Hệ Thống Ký Chủ Tỷ Tỷ Không Phải Người!


TingTiếng thông báo vang lên trong đầu Vũ Y, cô chống tay ngồi dậy trên chiếc giường mục nát.

Vũ Y liếc mắt đánh giá gian phòng nhỏ, cánh cửa đóng chặt đầy vết máu, khắp sàn toàn cỏ khô và rơm trải đầy cùng xác người, ngoài chiếc giường sắp nát mà cô đang ngồi ra thì còn một chiếc bàn nhỏ, đoán chừng là bàn trang điểm kiểu xưa.

Vũ Y nhìn xuống trang phục của bản thân, khoác choàng mỏng nhẹ, chất vải mịn có vẻ không phải loại hàng rẻ tiền bình thường.

[Ký chủ có muốn tiếp thu ký ức không? Có/Không]"Có"[Tiếp thu ký ức.

]Nguyên chủ tên Mặc Vũ Y là đại tiểu thư Mặc giaMặc gia cường hào thế mạnh, đại tiểu thư như nguyên chủ đáng lẽ sẽ sống một đời an nhiên nhưng ai ngờ năm nguyên chủ lên 7 tuổi, Mặc gia đón một nhị tiểu thư từ đâu về tên Mặc Thường Kỳ.

Cha Mặc và mẹ Mặc đón Mặc Thường Kỳ về vô cùng cưng chiều cô ta, nguyên chủ làm gì cũng phải nhường nhịn, nguyên chủ vô cùng khó chịu nhưng vẫn không làm gì luôn nhịn.

Một lần vô tình nguyên chủ biết được bản thân bị bệnh viện trao nhầm, cô không phải con ruột của Mặc gia.


Mặc Vũ Y tính tình hiền nhát, dễ động tâm luôn nghĩ cứ nhường nhịn Mặc Thường Kỳ thì cha mẹ sẽ yêu thương mình như trước nhưng điều này càng làm cho Mặc Thường Kỳ vênh váo hơn, cha mẹ Mặc cũng vẫn luôn bênh Mặc Thường Kỳ.

Mặc Thường Kỳ cho là nguyên chủ cướp cuộc sống tươi đẹp của cô ta, cướp cha mẹ của cô ta nên luôn tìm mọi cách làm cha mẹ Mặc xa cách nguyên chủ, gây chuyện gì cũng đổ lên đầu nguyên chủ, nguyên chủ nhẫn nhịn một mình gánh tội.

Có lần Mặc Thường Kỳ đang định đánh nguyên chủ lại trượt chân té cầu thang, lúc tỉnh lại liền nói do Mặc Vũ Y đẩy ngã mình, cha mẹ Mặc tức giận vô cùng liền thẳng tay đuổi cô con nuôi này ra khỏi Mặc gia ngay trong đêm.

Mặc Vũ Y bị đuổi khỏi Mặc gia đành vào tạm một ngôi nhà hoang, ai ngờ cô lại chứng kiến một vụ giết người, đám người kia cũng không biết nguyên chủ chứng kiến được nên rời đi, nguyên chủ thoát được một kiếp.

Nhưng một cô gái yếu ớt lại còn xinh đẹp như nguyên chủ đi giữa đêm khỏi nói cũng biết gặp loại chuyện gì, nạn kiếp thứ hai này không thoát được.

Nguyên chủ bị bức hiếp tập thể đến chết.

Cho đến lúc chết cha mẹ Mặc cũng không quan tâm, người duy nhất đau lòng có lẽ chỉ có đại thiếu gia của Mặc gia - Mặc Thực.

Tiếp thu xong ký ức Vũ Y chậc chậc hai tiếng rồi đứng dậy mở cửa nhìn ra ngoài.

Âm thanh hệ thống vang lên.

[Nhiệm vụ chính tuyến: báo thù cho nguyên chủ - gi€t Mặc Thường Kỳ]Bây giờ Vũ Y đã bị đuổi khỏi Mặc gia, đang trong ngôi nhà hoang cũ nát, theo ký ức khi đi ra khỏi đây cô sẽ bị cưỡng bức sau đó liền end.

Nằm mơ!Bổn cô nương còn lâu mới end sớm như thế nhá.

"Nè tiểu gián, ta sắp gặp bọn giết ta đó, không có nhiệm vụ hở?"Vũ Y nghiêng đầu ngây ngô hỏi gián béo, gián béo nhìn cô có chút ngốc.

Lát sau giọng nói biến thái của gián béo vang lên.


[Ký chủ chớ nóng lòng, tự động tay không được nhiều thưởng đâu a~]"Vậy mi cũng phải phát cho ta cái nhiệm vụ đã chứ?"Vũ Y biễu môi chê bai hệ thống gián béo.

[! ]Hứ chỉ có ta mới tốt với ký chủ thế này thôi đấy![Nhiệm vụ nhánh phụ: báo thù cho nguyên chủ - gi€t sáu tên biến thái đã cưỡng bức nguyên chủ.

]Vũ Y nhìn nhiệm vụ cười tươi như hoa, thuận miệng nịnh gián nhỏ một chút.

"Tiểu gián thật tốt.

"[Thế giới đầu người ta mới chiều ký chủ thế đấy nhá, biết người ta tốt thì lo yêu thương người ta một chút đi, hừ!]Gián béo tức giận, khoanh tay trước ngực tỏ vẻ giận lẫy.

Vũ Y thấy thế liền bắt đầu nũng nịu, cầm một chân gián béo lắc lắc.

"Ây da, giận ta hả?"Vũ Y chọc hai cái, gián béo vẫn mặc kệ cô, Vũ Y liền cười trở lại, mặc gián béo ở đấy mà đi luôn.

[Nè ký chủ, cô bỏ người ta thiệt đấy hả? Nè! Cô đi nữa là ta thu lại nhiệm vụ phụ tuyến đó nha!!!]Vũ Y nghe vậy quay đầu lại nhìn gián béo, vẫn là nụ cười tươi rói nhưng đáy mắt cô lộ vẻ nham hiểm, thoáng cái liền trở về thiếu nữ thanh thuần.

"Ta biết mi không thu được a~"Hệ thống:"! "Ta phải đi điều tra tại sao cô lại được chọn làm nhiệm vụ ba lần.


Aaaaa.

Ký chủ nhà nó mà là người mới thì tốt biết bao, thôi đành nén bi thương đi.

_____________Dưới ánh trăng sáng rực, một thân thiếu nữ mang váy trắng vừa đi vừa nghịch cỏ dưới chân, trên tay thiếu nữ là một mảnh thủy tinh nhỏ, bên trên ngón tay còn có một chiếc nhẫn, mái tóc đen dài che đi khuôn mặt đang cười tươi của cô, thoạt nhìn có chút quỷ dị.

Thiếu nữ đang tung tăng bước đi bỗng nhiên dừng chân lại, nở một nụ cười xen chút quỷ dị.

"Em gái, sao lại đi đêm một mình thế này nguy hiểm lắm đó.

"Một đám lưu manh thấy Vũ Y, tiến lên châm chọc ý định đụng chạm rõ ràng, theo ký ức của nguyên chủ đám người này chính là bọn biến thái tước đoạt sinh mệnh nguyên chủ hôm đó.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận