyên cười lạnh giơ lên di động.
“Chuyện của anh đã bị lôi ra ánh sáng rồi!”
Kiều Bắc Vọng bất chấp việc khắc khẩu cùng cô ta, một phen đoạt lấy di động.
Mà khi tin hot kia ánh vào mi mắt gã, cả người gã run lên, khóe mắt muốn nứt ra.
“Không, không có khả năng…… Như thế nào sẽ?”
Những tư liệu này, rõ ràng chỉ có trong máy tính mình, sao có thể truyền tới trên mạng?Kiều Bắc Vọng khó có thể tin lẩm bẩm, sắc mặt chợt xanh chợt trắng.
Một bên, Vương Mộng Huyên oán hận mà nhìn gã ——
Trước kia sao lại không phát hiện ra chứ, trên khuôn mặt cứng đờ của người đàn ông này có dấu vết dao kéo chứ?
Nghĩ đến ảnh chụp của gã trước khi chỉnh dung, dạ dày cô ta lại cuộn lên.
Bản thân mình vậy mà còn cùng con quỷ xấu xí này lăn giường!
Vương Mộng Huyên cắn môi, còn không có mở miệng nói cái gì ——
Kiều Bắc Vọng lại đột nhiên ném văng điện thoại di động, một phen bóp lấy bả vai cô ta.
“Có phải là mày không! Là mày nhìn lén máy tính tao đúng không!”
Vương Mộng Huyên ăn đau đến kêu ra tiếng, giãy giụa nói.”Anh bớt ba hoa đi! Tôi còn chưa thèm chất vấn anh đâu.”
“Đã hẹn hò với tôi còn đi đánh pháo với ả đàn bà khác, anh đúng là tên cầm thú!”
Cô ta hô đau, nhớ tới “Thu Ý Nùng” và “Lạc Nhã” mình từng nghi ngờ, thì ra thực sự có một chân với người đàn ông này!
“Ha.” Kiều Bắc Vọng lại hừ lạnh ra tiếng, khinh thường nói.
“Mày không phải cũng là đồ đê tiện quyến rũ bạn trai người khác sao?”
“Anh!” Vương Mộng Huyên nháy mắt tức muốn chết.
Lại mở miệng, khóc rống lên.
“Nhưng em thật sự yêu anh, cũng chưa từng có lỗi với anh….”
Cô ta cắn môi, nỗ lực vãn hồi hình tượng yếu đuối mềm mại.
Cho dù hai người đã xé rách da mặt, cô ta vẫn như cũ không thể chấp nhận lột da trần truồng đến vậy.
Lại không ngờ.Bị Kiều Bắc Vọng đánh gãy.
“Yêu tao? Hay là yêu tiền của tao?”
Nói, gã cười nhạo, một tay xách cô ta vào bên trong cửa.
“Anh làm gì!”
Vương Mộng Huyên nũng nịu nói, lại bị Kiều Bắc Vọng gắt gao chặn lại.
“Em không phải yêu anh sao?”
Người đàn ông sắc mặt âm trầm không chút lưu tình nào ném cô ta tới sô pha, xé rách quần áo ——
“Anh buông ra….”
Vương Mộng Huyên vô lực giãy giụa, dần dần lại mềm xuống dưới.
Vài phút sau.
Kiều Bắc Vọng xong việc cười lạnh, lấy ra một tập tiền đập lên cơ thể trần truồng của cô ta.
“Cút đi.”
*
Rạng sáng.
Hai người weibo trong giới võng phối cơ hồ đã biến thành màu đen rốt cuộc của status mới ——
[ Giang Sơn Bắc Vọng V ] Xóa tài khoản! Một cái vòng luẩn quẩn mà thôi, ai hiếm lạ chứ?
Đến nỗi “Chỉ Tiêm Y Mộng”, cũng yên lặng xóa bỏ tất cả weibo, trực tiếp chơi trò mất tích.
Nói đến cùng, hai người đều cảm thấy, võng phối cũng chỉ là một vòng tròn nhỏ hẹp mà thôi.
Cùng lắm thì, rời khỏi là được.
Nhưng mà, câu trả lời không chút để ý nào của bọn họ, lại khơi dậy lửa giận trong vòng.
Đặc biệt là đám người từ fan biến thành antifan, đỏ mắt, thậm chí bắt đầu mất đi lý trí mà bắt đầu ăn thịt người…..
Một đêm qua đi.
Đúng 8 giờ ngày hôm sau.
Vương Mộng Huyên tự sửa sang lại cho tốt, chuẩn bị về trường ——
Cho dù như thế nào, tối hôm qua đã nói rõ ràng với Kiều Bắc Vọng.
Cô ta đường đường là hot girl của đại học A, còn sợ về sau không có tiền đồ tốt sao?
Gương mặt xinh đẹp của Vương Mộng Huyên mang cười, vừa mới bước vào cổng trường, mọi nơi đã vang lên một mảnh tiếng động sột sột soạt soạt.
“Chính là cô ta?”
“Đúng vậy, thế nhưng làm ra chuyện như thế….”
“Quả thực làm mất mặt đại học A!”
…….
Tiếng nghị luận nổi lên truyền vào trong tai, Vương Mộng Huyên mờ mịt mà trở lại ký túc xá, mở cửa ——
Lại thấy ba bạn cùng phòng vây quanh trước máy tính, hứng thú bừng bừng xem cái gì.
“Các cậu đang xem cái gì!”
“Mộng, Mộng Huyên?”
Một người sợ tới mức quay đầu lại, nhưng mà, hai nữ sinh khác lại châm chọc nói.
“Cậu đã về rồi?”
“Ha hả, bọn mình đang xem chuyện bát quái mới nhất đâu, lại nói tiếp, có quan hệ với cậu đó nha!”
Nghe vậy, sắc mặt Vương Mộng Huyên chợt trắng, dự cảm bất an nổi lên.
Cô ta vội vàng vọt tới trước màn hình —— 818 chuyện cực phẩm của nữ thần khoa Triết.
Trên tờ báo BBS vườn trường, một cái thiếp trong giới võng phối có nhắc đến cô ta, bị đẩy lên trang nhất.
Một chớp mắt kia, Vương Mộng Huyên chỉ cảm thấy hai mắt biến thành màu đen.
Giây tiếp theo.
“Reng reng reng reng ——”
Tiếng chuông di động đột nhiên vang lên, cô ta run rẩy bấm nút nghe.
Thoáng chốc, giọng nam trung niên tức giận truyền tới.
“Đồ hỗn trướng mất mặt xấu hổ này! Mày ở bên ngoài làm ra chuyện không biết xấu hổ gì?”
Là ba!
Vương Mộng Huyên hung hăng run lên.
Chẳng lẽ…. Việc này đã truyền về nhà?
Xong rồi.
Rốt cuộc, cô ta tê liệt ngã xuống dưới.
Bên kia.
Nhà họ Kiều.
“Nghiệt tử!”
Người đàn ông béo lùn ném một chồng ảnh chụp trên mặt đất.
“Tao mà không gọi mày về nhà họ Kiều, mày lại nơi nơi lêu lổng!”
“Ba.” Kiều Bắc Vọng đứng lặng ở một bên, thần sắc kinh hoảng.
“Đây chỉ là việc nhỏ, ba đừng….”
“Đánh rắm!”
Người đàn ông trung niên kia nhảy dựng lên.
“Hiện tại trên mạng đã tìm ra thân phận mày, ngay cả danh dự công ty cũng bị ảnh hưởng!”
Nhà họ Kiều có kinh doanh một công ty vật liệu xây dựng có chút danh tiếng.
Người sáng lập Kiều Quốc Phú dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, vợ lại không có con. Vì thế, sau khi làm giàu, bao không ít tình nhân.
Kiều Bắc Vọng, là một trong những đứa con tư sinh của lão ta.
Cho tới này, Kiều Quốc Phú khá xem trọng thằng con này, lại không nghĩ rằng ——
Nó làm ra chuyện não tàn như vậy!
Ảnh hưởng danh dự là việc nhỏ, càng quan trọng là, hỗn trướng này tựa hồ còn đắc tội với công tử nhà họ Tiết!
Tập đoàn Tiết Thị, các lĩnh vực đều có một chân, là tồn tại bọn họ không thể trêu chọc!
Kiều Quốc Phú âm thầm cắn răng, đã có quyết định.
“Được! Về sau chuyện của công ty, không cần mày nhọc lòng nữa!”
“Không!”
Kiều Bắc Vọng mở to hai mắt nhìn: “Ba, ba nghe con nói….”
Lại bị Kiều Quốc Phú đẩy ra: “Bác Vương, đưa nó ra ngoài!”
Vài phút sau.
Kiều Bắc Vọng bị cưỡng chế lên xe đập ghế, trên trán gân xanh nổi lên: “A a a a a a!”
*
Đối với Vương Mộng Huyên và Kiều Bắc Vọng mà nói, có lẽ “tao ngộ” lúc này đã là đáy cùng của nhân sinh.
Lại không biết, kết cục của bọn họ, chỉ sợ sẽ còn thảm thiết hơn thế này nhiều….
Trong thư phòng.Vân Khuynh trầm mặc mà nhìn tư liệu điều tra được trước mắt, quay người lại, đột nhiên ôm lấy eo người đàn ông.
“Anh trai….”
“Làm sao vậy?”
Tiết Cận Sâm đáp lời, trêu chọc nói: “Làm ô uế mắt Khuynh Khuynh?”
Cô gái nhỏ không khỏi cười khẽ ra tiếng: “Không có.”
Nàng ngồi dậy, ánh mắt chán ghét đảo qua ảnh chụp Kiều Bắc Vọng tứ chi dây dưa cùng nhiều cô gái ——
Lại nói, bạn lữ mà “khí vận chi nữ” đã chọn đều sẽ trung thành với người này.
Có lẽ, ở thế giới nguyên bản, sau khi “Lục Vân Khuynh” chết, Kiều Bắc Vọng vứt bỏ tập tính phong lưu, nghiêm túc với Vương Mộng Huyên.
Nhưng hiện giờ, dưới trạng thái nơi nơi ngột ngạt, cảm tình của Kiều Bắc Vọng cùng Vương Mộng Huyên có chỗ không hợp, liền tiếp tục kiếp sống ước pháo (làm tình nhân).
Chẳng qua, chỉ sợ gã không thể tưởng tượng được….
Mấy ả đàn bà tính bò lên người gã, có người mang bệnh HIV.
Mà Vương Mộng Huyên đoạt một người đàn ông cặn bã như vậy, lại có khả năng phải bồi cả đời, cũng chỉ có thể nói nhân quả báo ứng.
Lúc sau, kết cục của hai người này, tất nhiên chạy về phía bi kịch.
Vân Khuynh thầm than ——
Cứ như vậy, báo thù hạ màn, nàng……
Giây tiếp theo.
Lại bị người đàn ông ôm lấy mặt, đánh gãy suy nghĩ ——
“Khuynh Khuynh, em suy nghĩ cái gì?”
Tiết Cận Sâm một phen quét mắt qua tư liệu, chỉ cảm thấy thất sách.
Không có việc gì điều tra kia hai người làm gì, không duyên cớ phân tán đi lực chú ý của cô nhóc này.
Người đàn ông tuấn mi nhíu lại, ánh mắt đen lại.
Thấy thế, Vân Khuynh lại không khỏi nở nụ cười.
“Ừm?”
Nàng ra vẻ trầm ngâm, một chút đáp lên bả vai Tiết Cận Sâm.
“Em suy nghĩ……”
Báo thù đã xong, lại có thể làm bạn với người nào đó một đời.
Lại không ngờ……
Bình dấm chua này đã bất động thanh sắc trầm mặt.
Vì thế, Vân Khuynh áp xuống độ cong bên môi, kéo một hồi, mới nói.
“Em suy nghĩ về anh nha.”
Vừa nói, nàng và người đàn ông hai trán dán vào nhau, cười khẽ, hơi thở ấm áp phả vào sườn mặt hắn.
Mà Tiết Cận Sâm rũ mắt xuống, nhìn vào trong con ngươi giảo hoạt của cô gái nhỏ, cười như không cười cong môi.
“Tiểu hồ ly.”
Hắn vươn tay, đầu ngón tay hơi lạnh phớt qua môi nàng, ái muội mà vuốt ve.
“Em nói thật mà.”
Vân Khuynh hàng mi dài khẽ run, nhẹ nhàng cắn cắn ngón tay hắn: “Anh trai…. không tin sao?”
Người đàn ông ánh mắt càng sâu thẳm, giữ lấy gương mặt nàng.
Nháy mắt hô hấp hai người giao hòa, nàng nhắm mắt lại, hắn gục đầu xuống ——
Giây tiếp theo.
Cửa thư phòng lại bị một phen đẩy ra.
Đồng thời, một giọng nói uy nghiêm đột nhiên vang lên.
“Tiết Cận Sâm! Con đang làm gì đó!?”
Hai người bị đánh gãy khựng lại, theo tiếng nhìn qua, lại phát hiện một đôi vợ chồng trung niên đang đứng lặng ở cửa ——
Đúng là Tống Hiểu Mi cùng Tiết Thiệu.
PS.
Tiểu kịch trường:
Part 1:
Nam cặn bã bị tui ngầm bôi đen:
Từ ngữ mấu chốt là…… Vài phút, ha ha ha ha ha ha ( mật nước mỉm cười)
Part 2:
Bị mẹ đẻ cha kế bắt gian tại chỗ ——
Khuynh Khuynh:…… ( có điểm xấu hổ QAQ)
Bị cha ruột mẹ kế bắt gian tại chỗ ——
Ca ca:…… ( không hôn được  ̄ヘ ̄)
Mặt khác.
Đại khái ngày mai kết thúc ~
Thế giới sau hẳn là mạt thế ~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...