Diệp Tiên Tiên buồn bực, trong lòng có một điểm áy náy nho nhỏ, cuối cùng, là cô chủ động trêu chọc hắn.Lộp bộp không biết có nên nói gì đó không, kỳ thật nói gì cũng đều cảm thấy không phù hợp.Mồ hôi trên chóp mũi rịn thành giọt rơi xuống, da thịt nhiễm hồng.Sắc mặt Kỷ Bắc dần dần ngưng trọng lên, tay sờ trên gương mặt cô, trong tay nóng bỏng: "Bị bệnh sao?"Anh mới bệnh!Diệp Tiên Tiên quay mặt qua hướng khác, lui về sau một bước, vừa vặn đụng tới bồn cầu, không còn đường lui."Không, tôi không có bị bệnh."Nếu hiện tại luồn vào váy lấy máy rung ra, kia chính là không đánh đã khai.Tiến thoái lưỡng nan.Quyết đấu cùng Kỷ Bắc chưa có lần nào chiếm thế tượng phong cả."Ừm!"Một đợt dâm thủy lại tràn ra tiểu huyệt, tràn xuống bẹn đùi.Diệp Tiên Tiên có chút đứng không vững, tay theo bản năng bám lên người Kỷ Bắc.Cái nhiệt độ này, không đúng.
Lông mày Kỷ Bắc nhăn lại, nghĩ đến lần đầu tiên gặp Diệp Tiên Tiên, cô cũng từng có bộ dáng như này, không bao lâu lại tự tốt lên.
Mặc dù như thế, vẫn là không yên lòng: "Tôi đưa em đến bệnh viên xem một chút đi."Diệp Tiên Tiên kiên trì lên tiếng cự tuyệt: "Đừng, một hồi nữa tôi liền khỏe lại."Đẩy cánh tay hắn ra.Người bên ngoài đã đi, không gian bên trong thật an tĩnh.Âm thanh rất nhỏ "gruu gruu" liền lọt vào tai.Kỷ Bắc nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ đến căng mọng của cô, thân thể cao lớn bước đến gần một bước, ánh mắt sáng ngời kiên quyết: "Trên người em mang theo cái gì?"Hả? Đáy lòng Diệp Tiên Tiên run lên, chẳng nhẽ đã bị hắn nhìn ra?[Oa oa oa! Tiểu Tiên Tiên sắp bị lộ rồi!][Chơi đi chơi đi, ta muốn xem họ chơi.][Hình thức này, đủ kích thích.]Lại nói, nhà vệ sinh công cộng cũng là địa phương mà các đôi nam nữ yêu đương vụng trộm tại đây.
Lại cái nhà vệ sinh cấp cao này, còn đốt nhàn nhạt đàn hương, ngửi không thấy mùi vị khác thường,Hiện nay bên trong tiểu huyệt cô tê dại, bị khí tức nam tính nồng đậm của Kỷ Bắc hun, như nhớ lại côn thịt hùng vĩ của hắn chống đỡ lấy cô, cảm giác nhồi vào, còn có hoàn cảnh lúc này, kích thích đến điên rồi.Chỉ riêng nghĩ như vậy, tê dại càng thêm te dại, chân mềm đứng không vững.Thế nhưng là cùng Kỷ Bắc...Còn chưa chờ cô nghĩ rõ ràng, tay Kỷ Bắc bỗng nhiên xuyên qua váy cô.Vừa muốn mở miệng khiển trách, bờ môi hắn mang theo nhiệt độ dán tại trên tai cô: "Có người đến."Quả nhiên bên ngoài lại truyền đến thanh âm nam nhân bắn nước tiểu.Diệp Tiên Tiên không dám động!Đáy lòng hoảng sợ.Tay Kỷ Bắc mò đến một mảnh thấm ướt, bỗng dưng liền sững sờ một chút, ánh mắt khẽ híp lại: "Đến rồi?"Cô lắc đầu, hé miệng không lên tiếng.Mắt nhìn về phía Kỷ Bắc, cầu mong hắn có thể dừng tay nhanh lên.Nhưng hiển nhiên, cầu mong của cô không có hiệu nghiệm.Hai người nói chuyện đều rất nhỏ, lại là phòng vệ sinh ở cuối, những người đi vệ sinh cũng không biết trong gian phòng đóng chặt cửa kia còn có một cặp nam nữ dựa sát nhau trong đó.Tay Kỷ Bắc tìm được nơi quần lót trắng nõn nà ướt đẫm, cảm thấy không đúng.
Hắn đẩy quần lót qua một bên, ngón tay cầm đến dây kéo ướt đẫm, kéo một phát.Máy rung ướt đẫm nước bị hắn kéo ra khỏi tiểu huyệt.Mặt Diệp Tiên Tiên uể oải cúi thấp, thẹn mặt càng đỏ hơn.Kỷ Bắc cầm cái đồ chơi này trong tay, thần sắc trên mặt không hiểu, đáy mắt hình như có núi lửa phun trào.
Kì thực vừa bực mình vừa buồn cười, hóa ra hắn lo lắng nửa ngày sợ cô bệnh là bị máy rung làm cho thoải mái sao.
Nhưng mà đi dạo đường phố còn muốn nhét máy rung trong huyệt nhỏ, đủ dâm đãng – lỡ chạm vào mặt mũi mỏng manh của cô gái nhỏ rồi, cũng sợ cô lại tức giận, cầm lấy máy rung đưa đến dưới mũi, hít hà: "Ừm! Tất cả đều là hương vị của em.""Dùng đến rất dễ chịu?"Hắn phóng xuất ra cây gậy lớn thật cứng rắn, mạch máu còn đang rung động, bộc lộ vẻ hung ác.Vén váy Diệp Tiên Tiên lên: "Tôi đến làm em bớt dâm đãng."[Đây là muốn làm hành động đưa đẩy có tiết tấu sao?][Cái kích thước này, tuyệt đối là nấm hạnh bảo.][Chim thật thô.][Chớ quấy rầy, ảnh hưởng đến ta xem tên kia bắn pháo.]Diệp Tiên Tiên cắn cánh tay của hắn: "Không!"Hiện tại muốn Kỷ Bắc dừng lại, hiển nhiên là không thể.
Ngửi mùi của cô liền đã dục hỏa lên tới cực điểm, huống chi còn bị hắn biết cô nhóc này dâm đãng đến thế đây."Tiên Tiên, tôi nhớ em."Hắn nhớ cô, mới là lý do duy nhất.Tiếng nói Kỷ Bắc lộ ra một chút yêu ớt.Diệp Tiên Tiên ngước mắt nhìn hắn, tia sáng trên mặt nam nhân lãnh tuấn mà đẹp trai, mũi anh tuấn và vành môi mỏng, sợi râu không bị quá dài, mười phần hương vị nam nhân.
Giờ phút này khóe môi hắn nhàn nhạt cong lên, giống như cười mà không phải cười, toàn bộ khuôn mặt lại khó che giấu nổi vẻ tiều tụy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...