- Ta tên là Trang Li Phong, đệ tử của Trang Thị thế gia.
Từ khi ta nhìn thấy Người vừa mới bắt đầu vào sân, ta đã thấy khó chịu trong người rồi.
Người nghĩ rằng mình là hệ triệu hoán nên đã xem mình rất giỏi rồi sao? Ta sẽ cho người thấy Trang thị của chúng ta lợi hại ra sao(Tranh Li Phong)
Sau khi Trang Li Phong bước vào sân.
Từ trên người hắn liền toát ra một cỗ nho sĩ.
Không thể không nói, người này rất là có khí chất.
Hắn nho nhã, lễ độ và lời nói rất là hào hùng, thay trời hành đạo tràn đầy chánh khí.
Hắn khiến cho Đường Long không khỏi muốn nhìn lại một chút xem hắn như thế nào.
Dĩ nhiên, cũng không phải do những lời nói kia khiến cho Đường Long phải cảnh giác hắn mà nguyên nhân là do Đường Long cảm nhận được hơi thở của người này so với đám người kia rất là khác biệt.
- Tên ngông cuồng kia, ta trước tiên tiêu diệt súc sinh làm mưa làm gió của nhà ngươi sau đó mới hảo hảo dạy dỗ ngươi.(Trang Li Phong)
Tay áo Trang Li Phong đảo lên, một cơn gió liền phóng ra.
Do Bạch Hổ không thích tán chuyện với cái tên nói nhiều này cho nên móng vuốt của nó đã lao tới chăm sóc tên này từ sớm.
Quả thật tên Trang Li Phong này cũng rất có bản lĩnh.
Hắn đối với kỹ năng Phong hệ – Phong Quỹ của mình vận dụng khá là thành thạo, hơn hẳn mấy tên khiêu chiến trước kia.
- Hỏa Tư – Bạo Liệt.(Nữ sinh Hỏa hệ)
Trong khi Trang Li Phong kiềm chân Bạch Hổ thì những người khác xông tới chỗ Đường Long, bọn họ nhận định là Đường Long không có sự trợ giúp của Triệu hoán Thú không làm được trò trống gì hơn nữa dù có là Lôi hệ Trung giai đi nữa cũng không phải là đối thủ của 19 người.
- Kế sách cũ rít cũng dám mang ra dùng đối phó ta.
Chấn Động chi Quyền.
Đường Long nấm tay lại và khí ép bọc xuất hiện, quyền vung ra ngoài nện vào trong không khí, toàn bộ 19 người miệng thổ huyết nằm lăn vài vòng trên đất, khóe miệng chảy ra máu tươi.
- Đó là sức mạnh gì?(Nữ sinh Hỏa hệ)
Bạch Hổ bỏ qua Trang Li Phong mà nhắm vào những người khác tấn công, mục tiêu đầu tiên của Bạch Hổ chính là nữ sinh thả ra Hỏa hệ nhằm vào Đường Long, điều đó là không được phép.
Đường Long là người mà Cửu Diệt Thương Lang và Tứ Tượng công nhận làm chủ nhân nên bất kì một ai cũng không thể gây thương tích lên cậu.
Nữ học viên này cũng không có ai bảo vệ cho mình cho nên khi Bạch Hổ biến thành cuồng thú xông thẳng về phía nàng thì nàng liền không thể nào ngăn cản lại được nó.
Tên Trang Li Phong có tốc độ nhanh hơn kia vào lúc này cũng không có tác dụng gì cả.
- Đằng Biến – Quấn Quanh.(Tranh Li Phong)
Khi Bạch Hổ phóng tới trước mặt nữ học viên Hỏa hệ còn có 20 thước nữa đột nhiên giọng nói Tranh Li Phong vang lên.
Ngay sau đó một cảnh tượng quỷ dị liền xuất hiện, ở vị trí Bạch Hổ đang còn phóng tới kia không biết từ lúc nào mọc ra một mảnh dây leo màu xanh dài hẹp.
Những dây leo này nó to bằng cánh tay của một người trưởng thành, trên bề mặt của nó còn mọc chi chít gai nhọn dưới sự khống chế của Tranh Li Phong, bọn nó trở nên vô cùng nhanh nhẹn và hung bạo.
Bốn chân U Lang Thú đang còn trong trạng thái chạy nhanh.
Thế nhưng khi chạy qua khu vực màu xanh vừa hiện ra này, những dây leo kia nhanh chóng sinh trưởng và lớn lên.
Hơn nữa, bọn nó còn mạnh mẽ trói chặt 4 chân Bạch Hổ lại.
Bạch Hổ không kịp phòng bị cho nên bị dây leo này trói lại, té cái “rầm” trên mặt đất khiến cho bụi bay lên một mảng lớn.
- Mộc hệ?
- Ngươi nghĩ rằng ta chỉ là một gã Phong hệ Ma Pháp Sư sao?(Tranh Li Phong)
- Có chút thú vị nhưng nhiêu đó mà đòi kiềm chân được Bạch Hổ thì sai lầm to rồi.
Bạch Hổ gầm lên một tiếng rồi dùng sức mạnh kéo rách đám dây leo đang trói buộc nó lại kia.
Những dây leo này nhìn thì có vẻ vô cùng chắc chắn.
Thế nhưng đáng tiếc là độ dẻo dai còn chưa đủ sau một hồi Bạch Hổ hung hăng dùng sức mạnh của mình kéo, rốt cuộc thì đám dây leo này cũng bị đứt đoạn, rồi rơi tán loạn thành một đống hỗn độn ở dưới chân Bạch Hổ.
Bạch Hổ bộc phát ra tốc độ cho nên cái kỹ năng Băng hệ – Băng Man của tên kia mơ hồ không có tác dụng gì đối với Bạch Hổ cả.
Cho nên, mục tiêu lúc này của Bạch Hổ vẫn là nữ học viên Hỏa hệ kia.
Lần này, nữ học viên Hỏa hệ cho dù có chạy trốn cũng không thoát được.
Do được Đường Long nhắc nhở hạ thủ lưu tình cho nên Bạch Hổ dùng đuôi của mình quật lên người nữ học viên này.
Ngay lập tức, nữ học viên này bay trên bầu trời rồi rơi vào lồng sắt kết giới, bác sĩ nhanh chân mang cáng khiêng nàng ra ngoài.
Cũng may bản thân kết giới này thuộc về Thủy hệ cho nên nó rất là mềm dẻo.
Nếu không khi nàng va chạm vào, bác sĩ thông báo rằng nàng gãy mấy cái xương là chắc chắn.
Sau khi giải quyết xong học viên Hỏa hệ có uy hiếp lớn nhất kia, Bạch Hổ liền tiếp tục đưa tiễn đám người kia vào bệnh xá theo thứ tự là Băng hệ, Quang hệ.
Cuối cùng chỉ còn lại một mình tên Trang Li Phong kia.
Trang Li Phong nhìn thấy toàn bộ đồng đội của mình đang dần bị con Bạch Hổ kia giải quyết nhanh gọn.
Trong đôi mắt của hắn lúc này liền hiện ra một tia độc ác.
- Ngu ngốc, ngươi nghĩ rằng ta sẽ không bao giờ đánh người sao? Một Triệu hoán Sư nếu như không biết cách bảo vệ cho bản thân mình thật tốt thì cho dù có tTriệu hoán ra một con thú cường đại cũng vô dụng mà thôi.(Tranh Li Phong)
Đột nhiên thân hình Trang Li Phong biến mất.
Trong lúc Bạch Hổ đang còn giải quyết những người kia, Trang Li Phong liền lợi dụng Phong quỹ của mình nhanh chóng hướng về phía Đường Long tấn công.
- Ngu xuẩn mất khôn.
- Học viên Tranh Li Phong rất tốt nhưng mà hắn mắc phải sai lầm là không rút được kinh nghiệm từ những trận chiến trước, trong những trận trước thoại nhìn là Triệu hoán Thú đánh bại nhưng thực chất là Đường Long học viên mới là người đánh gục những người đó.(Tiêu Viện trưởng)
Ầm
Tiêu Viện trưởng vừa mới nói xong, Tranh Li Phong lãnh trọn một quyền mang theo sức mạnh chấn động vào người xương sườn gãy vài cái nội thương nghiêm trọng.
Hết Trang Li Phong người của Trang Thị thế gia xuất thủ nhưng thất bại giờ lại có thêm một người nữa ra tay đó là Bạch Tàng Phong người của Bạch Gia Ma Đô.
- Ngươi cũng khá là thông minh đấy.
Lợi dụng việc mình bước vào cấp bậc Trung giai trước để tranh thủ cướp đoạt tài nguyên của đám người kia về cho bản thân mình.
Đáng lẽ ngươi phải thương xót cho cái đám học viên không có bối cảnh kia sẽ cảm thấy như thế nào khi người làm ra hành động như vậy chứ? Nhưng người lại quên mất một điều trong tân sinh viên nhập học lại có rất nhiều thế gia….
thế gia…Cái đệt con mẹ mày thằng chó.(Bạch Tàng Phong)
Sắc mặt Bạch Tàng Phong liền thay đổi, mới vừa rồi hắn đang còn lịch sự đột nhiên thoáng cái liền chửi thề.
Hình tượng ban đầu không còn sót lại chút gì.
Tất nhiên Bạch Tàng Phong không dám nói thêm gì nữa.
Bởi vì trong lúc hắn đang còn tán chuyện trên trời dưới đất thì Đường Long đã đem Tinh Đồ màu tím khống chế ra rồi nhưng nếu như không phải hắn cảm ứng được đại lượng Lôi nguyên tố tụ tập về phía mình thì có lẽ hắn chưa chắc đã biết Tinh Đồ của Đường Long xuất hiện.
Cái tên hèn hạ vô liêm sỉ này, hắn lại dám dùng thân thể Bạch Hổ che chắn mất tầm nhìn của mình.
- Nói nhiều quá đấy, trong một đấu sinh tử ngươi đã chết từ lâu rồi.
Đoàng
Một tiếng sấm chói tai vang vọng giữa toàn trường.
Một số nữ sinh nghe thấy tiếng sấm này liền sợ hãi bịt kín lỗ tai lại.
Ở trước tầm mắt bọn họ, chính là một tia sét màu tím to đùng từ trên đám Lôi Vân hung hăng đánh xuống.
Mà mục tiêu của nó chính là cái người tên là Bạch Tàng Phong kia.
Phích lịch vô bì, như long xuất động, từ trên người nó toát ra hơi thở hủy diệt hung hăng đánh xuống.
Nó còn chưa đánh xuống tới mặt đất hoàn toàn thì trên da của người kia đã xuất hiện nứt nẻ một mảng lớn
Vị lão sư Cố Hàm ở một bên cạnh có trách nhiệm bảo vệ cho học sinh lúc này nhíu mày lại.
Ngay đến cả bản thân hắn còn không thể xác định việc mình thi triển ra Quang hệ có thể kịp thời ngăn cản được lần công kích này cứu giúp tên Bạch Tàng Phong kia được kịp thời hay không.
Ngay lúc Bạch Tàng Phong xém tý là bị oanh chết thì lão sư Cố Hàm ra tay kịp thời cứu Bạch Tàng Phong một mạng nhưng mà ngược lại không được biết ơn mà còn bị mắng nữa, điều này khiến cho Cố Hàm lão sư tức giận vô cùng.
- Thiếu tôn trọng trưởng bối, CÚT.(Cố Hàm)
Cố Hàm không thèm khách khí với cái tên này làm gì nữa.
Hắn tùy tiện vung tay lên hiện có một Tinh Đồ Phong Hệ vẽ ra trước mặt.
Một cơn Cuồng Phong khổng lồ liền xuất hiện, đem vạt áo Cố Hàm thổi bay phần phật.
Không khí trong lồng sắt kết giới giống như bị rút hết đi vậy, Cố Hàm đứng ở trung tâm cơn lốc xoáy trông không khác gì một Phong Chi Cuồng Ma.
Cả người toát ra khí chất ngạo nghệ thiên hạ
Bạch Tàng Phong thấy vậy liền ngây dại.
Cuối cùng chỉ có thể im lặng nhìn Đường Long và Cố Hàm tức giận rời khỏi sân quyết đấu.
Bạch Tàng Phong hắn không tức giận sao được.
Ngay cả ra tay còn chưa được ra tay đã bị người kia đánh bại.
Nếu như nói lại, hắn cảm giác thấy áo giáp ma cụ của hắn có thể ngăn cản được một kích kia.
Thế nhưng cái thằng lão sư nhiều chuyện kia lại ra tay trước khi hắn kịp lấy áo giáp ra mà một khi lão sư đã ra tay tương trợ thì người đã bị phán là thua cuộc rồi cho nên Bạch Tàng Phong hắn lúc này không tức giận sao được, không phẫn nộ sao được.
Đường Long từ lúc thách thức toàn giáo tới giờ đã hạ được 2499 người rồi, gần bằng với tổng số học viên ở Minh Châu học phủ.
- Trở về đi Bạch Hổ.
Đường Long cho Bạch Hổ về trước nghỉ ngơi, phần sau để một mình cậu xuất thủ là đủ rồi, về sau Đường Long dám chắc là Trung giai pháp sư học viên vài người sẽ xuất thủ nên muốn tự mình solo một chọi một.
Tiêu Viện trưởng đứng ra khuyên bảo học viên, chỉ có những người nào thực lực đạt tới Trung giai mới có cơ hội còn lại Sơ giai đi lên chẳng khác nào đưa món ăn cả.
- Có người khiêu chiến.(Học viên nào đó)
Không biết từ vị trí nào trên khán đài đột nhiên truyền ra một âm thanh.
Ngay lập tức khán đài đang còn yên tĩnh đột nhiên bùng nổ hẳn lên.
Ánh mắt của mọi người liền quay về phía người đứng dậy khiêu chiến kia.
Những đập vào mắt họ lúc này chính là hình ảnh của một cô gái.
Cô nương này có dung nhan xinh đẹp tuyệt trần.
Nàng có thân hình gợi cảm.
Nàng khiến cho mọi người phải thốt lên không chỉ vì lý do nàng có dũng khí và sự quyết đoán.Trong lúc toàn trường im lặng không có ai dám khiêu chiến, thì nàng đột nhiên đứng lên khiêu chiến.
Mà còn vì một lý do khác, đó chính là dung mạo của nàng, thân hình của nàng đại sát tứ phương, cảm giác giống thiên thần giáng trần vậy.
- Mục Nô Kiều.(Học sinh nào đó)
- Lại là nàng?(Trầm Sơn Hà)
Trầm Sơn Hà nhìn cô gái xuất chúng đang chậm rãi đi tới lối vào khiêu chiến với một vẻ mặt kinh ngạc.
Bạch Tàng Phong cũng ngây ngẩn cả người.
Đương nhiên đệ tử thế gia như bọn họ làm sao có thể không nhận ra người này được cơ chứ.
Chỉ là bọn họ không ngờ đến ngay cả nàng cũng đứng dậy khiêu chiến.
Tiếng xôn xao bàn luận nổi lên liên tiếp.
Không có ai đoán ra được người cuối cùng xuất chiến lại sẽ là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như thế này.
Thật ra cô gái này có rất nhiều người biết tới nàng.
Bởi vì ngày đầu tiên nhập học nàng chính là người khiến đám con trai phải kinh hô lên.
Hơn nữa chỉ trong vòng ngắn ngủi có mấy ngày nàng nhanh chóng được truyền tụng là nữ thần.
Đường Long có lẽ là người không quan tâm tới cô gái này nhưng hắn ở trong phòng ký túc xá của hắn thông qua cánh cửa sổ vào đêm khuya vẫn thường nghe mọi người bàn tán về cô gái này.
Khi cô gái bước vào trong lồng sắt kết giới, Đường Long không khỏi cẩn thận đánh giá nàng một phen.
Hắn phát hiện ra một điều rằng những tin đồn mà hắn nghe được thông qua mọi người bàn tán cũng chưa đủ để hoàn toàn hình dung ra được dung nhan tuyệt sắc thật sự của nàng.
Nàng có khí chất cao quý, lại ung dung khiến cho người khác chỉ dám đứng xa ngắm nhìn nàng cho nên nàng dễ dàng khiến cho mọi người nhìn vào nàng mà tê dại con tim.
Quả thật nàng đẹp tựa trăng rằm.
Nữ nhân như thế này, nếu như có thấy lấy được làm vợ thì cho dù có trả giá bất cứ thứ gì cũng đáng.
- Cô là Mục Nô Kiều?
Đường Long nhìn chăm chú vào Mục Nô Kiều hỏi xem có thật là Mục Nô Kiếu hay không.
Mục Nô Kiều khẽ gật đầu.
Ngoài ra không có hành động gì khác nữa.
Tất cả tâm tư của nàng lúc này là giành cho trận chiến này.
Nàng là một cô gái xinh đẹp, duyên dáng.
Hai con mắt của nàng sáng ngời như mặt trăng.
Thế nhưng trong đôi mắt ấy lại phóng ra một luồng khí rất là sắc bén.
Nó hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài xinh đẹp, ôn nhu của nàng.
Điều này cho thấy cô gái xinh đẹp được mọi người tôn sùng như nữ thần này cũng không phải dạng người dễ trêu chọc.
- Chúng ta thương lượng chuyện này một chút được không?
- OK.(Mục Nô Kiều)
Đường Long giữ một khoảng cách vừa đủ với Mục Nô Kiều, tránh cho việc trong lúc hắn và nàng đang còn nói chuyện thì nàng ra tay đánh lén hắn.
Mặc dù nàng xinh đẹp như nữ thần thì những chuyện như thế này chắc chắn sẽ không xảy ra nhưng hắn cũng phải đề phòng cho chắc.
Đường Long biết bông hồng càng đẹp càng có gai huống chi con người thì nữ nhân càng xinh đẹp càng ra tay độc ác.
- Ngươi chính là người khiêu chiến cuối cùng của ta.
Ta chỉ cần đem ngươi đánh bại là có thể dễ dàng, thuận lợi đem một lượng lớn tài nguyên về trên tay mình.
Khi người vừa bước vào sân quyết đấu, ta có thể cảm nhận thấy thực lực của người rất là mạnh.
- Nói như vậy chắc người cũng hiểu.
Nếu như người thắng thì ngươi cũng chỉ giúp cho hệ của người có được thêm một chút xíu tài nguyên nữa nhưng nếu ta thắng thì tài nguyên ta nhận được lại chính là tất cả các hệ đấy.
- Cuối cùng ngươi muốn nói cái gì?(Mục Nô Kiều)
- Chỉ cần ngươi thắng ta thì toàn bộ tài nguyên của các hệ và cả Triệu hoán hệ là thuộc về Mộc hệ ngược lại ta thắng chỉ lấy đi những tài nguyên của những hệ khác trừ Mộc hệ.
Mục Nô Kiều có chút khó hiểu nhìn Đường Long, nàng không hiểu là vì sao Đường Long lại làm vậy.
- Đối với cường giả mà nói thì ta có nhất định tôn trọng với họ và ta cảm nhận được ngươi là một cường giả nên có thể thả không lấy tài nguyên của Mộc hệ.
Lời nói này không chỉ có mình Mục Nô Kiều nghe thấy mà còn có Tiêu Viện Trưởng, các giáo viên chủ nhiệm khoa, Cố Hàm lão sư và tất cả mọi người trên khán đài đều nghe được.
Lúc này, biểu hiện trên khuôn mặt của bọn họ rất là phong phú và đa dạng.
- Ngươi lao tâm khổ tứ chiến đấu với hơn 1000 người lại vì nhất thời ta là cường giả mà không lấy tài nguyên Mộc hệ, có đáng không?(Mục Nô Kiều)
- Có gì đâu chỉ là ta muốn kết giao bằng hữu thôi.
- Nếu như ta không chịu mà muốn hết toàn bộ tài nguyên khi thắng cậu thì sao?(Mục Nô Kiều)
- Nếu vậy chỉ có thể mời cô nhập viện dưỡng thương vài ngày thôi, tuy là rất hưởng thức cường giả nhưng không đồng nghĩa với việc ta không đánh nữ nhân.
Đường Long biểu tình trở nên nghiêm túc, khí thế trên người không chút cố kỵ nào thả ra ngoài.
Mục Nô Kiều giật mình lấy, nàng từ trước tới giờ chưa cảm nhận được áp lực nào từ bạn cùng lứa trừ phi người của gia tộc của nàng đã đạt tới Cao giai mới cho nàng áp lực như vậy.
- Đừng có dùng mấy cái tiểu xảo con con đó trêu đùa ta nữa, chiến đi.(Mục Nô Kiều)
- Chiều theo ý của cô.
Đường Long vừa nói xong lập tức cảm nhận được một cơn cuồng phong cuồng bạo đang bay xung quanh cơ thể Mục Nô Kiều.
- Phong Bàn – Long Quyển.(Mục Nô Kiều)
Từ trên đôi môi xinh đẹp của Mục Nô Kiều liền phun ra tên của cơn cuồng phong này.
Long quyển cuốn dần dần lên.
Phong vốn là vô hình vô sắc.
Thế nhưng sau khi nó cuốn đất đá, cát bụi thì nó liền trở thành một con quái vật khổng lồ, ai nhìn vào cũng phải chấn động nội tâm.
Phong Bàn này như đang giãy cơ thể tiến dần lên cao.
Kết giới trong đấu trường va chạm với Phong Bàn này phát ra tiếng “rít rít” rất là chói tai.
Cảm giác như lung lay sắp bị đổ vỡ ra vậy.
- Chấn Động chi Quyền.
Đường Long hướng tay phải đã xuất hiện khí ép bọc về phía trước, không khí lại bị nứt ra nhìn rất là kỳ dị, Long Quyển vừa mới hình thành cuốn theo đất đá đã bị một quyền này của Đường Long chấn vỡ đi.
Đường Long cười khẩy lấy, lúc Mục Nô Kiều bước vào sân thì cậu đã cảm nhận được nàng thực lực rất mạnh, theo như cậu cảm nhận thì Mục Nô Kiều là một Trung giai Ma pháp sư gần tiếp giai lên Cao giai rồi.
Mục Nô Kiều nhíu mày lại, nàng trước giờ chưa từng chứng kiến qua có người dùng sức của mình nện vỡ không khí chấn vỡ những đòn công kích, lúc trước nàng từng thấy Đường Long từng dùng qua chiêu đó để mà nháy mắt hạ gục một đám học viên.
Mục Nô Kiều không tin là Đường Long có thể dùng được nhiều lần chiêu thức đó nên vung tay lên tiếp tục gọi ra hai đạo Long Quyển nữa hướng về Đường Long mà đi.
Đường Long tính dùng ra chiêu của Gura Gura no Mi lần nữa thì Thanh Long trong Thứ Nguyên Không Gian thông qua liên kết giữa Triệu hoán Sư và Khế ước Thú nói là mình có thể tham chiến, Đường Long cũng không vội gọi ra Thanh Long mà dùng Lôi hệ Trung giai của mình mạnh mẽ phá đi hai đạo Long Quyển mà Mục Nô Kiều gọi ra.
Đường Long nhìn thấy Mục Nô Kiều định dùng ra Phong hệ Trung giai lập tức can thiệp vào.
Hắn nhanh chóng giơ bàn tay lên cao trong phút chốc một đạo Tinh Quỹ màu tím liền hoàn thành.
Đám mây Lôi Điện màu tím nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh đầu Đường Long.
Khi bàn tay Đường Long nắm chặt lại, những tia lôi điện liền xẹt qua vị trí sân đấu vừa mới bị Long Quyển quét sạch sẽ kia sau đó nó nhanh chóng bay về phía Mục Nô Kiều đang còn vẽ ra Tinh Đồ.
Mục Nô Kiều thấy Lôi Ấn đánh tới, tất nhiên cũng không dám đứng im tại chỗ rồi.
Tinh Đồ sắp sửa hoàn thành bị Lôi Ấn này đánh tới liền bị cắt đứt ngay lập tức Muốn Tinh Tử nối liền lại với nhau, Ma pháp sư cần phải tập trung tinh thần.
Trọng lúc quá trình khống chế mà bị ngoại giới quấy nhiễu thì không khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Mục Nô Kiều cũng rất là bất ngờ, đối thủ của nàng cũng không có đối kháng Ma pháp cùng cấp với mình mà ngược lại hắn lại dùng Sơ giai – Lôi Ấn để cắt đứt việc nàng phóng thích ra Trung giai Ma pháp.
Quả nhiên, hắn làm điều này rất là có hiệu quả.
Do khoảng cách khá là xa cho nên Mục Nô Kiều cũng không cần dùng bất kỳ kỹ năng gì cũng có thể dễ dàng tránh được đòn Lôi Ấn này đánh tới.
Trong lúc Mục Nô Kiều còn lo tránh né Lôi Ấn.
Ở đầu bên kia, ở xung quanh Đường Long liền xuất hiện từng đạo, từng đạo Tinh Quỹ khác nhau.
Những đạo Tinh Quỹ này nhanh chóng vẽ thành một cái Tinh Đồ hoàn chỉnh.
Thoáng cái bọn nó nhanh chóng rút hết năng lượng trong mảnh Tinh Vân kia truyền vào trong cơ thể Đường Long.
Đầu tóc dựng đứng hết cả lên, điện giật tung tóe.
Đường Long gào to lên một tiếng rồi chỉ ngón trỏ lên trời.
Hắn điều khiển Tinh Vân đang sôi trào kia hóa thành Lôi Vân, nhanh chóng tạo thành Lôi Đình đánh xuống.
Có thể thấy công tác chuẩn bị Lôi Hệ Trung giai Ma pháp đã thành công mỹ mãn.
Lúc này trên đầu của Mục Nô Kiều xuất hiện một đám Lôi Vân khổng lồ.
- Phích Lịch – Oanh Đỉnh.
Lôi hệ – Phích Lịch đánh xuống, nếu như không kịp thời né tránh thì không chết cũng bị thương nặng.
Cho dù có áo giáp ma cụ cũng không chặn lại hết được.
Bởi vì Lôi hệ – Phích Lịch có thể đem ma cụ phòng ngự oanh cho nát bấy nhưng mà lần này lão sư Cố Hàm lại không ra tay.
Bởi vì hắn thấy Mục Nô Kiều có biện pháp ứng phó rồi.
Huống hồ Cố Hàm còn thấy cô nàng Mục Nô Kiều này còn mạnh hơn gấp 10 gấp trăm lần so với cái tên Bạch Tàng Phong ngu xuẩn kia.
- Phong Quỹ - Phiêu Ảnh.(Mục Nô Kiều)
Mục Nô Kiều lúc trước còn hoạt động chậm chạp nhưng khi Lôi Vân bao phủ trên đầu của nàng, bước chân của nàng trong thoáng chốc trở nên thật nhanh.
Nàng đã sớm bố trí con đường bằng gió cho mình di chuyển cho nên vào lúc này thân thủ của nàng thướt tha, phiêu dật như gió.
Trang phục của nàng do tốc độ di chuyển quá nhanh mà bay phấp phới khiến cho nàng lúc này không khác gì một vị tiên nữ giáng trần vậy.
Sấm sét oanh tạc đột ngột, lại sắc bén.
Nó đánh lên mặt đất tạo thành một cái hố nám đen.
Bởi vì Mục Nô Kiều đã chạy nhanh ra khỏi nó có và đang đứng cách xa nơi đó 10 thước rồi.
- Hể bố trí sẵn con đường rút lui rồi sao? Đã vậy thì…
Đường Long thân hình biến mất tại chỗ đột nhiên xuất hiện trước mắt của Mục Nô Kiều, tay trái giơ lên nắm lại.
- Lôi Ấn – Cuồng Sách.
- Phong Quỹ - Thiểm Bộ.(Mục Nô Kiều)
Đường Long tay trái vừa nắm lập tức có những roi điện hướng về phía Mục Nô Kiều quất tới, thấy vậy Mục Nô Kiều lập tức dùng Phong hệ Sơ giai của bản thân thoát khỏi một lần bị trọng thương.
- Đúng là không biết thương hương tiếc ngọc là gì?(Trịnh Băng Hiển)
- Nếu như trong một trận đấu sinh tử mà đối thủ của ngươi là nữ sinh thì ngươi có nương tay hay không?(Tưởng Vân Minh)
Mục Nô Kiều đã đứng cách xa Đường Long một khoảng cách nhờ vào Phong Quỹ - Thiểm Bộ.
- Xem ra ngươi thua rồi.(Mục Nô Kiều)
- Thật không? Phong Bàn – Long Quyển của người nếu như ở khoảng cách xa như vậy, ta cũng tránh né quá là dễ dàng.
- Ta có nói với ngươi rằng ta sẽ sử dụng Phong hệ ma pháp sao?(Mục Nô Kiều)
- Vậy là ngươi quyết định dùng tới Mộc hệ của bản thân mình, cho ta xem nó có uy lực thế nào?
- Như ngươi mong muốn.(Mục Nô Kiều)
Trên khuôn mặt Mục Nô Kiều liền xuất hiện một nụ cười tươi như hoa.
Nàng cười quả thật rất đẹp, rất động lòng người.
Thế nhưng đối với Đường Long mà nói nụ cười này không khác gì một loại tai họa sắp giáng xuống đầu hắn tới nơi rồi.
- Khôn Chi Lâm – Tù Lao.(Mục Nô Kiều)
Một Tinh Quỹ màu xanh biếc liền hiện ra đại diện cho Mộc hệ.
Bọn nó đan xen xung quanh Mục Nô Kiều rồi nhanh chóng hợp lại tạo thành một cái Tinh Đồ hình cây cối sinh trưởng.
Sau khi nàng đọc một đoạn chú ngữ cổ xưa có thể khống chế được lực lượng dây mây tự nhiên nhảy múa theo mình.
Ngón tay nàng nhẹ nhàng búng ra.
Một nguồn năng lượng sinh mạng tự nhiên vô cùng khổng lồ liền biến thành một hạt mầm vô cùng tầm thường.
Hạt mầm này phát ra ánh sáng màu xanh biếc rơi vào đôi mắt thờ ờ của Đường Long nhìn thì nó giống như là khô héo vậy.
Nhưng khi ánh sáng màu xanh biếc của hạt mầm rơi sâu xuống mặt đất một khắc.
Đột nhiên có biến hóa lớn xảy ra.
Mặt đất như bị thứ gì đó xông phá ra vậy.
Đường Long còn chưa kịp phản ứng thì đột nhiên xuất hiện vô số cây đại thụ to lớn, dây mây có hình dạng kỳ quái trồi lên.
Bọn nó chen chúc trên mặt đấy và sinh trưởng với một tốc độ rất là đáng sợ.
Bọn nó quấn chằng chịt với nhau ở một chỗ.
Sau đó nhanh chóng đâm chồi nảy lộc, mọc ra cành lá, dây leo.
Có cái thì bò lổm ngổm xuống cả dưới mặt đất.
Nó nhanh chóng khuếch đại tạo thành một cái khu rừng rậm với những cây thực vật sinh trưởng điên cuồng.
Chỉ mới vài giây đồng hồ trước thôi, nơi này vẫn còn là một mảnh đất đầy cát sỏi.
Thế nhưng một giây sau, mảnh đất đầy đất sỏi này đã bị những loài thực vật này chiếm lĩnh hết toàn bộ.
Nói bọn nó là thực vật có vẻ không được đúng cho lắm.
Bởi vì bọn nó đang xâm lấn, đang chiếm đoạt, đang bắt lấy con mồi không khác gì những con quái vật khổng lồ vậy.
Rất hiển nhiên là đám thực vật này có năng lực cảm ứng được sinh mệnh.
Cho nên bọn nó cảm ứng được vị trí Đường Long đang đứng và từ vị trí cậu đang đứng, bọn nó bắt đầu sinh trưởng quấn lại không một chút kiêng kị gì.
Đường Long cho dù có liều mạng chạy trốn như thế nào đi chăng nữa thì cũng sẽ bị bọn nó ngăn cản.
Sau đó bọn nó nhanh chóng kết thành một mảnh rừng rậm chằng chịt, nhốt cậu ở trong đó.
Những loài thực vật rắc rối này càng ngày càng nhiều, càng ngày càng phát triển tươi tốt lên.
Thậm chí đến cả ánh sáng muốn lọt vào cũng không thể nào lọt vào nổi.
Mục Nô Kiều sử dụng bàn tay thần kỳ tạo ra rừng cây bắt giam yêu ma quỷ quái.
Sau đó nàng nhẹ nhàng, chậm chạp bước tới Khôn Chi Lâm – Tù Lao mà nàng đã tạo ra.
Nàng cũng tin chắc rằng, Đường Long không thể nào thoát ra khỏi rừng cây do mình tạo ra được.
Năng lực Triệu hoán hệ của Đường Long đã sử dụng hầu như không còn.
Nếu như hắn Triệu hoán Thú có trải qua những trận chiến vừa rồi mà hồi phục lại sức chiến đấu thì đã triệu hoán ra ngoài từ lâu rồi.
Cho dù hắn có lực lượng Lôi hệ mạnh mẽ kia thì cũng không có đất để mà dùng.
Lôi hệ kia cũng không thể nào giúp hắn thoát khỏi cảnh bị bắt nhốt trong cái Khôn Chi Lâm này được.
Mục Nô Kiều đã đi tới bên cạnh khu rừng Khôn Chi Lâm.
Khôn Chi Lâm có tác dụng nhốt đối thủ.
Thế nhưng về tác dụng tấn công thì nó không có hiệu quả cho lắm.
Cho nên lúc này Mục Nô Kiều đi tới đây để bắt Đường Long nhận thua là được.
- Ngươi thua…(Mục Nô Kiều)
Ngang
Mục Nô Kiều vừa mới mở miệng muốn Đường Long nhận thua tránh bị đau khổ thì một tiếng rồng ngâm vang lên và nàng thấy được trên đỉnh của Khôn Chi Lâm một sinh vật thân dài từ đó đục thủng mà phi lên, Mục Nô Kiều định thần lại ngẩng đầu lên cao nhìn thấy được một con rồng thân dài 100m đang trôi nổi trên không trung mà kẻ đáng lý ra nên ở trong Khôn Chi Lâm lại kỵ trên sinh vật đó.
- Chẳng phải nó đã không có năng lực chiến đấu sao?(Hải Đại Phú)
- Thông thường trải qua nhiều trận đấu như vậy thì một Khế ước Thú cấp Trưởng Thành kỳ hoặc Ấu Niên kỳ cần tốn rất nhiều thời gian nhưng mà Khế ước Thú của Đường Long thì khác, Khế ước Thú của trò Đường Long có thực lực là Thành Thục kỳ nên nếu chỉ tiêu hao thể lực về lại Thứ Nguyên Không Gian nghỉ ngơi một chút thôi là hồi phục lại toàn bộ thể lực của bản thân.(Tương Vân Minh)
Ba người Trịnh Hiển Băng, Vương Lực Điền và Hải Đại Phú giật mình khi Tưởng Vân Minh lão sư nói với họ là Khế ước Thú của Đường Long có thực lực là Thành Thục kỳ.
Trên thân hình của Thanh Long, Đường Long cúi đầu nhìn lấy trong sân đứng đó Mục Nô Kiều, cậu thấy được vẻ mặt chấn kinh cùng không thể tin của Mục Nô Kiều, Đường Long cười nhẹ một tiếng rồi thân hình lóe lên xuất hiện bên cạnh Mục Nô Kiều.
Trên cao quan sát cuộc chiến từ đầu tới giờ, Tiêu Bỉnh Sâm thấy được Đường Long đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh Mục Nô Kiều thì vẻ mặt không có vẻ gì là biến sắc nhưng trong lòng lại giật mình không thôi.
‘Hảo tiểu tử, thiên phú trời sinh song hệ mà thức tỉnh lần hai được Ám hệ, vừa rồi hắn chính là mượn nhờ Ám hệ - Độn Ảnh để tới gần Mục Nô Kiều.
Ta rất chờ mong ngươi sẽ tiến bộ bao xa trong tương lai’Tiêu Bỉnh Sâm nghĩ.
- Cô thua.
Mục Nô Kiều tràn đầy kinh ngạc nhưng vẫn quay lại nhìn vị trí giọng nói vừa mới phát ra.
Nàng mơ hồ thấy thân ảnh như bóng ma của Đường Long từ trong bụi cây đi ra.
Hắn không phải là từ trong bụi cây đi ra, mà là từ trong bóng cây đi ra.
Cho dù cảm giác của Mục Nô Kiều có nhạy cảm hơn đi chăng nữa cũng không thể nào nghĩ được đối phương lại có thể có Ảnh Hóa, có thể từ trong bóng tới bước ra ngoài ánh sáng.
Cho dù có là Phong hệ - Phong Quỹ hay Thổ hệ - Địa Ba thì cũng không thể nào trách né được nhà giam của Khôn Chi Lâm nhưng Khôn Chi Lâm lại bất lực khi bắt nhốt người có kỹ năng thuộc Ám hệ Ma pháp.
Những dây leo cao vút che đậy cả ánh sáng mặt trời.
Nó tạo ra một diện tích bóng đen rất lớn.
Điều này không khác nào tạo ra khu vực hoạt động tự nhiên cho người có năng lực Ám hệ.
Cho dù có là dày đặc dây leo hay là rậm rạp yêu cành đi chăng nữa thì bọn nó cũng đừng hòng bắt nhốt được hành động của cái bóng.
- Ám hệ, tại sao ngươi có thể sử dụng được Ma pháp của Ám hệ?(Mục Nô Kiều)
Mục Nô Kiều ngây người đứng ở nơi đó.
Hai cặp mắt nàng lạnh lẽo như băng nhìn chằm chằm vào Đường Long chất vấn.
Mục Nô Kiều cũng không dám cử động, cũng không dám sử dụng bất kỳ kỹ năng ma pháp nào.
Bởi vì vị trí lúc này của Đường Long đứng rất gần với nàng mà trên tay cậu lúc này còn có tia điện nổ “roẹt roẹt”, bất cứ lúc nào cũng có thể phóng ra lôi điện mãnh liệt kia được ngay.
Ở khoảng cách gần như thế này, Mục Nô Kiều căn bản là không thể nào tránh né được nó.
Thậm chí ngay đến cả việc sử dụng ma cụ cũng không thể nào sử dụng kịp.
- Hỏi nhiều như vậy làm gì? Tóm lại là cô thua rồi.
Trong lòng bàn tay của Mạc Phàm Lôi Ấn càng lúc càng điên cuồng càng mãnh liệt bất cứ lúc cũng có thể phóng về phía Mục Nô Kiều được.
Khuôn mặt Mục Nô Kiều lúc này hiện ra sự xấu hổ và tức giận.
Đường Long dùng ra Ám hệ, đây là đang thách thức Mục Nô Kiều, bắt buộc nàng phải nhận thua.
‘Rõ ràng tên này lúc trước thi triển ra năng lực của hệ triệu hoán.
Sau đó hắn sử dụng lực lượng Lôi hệ.
Hai hệ trung cấp Ma Pháp Sư hắn đã sử dụng hết rồi’ Mục Nô Kiều nghĩ trong lòng
‘Tại sao lúc này hắn lại có thể thi triển ra lực lượng của hệ thứ ba được’ Mục Nô Kiều nghĩ trong lòng
‘Hắn là một vị Cao giai Ma pháp sư’ Mục Nô Kiều nghĩ trong lòng
- Nói trước ta không phải là một Cao giai Ma pháp sư nhưng khoảng cách tiến giai cũng không xa đâu, có lẽ là đạt được tài nguyên từ các hệ có tỉ lệ lên Cao giai pháp sư.
- Muốn biết một số thông tin của ta có thể đi gặp Tiêu Viện trưởng mà hỏi.
Mục Nô Kiều cắn răng lại bình phục tâm tình của mình.
- Ta thua.(Mục Nô Kiều)
Mục Nô Kiều nghe thấy tiếng gào thét, tiếng khóc nức nở từ bốn phương tám hướng truyền tới khiến cho gương mặt của nàng lúc này nóng như lửa đốt.
Quả thật nàng không có ngờ tới chuyện chính bản thân nàng xuất chiến lại có thể thua được.
Lúc này nàng đang tự trách bản thân mình tại sao lại khinh thường hắn tới như vậy.
Rất rõ ràng, Mục Nô Kiều ở trong năm ngàn tân sinh viên mà nói thì quả thật nàng không giống như mọi người.
Nàng căn bản không thèm để ý tới tài nguyên do nhà trường cung cấp lúc mới vào kia.
Thực ra thì những bạn cùng phòng ký túc xá với nàng đều rất là trông cậy vào đống tài nguyên này để đột phá lên cảnh giới Trung giai Ma pháp sư.
Nếu ai cũng hiếu chiến như vậy, có lẽ nàng cũng giống như Đường Long sẽ đứng ra khiêu chiến toàn bộ các hệ như hắn.
Lý do nàng nguyện ý đứng ra cũng bởi vì nàng không muốn nhìn thấy những người có gia cảnh bình thường xung quanh nàng bị Đường Long cướp mất hết tài nguyên.
Những lão sư đứng cạnh Tiêu Viện trưởng mở lời xin Tiêu Viện trưởng bàn lại với Đường Long, nếu như đưa hết tài nguyên cho Đường Long sẽ tạo nên ảnh hưởng rất lớn.
Người lên tiếng nhiều nhất là Chu Chính Hoa vì hắn là lão sư Thổ hệ mà trong khoa Thổ hệ lại xuất hiện hai người xuất sắc Thổ hệ, nếu không có những tài nguyên đó thì hai người này khó khăn tấn thăng lên Trung giai.
- Quy định chính là quy định.(Tiêu Viện trưởng)
Tiêu viện trưởng hừ lạnh một tiếng, ông cũng không có tiếp thu ý kiến của Chu Chính Hoa.
Nhìn khung cảnh hỗn loạn, nhốn nháo này Tiêu Viện trưởng nhíu mày rồi hét to lên một tiếng.
Tiếng hét này không khác gì có một lôi điện khổng lồ đánh xuống trên sân quyết đấu này vậy.
Nó chấn cho mọi người hoa mắt chóng mặt.
Sau khi tiếng hét như tiếng sấm nổ vang, quanh quẩn trong đầu kia tan đi.
Mọi người lúc này liền im lặng lại không dám ồn ào nữa.
- Được rồi! Cuộc “Đấu thú so tài” ngày hôm nay đến đây là kết thúc.
Tất cả toàn nguyên của các hệ khác sẽ được quy về hết cho Triệu hoán hệ nhưng mà những người khác chỉ được hưởng thành quả ngang với số người đánh gục còn lại đều quy về Đường Long.
Ý tứ của Tiêu Viện trưởng chính là toàn bộ tài nguyên của các hệ đều là trên danh nghĩa quy hết cho Triệu hoán hệ nhưng không phải là toàn bộ được hưởng, 6 người còn lại của Triệu hoán hệ chỉ được hưởng tài nguyên ngang bằng với số người mà bọn họ đã hạ gục.
Lý do này cũng hợp lý vì 6 người Triệu hoán hệ kia tiêu diệt được mấy người sau đó Đường Long ra sân đã khiến cho điểm số của họ về không vì phạm luật.
- Khoang đã Tiêu Viện trưởng.
- Ngươi có dị nghị gì?(Tiêu Viện trưởng)
- Trước khi bắt đầu giao thủ, ta và Mục Nô Kiều có giao ước với nhau.
Nếu ta thua thì toàn bộ tài nguyên các hệ quy Triệu hoán hệ, nếu ta thắng thì toàn bộ tài nguyên các hệ quy Triệu hoán hệ trừ Mộc hệ.
- Cứ quyết định như vậy đi.(Tiêu Viện trưởng)
- Tiêu viện trưởng! Người nói rất là có đạo lý nhưng người đã suy nghĩ tới chuyện những học viên như chúng ta xuất thân bình thường cho nên chỉ có thể dựa vào những tư chất nguyên học phủ cung cấp để duy trì tu luyện.
Chúng ta mặc dù chỉ có tài nguyên bằng 1/3 so với những học viên có tài nguyên vô số kia nhưng chúng ta cũng muốn cạnh tranh với bọn họ.
Cho nên một chút xíu tài nguyên này đối với chúng ta mà nói nó rất là quan trọng.(Học viên bình dân)
Ngay lập tức liền có một thanh niên trên gương mặt mang đậm khí chất quật cường và kiêu ngạo đứng dậy, lớn tiếng nói với Tiêu viện trưởng.
Tiêu viện trưởng tháo cặp kính dày cộm xuống, rồi nhìn thoáng qua tên học viên này.
Đối mặt với câu hỏi này, Tiêu viện trưởng cũng không có nóng nảy, vội vàng mà bình tĩnh nói.
- Bởi vì đây là trường học cho nên ngươi mới có thể đặt ra câu hỏi như vậy.
Nếu như ra ngoài xã hội thì câu hỏi này của ngươi rất là trẻ con.
Ngươi cảm thấy học viên tên là Đường Long này từ nhỏ đã có được nhiều tư chất nguyên ưu việt hơn so với các ngươi sao? Các ngươi cảm thấy hắn là đệ tử thế gia cho nên chuyện hắn sớm đạt tới cấp bậc Trung giai là điều hiển nhiên sao?(Tiêu Viện trưởng)
- Vâng.(Học viên bình dân)
- Hảo! Thật ra chuyện này ta cũng không định nói cho các người biết.
Thế nhưng người đứng dậy đại biểu cho những học viên có gia cảnh bình thường đặt câu hỏi, cho nên ta nói cho các người biết một chuyện.
Cái tên học viên mà các người vô cùng căm hận cướp đoạt hết tài nguyên của các người lúc này, hắn đến từ Bắc Thành.(Tiêu Viện trưởng)
Tiêu viện trưởng tức giận nói to.
Bắc thành, đây không phải là tòa thành hơn một năm trước lên sóng truyền hình toàn quốc đưa tin mặc niệm.
Trận tai họa kinh khủng kia cho tới lúc này mọi người cũng chưa có quên.Nghe nói con số tử vong chân chính lên tới 10 vạn người.
Cảnh giới Huyết sắc, máu chảy thành sông.
- Nếu nói về gia cảnh của hắn, nếu như so sánh với các người ở đây, chắc chắn sẽ kém hơn các người rất nhiều.
Ta nghĩ ta có nói thêm nữa chắc các người lúc này cũng hiểu rồi chứ?(Tiêu Viện trưởng)
Cuối cùng Tiêu Viện trưởng thở dài một hơi.
Mọi người nghe thấy vậy liền lâm vào trầm mặc.
Tên thanh niên quật cường kia nghe thấy vậy liền nhìn vào Đường Long ở trong sân quyết đấu với một vẻ mặt không thể tin được.
Mục Nô Kiều cũng giật mình lấy rồi nhìn chăm chú lấy Đường Long, nàng rất tò mò một người không có bối cảnh mà có thể từng này tuổi tu luyện tới cấp bậc Trung giai.
Không chỉ Mục Nô Kiều tò mò mà cả những Ma pháp sư bình dân và Ma pháp sư Thế gia đều tò mò.
Mục Nô Kiều rời đi, nàng muốn gặp Tiêu Viện trưởng hỏi về Đường Long.
Trong phòng nghỉ của Viện trưởng, Mục Nô Kiều đứng trong phòng nhìn Tiêu Viện trưởng.
- Ta biết ngươi tới đây là muốn gì.(Tiêu Viện trưởng)
Tiêu Viện trưởng từ trong ngăn kéo bàn lấy ra một sấp tài liệu đưa cho Mục Nô Kiều.
- Cái này ngươi có thể đọc nhưng phải thề tuyệt đối không được tiết lộ bất kì thông tin gì.(Tiêu Viện trưởng)
Sấp tài liệu liên quan tới Đường Long tại Bắc Thành, Tiêu Viện trưởng mới đạt được ngày hôm nay, ông thông qua con đường riêng của mình quen biết được một thủ hạ dưới trướng của Trảm Không nên mới có được sấp tư liệu kia.
Tiêu Viện trưởng khi lật tới trang ghi chú thiên phú của Đường Long thì chấn kinh luôn rồi.
- Điều này…(Mục Nô Kiều)
- Hắn là trời sinh song hệ mà lần đầu thức tỉnh là Lôi hệ sau đó thêm Hỏa hệ, lần hai thức tỉnh chắc chắn là Ám hệ sau đó thêm Triệu hoán hệ.(Tiêu Viện trưởng)
- Hắn vậy mà dấu nghề.(Mục Nô Kiều)
- Đế Đô học phủ và Minh Châu học phủ là hai nơi ngư long hỗn tạp, hắn biết điều này nên mới điệp thấp.(Tiêu Viện trưởng)
Mục Nô Kiều cáo từ Tiêu Viện trưởng trở về nơi ở của mình, trong đầu nàng không ngừng hồi tưởng lại trận đấu với Đường Long.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...