Sau đó mọi người trở về Sử Lai Khắc học viện, ở đây mọi người nhìn thấy đại sư đang đứng chờ họ, Dương Vô Địch và Độc Cô Bác đã trở về Đường Môn rồi.
- Tiểu Tam, tiếp theo ngươi có dự toán gì không?(Đại sư)
- Khối u ác tính bên trong Thiên Đấu hoàng thất đã được khu trừ.
Tuyết Dạ đại đế cũng tỏ vẻ toàn lực ủng hộ chúng ta phát triển Đường Môn, Đường Môn xem như đã đi vào quỹ đạo.
Giai đoạn kế tiếp chính là sản xuất ám khí hàng loạt.
Ta chuẩn bị về Hạo Thiên Tông một chuyến, một bên là đem tình hình bên ngoài tường thuật lại, một bên đem tượng thần Lâu Cao đến thỉnh bá phụ trợ giúp hắn luyện chế cường đại ám khí.(Đường Tam)
- Sau đó thì sao?(Đại sư)
Đại sư nhìn ái đồ của mình, khuôn mặt cứng ngắc hiện ra thần sắc nhu hòa.
- Thông qua lần này cùng Thiên Nhận Tuyết chiến đấu, ta phát hiện mình còn thiếu rất nhiều điều, nhất là ở phương diện công kích.
Mặc dù ta có không ít phương pháp công kích, nhưng uy lực xem ra vẫn còn chưa đủ.
Ta nghĩ sẽ ở lại Hạo Thiên Tông tu luyện một thời gian, lấy công kích của Hạo Thiên Chùy làm chủ, học thêm một ít kĩ năng của nó.
Nếu không lần sau đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, ta một điểm tự tin cũng không có.(Đường Tam)
- Người quay về Hạo Thiên Tông một chuyến là đúng, nhưng ta không tán thành chuyện ngươi ở đó tu luyện.(Đại sư)
Đường Tam không hỏi tại sao, bởi vì hắn hoàn toàn tin tưởng vào sư phụ của mình.
- Hạo Thiên Chùy quả thật cường đại, nhưng ngươi không nên quên, muốn thi triển Hạo Thiên Chùy, phát huy ra uy lực của nó, đầu tiên phải có được hồn kĩ chuyên thuộc về Hạo Thiên Chùy mới được.
Ngươi là song sinh võ hồn, nếu như trước khi Lam Ngân Hoàng có được hồn hoàn thứ chín, đem hồn hoàn cấp cho Hạo Thiên Chùy chỉ tổ lãng phí tiềm lực trong tương lai.
Mà không có hồn kĩ, ngươi dựa vào nó để tăng cường thực lực là rất khó.(Đại sư)
- Sư phụ, ngài có đề nghị gì sao? Ta nghe ngài.(Đường Tam)
- Đề nghị thì có, chỉ là ta không muốn ngươi đi mạo hiểm.
Nơi đó dù sao cũng rất nguy hiểm.(Đại sư)
Ánh mắt Đường Tam sáng lên.
Hắn hiện tại đã có hồn lực sáu mươi sáu cấp, cảm giác được tốc độ tu luyện đang không ngừng giảm xuống, muốn bảo trì tốc độ trước kia cơ hồ là khó có khả năng.
Không có ai so với đại sư hiểu được tình huống của hắn lúc này, đại sư mặc dù nói rất nguy hiểm, nhưng Đường Tam hiểu được nó có lẽ là con đường tắt nhanh nhất giúp mình tăng tiến thực lực.
- Sư phụ, bất luận thế nào, việc tự bảo vệ mình thì ta coi như không thành vấn đề.
Hiện tại Vũ Hồn Điện thế lớn, ta càng ngày càng cảm giác được thực lực của mình không đủ.
Ngài cũng biết đến thiên sứ thần trang với lão quái vật trưởng lão Vũ Hồn Điện rồi, nếu như không nhanh chóng tăng cường thực lực, tương lai chúng ta sao có thể cùng Vũ Hồn Điện chống lại được? Hơn nữa ngài cũng dạy ta, đối mặt với áp lực càng lớn, tiềm lực kích phát càng dễ dàng.
Lĩnh ngộ tinh túy khi chiến đấu so với tự mình tu luyện thì nhanh hơn nhiều.(Đường Tam)
- Vốn biết tiểu tử ngươi sẽ nói như vậy mà.
Được rồi, ta nói cho ngươi biết.
Ngươi hiện tại là sáu mươi sáu cấp, nhưng hồn lực chủ yếu là do hồn hoàn của Tiểu Vũ đem đến, thế nên ngươi cần phải có một thời gian dài để ổn định được cấp độ hồn lực này, khiến tốc độ tu luyện giảm xuống.
Nếu như chỉ một mặt khổ tu, tác dụng cũng không lớn.
Muốn nhanh chóng hoàn toàn dung hợp với hồn lực, cần phải thông qua chiến đấu liên miên, tốt nhất là dưới áp lực của sinh tử chiến đấu.
Như vậy chẳng những kĩ xảo chiến đấu tăng tiến một bậc, mà hồn lực cũng sẽ nhanh chóng tăng lên.(Đại sư)
- Mấy ngày nay ta cẩn thận nghiên cứu tình huống của Áo Tư Tạp.
Hắn là một thực vật hệ hồn sư, trong năm năm tốc độ tăng hồn lực cũng không thua kém các ngươi bao nhiêu là bởi vì hắn luôn phải đối mặt với áp lực sinh tử, bức bách tiềm lực của bản thân.
Không thể nghi ngờ, lựa chọn của hắn mặc dù nguy hiểm nhưng lại cực kì chính xác.
Mà ngươi mặc dù năm năm này cũng ma luyện, nhưng ở dưới Sát Lục Chi Đô cái loại giết chóc này chỉ tăng cường tính công kích cùng sát tâm, không phải là một nơi đưa đến áp lực không ngừng cho ngươi.
Cho nên, ta muốn ngươi đến một nơi có thể sinh ra áp lực đó.(Đại sư)
- Đến cùng thì nơi đó là nơi nào?(Đường Tam)
- Ta nói sơ qua cho ngươi biết nó nguy hiểm như thế nào.
Vũ Hồn Điện từng phái hai nghìn hồn sư đi đến hòn đảo, cố gắng hợp nhất hồn sư nơi đó.
Kết quả là có đi mà không có về, sống sót trở về không quá trăm người, chết đến hai gã Phong Hào Đấu La.
Địa phương đó được Vũ Hồn Điện gọi là Ma Quỷ đảo, nhưng ta lại biết tên chính thức của nó, đó được gọi là Hải Thần đảo.(Đại sư)
- Sau lần bị chém giết đó, Võ Hồn Điện cũng không dám có tâm tư trở lại nữa.
Nếu ta suy đoán không lầm, trên đảo này, ít nhất có một hồn sư tối cường đại, theo lời Kiếm đấu la về tối cao phong hào đấu la, là cường giả trên chín lăm cấp, thậm chí là tuyệt thế đấu la chín mươi chín cấp.
Nếu không, Võ Hồn Điện gặp phải thiệt hại lớn như vậy, sao có thể không trả thù? Một nguyên nhân khác là tại sao người trên Hải Thần Đảo lại không rời khỏi nơi này.(Đại sư)
- Ở hồn sư giới còn có địa phương kỳ dị vậy ư, sao từ trước tới giờ không có nghe người nói qua?(Đường Tam)
- Nếu có thể, ta vĩnh viễn không hy vọng ngươi và hồn sư nơi đó tiếp xúc.
Trước kia ta không nghĩ rằng ngươi cùng bọn họ sẽ có quan hệ, tự nhiên sẽ không nói cho ngươi.(Đại sư)
- Người đã từng tới Hải Thần Đảo sao?(Đường Tam)
- Ta từng đi qua một lần.
Cũng chính là thời điểm Võ Hồn Điện công kích Hải Thần Đảo.
Lúc đó, ta và Bỉ Bỉ Đông có chút giao tình nên là được đưa đi theo.(Đại sư)
- Nghe nói có một địa phương thần kỳ như vậy, liền cùng bọn họ đi tới.
Đến nơi rồi ta mới biết được, nguyên lai trong hồn sư giới còn có một đám hồn sư thần bí không một ai biết đến.
Bọn họ chẳng những thần bí, hơn nữa lại cực kỳ cường đại.
Ngày đó chúng ta tiếp xúc với bọn họ cảm thấy rất khó khăn(Đại sư)
Đại sư vừa nói vừa hồi ức lại đoạn thời gian mà tới Hải Thần Đảo.
- Hải Thần Đảo sở dĩ bị Võ Hồn Điện xưng là Ma quỷ đảo, chính là vì lần chiến đấu đó.
Nhưng trên thực tế, tuy rằng hồn sư của Hải Thần Đảo rất khó tiếp xúc, nhưng bọn họ lại không phải những kẻ thích giết chóc.
Họ đã qua nhiều thế hệ ở đó, tự gọi là đứa con của biển, danh xưng hải hồn sư.
Hải hồn sư sở dĩ có võ hồn cực kỳ kì dị, đại bộ phận là có quan hệ với thủy sinh động vật.
Bởi vậy, võ hồn của họ với chúng ta có khác biệt rất lớn.(Đại sư)
- Hải Thần Đảo, trong đại hải, ở phía sườn tây đại lục.
Ở nơi này, hải hồn sư võ hồn thủy sinh động vật không thể nghi ngờ là có thể phát huy thực lực đến mức độ cao nhất.
Trên Hải Thần Đảo, cũng có rất đông các hồn thú kỳ dị, cho nên, có thể xem nơi đó như một mảnh đặc thù sâm lâm hồn thú.(Đại sư)
- Ở nơi đó có bao nhiêu hồn sư?(Đường Tam)
- Sống trên Hải Thần Đảo, mỗi người đều là hồn sư, thận trọng ước tính là vượt quá hai nghìn người, thậm chí nhiều hơn.
Sở dĩ ta phán định nơi này có đỉnh phong cấp bậc đấu la chính là vì khi đánh chết phong hào đấu là của Võ Hồn Điện, vài người có nhắc tới Hải Thần Đại Nhân bốn chữ, mà xem biểu tình và ngữ khí, đều không phải là cầu nguyện hải thần, mà như là xưng hô một người, một người chí cao trên Hải Thần Đảo.
Mà những hải hồn sư kia đều là cấp bậc phong hào đấu la, có thể khiến bọn họ cung kính, tự nhiên phải là đỉnh cấp đấu la, còn có thể là chín mươi chín cấp tuyệt thế đấu la.(Đại sư)
- Ý ngài nói là Ba Tái Tây 99 cấp Cực Hạn Đấu La danh xưng Tuyệt Thế Đấu La và Đại Hải chúa tể.(Đường Tam)
- Đệ đệ ngươi không đơn giản đâu.Năm đó Vũ Hồn điện điều tra mà không thua được bất kì thông tin về vị Hồn sư này mà đệ đệ ngươi lại biết được.(Đại sư)
Nghe đại sư giảng thuật, trong lòng Đường Tam đã có vẻ muốn đến Hải Thần Đảo đó.
- Lão sư, ý của ngài là muốn ta tới Hải Thần Đảo trải nghiệm sao?(Đường Tam)
- Hải Thần Đảo.
Không thể nghi ngờ là đầy rẫy nguy cơ, nhưng cũng tràn ngập các loại kỳ ngộ.
Hải hồn sư cũng không thích giết chóc, ngoại nhân tới đó, chỉ cần thông qua khảo nghiệm là có thể lưu lại, trở thành một hải hồn sư.
Nhưng có một điều là sau khi trở thành hải hồn sư, sẽ không thể rời khỏi nơi đó, đây là quy củ của Hải Thần Đảo.
Lần đó Võ Hồn Điện là phản đối phương thức này của Hải Thần Đảo, lại đánh chết một ít hải hồn sư, mới khiến hải hồn sư đáp trả mãnh liệt, toàn lực công kích, cuối cùng trở ra chỉ còn mấy trăm người mà thôi.
Có thể thấy được sự cường đại của hải hồn sư.
Lấy thiên phú và năng lực của ngươi, tiến vào Hải Thần Đảo, ta không lo lắng, thông qua khảo nghiệm có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Nhưng quan trọng là… ngươi trở về như thế nào.(Đại sư)
- Hết thảy chỉ có thể dựa vào thực lực của ngươi mà thôi.
Muốn xuyên qua đại hải quay về đại lục sẽ phải đối mặt với sự truy kích của Hải Thần Đảo.
Ta phải nhắc nhở ngươi, tuyệt đại hồn sư trên Hải Thần Đảo đều là thích hợp nhất về thủy chiến.
Chỉ sợ là một gã hồn Đấu La hải hồn sư, ở trong đại hải, cũng có thể tiêu diệt Phong Hào Đấu La của lục địa.Ngàn vạn lần đừng nghĩ rằng ngươi có năng lực phi hành là có thể dễ dàng thoát ly nơi đó, tại Hải Thần Đảo có một loại hồn sư với võ hồn hải âu, trong đó còn có một gã cấp bậc phong hào đấu la.
Tốc độ trên mặt đất tuy có thua Đường Môn Bạch Hạc Trưởng Lão, nhưng ngươi dựa vào hồn cốt phi hành thì không có cơ hội nào cả.
Nếu ngươi có thể thành công từ Hải Thần Đảo trở về, vậy thì, thực lực của ngươi ở các phương diện đều có tiến bộ nhảy vọt.(Đại sư)
- Lão sư, hơn nửa năm thời gian nữa, thất tông trọng tuyển đại hội sẽ bắt đầu.
Ta bây giờ rời đi, chỉ sợ không thể tham gia.
Nếu như tất cả đều theo kịch bản của Vũ Hồn Điện, sau này thật sự là càng khó đối phó với họ(Đường Tam)
- Ngươi cho là, bằng vào lực lượng của chúng ta hiện tại là có thể ngăn trở việc tiến hành thất tông trọng tuyển đại hội của Vũ Hồn Điện lần này sao? Căn bản là không có khả năng.
Ít nhất trong khoảng thời gian năm năm tới, sẽ là thời kỳ hưng thịnh của Vũ Hồn Điện.
Bất quá, bọn họ sẽ không tùy tiện động thủ với hai đại đế quốc.
Võ Hồn Điện hủy diệt Lam Điện Bá Long Vương gia tộc chúng ta cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông kỳ thực là có chút nóng vội.
Ở phương diện hồn sư dĩ nhiên Vũ Hồn Điện chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng sở hữu vương quốc, công quốc, lại không thể so sánh với hai đại đế quốc.
Chỉ cần Thiên Đấu Đế Quốc cùng Tinh La Đế Quốc liên thủ lại thì cho dù Vũ Hồn Điện cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.(Đại sư)
- Cho nên ngươi cứ yên tâm mà đi đi.Có chuyện gì còn mấy lão già bọn ta chống đỡ cho rồi.(Phất Lan Đức)
- Bọn ta cũng già rồi nên làm chút gì đó cho đám trẻ các ngươi.(Ninh Phong Trí)
- Điều ta lo lắng nhất là ngươi có thể từ Hải Thần Đảo trở về hay không.
Chưa chân chính đối mặt, ngươi sẽ không minh bạch sự đáng sợ của hải hồn sư.
Vũ hồn của bọn họ là hải sinh vật thuộc thủy thuộc tính, họ có vô tận năng lực kỳ dị.(Đại sư)
- Sư phụ, để ta đi.
Nếu không thể vượt qua khảo nghiệm rèn luyện lần này, ta còn có thể nào đối kháng cùng Vũ Hồn Điện? Ta nhất định sẽ đem áp lực chuyển hóa thành động lực, nhanh chóng đề thăng thực lực.
Khi ta trở lại cũng là thời khắc chúng ta hành động.
Ám khí Đường Môn cần phải có thời gian chế tạo, bản thân ta cũng không giúp được quá nhiều.
Ta tin tưởng, ta nhất định sẽ bình an từ Hải Thần Đảo trở về.(Đường Tam)
- Tuổi trẻ thật tốt.(Cốt Đấu La)
- Người trẻ tuổi luôn đi xông sáo một phen để mà trải biết sự đời mới trưởng thành được.(Kiếm Đấu La)
Đại sư nở nụ cười.
Hắn đã sớm đoán được sự lựa chọn của Đường Tam.
- Không phải ngươi.
Là các ngươi mới đúng, c ần trải nghiệm không chỉ là ngươi.
Còn có những người khác của Sử Lai Khắc Thất Quái.
Bọn họ giống ngươi, đều đã đạt tới bình cảnh.
Muốn bảo trì việc đề cao thực lực nhất định phải có sự trả giá.
Hơn nữa, các ngươi cùng ở một chỗ, cũng có thể chiếu cố và ứng cứu lẫn nhau.(Đại sư)
- Thất quái?(Đường Tam)
- Ta đã bàn qua với Phất Lan Đức, Mã Hồng Tuấn thì không thành vấn đề.
Ta cũng đã cùng Ninh Tông chủ nói qua,hắn đồng ý rồi.
Tại thời điểm ngươi đi Canh Tân Thành lần trước, ta đã phái đưa một phong thư, chắc hẳn hiện tại đã tới tay Mộc Bạch cùng Trúc Thanh.
Có thể nói có được trải nghiệm gian nan như vậy là cơ hội tốt với các ngươi, không phải thất quái các người cùng hành động, ta làm sao có thể yên tâm?(Đại sư)
Nhìn ánh mắt ôn hòa của đại sư, hai mắt Đường Tam dần trở nên mông lung.
Hắn biết, lão sư vì sự đề thăng của hắn trong tương lai đã suy tính việc này.
Cũng một mực vì hắn lặng lẽ làm rất nhiều, rất nhiều.
Vài năm qua, tóc mai đại sư đã có chút hoa râm, trong lòng Đường Tam, địa vị đại sư tuyệt không thua gì Đường Hạo, đại sư đối với Đường Tam nỗ lực, thậm chí so với Đường Hạo, còn muốn hơn nhiều, rất nhiều…
- Đi thôi.
Ngươi không phải là còn muốn quay về Hạo Thiên Tông sao? Chờ sau khi ngươi từ Hạo Thiên Tông trở về, chắc hẳn bọn Mộc Bạch cũng không sai biệt lắm tới nơi.
Chỗ Trữ Tông chủ, ta còn muốn làm nhiều việc cho hắn.
Bảy người bọn ngươi mới là vương bài của bọn ta để trong tương lai chống lại Võ Hồn Điện.
Lần này tới Hải Thần Đảo, ta tin tưởng các ngươi nhất định sẽ thắng lợi trở về.(Đại sư)
Trên đường quay về tông môn, Đường Tam suy nghĩ rất nhiều.
Đem các loại sự tình nhất nhất suy tính trước sau, hắn càng cảm giác được đại sư nhìn xa trông rộng, mình tạm thời rời đi, chẳng những có thể làm dịu quan hệ giữa Thiên Đấu Đế Quốc và Vũ Hồn Điện, hơn nữa cũng tránh việc mình ở nơi đầu sóng ngọn gió, Ai có thể biết được Vũ Hồn Điện có phái cao thủ đến ám sát mình không?
Mà hiện tại, Vũ Hồn Điện đối với việc mình thành lập Đường Môn còn không rõ, chỉ cần mình rời đi, Đường Môn lại càng dễ dàng tiến nhập thời kỳ phát triển bình ổn.
Có Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng hoàng thất hỗ trợ, mình có ở lại hay không căn bản không phải vấn đề lớn.
Đường Tam sau đó cùng Đường Khiếu trò chuyện vài lời, khi Đường Khiếu biết Đường Tam đi lịch luyện địa phương là Hải Thần Đảo thì kin hãi lấy, hắn liền dẫn Đường Tam vào nơi để thư tịch về các bí pháp dùng Hạo Thiên Chùy.
Đường Tam tiếp nhận về sau thì tới Lạc Nhật Sâm Lâm bái kiến phụ thân và mẫu thân mình, Đường Hạo rất vui mừng khi mà Đường Tam hướng hắn thông báo là mình có con dâu là Liệt Vũ, cũng như hắn A Ngân đang trong trạng thái cây cũng vui vẻ theo.
Trước cổng Sử Lai Khắc học viện đứng đấy ba thân ảnh.
- Mộc Bạch ta tò mò là ngươi làm sao mà thuyết phục phụ hoàng ngươi đồng ý cho ngươi dẫn ta theo vậy.(Chu Trúc Tuyết)
- Ta nói với phụ hoàng, nếu ta không thể sống sót trở về, ngôi vị hoàng đế là do đại ca kế thừa.Nếu ta có thể còn sống trở về.Vậy thì, đó là thời khắc mà chúng ta hướng tới Vũ Hồn Điện động thủ.Tinh La Đế quốc chúng ta, trong hoàng thất coi trọng lợi ích nhất, nếu như không có sự tồn tại của đại ca, phụ thân sẽ không cho ta li khai.
Nhưng hiện tại cũng không như vậy.Cũng nói là hắn cho ta đi, nhưng chưa chắc là hắn chờ ta trở về.Mà là sau khi ta cường đại thì trở về.(Đới Mộc Bạch)
- Hể biểu tỷ, chút nữa nhớ giới thiệu cho ta nhận thức biểu ca của ta nhé.(Chu Trúc Tuyết)
- Ngươi chỉ biết nhiêu đó thôi sao.(Chu Trúc Thanh)
Một nam hai nữ này là không phải là lão đại Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch và tiểu muội muội U Minh Linh Miêu Chu Trúc Thanh của Sử Lai Khắc Thất Quái sao?Người còn là thê tử của Đới Mộc Bạch đồng thời là em họ Chu Trúc Thanh, tên là Chu Trúc Tuyết.
Sau khi nhận được thư của Đại sư.Đái Mộc Bạch thuyết phục phụ thân của mình, đương kim đại đế của Tinh La đế quốc.Mang theo Chu Trúc Thanh và Chu Trúc Tuyết vội vã lên đường không quản ngày đêm.
- Ngươi nói có vẻ quang minh chính đại.Ta còn không rõ ngươi sao?(Chu Trúc Thanh)
- Chỉ biết không thể gạt được ngươi.Được rồi.Ta đầu hàng.Ta thừa nhận lần này đến phần nhiều là vì tư tâm.Chẳng lẽ ngươi không muốn cũng mọi người đoàn tụ sao? Sử Lai Khắc Thất Quái chúng ta có thể cùng nhau hành tẩu, cùng nhau chiến đấu, cùng nhau trưởng thành, đó là một điều tuyệt vời biết mấy a!(Đới Mộc Bạch)
- Lúc trước ở Sử Lai khắc học viện cùng mọi người ở chung một chỗ chỉ vài năm, tuy rằng chúng ta không ngừng chiến đấu, nhưng là đoạn thời gian thống khoái nhất với ta từ lúc chào đời tới nay.Thẳng thắn mà nói, nếu không phải vì sự an toàn của bản thân chúng ta, ta thật sự không muốn đi tranh đoạt ngôi vị hoàng đế kia.Đấu đá trong hoàng thất không thích hợp với ta.Ta lại càng nguyện ý cùng các huynh đệ cùng nhau tiếu ngạo sơn lâm.Trong thư Đại sư nói Tiểu Áo cũng đã trở lại.
Ha ha.Không biết Đại hương tràng của hắn tu luyện tới trình độ nào.(Đói Mộc Bạch)
- Đi, chúng ta vào đi thôi.Không biết mọi người có ở đây hay không.(Đới Mộc Bạch)
Nói đến cũng khéo.Lúc này, Mã Hồng Tuấn, Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Tạp đúng là đều đang ở trong sử lai khắc học viện.Sắp đi xa, đến Hải Thần đảo.Đại sư đang chỉ điểm bọn họ tu luyện.Mấy năm trôi qua, Sử Lai Khắc Thất Quái mỗi người đều đã trưởng thành.
Mà trong đó biến hóa lớn nhất chính là Áo Tư Tạp.Áo Tư Tạp sau khi có được Kính Tượng Đầu Cốt cùng với Kính Tượng Đại Hương Tràng, đối với thực lực cả nhóm có cải thiện rất lớn.Đồng thời hắn cũng có thể trở thành sợi dây gắn bó Sử Lai Khắc Thất Quái.
Chỉ cần có sự chuẩn bị trước, mỗi một thành viên của Sử Lai Khắc Thất Quái đều có thể thông qua Kính Tượng Đại Hương Tràng của hắn sử dụng sức mạnh của những người khác.Tuy rằng không có khả năng sử dụng nhiều như Áo Tư Tạp.Nhưng chỉ cần một phần cũng đủ để thay đổi rất nhiều.
Hải Thần đảo đối với Sử Lai Khắc Thất Quái là một thế giới mới lạ, đại sư liền lợi dụng thời gian cuối cùng này, chủ yếu rèn luyện Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Tạp phối hợp cùng những người khác.Mà Mã Hồng Tuấn lại là chủ yếu đề thăng lực bạo phát vốn dĩ thập phần khủng bố của hắn.
Trừ ba người này ra, lần này đại sư đặc huấn thêm một người nữa.Người này là cháu gái của Mẫn Đường Đường Môn Bạch Hạc, Bạch Trầm Hương.
- Uy, Vinh Vinh lớn lên rồi, ha ha.Tiểu Áo, tên tiện nhân này vẫn tiện nhân như xưa.(Đới Mộc Bạch)
Một hồi ôm chuyện xong, Đới Mộc Bạch nhìn xung quanh thấy thiếu hai người.
- Tiểu Tam và Tiểu Long đâu rồi? Không phải là nói muốn đi Hải Thần đảo sao?(Đới Mộc Bạch)
- Tam ca đi ra ngoài vài ngày rồi, hình như là để xử lí một ít chuyện gia đình, phỏng chừng cũng mau trở về.(Mã Hồng Tuấn)
- Còn Tiểu Long thì chắc giờ vẫn đang trên giường hành sự đi.(Mã Hồng Tuấn)
- Đang nói ta sao.
Đường Long bất thình lình xuất hiện sau lưng Mã Hồng Tuấn khiến hắn giật mình.Mã Hồng Tuấn khó khăn xoay đầu lại nhìn Đường Long đang mỉm cười nhìn mình nhưng hắn cảm nhận được ánh mắt của cậu không cười.
- Mập mạp ngươi ngứa da đúng không.Có cần ta gãi giúp không.
- Không cần đâu Nhị ca.(Mã Hồng Tuấn)
Chu Trúc Tuyết nghe Mã Hồng Tuấn gọi Đường Long là nhị ca thì biết được người trước mặt mình đang đùa với Mã Hồng Tuấn là lão nhị của Bát quái đồng thời cũng là người có thực lực mạnh nhất trong Bát quái.
- Các ngươi tranh thủ mà Đường Tam trở về thì ma hợp một chút đi, trải qua mấy năm nên là có nhiều người không quen thuộc hồn kỹ của đồng bọn đi.(Đại sư)
Từ xa Đại sư và Kiếm Đấu La Trần Tâm đi tới.Mọi người đồng thời gật đầu.
Đối với những lời Đại Sư chỉ dạy, bọn họ thủy chung đều là tâm phục khẩu phục.
- Ma hợp bắt đầu từ bây giờ.
Tiểu Tam cùng Tiểu Vũ mặc dù không có ở đây, nhưng năm người các ngươi coi như đã tạm đủ.
Muốn tiến hành quá trình ma hợp theo tốc độ nhanh nhất, các ngươi cần phải có chút áp lực.(Đại sư)
- Đại Sư, ngài…, ngài không phải là cho Trần Tâm tiền bối đến tạo áp lực cho chúng ta đấy chứ?(Mã Hồng Tuấn)
Hắn vô cùng hiểu rõ, Kiếm Đấu La Trần Tâm là một cường giả chín mươi bảy cấp! Không phải Phong Hào Đấu La khác có thể so sánh được.
Nhất là Kiếm Đấu La Trần Tâm còn có danh hiệu đại lục đệ nhất công kích.
- Các ngươi đáng lẽ phải thấy rất may mắn mới đúng.
Có thể mời Kiếm Đấu La đến làm áp lực cho các ngươi ma hợp lần này, chẳng những sẽ đẩy nhanh quá trình, nói không chừng còn có thể kích phát tiềm lực trong người các ngươi, khiến thực lực tăng trưởng Và cuối cùng là để cho các ngươi thấy, thực lực của mình là vẫn chưa đủ.(Đại sư)
- Kiếm gia gia, ngươi nhớ phải hạ thủ lưu tình nha!(Ninh Vinh Vinh)
- Ta hiện tại là đối thủ của các ngươi.
Vinh Vinh, ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu.(Trần Tâm)
Nghe xong những lời của Kiếm Đấu La, sắc mặt Sử Lai Khắc ngũ quái nhất thời đều trở nên ngưng trọng.
Bọn họ cảm giác được, Kiếm Đấu La không nói đùa chút nào.
- Trầm Hương, ngươi không cần tham gia ma hợp.
Đến bên cạnh ta.Tiểu Long cũng lùi lại đi.(Đại sư)
- Vâng.(Bạch Trầm Hương)
- Ngươi cũng theo nàng đi tới cạnh đại sư luôn đi.
Đường Long nói xong thì không chút khách khí nào tóm lại cổ áo Chu Trúc Tuyết ném về phía Đại sư và Bạch Trầm Hương rồi mới nhàn nhạt đi tới, Đới Mộc Bạch thấy thê tử của mình bị Đường Long ném đi thì khóe miệng co giật lấy.
- Nhị ca cho ta xin chút huyết của ngươi.(Áo Tư Tạp)
- Cầm lấy.
Đường Long vừa đi vừa ném về phía Áo Tư Tạp một tia huyết.
Bạch Trầm Hương giận dỗi đi đến bên người Đại Sư, trong lòng loáng thoáng bất mãn.
Không phải nói để cho ta cùng bọn họ lịch lãm sao? Hiện tại bọn họ ma hợp sao lại không cho ta tham gia? Dù thực lực ta có hơi kém một chút, nhưng cũng không kém quá nhiều mà.
Nói như thế nào, ta cũng là hồn tông tứ hoàn, sao lại xem thường ta chứ? Lấy tốc độ của ta, tự bảo vệ mình là không thành vấn đề.
Trong lòng nàng đang suy nghĩ, Kiếm Đấu La Trần Tâm đã chậm rãi đi về phía trước, mà Sử Lai Khắc ngũ quái lại tự nhiên lùi lại phía sau.
Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp lui sau cùng.
Đái Mộc Bạch đứng ở trung tâm hàng đầu tiên, Mã Hồng Tuấn cùng Chu Trúc Thanh một trái một phải đứng hai bên.
Năm người sắc mặt đều có vẻ rất ngưng trọng.
Bạch Trầm Hương phát hiện ra có điều bất thường.
Kiếm Đấu La vừa tiến bước đầu tiên, khí chất cả người biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc trước hắn nhìn qua chỉ là một lão nhân bình thường, nhưng hiện tại xung quanh khí thế mạnh mẽ nổi lên, ngay cả không khí cũng thoáng trở nên vặn vẹo.
Nàng chỉ cảm thấy được cỗ hơi thở này bao hàm một tia khí thế mạnh mẽ vô cùng khiến hoa dung thất sắc.
Lúc này nàng mới biết vì sao trước đó Đại Sư lại không cho mình cùng ma hợp.
Đứng sau lưng Kiếm Đấu La, khí thế mạnh mẽ đó đã phảng phất muốn đem thân thể xé ra, nếu đứng trước mặt hắn, cảm giác không biết còn kinh khủng đến thế nào.
Tốc độ mình dù nhanh nhưng cũng chỉ sợ bị nó xé thành từng mảnh nhỏ.
Đường Long đi tới trước một bước thoái thả ra khí tức của mình thay ba người đại sư, Bạch Trầm Hương và Chu Trúc Tuyết cản trở khí tức mà Kiếm Đấu La thả ra.
Bạch quang bùng lên, Đái Mộc Bạch không có lùi mà ngược lại còn tiến tới một bước, hét lên một tiếng lớn, bạch quang phủ lên thân thể hắn biến hóa kịch liệt.
Một bóng dáng Bạch Hổ dữ tợn hiện lên sau lưng hắn.
Thân thể hắn bành trướng kịch liệt, cơ thể cường hãn xé rách quần áo lộ ra bộ lông màu đen sọc trắng.
Hoàng, hoàng, tử, tử, hắc, hắc, sáu cái hồn hoàn đồng thời xuất hiện trên người hắn.
Trong lúc nhất thời khí thế đại thịnh, hơi thở bá đạo của Tà Mâu Bạch Hổ khiến áp lực hướng đến đồng bọn được giảm xuống.
- Tốt.
Không nghĩ tới hồn lực hắn lại tiến bộ, hẳn là đạt đến sáu mươi lăm cấp.(Đại sư)
Bạch Trầm Hương nhất thời cảm giác thấy tự ti.
Nàng mặc dù tuổi nhỏ hơn Sử Lai Khắc thất quái một ít, nhưng khác biệt cũng không lớn, so với người nhỏ tuổi nhất trong số bọn họ là Chu Trúc Thanh cũng chỉ ít hơn có một tuổi thôi.
Dù Đái Mộc Bạch trước mặt hơn nàng ba, bốn tuổi, nhưng sáu mươi lăm cấp thực lực, ba, bốn năm sau nàng cũng khó có thể đạt được.
Nương theo Đái Mộc Bạch phóng xuất hồn hoàn, trên mình bốn người khác cũng nở rộ ánh sáng chói mắt.
Sau lưng mỗi người đều hiện ra một cái hư ảnh nhàn nhạt.
Sau lưng Chu Trúc Thanh là một con hắc miêu, hơi thở lạnh như băng, so với Đái Mộc Bạch thì yếu hơn một chút, nhưng hồn hoàn phóng xuất ra lại giống Đái Mộc Bạch như đúc, làm cho người ta có một cảm giác thần bí cùng nguy hiểm.
Võ hồn Mã Hồng Tuấn có vẻ kiêu ngạo hơn, hư ảnh Phượng Hoàng đỏ rực từ sau lưng hiện lên, so với những người khác thì ít đi một cái hồn hoàn nhưng khí thế lại không hề thua kém.
Hỏa Phượng Hoàng rực lửa bay lên trời, sau đó xoay quanh thân thể hắn, ánh sáng chiếu ra chói cả mắt.
Quang ảnh hiện ra sau lưng Ninh Vinh Vinh cùng Cửu Bảo Lưu Ly tháp sáng chói bên tay phải giống nhau như đúc.
Sáu cái hồn hoàn lóng lánh hiện ra, bảo quang huyễn lệ khiến người khác nhìn vào có cảm tưởng nàng chính là tiên trên trời.
Mà hư ảo sau lưng Áo Tư Tạp lại kì lạ nhất, đó là hai bóng dáng mơ hồ màu bạc đan xen nhau, nhìn giống như là một quái vật có hai đầu, bốn tay và bốn chân.
Một tia bàng bạc chói lọi xoay xung quanh, cũng đồng dạng là hai hoàng, hai tử, hai hắc sáu cái hồn hoàn.
Năm người, bốn gã hồn đế một gã hồn vương, nhưng mà bọn họ lại trẻ như vậy.
Bạch Trầm Hương trong nháy mắt có chút khó thở, tập trung tinh thần nhìn trận đánh sắp triển khai trước mắt mình.
- Chờ ta một chút.(Đường Tam)
- Kiếm Đấu La tiền bối chỉ giáo, sao có thể thiếu chúng ta được chứ?(Tiểu Vũ)
Người tới không phải ai khác chính là Đường Tam cùng Tiểu Vũ.
Đường Tam vừa xuất hiện, thần sắc vốn ngưng trọng của Sử Lai Khắc ngũ quái dường như buông lỏng xuống một chút, cơ hồ trên mặt mỗi người đều hiện lên tia mỉm cười.
Nếu như nói trước kia bọn họ là năm thanh niên cường giả, thì bây giờ khi Đường Tam gia nhập vào, bọn họ đã biến thành một nhóm cường giả chính thức.
- Tiểu Tam, ngươi tới đúng lúc lắm.
Chúng ta hướng đến Kiếm Đấu La tiền bối thỉnh giáo.(Đới Mộc Bạch)
Đường Tam gật đầu.
Lấy trí tuệ của hắn, chứng kiến Đại Sư nơi xa xa là có thể đoán được Kiếm Đấu La được tận lực mời tới đây để chỉ đạo bọn họ.
Lấy thực lực của Kiếm Đấu La, áp lực tạo ra cho bọn họ là tuyệt đối kinh khủng.
Đường Tam xuất hiện nhưng thần sắc của Kiếm Đấu La Trần Tâm không có bất kì biến hóa gì.
Hắn sau khi bước về đơn hàng ngũ, liền đứng sau lưng Đái Mộc Bạch, đem đội hình ba-hai chuyển thành ba-một-hai.
- Ta sẵn sàng rồi.(Đường Tam)
Một luồng tinh quang khí thế mạnh mẽ hiện ra trong mắt Kiếm Đấu La, sau một khắc, phía trước hắn hiện ra một thanh kiếm.
Đó là một thanh kiếm toàn thân màu lam trong veo, tựa như do lam thủy tinh tạo thành hình kiếm.
Kì lạ nhất là, ở bên trong thanh kiếm có chín khối nhân, màu sắc lần lượt là hoàng, hoàng, tử, tử, hắc, hắc, hắc, hắc, hắc.
Chứng kiến thanh kiếm này, Sử Lai Khắc Thất quái không khỏi nhìn nhau thất sắc.
Đem hồn hoàn tu luyện đến thoát li vẻ bề ngoài của mình, hòa tan vào trong võ hồn, có thể tưởng tượng được tu vi của vị Kiếm Đấu La trước mắt thâm hậu như thế nào.
Nương theo Kiếm Đấu La phóng thích Vũ Hồn của mình thì Đường Long cũng phóng thích Vũ Hồn của mình, Long Thương từ trên trời giáng xuống cắm trước mặt ba người đại sư, Bạch Trầm Hương và Chu Trúc Tuyết thay họ đón nhận áp lực mà từ Kiếm Đấu La tỏa ra.
Trần Tâm chậm rãi giơ tay lên, ánh mắt hắn căn bản không nhìn Sử Lai Khắc Thất quái mà hoàn toàn rơi vào trên thân kiếm.
- Kiếm dài bốn thước ba tấc, rộng ba tấc, chuôi dài một thước hai tấc, tên là: Thất Sát.(Kiếm Đấu La)
Ngay sát na Kiếm Đấu La Trần Tâm sắp cầm vào chuôi kiếm, trong mắt Đường Tam quang mang đại phát, hét lớn một tiếng.
- Cường công.(Đường Tam)
Cùng lúc đó, một bạch, một lam, hai vòng quang mang từ trong cơ thể hắn bộc phát ra ngoài, trong nháy mắt bao phủ toàn trường.
Sát thần lĩnh vực lạnh như băng, sát khí bạo lệ.
Lam ngân lĩnh vực tràn ngập hơi thở sinh mệnh cùng ba động tinh thần mãnh liệt trong một khắc này hoàn toàn bộc phát, bao phủ quanh chiến hữu phe mình cùng Kiếm Đấu La.
Đường Tam là linh hồn của Sử Lai Khắc thất quái, tất cả mọi người đối với hắn cực kì tin tưởng.
Trong nháy mắt sau khi nghe Đường Tam hét lớn, Đái Mộc Bạch dẫn đầu chiến đội xông lên trước.
Hắn tự nhiên hiểu rõ đối thủ trước mặt mình như thế nào, cho nên đệ nhất hồn kĩ Bạch Hổ hộ thân chướng, đệ tam hồn kĩ Bạch Hổ kim cương biến nhanh chóng được phát động.
Bạch quang toàn thân chợt biến thành kim sắc, tựa như một viên kim sắc lưu tinh phát khởi khí thế công kích trước nay chưa từng có lao về phía trước.
Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ mặc dù xông lên chậm hơn Đái Mộc Bạch một chút, nhưng thân thể hai nàng cũng đã hóa thành đạo ảo ảnh, lặng lẽ vòng ra sau lưng Kiếm Đấu La, miêu trảo sắc bén bắn ra phía trước cùng với chân ngọc đá về phía eo của Kiếm Đấu La.
Đồng dạng cũng am hiểu tốc độ nên Bạch Trầm Hương cảm giác là tốc độ của Chu Trúc Thanh tuyệt không kém mình, thậm chí còn hơn một chút.
Chớ quên, Bạch Trầm Hương chỉ là thuần mẫn hồn sư, mà Chu Trúc Thanh lại là mẫn công hệ hồn sư.
Làm mẫn công hệ hồn sư, nàng có được lực công kích cường đại mà Bạch Trầm Hương không có.
Sau khi ba người trước hành động, hai cánh Phượng Hoàng sau lưng của Mã Hồng Tuấn cũng đã triển khai, phượng dực thiên tường cùng dục hỏa Phượng Hoàng hai kĩ năng tăng phúc được phát động, không khí trên không trung đã bắt đầu vặn vẹo, hiển nhiên là đang triển khai đệ tứ hồn kĩ Phượng Hoàng khiếu thiên kích.
Cánh tay phải của Đường Tam vẫn như cũ giơ lên, đệ tứ hồn kĩ Lam Ngân Tù Lung liên tiếp xuất hiện ba tầng xung quanh thân thể Kiếm Đấu La, cùng lúc đó, cách tay phải đã biến thành kim sắc, đệ ngũ hồn kĩ Lam Ngân Bá Vương thương súc lực.
Dựa theo tính toán của hắn, lúc Kiếm Đấu La cùng Đái Mộc Bạch va chạm, Lam Ngân Bá Vương thương của mình sẽ lập tức được phóng ra.
Đối mặt với một Phong Hào Đấu La đỉnh cao, bọn họ không có bất kì cái gì dám lưu thủ.
Mà áp lực của Kiếm Đấu La gây ra cho bọn họ, vô hình chung lại khiến bọn họ phải dốc toàn lực chiến đấu.
Ninh Vinh Vinh lại càng không dám giữ chút hồn lực nào lại cho mình, phân tâm khống chế của nàng đã tu luyện tới cảnh giới ngũ khiếu tán chi tâm, có thể đồng thời khống chế năm loại tăng phúc bất đồng vào năm đối tượng khác nhau.
Hồn sư Thất Bảo Lưu Ly tông cấp bậc hồn lực càng cao, hồn hoàn có được càng nhiều thì hiệu quả tăng phúc lại càng thêm kinh khủng.
Mặc dù Ninh Vinh Vinh triển khai toàn lực tăng phúc hiệu quả chưa được như phụ thân nhưng khác biệt cũng chỉ còn có một hồn hoàn mà thôi.
Cửu Bảo Lưu Ly tháp ngũ quang thập sắc, Từng đạo quang mang lóng lánh không ngừng rót vào năm tên Sử Lai Khắc đang công kích.
Rơi vào Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ là tăng phúc nhanh nhẹn, công kích cùng hồn lực tam đại kĩ năng tăng phúc.
Đây chính là hiệu quả kinh khủng của tăng phúc bảy mươi phần trăm.Mà quang mang rơi trên người Đái Mộc Bạch lại nhiều hơn một chút, chừng bốn đạo tăng phúc lần lượt là lực lượng, phòng ngự công kích và hồn lực.
Mã Hồng Tuấn thừa nhận lại càng kinh khủng.
Toàn bộ sáu cái tăng phúc của Vinh Vinh đều rơi trên người hắn, làm bộc phát ra lực công kích cực mạnh, khiến hắn mới là chủ công chân chính.
Dưới tác dụng tăng phúc, Phượng Hoàng hỏa diễm của hắn càng trở nên nóng cháy.
Hỏa diễm màu vàng đỏ ngưng tụ lại, phảng phất như Phượng Hoàng niết bàn sống lại.
Mà tăng phúc rơi trên người Đường Tam lại lấy công kích làm chủ.
Bởi vậy chỉ có hồn lực tăng phúc cùng công kích tăng phúc.
Hơn sáu mươi cấp hồn sư, lại thêm tác dụng của tăng phúc bảy mươi phần trăm, lực lượng bộc phát của bọn họ lúc này mỗi người có thể so sánh được với một hồn thánh có bảy hồn hoàn.
Dù đã nhiều năm không chiến đấu với nhau, nhưng cuộc chiến vừa nổ ra, mọi người đã lại thể hiện sự ăn ý.
Đái Mộc Bạch tấn công trực diện vào đối phương, Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ phía sau đánh bất ngờ, công kích chủ yếu là đánh lén quấy nhiễu.
Mà Mã Hồng Tuấn thì từ trên trời giáng xuống.
Lam Ngân Bá Vương thương của Đường Tam lại chờ chực sẵn bên ngoài, khi có cơ hội là lập tức phát động… Dưới tác dụng tăng phúc bảy mươi phần trăm của Ninh Vinh Vinh, bộc phát lực giờ đây của bọn họ, ngay cả Phong Hào Đấu La bình thường cũng phải kinh hãi thất sắc tìm đường tránh né.
Nhưng đừng quên dối thủ của họ là ai? Đối thủ của bọn họ không phải là Phong Hào Đấu La bình thường mà là thành danh đã lâu trên Hồn sư giới Kiếm Đấu La Trần Tâm.
Ngay lúc Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ ba người công kích sắp rơi trên người Kiếm Đấu La, y rốt cuộc đã ra tay.
Tay phải Kiếm Đấu La nắm chặt lấy chuôi Thất Sát, khi đó, Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh là hai người ở gần hắn nhất bỗng phát hiện ra một chuyện không ổn.
Trong một khắc này, Trần Tâm phảng phất không còn là một người nữa mà là một cơn lốc, không cách nào diễn tả được khí thế bạo phát trên người hắn lúc đó.
Đái Mộc Bạch đứng mũi chịu sào chỉ cảm thấy chính mình phảng phất bị một cỗ khí thế cực kì mạnh mẽ trực tiếp đánh trúng, dù hắn lúc này đang ở trong Sát thần lĩnh vực cùng Lam Ngân Thảo, lại thêm Cửu Bảo Lưu Ly tháp tăng phúc cũng không thừa nhận được.
Hồn kĩ tung ra đã ngay lập tức bị nó cắt đứt, cỗ khí thế kinh khủng đó khiến Đái Mộc Bạch đang lao đến phải dừng lại.
Cũng không phải hắn muốn dừng lại, mà tại khí thế như bão tố trước mặt, không thể không dừng lại.
Kêu rên một tiếng, nơi khóe miệng Đái Mộc Bạch đã chảy ra một tia máu, không thể khống chế lảo đảo vài cái, cho dù trên người hắn hiệu quả tăng phúc rất lớn cũng không có cách nào mạnh mẽ đứng vững vàng.
Khí thế của Kiếm Đấu La dường như đã thực chất hóa biến thành một cây cự kiếm đánh mạnh lên người hắn.
Chu Trúc Thanh với Tiểu Vũ đồng dạng cũng không dễ chịu gì.
Hai nàng cũng đã đến gần Kiếm Đấu La, mặc dù không phải thừa nhận khí thế trực tiếp, nhưng khi miêu trảo chém ra cũng cảm thấy như có vô số lưỡi dao sắc bén đâm xuyên vào thân thể, thống khổ kịch liệt từ toàn thân truyền đến khiến tiềm thức buộc nàng phải bắn nhanh lùi trở lại.
Ngay khi Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh chịu phải trở ngại, Mã Hồng Tuấn cũng đã từ trên trời giáng xuống.
Hỏa diễm nóng rực của Phượng Hoàng khiến thân thể to béo như lưu tinh đập mạnh xuống.
Quang mang vặn vẹo trong nháy mắt bao phủ đến Kiếm Đấu La, hữu quyền của hắn mang theo lực lượng toàn thân đánh về phía mặt đất.
Đệ tứ hồn kĩ Phượng Hoàng khiến thiên kích, phát động!
Kiếm Đấu La tay cầm Thất Sát kiếm trong nháy mắt bộc phát khí thế đẩy lui Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh, khi phát hiện thấy Mã Hồng Tuấn từ trên trời công kích đến không đứng lại mà lui về phía sau.
Mà ngay khi thân thể Mã Hồng Tuấn rơi xuống, hữu quyền oanh mạnh lên mặt đất, một kim quang hư ảo đã đi đến trước mặt Kiếm Đấu La, chính là Lam Ngân Bá Vương thương của Đường Tam.
Đường Tam chọn lựa thời gian phóng xuất hồn kĩ phải nói vô cùng chính xác.
Nếu như tới sớm một chút, ngay lập tức sẽ đâm thủng thân thể Mã Hồng Tuấn, nếu tới chậm một tí, khi đó Thất Sát của Kiếm Đấu La đã bổ xuống, công kích của Mã Hồng Tuấn sẽ không có bất kì cơ hội gì.
Nếu như là chính thức chiến đấu, Kiếm Đấu La có thể dễ dàng đưa hắn vào chỗ chết.
Mà ngay lúc Lam Ngân Bá Vương thương của Đường Tam đến cũng là lúc Thất Sát kiếm hoành khởi.
Mã Hồng Tuấn cũng phát động Phượng Hoàng khiếu thiên kích.
Nơi đây là khu rừng rậm ở sau hậu viện Sử Lai Khắc học viện, Lam Ngân Thảo tuyệt đối không ít, mà nơi có càng nhiều Lam Ngân Thảo, Lam ngân lĩnh vực tăng phúc lại càng có hiệu quả.
Dưới tác dụng tăng phúc của Cửu Bảo Lưu Ly tháp cùng Lam Ngân lĩnh vực, Lam Ngân Bá Vương thương của hắn phát ra đạt uy lực chưa từng có, cho dù là Kiếm Đấu La cũng không thể coi thường công kích này.
Mọi người chỉ thấy Kiếm Đấu La thoáng giật mình, sau đó Thất Sát kiếm sáng dựng lên, không có sử dụng bất kì hồn kĩ gì, mũi kiếm chỉ nhẹ nhàng điểm lên phía trước, Thất Sát kiếm đã chặn được đường đi của Lam Ngân Bá Vương thương.
Vù… vù…, rung động nơi xa xa truyền đến khiến Bạch Trầm Hương đang xem cuộc chiến phải lui lại về phía sau một bước.
Một màn quỷ dị xuất hiện, Lam Ngân Bá Vương thương của Đường Tam khí thế cường hãn đã bị một kiếm đó xẻ đôi ra, biến thành hai đạo kim quang bay xẹt qua hai bên người Kiếm Đấu La.
Trong đó một đạo kim quang bay lệch hướng mà hướng thẳng về vị trí của Đường Long mà đi.
- Á đìu chơi với đội bạn thế.
Đường Long bắt buộc thả ra Vũ Hồn thứ hai của mình vì Vũ Hồn Long Thương cậu đã dùng để thay ba người kia chống đỡ năng lượng tản dật ra từ cuộc chiến của Kiếm Đấu La và Thất quái rồi.Nháy mắt Đường Long Vũ Hồn Thập Vĩ tiến vào phụ thể trên người cậu và trên người chín vòng Hồn hoàn sáng lên đỡ được đạo đạn lạc này của Đường Tam.
Đường Tam theo lực phản chấn bị đẩy lùi về phía sau vài bước, quang mang trên người nhất thời ảm đạm.
Mà ngay lúc này, thân thể Kiếm Đấu La rốt cuộc đã phải dừng lại.
Phượng Hoàng khiếu thiên kích của Mã Hồng Tuấn liền nhanh chóng ập đến.
Đối mặt với công kích toàn lực của Sử Lai Khắc thất quái, cho dù là Kiếm Đấu La Trần Tâm cũng không thể dưới tình trạng không dùng hồn kĩ mà tránh né được toàn bộ.
Đương nhiên điều này với khả năng nắm chắc thời cơ của Đường Tam cũng có quan hệ trọng yếu.
Oanh
Bạch quang mãnh liệt từ trên người Đái Mộc Bạch phát ra, đệ tứ hồn kĩ Bạch Hổ lưu tinh vũ bùng nổ, cùng với Phượng Hoàng khiếu thiên kích của mập mạp đang tạo thành một hỏa trụ từ trên cao giáng xuống, hình thành thế trên dưới giáp công.
Cái này vốn là một trong những phương thức công kích mà Sử Lai Khắc thất quái am hiểu nhất năm đó.
Một cây Lam Ngân Hoàng đã từ trong hỏa diễm nóng rực quấn chặt lên người mập mạp.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên dưới thế công của Phượng Hoàng khiếu thiên kích cùng Bạch Hổ lưu tinh vũ ngưng tụ tại một điểm.
Sau một khắc, thân thể Mã Hồng Tuấn được Đường Tam trong nháy mắt kéo lại, Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh cũng đồng thời lui về phía sau còn Tiểu Vũ nhận thấy tình hình bất lợi đã triệt thoát về phía sau rồi.
Sau khi hỏa quang biến mất, mọi người kinh hãi phát hiện ra tại nơi bị hai đại hồn kĩ đồng thời công kích, thân ảnh của Kiếm Đấu La không ngờ đã biến mất, thay vào đó là một thanh cự kiếm rất lớn dài hai thước, rộng nửa thước cắm sâu trong đất.
Thanh cự kiếm này, bề ngoài cùng thanh Thất Sát kiếm Trần Tâm cầm trong tay lúc trước giống nhau như đúc, chỉ có kích thước tăng lên rất nhiều.
Mọi công kích lúc trước đối với nó dường như không có tác dụng gì.
Ngay lúc Đường Tam kéo Mã Hồng Tuấn trở về, sáu đạo kiếm quang từ cự kiếm thoát ra vẽ thành một chữ Sát thật to, mà mỗi đạo kiếm quang đều có màu đen.Điều này không phải do hồn lực của Kiếm Đấu La có màu đen mà do kiếm quang đã xé rách không gian, lộ ra dị thứ nguyên.
Mã Hồng Tuấn chỉ cảm thấy sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Nếu như lúc này hắn còn ở vị trí hồi nãy, chắc đã bị kiếm quang chém thành tám mảnh rồi.
Nếu như nói ban đầu mọi người vẫn cho rằng trận đấu này chỉ là luận bàn, thì nay Kiếm Đấu La đã chứng minh lời nói trước kia không phải là hư ngôn, hắn một điểm lưu thủ cũng không có.
Áp lực lúc này chợt tăng lên, Sử Lai Khắc thất quái đều có cảm giác không thở nổi, nhất là kẻ vừa suýt nữa đã bị chém thành tám mảnh là Mã Hồng Tuấn, đôi mắt nhỏ lóe ra quang mang vô cùng ngưng trọng.
Hống
Dưới áp lực cực lớn, Đái Mộc Bạch giận dữ gầm lên một tiếng, hai chân dang ra, song chưởng triển khai hai bên người, bộ lông toàn thân lại mọc dài ra một chút, trên người cái hồn hoàn thứ năm đã sáng lên.
Từng vòng kim quang mãnh liệt không ngừng từ dưới chân hắn dâng lên.
Mỗi một vòng kim quang dâng lên, hơi thở Đái Mộc Bạch lại bành trướng ra một chút, ngay cả hư ảnh Bạch Hổ sau lưng cũng đã biến thành kim sắc.
Thanh âm Chu Trúc Thanh từ sau lưng truyền đến.
- Đây là đệ ngũ hồn kĩ Bạch Hổ ma thần biến, cùng Bạch Hổ kim cương biến hiệu quả giống nhau, nhưng lại có thể chồng chất lên nhau.(Chu Trúc Thanh)
Nàng còn chưa nói xong, cự kiếm trên mặt đất đã bắt đầu rung động, thân kiếm giơ lên không trung, sau đó bổ xuống tạo ra một đạo lam quang thật lớn phóng ra như cầu vồng lao thẳng đến chỗ Đái Mộc Bạch.
Không nghi ngờ gì, cự kiếm này chính là chân thân võ hồn của Trần Tâm biến thành.
Mặc dù không ai có thể hiểu được vì sao hắn có thể đem thân thể hóa thành kiếm, nhưng một kiếm này đừng nói bọn họ, cho dù là Phong Hào Đấu La bình thường khác ở đây cũng chưa chắc đã có thể ngăn cản.
- Mộc Bạch tiếp tục.(Đường Tam)
Thanh âm tỉnh táo của Đường Tam vang lên, sau một khắc cả người hắn đã bay lên không trung, kĩ năng từ hồn cốt của Tiểu Vũ phát động, trong nháy mắt dời đi.Ngay sau đó, Đường Tam toàn thân đã được kim quang bao phủ, vô địch kim thân phát động.
Một tiếng rít tựa như tiếng kim loại bị xé rách vang lên trên không trung khi thân thể của Đường Tam được bao bọc bởi kim quang va vào dải cầu vồng kinh thiên đó.
Một tầng ảo ảnh mông lung từ phía sau Sử Lai Khắc thất quái trong nháy mắt bao phủ chiến trường.
Nhất thời, tất cả hết thảy cảnh vật xung quanh đều không còn chân thật, đều biến thành huyễn cảnh mông lung.
Dưới ánh sáng dày đặc bao phủ, Sử Lai Khắc Thất quái nhờ có một loại tinh thần cảm giác đặc thù nên dù không nhìn thấy được nhau nhưng vẫn có thể cảm ứng được vị trí của những người khác cùng vị trí của Kiếm Đấu La Trần Tâm.
Quang mang sáng lòa này từ đâu mà đến? Đó là từ Cửu Bảo Lưu Ly tháp của Trữ Vinh Vinh.
Lúc đầu khi Đường Tam đem khối hồn cốt của Thời Niên giao cho Ninh Vinh Vinh, Ninh Vinh Vinh cũng có được khả năng giống như của Thời Niên.
Huyễn cảnh trí tuệ đầu cốt mang cho nàng năng lực gọi là huyễn chi không gian.
Sau khi cùng Cửu Bảo Lưu Ly tháp võ hồn của nàng dung hợp, tác dụng của cái huyễn chi không gian này so với Thời Niên sử dụng còn lợi hại hơn.
Dù sao Cửu Bảo Lưu Ly tháp cũng là đương kim thiên hạ đệ nhất phụ trợ võ hồn.
Hiệu quả của huyễn chi không gian là dưới tác dụng khống chế của người sử dụng, có thể làm cho tinh thần lực của phe mình tăng lên hai mươi phần trăm, đồng thời tạo thành mạng lưới liên kết tinh thần, làm tâm niệm tương thông, sẽ không bị huyễn cảnh mê hoặc.
Mà đối với địch nhân thì sẽ tạo ra tác dụng mê huyễn, chẳng những cảm giác phương hướng sai lầm, đồng thời cũng sẽ tạo ra mê huyễn không ngừng làm tinh thần lực của đối phương suy yếu.
Từ khi bắt đầu chiến đấu đến bây giờ, thẳng thắn mà nói, Sử Lai Khắc Thất quái có chút rối loạn.
Dù sao mọi người đã nhiều năm không hợp tác qua đối với các kĩ năng mới của lẫn nhau lại không quen thuộc.
Mặc dù tính ăn ý vẫn còn, nhưng không cách nào phối hợp hoàn mỹ như năm năm trước.
Sau khi có liên kết mạng tinh thần, tình huống đã thay đổi.
Mỗi người đều đem năng lực mới của mình truyền vào não bộ Đường Tam, mà Đường Tam sau quá trình phân tích rất nhanh đã có phương án chiến đấu mới phù hợp với hoàn cảnh từng người.
Thông qua tinh thần lực truyền tải ý nghĩ, nếu so với dùng miệng nói thì không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.
Ninh Vinh Vinh vừa tung cái hồn kĩ này ra, Sử Lai Khắc Thất quái đã nhanh chóng trở lại thành một chỉnh thể.
- Trước thực lực tuyệt đối, hết thảy kĩ năng đều chỉ là hư ảo mà thôi.(Kiếm Đấu La)
- Nhưng nếu kỹ năng nhiều cũng có thể đè chết một người.
Đường Long đứng bên ngoài hướng trong tràng đấu thốt lên những lời nói phản bác lại Kiếm Đấu La, Kiếm Đấu La trong không gian khóe miệng co giật lấy còn Thất quái thì cười khẽ.
Mọi người cảm giác được, chuôi cự kiếm bỗng hoành khởi trên không trung.
Đằng sau cự kiếm bỗng xuất hiện một hư ảnh thật lớn cao tới năm thước, ngoại hình giống Kiếm Đấu La Trần Tâm như đúc.
Chỉ thấy hắn tay cầm cự kiếm, thân hình tựa như theo thiên địa pháp tắc lớn ra một chút, Thất Sát kiếm khổng lồ chém ra, thân kiếm phảng phất đem tất cả các lực lượng xung quanh hủy diệt, bất luận là Sát thần lĩnh vực, Lam ngân lĩnh vực của Đường Tam hay là huyễn chi không gian của Ninh Vinh Vinh đồng thời bị phá mở.
Cảnh vật chung quanh lại rõ ràng lại như trước.
Cự kiếm trong tay Trần Tâm cũng không có hướng về phía bọn họ mà chỉ vào hư không.
Cổ tay khẽ rung, sáu đạo kiếm khí tung hoành tạo ra một chữ "Sát" so với trước kia còn lớn hơn mười lần xuất hiện trên không trung.
Giờ khắc này, cả bầu trời đột nhiên tối sầm lại.
Khí thế của chữ "Sát" hắc ám bùng nổ khiến Sử Lai Khắc lục quái cơ hồ đồng thời quỳ một gối xuống đất.
Lấy thực lực liên hợp của bọn họ dĩ nhiên cũng không thể chống đỡ nổi cỗ uy áp này.
- Hồn lực đạt tới chín mươi lăm cấp trở lên, sẽ phát sinh biến hóa về chất.
Mỗi lần tăng lên một cấp, võ hồn sẽ tiến hóa một lần.
Tới cảnh giới này rồi, sẽ không còn bị câu nệ bởi hồn kĩ, mà nó đã cùng với võ hồn của mình dung hợp thành một thể.
Năm đó, tên trưởng lão Võ Hồn Điện kia, nhờ vào võ hồn hoàn toàn dung hợp, liên tục ngăn chặn chín chữ "Sát" của cha ta, bằng vào thiên sứ hồn lực chấn thương nội phủ của người, khiến thương tổn không thể chữa trị.
Kĩ xảo tất nhiên quan trọng, nhưng hồn lực tăng lên mới là trọng yếu.
Không có hồn lực cường đại làm hậu thuẫn, cho dù hồn kĩ, hồn cốt có tốt đến mấy cũng không thể phát huy ra uy lực chính thức của mình.(Kiếm Đấu La)
Quang ảnh đồng thời thu liễm, chữ "Sát" kinh khủng cùng với hư ảnh khổng lồ của Kiếm Đấu La chầm chậm biến mất, nhưng câu nói của hắn lại đóng dấu sâu trong lòng của Sử Lai Khắc lục quái.
Cảm thụ mãnh liệt nhất là Đường Tam.
Chữ "Sát" nọ có cường đại sát khí gây cho hắn cảm giác rất kì dị.
Loại sát khí này cùng sát khí của Sát thần lĩnh vực có vẻ không giống nhau.
Sát khí của Sát thần lĩnh vực tràn ngập máu tanh bạo lệ lạnh như băng.
Cùng đồng dạng là sát khí nhưng của Kiếm Đấu La phóng thích ra lại mang cho hắn một cảm giác bap la rộng lớn.
Trong mơ hồ, hắn dần dần hiểu ra được một ít, nhưng mới chỉ là nắm bắt được rìa ngoài mà thôi.
Sáu người đều lẳng lặng ngồi xuống tại chỗ, không ai mở miệng một lời nào, võ hồn trên người dần dần thu hồi, bọn họ đều lâm vào trầm tư.
Không hề nghi ngờ, Sử Lai Khắc thất quái mỗi người đều là thiên tài tuyệt thế.
Kiếm Đấu La nói không nhiều lắm, nhưng lại điểm tỉnh được bọn họ.
Cùng với áp lực rất lớn lúc trước, các phản ứng khi gặp phải tình cảnh sinh tử tồn vong tự thân xuất ra, đối với họ vô cùng trọng yếu.
Hiện tại điều cần thiết cho mọi người nhất, chính là loại cảm giác này.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...