"! ""Chỉ vậy thôi hả?"[Cái này chỉ là sơ lược cốt truyện thôi còn nhiều chuyện xảy ra nữa mà, ký chủ cứ từ từ mà trải nghiệm.
]Gián béo biến thái bay qua bay lại, rì rì vào tai Vũ Y, Vũ Y quơ tay chê nó phiền.
Vũ Y đi một hồi lâu cũng không biết đi đâu, cầm cỏ nhỏ lơ đãng nhảy nhót lại đụng trúng người.
Vũ Y ngẫn đầu lên nhìn.
"Khương Ngự?""Cô! ""Tôi không quen anh, tôi không tiếp cận anh, tôi không phải người khi nãy trong quán mì, tạm biệt.
"Khương Ngự chưa kịp lên tiếng Vũ Y đã nói một tràn dài rồi vội thu người lách mình định đi.
Hệ thống gián béo thấy vậy la hét.
[Ký chủ, cô phải soát nhân khí, nhân khí đó biết không hả!]Vừa nói nó vừa kéo thanh tiến độ ra, Vũ Y thì không quan tâm nó, nhìn không gian đứng hình xung quanh.
"Mi dừng thời gian?"[Phải a, lợi hại không, lợi hại không hả?]"Lợi hại, ta đi đây, mi tự đi mà soát nhân khí với vị kia đi nha.
"Bổn cô nương ta mới không muốn dính vào tiểu bé c!.
.
của mi!Vũ Y cười khì khì định rời đi, hệ thống gián nhanh tay bật thời không lại.
Vũ Y vừa lướt qua Khương Ngự, bỗng nhiên vạt váy bị giữ lại.
Vũ Y:"! "Khương Ngự:! "Tây phục đen:"! "Gì vậy?!Tính bắt nhốt bổn cô nương hay gì?Vũ Y ngu ngơ nhìn Khương Ngự đang kéo váy của mình, Khương Ngự buông tay ho khan hai tiếng.
"Khụ, khụ""Chú đây là muốn bắt con gái nhà lành à?"Vũ Y vẻ mặt ngây thơ nhìn sang Khương Ngự.
Khương Ngự:"! " Chú? Chú gì cơ?Không, ta chính là vô tình nắm lấy!Khương Ngự bình tĩnh quơ tay, một tây trang đen đến cầm 400 lên đưa cho Vũ Y.
"Chủ quán nhầm lẫn, trả cô.
""Hử? Cảm ơn chú, cháu đi đây.
"Giọng Vũ Y nũng nịu kéo dài, khuôn mặt có chút tiều tụy nhưng vẫn thập phần đáng yêu, nói xong cô tỏ vẻ định rời đi, đám tây trang đen giơ khẩu súng lên nhắm vào cô.
Vũ Y luồn qua cổ Khương Ngự, cong ngón tay vào cổ hắn, mỉm cười nham hiểm nhìn mấy tây trang đen.
"Ngón tay không giết tôi được đâu.
""Ừ nhỉ?.
"Vũ Y vừa nói chiếc nhẫn trên tay cô xuất hiện thêm một lưỡi dao bén, lưỡi dao chạm nhẹ cổ da Khương Ngự ẩn chứa sát ý, Vũ Y vẫn cười tươi nhìm chằm chằm vào đám tây trang đen.
"Thế này là được rồi nà.
""Cô biết tôi?""Không biết nha.
"Khương Ngự khẽ chau mày.
"Không biết sao cô lại chọn tôi làm con tin để áp chế họ?"Vũ Y mỉm cười: "Chú gần nha.
""! "Cứ thấy sai sai nhưng hắn cũng không biết không đúng chỗ nào.
Vũ Y ghé đầu vào bên tai Khương Ngự.
"Tôi muốn vào tổ chức của chú.
""Cô?" Khoang, cô ấy biết tổ chức?Khương Ngự nghi ngờ nhìn cô gái nhỏ trước mắt, tuy sát khí quanh thân cô rất lớn nhưng cô nhìn ốm yếu thế này sẽ làm sát thủ được à.
Vũ Y bắt được ánh mắt, bực bội dậm chân: "Khinh thường cô gái nhỏ hả, mạng chú đang trong tay cô gái nhỏ này đó nha.
""Buông ra.
""Không a, bọn họ giết tôi thì làm sao?""Buông ra tôi cho cô thiệp mời tham dự khảo ngạch.
"Vũ Y nhìn đám tây trang đen một lượt, nghe vậy cũng dần buông ra, đám người tây phục đen cũng đặt súng lại.
Khương Ngự giữ lời đưa cho cô thiệp tham dự khảo ngạch rồi đi, đám người tây phục đen cũng lên xe rồi đi mất.
"Tiểu gián thấy không, cứ đứng yên niềm vui sẽ tới.
"Vũ Y đắc ý cầm thiệp phẩy trước mặt nó, gián béo mặc kệ cô luôn.
Tại sao Vũ Y muốn vào tổ chức sát thủ, tất nhiên là gi€t người kiếm tiền rồi.
Vũ Y tiếp tục nhảy chân sáo đi mua đồ ăn ven đường, cầm kẹo mật hưởng thụ thực cảnh.
[Ký chủ không làm nhiệm vụ mà chơi bời không vậy, ký chủ mà không làm gì thì tối nay ngủ ngoài đường đó.
] Gián béo gấp gần chết lải nhải với ký chủ nhà nó.
Vũ Y bĩu môi đi tiếp, cô rửa mặt sơ qua ở công viên rồi vào sòng bạc gần đó.
Thiếu nữ toàn thân váy trắng bước vào, khuôn mặt sắc sảo tựa ngọc, đôi mắt thâm đen kèm nước da trắng hồng làm nổi bật sự tiều tụy của cô nhưng vẫn không che lấp được vẻ khí chất hồn nhiên áp đảo.
Vũ Y hoà vào dòng người ra vào tấp nập, lén thoát khỏi đám bảo vệ dù sao cô cũng không có chứng minh thư.
Cô gái nhỏ đu đến bên một gánh game vắng không ai chơi, cầm 400 đút vào bắt đầu thành thục thao tác điêu luyện.
Người đi qua không nhịn được đứng lại nhìn thêm vài lần.
Game này rất khó chơi nhưng phần thưởng khá cao, gấp đôi số tiền đưa vào, lúc mới ra game rất nhiều người chơi nhưng càng về sau do game quá khó lại không ai chơi nữa, vài ngày nữa sòng định sẽ gỡ gánh game này đi ai mà ngờ nay lại có người chơi lại còn chơi rất ghê tay nữa.
Cầm 4000 trên tay, Vũ Y quơ qua quơ lại trước mặt gián béo.
Không có ngủ ngoài đường được đâu nha.
Hệ thống:"! " lợi hại!Vũ Y định đi khỏi sòng vừa quay đầu lại giật mình nhìn quanh, đám người vẫn đang mê mẫn nhìn cô thao tác cũng hoàn hồn về.
"Em gái nhỏ, chúng ta làm một cái giao dịch đi.
"Một người phụ nữ dịu dàng đưa ra lời đề nghị muốn Vũ Y chơi game này dùm, cùng 1/2 tiền thưởng sẽ cho cô.
Vũ Y dùng đôi mắt ngây thơ nhìn cô gái váy đỏ trước mắt, suy nghỉ một chút sau đó đồng ý.
Cô gái váy đỏ đưa cô 20 ngàn để chơi, lát sau tiền đến tay, cô gái váy đỏ không lật lời vui vẻ chia tiền.
Những người từng lỗ nhiều ở quầy game này liên tục nhờ Vũ Y chơi, tiền nhiều thì Vũ Y đồng ý, tiền ít thì next out nha.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...