Bây giờ trong đầu Long Ngạo, đang có hai tính cách đang đối nghịch nhau, một ác ma, một thiên thần. Bên ác ma là muốn đi, còn bên thiên thần thì không.
– Long Ngạo, đi đi, chần chừ làm gì, đường nào nàng cũng là của ngươi, xem một tý, có mất chút thịt nào đâu.
– Không được, bây giờ nàng không phải của ngươi, nếu bị nàng phát hiện thì nguy.
Hai tính cách đối chộp nhau gây gắt trong đầu Long Ngạo. Nhưng đến cuối cùng bên ác ma cũng biến thắng bên thiên thần.
Long Ngạo quyết định đi nhìn trộm Lan Như Nguyện Tắm.
Nghỉ xong hắn lập thức đứng dậy, đi ra khỏi đình viện, nhẹ nhàng đi về phía căn phòng của Lan Như Ngoc. Hắn lấy áo choàng tàn hình của mình ra mặc vào, khuyến thân thể hắn biến mất.
Long Ngạo nhẹ nhàng bước tường nhỏ, sau đó cũng nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng nàng sau đó đi vào, nhìn căn phòng không sa hoa như trong tưởng tượng của hắn, nhưng cũng có đầy đủ các vật dụng cần thiết. Nhìn một chút bố trí trong phòng, sau đó hắn dời mắt đi, lại nhìn chung quanh xem thử phòng tắm chổ nào.
Hắn nhìn thấy bên trái căn phòng, gần cái dường có một tắm màn mỏng, trong màng mỏng là một bồn tắm, bên trong nước nóng bóc lên tỏa ra mùi hương dễ chịu, cái này gióng mùi hương trên cơ thể của Lan Như Ngọc, có lẽ lâu ngày tắm bằng loại nước có mùi này, cho nên cớ thể của nàng cũng mùi vị tương tự. Chắc là một loại hoa nào đó?.
Sao mà không thấy nàng trong này nhỉ, thôi mình phải nhanh chống tìm chổ thuận tiện dụng để xem mới được.
Nghỉ xong hắn đi loan quanh, nhìn khấp mọi nơi quanh bồn tắm, xem thử có chổ nào để hắn có thể dễ nhìn trộm không. Cho dù có áo tàng hình nhưng hắn cũng không dám chính diện nhìn trộm, nếu không nhở mây nàng phát hiện thì tôi.
Nhìn một hoài thì hắn thấy, dưới giường là khả thi nhất, bởi vì nếu nắp dưới giường có thể nhìn thấy rõ ràng hơn những chổ, cũng thuận tiện không dễ bị phát hiện, bởi vì tu sỉ càng cao, thì càng dễ phát giác.
Nghỉ xong, hắn lập tực chui xuống gằm giường của nàng, thu mình lại, nằm xuống thở thật nhẹ nhàng, tâm trí ổn định, không sao đông, chờ nàng ta vào.
– Cọt kẹt!
Một tiếng cọt kẹt, Lan Như Ngọc từ bên ngoài cửa đi vào, đóng cửa tới trước bồn tắm bằng gỗ, láy tay chạm vào bồn nước, có lẽ coi thử nước đã đủ ấm hay chưa, để còn vào tắm.
Long Ngạo ở dưới gầm giường, bò ra một chút để nhìn rõ hơn. Tằm mắt của hắn vừa đủ để nhìn Lan Như Ngọc, cũng may hiện giờ Lan Như Ngọc đang quay lưng không phát hiện hắn, mà cho dù có quay cũng chăng thấy, bởi vì hiện giờ hắn đang tàng hình mà. Đến một lúc, không lâu, nàng mới kéo tấm màn che lại, chậm rãi đem áo ngoài cởi xuống, vắt qua trên chiếc ghế tròn, xoay người đi tới trước tấm bình phong có dây treo quần áo, cởi ra cái áo mỏng bên trong...
Cái áo từ trên bờ vai ngọc ngà chậm rãi lướt xuống, Long Ngạo rõ ràng nhìn thấy Lan Như Ngọc mặc trên người chính là cái yếm ( áo ngực) màu vàng nhạt, đôi bầu vú nhô thật cao như muốn đẩy cái yếm bung ra, lộ ra ở bên ngoài phân nửa bộ ngực mềm mại, trắng tinh khiết như tuyết, trong suốt như ngọc long lanh, trên đỉnh đầu của hai bầu vú kéo căng cái yếm, mé trên hiện ra khe rãnh thật sâu chính giữa hai vú mơ hồ có thể thấy được, thân dưới của nàng mặc cái nội khố bằng tơ mỏng màu màu vàng nhạt, bên dưới mảnh vải ngắn nhỏ là một đôi đùi đẹp tròn đầy, tỉ lệ cân xứng toàn bộ cơ thể đạt đến sự kết hợp hoàn mỹ, dùng từ tiên nữ vóc người để hình dung không có chút nào quá mức.
Vẻ đẹp của nàng khuyến cho nhật nguyệt đều phải nhận là không bằng, khuyến cho thương sinh đều phải quỳ gối...
Lan Như Ngọc lại đem cái yếm màu vàng nhạt trước người nhấc lên, một đôi bầu vú vun đầy hình trái lê hiện ra, tuy rằng không là quá lớn, nhưng vô cùng kiều đĩnh mê người, đường cong của bầu vú không có chút nào dấu hiệu rủ xuống, đặc biệt là trên đỉnh ngọn núi, hai đầu núm vú màu đỏ tươi của hoa anh đào đầu xuân.
Long ngạo lập tức hơi thở gấp gáp lên, lúc này Lan Như Ngọc nửa người trên hơi ngửa ra sau, mái tóc mây trắng như thác nước tõa ra,đường cong hoàn mỹ, tư thái thân thể bày ra làm Long Ngạo hầu như muốn nghẹt thở, nàng đang khom sống lưng xuống, giờ khắc này lập tức khôi phục dáng người vốn có, bờ lưng thẳng tắp, đường cong linh lung, chậm rãi thanh thoát đem cái nội khố nỏng manh trên người cởi xuống. Long Ngạo lập tức sững sờ.
Khi Lan Như Ngọc rút đi tấm vải nội khố thì Long Ngạo đã là nín thở, tư thái thái yểu điệu, xinh đẹp không gì tả nổi, đây là nữ nhân đã hơn 50 tuổi sao!
Da thịt mềm mại, hồng hào lung linh, trắng nõn nhẵn nhụi, nếu lúc này mà đem Lan Như Nguyệt so sánh, thì cơ thể của Lan Như Nguyệt thấp hơn một bậc, và cái khí chất thành thục cũng thua xa!
Trời ạ! Hơn 50 tuổi, còn có thể duy trì thân thể đến tốt như vậy, nghĩ đến năm xưa, khi nàng còn là thiếu nữ xuân thì, không biết tên khốn nạn nào có diễm phúc như thế, cưới được nàng ta. Nếu ta mà sinh vào lúc đó, chắc chắn sẽ giết người được vợ. Long Ngạo càng nghỉ càng tức.
Long Ngạo lại cúi đầu sát xuống, Lan Như Ngọc chậm rãi lui ra đôi chân ngọc, hắn nhìn chăm chú chằm chằm không chớp mắt giữa hai chân nàng, đôi mắt hắn chậm rãi tiếp cận chốn đào nguyên mỹ lệ, vị trí âm đ*o thần thánh lập tức bại lộ ở trước mắt Long Ngạo, hình tam giác màu đen xanh um, nơi chính giữa màu đen rừng rậm là hẻm núi sâu thẳm, hai bên màu đỏ nhạt mềm mại đầy đặn chất thịt của cặp môi nhỏ, giống như cửa ngọc môn đóng khép chặt lối vào, nhưng rồi lại như ẩn như hiện cửa miệng lối vào rất là nhỏ bé: lối vào thánh địa đây sao? Nơi này là đã sinh ra Lan Như Nguyệt và Lan Như Vân sao? Trong nháy mắt, Long Ngạo thấy mình liều mạng cũng rất là đáng giá, Lan Như Ngọc tư thái thướt tha xinh đẹp, da thịt mềm mại trắng nõn, nếu dùng lời nói là không thể có cách nào hình dung hết vẻ đẹp của nàng.
Lan Như Ngọc sau khi cởi sạch quần áo, bước ra, nhảy vào trong thùng tắm, bọt nước nhè nhẹ vang lên, trong phòng dưới ánh sáng ảm đạm…..
Long Ngạo thấy nàng nhảy vào trong bồn tắm rồi thì có hơi thất lợi, hắn ở dưới gằm giường địa hình thấp, bây giờ nàng nhảy vào trong rồi, hắn bây giờ chỉ thấy cái đầu của nàng thôi. Mình có nên đi tới gần nhìn cho rõ không nhỉ?.
Long Ngạo nhỉ một hồi vẫn quyết định đến đó, dù sao đã nhìn trôm rồi, phải nhìn cho hết thân thể nàng mới được, dù dì sau này nàng cũng là của mình mà.
Nghỉ xong rồi thì, hắn nhẹ nhàng bò ra khỏi gằm giường, đứng dậy nhẹ nhàng từng bước, từng bước một đi tới cạnh bồn tắm.
– Keng!
Cmn, Long Ngạo chửi ầm lên, không ngờ dưới chân hắn lại có một cái chuông đồng, hắn không chú ý, lại đụng trúng nó, khuyến chuông đồng kêu lên, trong không gian này, tiếng chuông rất van dội.
– Ai?.
Lan Như Ngọc trong bồn tắm hoãn sợ ho lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...