__ Rừng Phong Lâm
Trong khi hai bên nhóm Tứ Bất Tượng và nhóm của Ma thú vương đang chiến đấu một hồi thì không bao lâu lúc này đây rừng Phong Lâm đã bị tàn phá đến không tưởng. Rừng cây xung quanh hiện đỗ ngã ngỗn ngang, các chiêu thức mạnh chấn lớn thì cũng tạo ra không ít hố to lỗ lớn.
Xác người bị giết thì đại đa số là của nhóm quân của Tứ Bất Tượng hiện cũng đã máu chảy thành sông. Nhóm yêu thú thì chết cũng không nhiều, hiện chỉ mất đi khoản chừng hơn trăm con yêu thú mà thôi. Ma thú thì cũng chỉ bị thương mới có hơn chừng mười tên.
Lúc này ở gần xung quanh cuộc chiến giờ đã có thêm rất nhiều người đang quan chiến. Các võ giả giai cấp thấp thì chỉ dám đứng ở rất xa để nhìn qua, còn các võ giả tu chân giai cấp lớn hơn một chút thì cũng đứng có chút gần hơn một chút, nhưng tuyệt không dám bén mảng lại quá gần.
Lúc này cũng ở bên ngoài quan chiến có một lão nhân nhìn không xa lạ với Tứ Bất Tượng là mấy cũng đang ở một bên quan chiến xem tình hình.
Đi theo cùng lão nhân này còn có một vị công tử trẻ tuổi, cạnh bên nữa thì còn có một lão nhân nhìn trông lớn tuổi, tóc trắng bạc phơ được chảy chuốt gọn gàng, y phục thì một màu xám đạm bạc, gương mặt thì nhìn rất ư là hiền lành ra dáng một lão gia gia tốt bụng.
Phía sau đi cùng thì còn có thêm khoảng hơn trăm tên y phục hắc y, mặt thì cũng được bịt kín không muốn cho bất cứ ai nhìn ra được họ là ai.
Nhưng đối với những người tinh mắt thì cũng rất dễ dàng có thể thấy được trên y phục của đám hắc y đều có một dấu hiệu thêu chữ Ảnh rất giống nhau, chỉ một chi tiết đó thôi thì cũng đã không quá khó đón được rằng bọn hắc y không phải ai xa lạ mà chính là Hắc Ảnh Sát Thủ của Hắc Ảnh Hội.
Sau một hồi quan chiến thì bỗng thấy Tứ Bất Tượng đã hiện rõ lực lượng không đủ, còn đám Ma thú thì cũng đã muốn rút lui rồi. Rồi tiếp thấy hai bên liền muốn tạm ngừng chiến lui binh thì lão nhân hiện quan chiến liền ngay lúc này lên tiếng nói.
"Các ngươi lúc này có muốn ta giúp một tay không a."
Khi hai bên đang căng thẳng thì bỗng lời nói của lão nhân này liền ngay lập tức thu hút hết sự chú ý của mọi người hướng qua. Tứ Bất Tượng và Ma thú vương hiện cũng kinh nghi bất ngờ nên cũng liền nhìn qua xem xem là thần thánh phương nào, là địch hay là bằng hữu.
Những người quan chiến khác thì lúc này cũng rất bất ngờ không biết ai lại to gan ngay lúc này mà không sợ chết dám xen vào chuyện của Tứ Bất Tượng nha.
Khi vừa nhìn qua thấy rõ được người lên tiếng thì liền có ngay vài người liền nhận ra lão nhân lên tiếng là ai nói.
"Là... là... Ngô Kình Đa viện trưởng mới của học viện Kinh Sư."
Khi nghe được bằng hữu bên cạnh nói vậy thì một tên nam nhân mặc thanh y liền bất ngờ hỏi lại. "Huynh đệ.! Huynh xem lại kĩ xem, có thật đó là Ngô Kình Đa không nha."
"Này.! Ngươi đừng có nghi ngờ ta như vậy.! Ta đã ở trong Kinh Sư cũng đã hơn mười ngày rồi nên không lẽ ta còn không biết viện trưởng là ai sao chứ." Nam nhân bị hỏi lại liền phân phua thanh minh nói.
Lúc này cũng đã có rất nhiều người quan chiến cũng đã chú ý đến lão nhân và cũng nhận ra lão là ai rồi, thế là liền ngay lập tức các nam nhân tỏ ra hiểu biết liền quay sang người bên cạnh xì xầm nói nói không ngừng.
Còn người trong cuộc lúc này thì khi nhìn qua nhận ra đó không ai khác mà chính là Ngô Kình Đa thì liền cũng có chút bất ngờ. Nhưng Tứ Bất Tượng đã từng trải nghiệm sự đời nhiều rồi, cho nên cũng không bất ngờ quá lâu lắm.
Về phần Ma thú vương thì lúc này bỗng thấy lại xuất hiện thêm hai cao thủ tu chân nữa thì cũng liền lập tức trong lòng bất an. Thế là Ma thú vương liền dùng thần thức hướng nhị đệ Hùng Sơn nói.
"Nhị đệ.! Tình hình xem ra không tốt. Chúng ta thừa cơ nhanh chóng rời đi thì hơn."
Hùng Sơn lúc này cũng biết tình hình có chút khó lường rồi, thế là khi vừa nghe Ma thú vương nói xong thì cũng liền vặn mình thu hình lập tức quay lại hình dạng bán nhân.
Hành động của Hùng Sơn lúc này tuy nhỏ nhưng cũng đã không thể qua mắt được lão Ngô Kình Đa. Thấy Ma thú lúc này đã muốn rút lui thì Ngô Kình Đa liền hướng Tứ Bất Tượng nói nhanh.
"Xong chuyện rồi ngồi lại nói sau. Còn việc quan trọng bây giờ thì là không để cho bọn chúng bỏ chạy."
Tứ Bất Tượng ai cũng là cáo già cả nên khi nghe thế liền đã ngầm hiểu lẫn nhau rồi. Thế là lúc này Nam Sư ra dáng người lớn tuổi nhất lên tiếng.
"Đã vậy mọi chuyện cứ như Ngô lão đệ nói vậy."
Ngừng một chút Nam Sư liền hướng người của mình nói. "Các ngươi tạm cứ lui lại, việc này tạm cứ để mấy lão nhân ta giải quyết."
Nguyên Sương Sương và Mộc Lan Hoa cùng với những người còn lại của nhóm Nam Sư liền biết giờ bọn họ ở đây thì cũng chỉ tổ thêm vướng bận mà thôi, thế là tuy trong lòng có chút không muốn nhưng Nguyên Sương Sương cũng đành chấp nhận cùng với Mộc Lan Hoa và mọi người lùi lại.
Ba Tứ Bất Tượng còn lại gồm Đông Ngưu, Tây Kỳ, Bắc Báo cũng rất thức thời, đều cũng liền bảo mọi người nhóm mình lùi lại. Nhóm Đông Ngưu có nhị tiểu thư Kim Gia Như, lúc này trong lòng cô cũng không dễ chịu là mấy khi phải cùng mọi người lui ra sau.
Rất nhanh ngay lúc này đã lập tức liền có thể nhìn ra những cao thủ đang ở lại gồm có.
- Bắc Báo: Báo Hùng
Cảnh Giới: Kim Tiên Cảnh.
Nhị đệ kết nghĩa: Đằng Túc
Cảnh Giới: Địa Tiên Cảnh.
Và cùng với ba cung phụng còn chiến đấu được
Cảnh Giới: Hóa Hư Cảnh.
- Nam Sư: Nguyên Sư Công
Cảnh Giới: Thiên Tiên Cảnh.
Mười cung phụng
Cảnh Giới: Địa Tiên Cảnh.
Và còn có năm cung phụng nữa
Cảnh Giới: Hóa Hư Cảnh.
Cùng chiến thêm mười lăm Thân vệ
Cảnh Giới: Hóa Hư Cảnh.
- Đông Ngưu: Kim Ngưu Sa
Cảnh Giới: Kim Tiên Cảnh.
Nhị đệ kim gia thôn Tích Hà: Kim Hồng Bân
Cảnh Giới: Hóa Hư Cảnh.
Hữu phó tướng: Đàm Nghị
Cảnh Giới: Địa Tiên Cảnh.
Tả phó tướng: Trích Luân
Cảnh Giới: Địa Tiên Cảnh.
Và cùng với năm cung phụng chưa bị thương
Cảnh Giới: Hóa Hư Cảnh.
- Tây Kỳ: Kỳ Long
Cảnh Giới: Kim Tiên Cảnh.
Tam Đệ: Kỳ Mưu
Cảnh Giới: Địa Tiên Cảnh.
Và cùng với bốn cung phụng chưa bị thương
Cảnh Giới: Hóa Hư Cảnh.
- Viện trưởng Kinh Sư: Ngô Kình Đa
Cảnh Giới: Kim Tiên Cảnh.
Ngoài ra lão nhân đi cùng với Ngô Kình Đa cũng không phải ai xa lạ mà lão ta chính là.
- Trưởng Lão Hắc Ảnh Hội: Thương Bình
Cảnh Giới: Thiên Tiên Cảnh.
Mười lăm hắc ảnh sát thủ
Cảnh Giới: Địa Tiên Cảnh.
Năm mươi hắc ảnh sát thủ
Cảnh Giới: Hóa Hư Cảnh.
Phía bên của Ma thú vương lúc này thì nhìn lại bỗng liền thua thiệt với nhóm bên kia, hiện lực lượng có thể đánh chiến ở giai cấp cao thì chỉ gồm có.
Ma thú vương: Lưỡng Long
Cảnh Giới: Độ Ma Cảnh.
Nhị đệ: Hùng Sơn
Cảnh Giới: Đại Ma Cảnh.
Mười hai lão trưởng giả
Cảnh Giới: Đại Ma Cảnh.
Hai mươi Ma thú
Cảnh Giới: Thượng Cấp Cảnh.
Mười lăm Ma thú
Cảnh Giới: Trung Cấp Cảnh.
Hai trăm yêu thú
Cảnh Giới: Độ Yêu Cảnh
Hai trăm yêu thú
Cảnh Giới: Đại Yêu Cảnh
Nhưng đám chúng yêu thú thì không thể nào đánh với những cảnh giới này được, nên vì thế chúng không thể giúp gì nhiều được. Nên là bây giờ tình hình bên Ma thú vương lúc này liền trở nên rất nguy cấp.
Tuy ai cũng biết rằng hung thú có thể vượt cấp đánh đồng với con người, nhưng cái gì thì cũng có giới hạn, chứ khi mà lực lượng thua nhiều đến như vậy thì hung thú thì cũng phải khuất phục mà thôi.
Trong khi nhất thời Ma thú vương còn không biết phải làm sao thì đúng lúc này đám lão giả Ngô Kình Đa, Thương Bình, Tứ Bất Tượng cùng người của mình liền đã xuất kích vây hãm nhóm của Ma thú vương.
"Giết.... Giết... Giết...." Từng tiếng hô lớn thất thanh hướng nhóm Ma thú vương đánh tới.
- ---------...----------
__ Bí Động: La Thần
Lúc này La Thần cùng với tiểu Bạch, tiểu hắc và hỏa hồ Tiểu Ly đã đứng trước một cửa động lớn nằm rất gần nơi trung tâm của bí động. Lúc này nhìn qua thì có thể thấy cửa lớn được chạm khắc hình long nhìn rất đẹp và tinh xảo.
Lúc này Tiểu Ly trong lòng đã rất khó hiểu La Thần vì sao lại muốn tới đây rồi, tuy nhiên tuy là khó hiểu nhưng cô cũng nhanh bước lên mở ra cửa động cho La Thần hắn tiến vào.
Khi vừa vào được bên trong thì La Thần hắn liền dùng thần thức hướng hệ thống hỏi. "Hệ Thống.! Đá Hồng Liên Thạch đang ở chỗ này sao.?"
"Đúng thế.! Bên trong có rất nhiều loại đá này, kí chủ cứ việc tiến vào thì sẽ có thể thấy ngay." Hệ thống lập tức trả lời.
Đã xác định xong La Thần liền tiếp tục tiến vào bên trong. Khi càng vào trong thì La Thần hắn càng thêm bất ngờ vì sự nhiều vô kể của động chứa bảo vật này.
Nhìn sang trái La Thần hắn liền thấy các loại vũ khí ngỗn ngang đang chất thành đống với số lượng nhiều không đếm xể. Lại nhìn qua bên phải La Thần lại thấy có rất nhiều thảo dược cùng với các kỳ trân dị bảo đang được để vào hộp chất cao rất gọn gàng.
Còn chưa hết bất ngờ vì độ nhiều của chúng thì lúc này La Thần hắn liền bị ánh sáng chói mắt ở phía trước làm cho phải chú ý qua. Khi hướng mắt nhìn về phía trước thì La Thần hắn liền mồm há hốc mắt thì mở to không dám tin tưởng lấp bấp nói.
"Là... là... là bạc nha.... bạc nhiều... nhiều quá... Ha...! Ha...! Ha...."
Thật trời cao không phụ lòng người mà, ta khó khăn biết bao nhiêu, sống cũng chẳng dễ dàng gì, nhưng giờ thì cuối cùng trời cao cũng đã chịu thấu hiểu cho ta nha.
Tiểu Bạch và tiểu Hắc bên cạnh tự nhiên thấy La Thần nói bạc nhiều xong thì liền cười như điên, tiếp thì vẻ mặt nhỏ dãi như kẻ đói khát lâu ngày nhìn rất chi là nỗi lạnh sống lưng.
La Thần hắn lúc này thì chẳng bận tâm nhiều làm gì, thế là liền ngay lập tức chạy qua núi bạc đang được chất đống phía trước. Rồi ngay sau đó là thấy La Thần hắn liền nhảy mạnh một cái liền lao lên nằm trọn lên núi bạc to lớn.
Nằm lăn lộn trên núi bạc miệng thì cười không nhặt được mồm, tay trái huơ, tay phải càu, hai chân đá đá trong lòng nghĩ.
Hớ... hớ... hớ... Giàu rồi... giàu rồi... Hu.. hu.. hu... Thật vui đến không kiềm được nước mắt mà.
Thấy vẻ tham lam hiện rõ ra mặt của La Thần thì hệ thống bây giờ liền mới giật mình tỉnh mộng hỏi.
"Kí chủ ngài có phải là ngay từ đầu thì đã không phải một lòng vì thu thập đá Hồng Liên Thạch nên mới chịu vất vả chạy đến đây đâu đấy chứ."
"Ây da... Tiểu hệ thống à.! Làm việc thì phải có chút lợi phí chứ, bao nhiêu đây ngươi cứ xem như một ít lợi phí do ông trời thấy thương thân phận cực khổ của La Thần ta mà cho ta đi."
Nghe vậy hệ thống liền tròn mắt nói. "Một...một ít... Cả một núi bạc như vậy mà kí chủ lại nói là một ít á."
Haizz... Thở dài một cái.! Hệ thống liền lập tức đã không biết nói gì với người kí chủ này nữa rồi.
Tiểu Bạch ngây thơ lúc này thấy La Thần hắn có vẻ rất thích bạc đến như thế thì liền có chút khó hiểu lên tiếng hướng La Thần hỏi.
"Ca ca ngài rất thích bọn nó sao.?"
"Ài... Đừng có hỏi ngốc như vậy có được hay không tiểu Bạch a. Tiểu Bạch ngươi có biết là với số bạc này thì có thể đổi được bao nhiêu kẹo không a."
Quả thật cái này tiểu Bạch đều mù tịch, thế là liền hỏi thêm. "Cái này mà cũng đổi được kẹo sao.? Nhưng ca ca ngài có thể nói cho tiểu Bạch biết nó có thể đổi được nhiều hay không vậy.?"
"Ây... da... Tiểu Bạch à.! Nếu mà số bạc này dùng hết cho đổi kẹo thì nó có thể nhiều đến nỗi có thể lấp đầy cả một nửa rừng Phong Lâm này đấy." Thấy tiểu Bạch đáng thương không hiểu sự đời La Thần liền giải thích.
Nghe tới đây thì tiểu Bạch liền há hốc mồm không thể tưởng tượng nổi, thế là tiểu Bạch ngây thơ của chúng ta cũng liền chay qua học theo La Thần nhảy lên núi bạc cùng vui vẻ lăng lộn trên nó cười nói.
"Há há há... bạc nha... bạc nha... bạc nhiều quá... nhiều quá... há... há...há..."
Tiểu Hắc bên cạnh thấy thế thì mắt liền hướng qua nhìn tiểu Bạch có chút tối xầm choáng váng khó tin vì độ ngây thơ vô số tội của tiểu Bạch.
Tiểu Ly bên này thấy vậy thì liền thì thầm nói. "Chủ nhân ngài đừng dạy hư trẻ nhỏ như thế được không a."
- ---------...----------
__ Nữa Canh Giờ Sau
Lúc này La Thần hắn đang vừa xong kiểm tra hết một vòng quanh động chứa bảo vật này rồi. Lại nhìn qua bên phải La Thần hắn lúc này vẫn còn thấy tiểu Bạch vẫn còn rất vui vẻ ngồi đếm đếm bạc, cũng không quên bắt tiểu Hắc cũng cùng ngồi xuống đếm bạc.
Lúc này La Thần hắn lại tiếp quay sang bên cạnh Tiểu Ly hỏi. "Tiểu Ly này.! Nếu ta lấy hết mấy cái này đi thì có được không.?"
"Tuy Tiểu Ly không hiểu sao chủ nhân lại muốn những thứ này, nhưng những thứ này quả thật cũng không có tác dụng lớn đối với Ma thú là mấy, cho nên nếu chủ nhân muốn thì cứ việc tùy ý lấy đi."
La Thần hắn nghe vậy thì liền lập tức thầm vui vẻ trong lòng, rồi đúng lúc này hắn bỗng thấy phía trước có một cánh cửa mà hắn lúc nãy kiểm tra thấy thì cũng đã rất tò mò rồi, thế là lúc này cũng liền muốn hỏi Tiểu Ly luôn nên liền nói.
"Tiểu Ly.! Tuy ta không biết vì sao cô cứ mở miệng là gọi ta một tiếng là chủ nhân, nhưng nếu Tiểu Ly cô muốn đi theo ta thì La Thần ta cũng sẽ không bỏ mặc cô đâu."
Ngừng một chút La Thần nói tiếp. "À mà Tiểu Ly này.! Cánh cửa kia thì là gì vậy.?"
"Cánh cửa đó là nơi cất giữ các đan thú và linh thạch chuyên dùng để tu luyện..." Bỗng dưng tiểu Ly liền dừng lại hướng La Thần nói.
"Hả... Chủ nhân vừa nói gì."
"Ặc... Không phải Tiểu Ly đang trả lời đúng rồi hay sao.?" Hơi khó hiểu La Thần nói.
"Không phải câu đó, mà là cái câu trước đó kia." Tiểu Ly liền hướng La Thần nói rõ ý của mình.
"À... Thì ra là câu trước à.! Câu trước là gì ấy nhỉ.?" La Thần liền động não nhớ lại mình đã vừa nói những gì.
"Chính là chủ nhân nói là không biết vì sao Tiểu Ly gọi là chủ nhân." Tiểu Ly liền nhanh hướng La Thần nói ra.
"À... Là cái này sao.!" Bỗng liền nhớ lại La Thần hắn nói. "Nhưng sự thật nó đúng là như vậy mà, hôm nay ta và Tiểu Ly chỉ mới gặp lần đầu nên ta khó hiểu vì sao lại gọi là chủ nhân thôi."
"Cái gì....?." Tiểu Ly lúc này bỗng gương mặt liền trở nên giận giữ nghiến răng nói. "Giỏi lắm... giỏi cho cái tên tiểu tử oách con ngươi dám lừa gạt hỏa hồ ta."
"Ặc... Tiểu Ly à.! Ngươi bị làm sao vậy.? Không phải mọi chuyện vẫn đang rất tốt lành hay sao a." Khó hiểu vô cùng La Thần liền hướng tiểu Ly nói.
"Tốt... Tốt sao.? Vậy hỏa hồ ta hỏi ngươi một lần nữa. Ngươi là ai hả.?" Tiểu Ly một tay chỉ thẳng mặt La Thần hỏi.
Bỗng thấy thái độ của Tiểu Ly trở mặt còn nhanh hơn lật tay thì La Thần có chút bối rối nói. "La Thần.! Ta là La Thần. Như vậy không biết có được chưa vậy a."
"La Thần... Hừ... Hỏa Hồ ta không cần biết ngươi là La gì Thần gì. Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu rõ ràng là ngươi có biết ta hay là không.?"
Tiểu Ly lúc này đã động linh khí rồi. Khí tức của Tiểu Ly lúc này đột nhiên thế biến làm không gian xung quanh đã có chút uy áp nặng nề lớn.
Thấy tình hình đã trở nên căng thẳng La Thần liền đáp nhanh nói. "Hôm nay ta thật chỉ mới gặp Tiểu Ly ngươi là lần đầu tiên mà thôi."
Ngừng một chút La Thần hắn bỗng đầu óc xoay chuyển nói tiếp. "Haizz... Xem ra Tiểu Ly cô đã có chút hiểu lầm rồi thì phải."
"Hiểu lầm.... Ha...ha... ha... Đã có gan lừa gạt ta rồi còn bảo rằng ta hiểu lầm... Hừ... Tiểu tử ngươi nghĩ hỏa hồ ta là đồ ngốc sao.?"
Tiểu Ly lúc này tức giận kinh thiên bỗng liền động lực đưa tay lên, vung chảo thủ hướng La Thần đánh qua hô lớn nói.
"Ngươi đi chết đi...."
- ---------!!!----------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...