Hai ngươi cùng nhau đi ra khỏi phòng, nhưng mà khuôn mặc của Lan Linh Tuyết đỏ chót không phai mờ được.
Hai cô gái canh cửa nhìn nàng bằng ánh mắc mập mờ khiến nàng không biết tìm chổ nào để chuôi xuống, chỉ có thể úp mặc vào ngực Long Ngạo để hắn dìu nàng đi.
Nhìn thấy hai cô nàng canh của nhìn vào bon họ với ánh mắt mập mờ. Nhưng mà tên này là dạn mặt dày mà làm sao sợ các nàng nhìn chứ.
Nhìn thấy hai cô nhìn hắn lập tức quay lại cười nhìn hai cô một cái.
Hai cô nàng thấy hắn nhìn hai nàng cười, khuyến cho hai nàng đỏ mặt.
Đẹp trai quá, tại sao hắn nhìn mình một cái mà khuyến mình tim đạp thình thịnh thế này?.
Hai cô nàng nhìn hắn đi xa với ánh mắt si mê.
Long Ngạo ôm Lan Linh Tuyết trong ngực với ánh mắt soi mói của mọi người đi đến địa điểm đấu giá.
Khi đi đến cửa của hội đấu giá thì một lão già với khuôn mặt tươi cười đi đến bên cạnh hắn.
– Hoan nghênh Long Ngạo công tử, Lan tiểu thư đến với hội đấu giá, mời.
Lão già đi đến bên cạnh Long Ngạo chào hỏi rồi mời Long Ngạo vào. Thật ra trong hội đấu giá này đều có các bức họa của các công tử, tiểu thư của mấy gia tộc trong thành, cho nên vừa nhìn thấy hai người Long Ngạo thì lão lập tức nhận ra hai người ngay.
– Ờ...
Long Ngạo cũng bất ngờ lão già này nhân ra mình, nhưng cũng không nói gì ôm lấy Lan Linh Tuyết theo lão đi vào, nếu lão đã biết mình rồi thì khổi cần giới thiệu chi cho tốn nước bột.
Được lão già dẫn đi một lúc thì đến nơi đấu giá, nơi đấu giá này khá rộng lớn có thể chứa được khoản mấy nghìn người, đây chỉ là nên dưới thôi. Nghe lão già giới thiệu. Trong phòng đấu giá này có ba tầng. Tầng một là để cho những vị khách bình thường bỏ kim tệ mua vé vào, tầng hai là cho các con em của mấy gia tộc trong thành, còn tầng ba là để cho các gia chủ trong thành cùng với các tu sĩ Kim Đan kì ở.
Hiện tại lão gia đan dẫn hai người Long Ngạo lên lầu hai, đi vào một gian phòng, bên trong phong có hai chiếc ghế dựa, còn lại không có gì khác.
– Chúc hai vị mua được đồ mình mông muốn.
Lão gia chào hai người sau đó thì đống cửa ra ngoài.
Nhìn thấy lão già đi ra ngoài thì Long Ngạo ôm Lan Linh Tuyết lên chiếc ghế.
– Sao Linh Tuyết lão bà của ta, lúc nảy có sướng không nào.
Hắn để nàng ngồi lên ghế, nhưng tay hắn không yên phân luồn tay vào trong áo nàng bóp hai cặp vú nảy nở của nàng.
– Chàng...chàng bại hoại, không được, chổ này không được, bên ngoài còn có người đó.
Lan Linh Tuyết xấu hổ dùng tay mình đẩy cái tay xấu xa của hắn ra muồi ngực mình nói.
– Không sao đâu, chổ này chỉ có hai chúng ta, con bên ngoài thì không ai dám vào đâu.
Long Ngạo không nghe nàng nói mà vẫn xoa ngực nàng.
Lan Linh Tuyết thấy hắn như vậy cũng bất đắc dĩ. Thôi để mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm, dù sao mình cũng là của hắn.
Trong này hai ngươi chơi trò ân ái, còn ở tầng dưới bây giờ đang ngồi chật người. Ở dưới toàn là tu sĩ luyện khí trở lên không, nào là luyện khí tầng 6,7,5,4. Kể cả trúc cơ, kết đan cũng khoản mười mấy người. Quả thật hội đấu giá quá náo nhiệt. Bởi vì lần nào trong hoại đấu giá cũng có bảo bối xuất hiên, cho nên nhưng người dưới tầng một đã tích góp tài sản để có diệp mua được những bảo vật trong hội đấu giá.
Trong lúc mọi người đang xì xào bàn tán thì trong cánh cửa sau sân khấu bước ra một lão già khoản 60,70 tuổi ôm yếu, nhưng đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá, trên thân thể lão toác ra một luồng khí tức mà chỉ có Kim đan kì mới có. Khi lão già này bước ra luồng uy áp kim đan tỏa ra khuyến cho những người ở tầng một im lăng ngay.
Lão già thấy mình ra khuyến cho bọn người tầng một sợ hãi im lặng thì hài Lòng.
– Chào tất cả mọi người đã đến tham gia hội đấu giá này, ta tên là Tiêu Hàn mọi người có thể gọi ta là Hàn lão. Mọi người chú ý trong hội đấu giá này chỉ có ai ra giá cao hơn là có thể mua vật phẩm, không được đánh nhau, nếu không nhẹ thì phế tu vị đuổi ra ngoài, nặng thì đánh chết tại chổ. Mọi người nghe rõ chưa, nếu nghe rõ rồi thì..
– Hội đấu gia xin được bắt đầu.
– Vật phẩm đầu tiên được đem ra đấu giá là một bình Bổ Huyết Đan cấp 1, công dụng bồi bổ lại máu huyết mà tu sĩ bị mất. Giá khởi điểm 50 linh thạch hạ phẩm, lõi lần tăng không ít hơn 10 viên linh thạch.
Hàn lão vừa nói song thì phía dưới đã có người ra giá.
– Ta ra giá 60.
– Ta ra 75.
– 95.
– 110.
........
Rút cuộc bình Bổ Huyết đan đầu tiên của hội đấu giá được một trán hán ra giá 160 linh thạch mua được.
– Vật Phẩm thứ hai được đấu giá là một gốc thảo dược cấp hai là Băng linh thỏa, là nguyên liệu chính để luyện dược sư luyên thành đan dược cấp hai băng linh đan, giá khởi điểm 100 linh thach, mốc lần tăng giá không thấp hơn 10 linh thạch.
– Ta ra 110 linh thạch.
– 120 linh thạch.
– 150.
– 165.
– 175.
........
Gốc thảo dược Băng Linh Thảo này không thể lập tức phục dụng được, chỉ có thể luyện đan mới có thể phục dụng, cho nên lần này chỉ có các luyện dược sư trên tầng ba được đấu giá mà thôi.
Gốc linh thảo được một người có giống nói là con gái mua được với giá 270 linh thạch, bởi vì tầng hai ba được che phủ bởi kết giới cho nên không ai nhìn được diện mục của họ cả.
– Bây giờ chúng ta sẽ đấu giá một vật phẩm khá hiếm có đó là.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...