Cô xuyên vào xác nữ chính thảm thương trong tiểu thuyết, chú ý kĩ hình như đã xuyên vào phần Thương Ánh Tuyết hy sinh mình cứu Âm Nguyệt Tuyết - thanh mai trúc mã của Minh Hiên Nhiên, vậy mà bị hắn vứt bỏ trong hang động, bị rắn độc cắn.
Sau đó được Vu An cũng là một tướng quân phát hiện kịp thời cứu mạng.
Theo như tình tiết, Vu An vì mạng người quan trọng nên đã dùng môi hút chất độc trên cổ cho Thương Ánh Tuyết, mặc dù biết nàng là Hoàng hậu đương nhiệm chưa được sắc phong, đây là mạo phạm.
Và dẫn đến tình tiết sau này Minh Hiên Nhiên lấy đó làm cớ phế hậu.
- Như vậy xuyên không rồi ?
Thời khắc này lòng Manh Tử Ngọc vui sướng chưa từng có, hạ quyết tâm không nghĩ đến tìm cách chuyện trở về hiện thực, bởi trong lòng biết rõ, giống với trong phim chỉ khi thân chủ này chết thì khi ấy cô mới được phép trở về.
Cơ hội ngàn năm có một, cô sẽ tận dụng giúp nữ chính tránh khỏi kiếp nạn bị tình yêu ích kỷ của Minh Hiên Nhiên bức chết.
Cô nhập vai rất nhanh, chưa gì đã thích nghi hoàn cảnh, một mớ kí ức của thân chủ hiện lên rõ rệt như trình chiếu một bộ phim, còn có cảm xúc bi thương để cô trải nghiệm rõ rệt, dấy lên hy vọng.
- Minh Hiên Nhiên, đừng hòng hại A Tuyết của ta
Người trước mặt đột ngột bị cô nắm tay, trong chớp mắt hòa làm một với thân chủ, dịu dàng nói.
"Ninh Hà, ta ổn, ta vừa tỉnh nên hơi nhức đầu thôi.
Bảo họ ra ngoài, cho ta nghĩ ngơi đi."
"Dạ, em làm ngay."
Ninh Hà không chút nghi ngờ lật đật sai người đi hết để cô tịnh dưỡng.
Người vừa đóng cửa thì đột nhiên có tiếng văng vẳng vang lên.
"Manh Tử Ngọc!"
"Ai?"
Cô nhìn giáo giác khắp nơi lại không thấy ai, bất chợt trước mặt hiện ra một khung hình toàn chữ đang chạy trên đó, cô mơ hồ hiểu ra, đó là hệ thống xuyên không, và người đang nói chuyện chính là hệ thống đã đưa cô đến đây.
"Manh Tử Ngọc, chào mừng bạn đã đến với hệ thống xuyên không trong tiểu thuyết XX.
Bạn có 3 nhiệm vụ cần hoàn thành để được trở về thế giới hiện thực."
"1 - thay đổi diện mạo cho nữ chính.
2 - giúp nữ chính thoát khỏi cái bóng người thay thế.
3 - giúp nữ chính có một tình yêu khắc cốt ghi tâm."
"Sau khi hoàn thành, bạn sẽ được đưa về hiện thực, còn nhiệm vụ thất bại sẽ bị giam cầm ở đây vĩnh viễn, đi lại vòng lặp không lối thoát.
Lưu ý, hệ thống đặt cách cho bạn có thể dựa vào việc nắm trước tình tiết trong tiểu thuyết mà tự do thay đổi diễn biến truyện, thay đổi vận mệnh nữ chính.
Cuối cùng, chúc bạn sớm hoàn thành nhiệm vụ, và có trải nghiệm tốt."
Tiếng nói lưu loát rất nhanh tắt ngấm, khung cảnh trước mặt cũng biến mất, Manh Tử Ngọc cuối cùng cũng tiếp thu được mọi chuyện, cứ ngỡ là xuyên không bình thường, không ngờ lại là hệ thống.
Đối với cô, xuyên không như thế nào cũng như nhau, miễn sao có thể hoàn thành mục đích và trở về hiện thực bình yên, mà vừa hay nhiệm vụ hệ thống đưa ra lại trùng với chủ ý của cô, càng làm cô phấn khích.
"Thương Ánh Tuyết để ta giúp tỷ nhé!"
....
Mấy ngày sau, Manh Tử Ngọc rất biết quan sát, tính theo tình tiết truyện khi Thương Ánh Tuyết trị thương xong, trở về kinh thành sẽ bị phế hậu.
Cô sẽ tận dụng thời gian này sẽ thay đổi thân chủ, cơ thể này không gọi là tuyệt sắc, nhưng vẫn có nét duyên dáng mĩ miều của một nữ nhân.
- Thương Ánh Tuyết, để tôi giúp cô làm một nữ nhân thật sự
Thương Ánh Tuyết khi ấy mới 10 tuổi, là cô nhi lang thang, không may lạc vào rừng, còn rơi vào đầm lầy đầy rắn, chính thứ đó là nỗ ám ảnh, là điểm yếu sau này của nàng.
May mắn, khi đó Minh Hiên Nhiên đi ngang cứu được, liền nhận nuôi nàng trong quân lữ, thấy nàng có tố chất kì tài luyện võ nên giữ lại bên mình làm thuộc hạ.
Nàng lớn lên trở thành nữ tướng hùng dũng, từ trước đến giờ chưa từng quan tâm đến bản thân, để mình sống như một nam nhân, chẳng có chút nào gợi cảm.
Vậy mà, trông nàng xấu xí như thế vẫn bị Minh Hiên Nhiên c.ưỡng bức trong một lần hắn say rượu nhìn thấy nàng tắm trong hồ.
Ngày đó là ngày sau 1 tháng tình đầu của hắn, Âm Nguyệt Tuyết bị phụ thân gả cho nhị hoàng tử Minh Dung Phục vì hay tin hoàng đế sẽ truyền ngôi cho Minh Dung Phục, thay vì Minh Hiên Nhiên.
Hắn vì tình buồn bã chìm trong men rượu liên miên, sau khi thức tỉnh lí trí liền kéo bè lũ tạo phản, hắn biết Thương Ánh Tuyết thích hắn từ lâu, lại là người được lòng quan thần.
Hắn lợi dụng lập nàng làm hậu, giúp hắn từng bước lên ngôi vua dựng Nhiên triều, giúp hắn đoạt lại người yêu từ trong tay hoàng đệ, còn vì hắn mà thường xuyên ra trận.
"Thương Ánh Tuyết ngốc, nhưng Manh Tử Ngọc này không ngốc.
Minh Hiên Nhiên, ngươi cứ sống với người ngươi yêu đi.
Thương Ánh Tuyết là của ta."
Manh Tử Ngọc độc âm, khóe miệng nhếch lên tà mị, lỗ tai bỗng nhiên có tiếng văng vẳng.
"Bắt đầu nhiệm vụ đầu tiên."
Hệ thống nhắc nhở, Manh Tử Ngọc ghi nhớ nhiệm vụ, cô nhìn thân chủ trong gương, nước da bánh mật, mắt hạc, môi anh đào, mày hơi rậm do không chăm chút.
Nhìn chung không quá thua kém, là đóa hoa diễm lệ trong vùng cấm, bị phong ấn nhan sắc.
Mang trong mình linh hồn người hiện đại, có máu nghệ thuật cao, cầm kì thi họa đều am hiểu, còn là Ninja giỏi giang.
Vì thế mà Manh Tử Ngọc tự tin có thể thay đổi cơ thể này, còn có thể vượt xa hơn nữa.
- Không chừng là một mỹ nhân, một phượng hoàng không thua kém.
Nghĩ là làm, cô bắt đầu rèn luyện thể chất gay gắt hơn nữa, ngày ngày đều dậy sớm luyện võ, ngồi thiền đã thông kinh mạch, còn tu sửa cả làn da bằng hoa tươi.
Tập dùng tay trái thuần thục như tay phải, có phần khó khăn, đôi lúc tính nóng ăn trong linh hồn tập không được cô lại tức giận một phát phóng đôi đũa cắm thẳng vào cột, xả giận.
Thương Ánh Tuyết giỏi nhất dùng cung tiễn và khinh công, còn cô học giỏi nhất dùng kiếm đao, ám khí.
Thân thể này sẽ sớm được cô rèn giũa giỏi toàn diện, mạnh từ xương cốt nhưng không thiếu đi sự mềm mại uyển chuyển.
Manh Tử Ngọc biết múa, dựa vào tố chất có sẵn của thân chủ, kếp hợp múa để sáng tác ra chiêu thức mới, phát triển bản thân.
Buổi tối, cô có thói quen ở ngoài nhìn trời, sực nhớ đến ngoài vũ khí Liên Hoa tiễn của Thương Ánh Tuyết, thì không có thứ gì đánh tầm gần.
"Về kinh thành sẽ rèn vài món."
....
Một tháng ở nhờ phủ đệ của Vu An tướng quân trôi qua rất nhanh, Manh Tử Ngọc quen dần cách sống, sức khỏe đã hồi phục thì phải tiếp nhận tình tiết tiếp theo.
Cô cũng đã chuẩn bị xong kế hoạch sau khi phế hậu, cư nhiên sai Ninh Hà sắm sửa phấn son, xiêm y nữ nhân, cả trang sức.
"Hoàng hậu người sao lại..."
Ninh Hà ngắc ngứ, theo hầu hơn 8 năm chưa từng thấy người trước mặt quan tâm đến tư trang của nữ nhân mà tò mò..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...