- Chi bằng các ngươi tự nhận thua đi, nếu không, đánh đau các ngươi cũng không hay, giống như chúng ta lấy lớn hiếp nhỏ vậy.(Chu Thiên Nhi)
- Ai thắng ai thua, phải đấu mới biết được.(Cổ Nguyệt Na)
Trọng tài bắt đầu đếm ngược.
Chu Hàn U quay đầu trừng muội muội một chút, sau đó mới xoay người hướng về Đường Vũ Lân gật gật đầu.
Khi trọng tài hô bắt đầu, Đường Long gọi ra Hiên Viên Kiếm không do dự hất lên đánh ra trảm kích thẳng tiến về phía ba người Chu Hàn U đồng thời Tạ Giải theo ám hiệu của Đường Long mà hành động.
Dưới chân Chu Hàn U cùng Vương Đông Kỳ đều là Tam Hoàn, Chu Hàn U là 2 Hoàng 1 Tử mà Vương Đông Kỳ lại là 3 Hoàng.
Của Chu Thiên Nhi là 2 Hoàng.
Chu Hàn U đối mặt với Đường Long công kích vẫn không nhúc nhích, tay phải nàng chậm rãi giơ lên, ba cái Hồn Hoàn theo đó xuất hiện, một tầng bạch quang nhàn nhạt cũng từ trên người nàng phóng thích ra ngoài.
Trên đài thi đấu nhất thời có thêm một luồng khí lưu lành lạnh, cả người nàng nhìn qua tràn ngập tâm ý lạnh lẽo, thậm chí ngay cả sắc mặt cũng bắt đầu trở nên trắng noãn như tuyết.
Chu Thiên Nhi cũng giơ tay lên mà xuất hiện không phải là tầng băng sương lạnh lẽo, mà là một đoàn hào quang màu xanh lục nhạt.
- Võ Hồn – Băng Linh cùng Võ Hồn – Mộc Linh à? Hai loại Võ Hồn khá thú vị đấy.
Chu Hàn U đối mặt Đường Long, tay phải chậm rãi giơ lên phất về phía trước, một đoàn hàn vụ phun trào, nhất thời khiến tầm mắt trước mặt Đường Long trở nên hơi mơ hồ lên.
Nàng vẫn luôn đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Tay phải Chu Thiên Nhi lại hướng về Đường Long nhất chỉ, Đệ Nhất Hồn Hoàn dưới chân sáng lên, trên mặt đất nhất thời dâng lên một tầng hào quang màu xanh lục nhu hòa, từng nhánh dây leo tỉ mỉ nhanh chóng sinh trưởng, hướng về Đường Long quấn quanh.
- Đệ Tam Hồn Kỹ – Hiên Viên Thủ Hộ.
Đường Long dùng tới Đệ Tam Hồn Hoàn của mình chống đỡ công kích của Chu Thiên Nhi, cậu vẫn chưa có di động mà ánh mắt nhìn về phía Hải Lục Học Viện chiến đội.
- Có chiêu thức gì cứ dùng hết ra đi, ta tiếp tất.
Đường Long dậm chân xông thẳng tới trước, Chu Hàn U vẻ mặt mất biến mà phát động Hồn Kỹ của mình, một tường chân xuất hiện ngay trước mặt Đường Long.
Chu Hàn U lựa chọn thời cơ tốt vô cùng, nàng dựng lên tường băng vừa vặn chắn trước người Đường Long không xa, nếu Đường Long không hãm lại tốc độ sẽ đụng vào tường băng mà dừng lại thế công.
Oanh
Răng Rắc
Ngoài dự liệu của Chu Hàn U là Đường Long cứng rắn dùng nhục thân va chạm với tường băng nhưng cơ thể hắn lùi về sau không có xuất hiện mà xuyên qua tường băng đứng cách nàng không xa.
Chu Hàn U ngẩn người vì nàng chưa từng thấy ai dùng man lực xông phá tường băng.
- Dùng tới ách chủ bài của các ngươi đi.
Nếu không, chỉ bị loại ra khỏi tràng.
Chu Hàn U vẫn như trước đứng tại chỗ bất động, Chu Thiên Nhi tiến lên hai bước đi tới bên cạnh tỷ tỷ.
Tỷ muội hai người nhìn thật khác nhau.
Chu Hàn U trước sau đều là vẻ mặt lạnh lẽo, còn Chu Thiên Nhi lại là xảo tiếu yên nhiên.
Trên người hai người tỏa ra chấn động sóng năng lượng kỳ dị, Chu Thiên Nhi giơ tay lên, Đệ Nhất Hồn Hoàn dưới chân lần thứ hai lóe sáng nhưng dây leo cũng không phải xuất hiện ở chỗ Đường Long mà lại xuất hiện dưới chân tỷ muội các nàng, quấn lấy hai chân cùng vòng eo, kéo thân thể các nàng cấp tốc lùi về sau, trong chớp mắt kéo giãn khoảng cách cùng Đường Long.
- Ta không đuổi kịp các ngươi hai cái nhưng kiếm trong tay lại có thể.
Đường Long ném Hiên Viên Kiếm phi thẳng tới đôi tỷ muội, Chu Thiên Nhi cải biến phương hướng thì Đường Long dùng ngón tay thao túng làm cho Hiên Viên Kiếm bám riết không buông.
Bên khác, Tạ Giải bằng vào tốc độ của mình đã đến Vương Đông Kỳ phụ cận.
Vương Đông Kỳ cũng không lui lại, mà lại đón lấy Tạ Giải, cùng lúc đó Hồn Hoàn cũng sáng lên, trên tay nàng xuất hiện một thanh trường kiếm.
Trường kiếm có nhan sắc tử lam cùng với lôi điện lượn lờ, tay phải Vương Đông Kỳ vung lên liền có tia chớp bắn thẳng về phía Tạ Giải.
Tạ Giải cúi thấp người, dưới chân khẽ phát lực, thân thể lách sang một bên trách được công kích thiểm điện của cô nàng, khoảng cách của đôi bên cũng càng lúc càng gần.
Vương Đông Kỳ giơ cao Võ Hồn – Thiễm Lôi Kiếm, từng đạo ánh bạc tựa như ngân xà tản ra xung quanh, bao trùm phần lớn phạm vi gần cơ thể.
- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Ngân Xà Loạn Vũ.(Vương Đông Kỳ)
Vương Đông Kỳ đối với tên tiểu tử đối diện này có chút xem thường, 10 tuổi – nhị hoàn, đúng là khiến người ta giật mình, thế nhưng so với nàng vẫn còn kém xa.
Tam hoàn Hồn Sư là một bước nhảy vọt về chất.
Trong lúc nhất thời, từng đạo ngân quang kia lại giống như một tấm lưới điện, bao trùm phần lớn không gian, lại như một đóa hoa phát ra ngân quang rực rỡ nở rộ, trực tiếp đem Tạ Giải đang xông đến bao phủ bên trong.
Tạ Giải không có hoảng hốt vì trên người chịu Hồn Kỹ của Đường Long thả ra mà có một hộ thuẫn chống đỡ.
- Haha, ngươi là người bị ta loại ra khỏi tràng đầu tiên.(Vương Đông Kỳ)
- Đừng có vội đắc ý như vậy.(Tạ Giải)
Vương Đông Kỳ đang mỉm cười liền cứng đờ vì trước mắt nàng, thân thể Tạ Giải đột nhiên hư huyễn hóa, một sát na khi Ngân Xà Loạn Vũ hạ xuống, cả người hắn phảng phất như đã biến thành một bóng ma.
Khi Vương Đông Kỳ đang hoang mang thì một ánh kiếm lóe lên đem Ngân Xà Loạn Vụ của Vương Đông Kỳ phá nát.
- Nà ní?(Vương Đông Kỳ)
Vương Đông Kỳ ánh mắt liếc ngang thấy Đường Long đang giao thủ với tỷ muội Chu Hàn U cùng Chu Thiên Nhi vẫn phân tâm tới phá Hồn Kỹ của nàng.
Hồn Kỹ đối phương bị phá tạo cơ hội cho Tạ Giải ép sát.
Mắt thấy Tạ Giải đã đến rất gần, ánh mắt Vương Đông Kỳ nhất thời xuất hiện vẻ bối rối, nàng không dám thất lễ, Thiểm Lôi Kiếm tay phải bỗng nhiên đâm vào mặt đất.
Vương Đông Kỳ bị Tạ Giải buộc dùng ra Đệ Tam Hồn Kỹ.
- Đệ Tam Hồn Kỹ – Thiễm Lôi Hoàn.(Vương Đông Kỳ)
Một vòng bạch ngân quang đột nhiên xuất hiện, lấy thân thể của nàng làm trung tâm, hướng phía ngoài bắn ra.
Tạ Giải phản ứng cực kỳ nhanh, hắn ngay lập tức nhảy lên, cùng lúc đó, thân thể trực tiếp bay lùi về sau mà không phải tiếp tục công kích về phía trước.
Chớp mắt, khi Tạ Giải nhảy lên lui về sau thì Võ Hồn – Thiễm Lôi Kiếm trong tay Vương Đông Kỳ lại phát động Ngân Xà Loạn Vũ, có điều Tạ Giải hoàn toàn né được.
Bản thân Tạ Giải ở trên không trung không nơi mượn lực, Vương Đông Kỳ thấy có cơ hội tính phản công nhưng ánh kiếm lại lóe lên lần nữa mà nhằm thẳng vào nàng phi tới làm cô nàng phải nghiêng người tránh đi bỏ lỡ công kích Tạ Giải, ánh kiếm phi tới xuất hiện ngay dưới chân Tạ Giải làm điểm tựa cho hắn lùi về sau.
Tạ Giải tay cầm Võ Hồn – Quang Long Chủy đầy vẻ khiêu khích hướng về phía Vương Đông Kỳ ngoắc ngoắc.
Vương Đông Kỳ sắc mặt cực kỳ khó coi, nàng 2 lần dùng Đệ Nhị Hồn Kỹ cùng 1 lần Đệ Tam Hồn Kỹ mà Tạ Giải chỉ dùng có một Hồn Kỹ làm đôi bên tiêu hao Hồn Lực không đồng đều.
Tạ Giải cầm trong tay Quang Long Chủy, đi vòng vòng quanh người Vương Đông Kỳ, hắn không hề sốt ruột chút nào, Đường Long giao nhiệm vụ cho hắn phải cuốn lấy Vương Đông Kỳ, có cơ hội liền đánh bại đối thủ.
Không có cơ hội, chỉ cần dây dưa cùng đối thủ như vậy là đủ rồi.
- Cùng nhau phản công, hắn không có Võ Hồn nơi tay dễ dàng loại ra ngoài.(Chu Hàn U)
Đường Long phát giác được động tác của Chu Hàn U chỉ cười trừ.
- Hổ không phát uy, các ngươi tưởng là Hello Kitty sao?
Đường Long từ Trữ Vật Hồn Đạo lấy ra Hiên Viên Kiếm cùng Đế Long Kiếm hai kiện Siêu Thần Khí nắm trong tay, hai Võ Hồn đều được hắn gọi về bám vào song kiếm.
Trên người Đường Long có kinh thiên Kiếm Ý bạo phát ra hóa thành thực chất bao phủ cả người.
- Nhị Kiếm Phái – Thập Tự Trảm.
Hiên Viên Kiếm cùng Đế Long Kiếm cùng phát chém ra Kiếm Khí tạo thành thập tự đánh úp trực diện về phía Chu Hàn U cùng Chu Thiên Nhi.
- Nhanh! Ra tay.(Chu Hàn U)
Chu Hàn U hướng về phía muội muội đưa tay phải ra, Chu Thiên Nhi vươn tay trái ra nắm lấy, khí tức của tỷ muội hai người đồng thời phát sinh ra biến hóa.
Phía sau Chu Hàn U, một đoàn quang ảnh xanh lam lấp lánh, phía sau Chu Thiên Nhi, có thêm một quang ảnh màu xanh lục.
Hai quang ảnh từ phía sau hai người ôm lấy lẫn nhau, trong phút chốc, khí tức của hai người bay vút lên, bạo phát bằng một tốc độ kinh người.
- Võ Hồn Dung Hợp Kỹ à?
Nhiệt độ trên toàn bộ đài thi đấu bắt đầu giảm xuống, thân thể của Chu Hàn U cùng Chu Thiên Nhi tỷ muội bắt đầu trở nên óng ánh long lanh hơn.
Các nàng lúc này, lại giống như tinh linh toàn thân tự tỏa ánh hào quang.
- Võ Hồn Dung Hợp Kỹ – Băng Tuyết Sâm Lâm.(Chu Hàn U/Chu Thiên Nhi)
Ngay trong chớp mắt tiếp theo, một đoàn bạch quang cường thịnh đột nhiên từ phía trước nàng bay vọt lên.
Đó là một cây đại thụ, toàn thân lập lòe ánh hào quang màu trắng, nhưng bản thân lại có màu xanh lam.
Nó tựa như là do bông tuyết ngưng tụ lại mà thành, nhưng cũng lại tràn ngập hơi thở sự sống.
Xa xa, Tạ Giải và Vương Đông Kỳ vốn đang giao thủ chợt nhìn thấy cảnh này.
Đông Kỳ đột nhiên quay đầu lại, nhanh chóng chạy khỏi khu vực thi đấu, nàng hiểu rõ uy lực của Võ Hồn Dung Hợp Kỹ này của Chu Hàn U tỷ muội.
- Chạy mau.(Vương Đông Kỳ)
Vô số gai nhọn nhào thẳng về phía Đường Long, phòng quan sát kính bị người phá nát và có ba bóng người nhào xuống nhưng lấy tốc độ của bọn họ không kịp cứu viện.
- Haha, thế mới có ý tứ chứ? Hôm nay, để ta đóng vai tiền phu đốn củi nào.
- Võ Hồn Dung Hợp Kỹ – Hiên Viên Đế Long Kiếm.
- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hiên Viên Đế Long Kiếm · Trảm.
- Dừng tay cho ta.(Long Hoán Thiên)
Long Hoán Thiên cứu viện gấp rút liền trực tiếp xuất thủ đánh về phía Đường Long, Trương Chấn Bằng theo sát phía sau.
Đường Long đã phát giác được có 2 vị Hồn Đế tấn công mình buộc bản thân dừng tay nhưng hắn tinh tưởng Vũ Trường Không sẽ xuất thủ ngăn cản.
- Các ngươi nghĩ tổn thương học trò của ta sao?(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không trực tiếp bạo nộ khi thấy trương Chấn Bằng xuất thủ đánh về phía Đường Long, hắn sắc mặt lạnh lùng gọi ra Võ Hồn – Thiên Sương Kiếm và hìn thành Cửu đại Hàn Sương Cự Kiếm.
Nháy mắt, toàn bộ Thiên Hải Liên Minh vang lên còi báo động và vô số Cơ Giáp Sư thao túng Cơ Giáp chạy tới.
Vũ Trường Không nhìn Cơ Giáp đem mình bao vây không chút nào kinh hoảng mà miệng lẩm bẩm.
- THIÊN BĂNG.(Vũ Trường Không)
Thân thể Vũ Trường Không đột nhiên sáng lên, Thiên Sương Kiếm sáng lóe lên, đột nhiên dung nhập vào trong cơ thể hắn, biến mất không còn tăm hơi.
Các vị Cơ Giáp Sư đang bao vây hắn bỗng cảm thấy hoa mắt.
Vũ Trường Không không biết từ lúc nào đã đến giữa không trung, chỉ là, cùng bạch y tung bay lúc trước không giống, trên người hắn xuất hiện từng điểm sáng màu trắng, những điểm sáng màu trắng này phân biệt xuất hiện ở trên trán, hai vai, trước ngực, khuỷu tay, cổ tay, lòng bàn tay, eo, hai bắp đùi, đầu gối cùng với gan bàn chân của hắn.
Lấy những điểm sáng màu trắng này làm khởi điểm, từng sợi tơ màu bạc trong nháy mắt kéo ra, hội tụ thành từng đạo hoa văn mỹ lệ màu bạc, khí tức trên người Vũ Trường Không trong nháy mắt lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp bắt đầu tăng lên.
- Đấu Khải.(Long Hoán Thiên/Trương Chấn Bằng)
Trương Chấn Bằng sắc mặt tái nhợt, Vũ Trường Không là một vị Nhị Tự Đấu Khải Sư là điều mà hắn không nghĩ tới, coi như toàn bộ Hải Lục Thành đều không nguyện ý đắc tội một vị Nhị Tự Đấu Khải Sư.
Đột nhiên, Vũ Trường Không thân thể rung rung, tiếp theo, Thiên Băng Thiên Sương Kiếm trong tay hắn vang lên một tiếng réo rắt sục sôi ong ong, thân thể của hắn kịch liệt một trận, Thiên Băng Đấu Khải đột nhiên bắn ra một tầng ánh bạc mãnh liệt.
Dù cho đang là ban ngày, vẫn như trước chói mắt khiến người khác phải theo bản năng tránh né.
Cơ Giáp Sư hầu hết đều làm ra tư thế phòng ngự, Long Hoán Thiên cùng Trương Chấn Bằng chấn động biến sắc.
Thẩm Dập trong nháy mắt bay lên trời, từng đạo từng đạo khí lưu màu xanh lục quay chung quanh cơ thể nàng, mái tóc dài màu trắng đong đưa, ở phía sau phiếu vụ, những khí lưu màu xanh kia hóa thành dấu ấn phù văn kỳ dị trên người.
Giống với trên người Vũ Trường Không lúc trước xuất hiện quang điểm, trên người nàng cũng xuất hiện.
Chỉ có điều, điểm sáng xuất hiện trên người nàng lại có màu xanh lục.
- Lại một vị Đấu Khải Sư.(Long Hoán Thiên)
- Trường Không, không nên vọng động.(Thẩm Dập)
Đấu Khải Sư tuy rằng địa vị tôn kính, nhưng cũng đồng dạng cần tuân thủ trật tự nhất định, nếu như phạm vào sai lầm lớn, vẫn sẽ phải chịu trừng phạt.
Thực lực càng mạnh, ở một số phương diện chịu ràng buộc cũng càng lớn.
- Ân?(Thẩm Dập)
Thẩm Dập nhận ra có điều khác thường từ Vũ Trường Không liền nhìn sang.
- Tất cả dừng tay cho ta.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai xuất hiện tản ra mãnh liệt Hồn Lực trấn áp, Đường Long trước đó đã dừng công kích của mình lại, Chu Hàn U cùng Chu Thiên Nhi đã ngưng thi triển Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, các nàng sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
- Vũ lão sư, tràng thi đấu hôm nay là chúng ta thắng.
Không cần thiết phải gây rắc rối thêm.
- Ừm.(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không thành công đột phá bước vào Hồn Thánh cảnh giới, hắn mang theo đệ tử của mình rời khỏi nơi thi đấu.
Thiên Hải Liên Minh chính thức không có truy cứu hành vi ngày đó của Vũ Trường Không nhưng cũng không có ai đến xin lỗi.
Tất cả tựa như xưa nay chưa hề xảy ra chuyện gì.
Đường Long vẫn tham gia Thi đấu Cá Nhân, bằng vào thực lực của bản thân giành được Quán Quân của Thi đấu Cá Nhân.
Về phần Thi đấu Đoàn đội thì giành được Hạng 2.
Khi Thiên Hải Liên Minh chuẩn bị diễn ra Thi đấu Đoán Đội chung kết thì bất ngờ Đội 3 – Đông Hải Học Viện từ bỏ thi đấu.
Thiên Hải Học Viện Viện trưởng – Long Hoán Thiên cùng Hải Lục Học Viện Viện trưởng – Trương Chấn Bằng đi nghe ngóng tình huống của Linh Ban.
Thế nhưng, Đông Hải học viện đối với tin tức về bọn họ phong tỏa phi thường nghiêm mật nên hai người bọn họ cũng không thám thính được điều gì.
Không chỉ từ bỏ Chung kết Đoàn Đội Thi đấu mà Linh ban tại Đông Hải Học Viện cũng biến mất theo, những học viên khác cũng không hề nhìn thấy sự xuất hiện của bọn họ.
Đường Long hướng Vũ Trường Không xin phép rời đi một khoảng thời gian, khi giải quyết xong sẽ trở về Phân bộ Đường Môn ở Đông Hải Thành tập hợp.
Vũ Trường Không biết mình không có cái gì dạy được Đường Long cũng đồng ý cậu rời đi một khoảng thời gian.
Đường Long tại Thiên Hãi Thành thuê một gian phòng sau đó hơi tản ra Hồn Lực gợn sóng trong thành trì, rất nhanh vào ban đêm thì có hai bóng hình xinh đẹp xuất hiện ở cửa sổ phòng Đường Long đang ở.
- Vào đi.
Đường Long sớm biết hai cô nàng Lãnh Vũ Lai với Hạ Tranh Lãnh sẽ mò tới tìm mình nếu bản thân thả ra Hồn Lực, các nàng tu luyện tới Phong Hào Đấu La có thể bảo trì dung nhan của mình vẫn ở độ thanh xuân nhưng sẽ có lúc mất đi tác dụng mà Đường Long cho các nàng Hạng Liên có thể vĩnh viễn bảo trì các nàng dung nhan, dù không có Hồn Lực chống đỡ trợ giúp các nàng ở độ tuổi thanh xuân.
- Cuối cùng, chúng ta cũng gặp nhau.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai đôi mắt lóe lên sự thèm khát tội độ khi nhìn Đường Long, Đường Long khóe miệng co giật liên tục khi thấy biểu tình của Lãnh Vũ Lai.
- Long ca, huynh không biết bọn tỷ muội thủ tiết bao nhiêu năm để huynh hưởng dụng đâu.(Hạ Tranh Lãnh)
Hạ Tranh Lãnh khuôn mặt ửng đỏ nhìn Đường Long, bàn tay đã ở trên người mình động dậy ý đồ không an phận.
- Các muội có gì từ từ làm, không cần phải biểu hiện ra trạng thái đói khát được.
- Muội không nhịn được nữa.(x2)
Lãnh Vũ Lai cùng Hạ Tranh Lãnh đồng thanh thét lên sau đó nhào về phía Đường Long, dưới thế công hung hãn của nhị nữ thì đồ trên người Đường Long nhanh chóng bị lột sạch sẽ mà vứt ngổn ngang.
- Cần cuồng nhiệt như vậy không?
Đường Long nhìn Lãnh Vũ Lai cùng Hạ Tranh Lãnh bắt đầu dùng tay của mình nghịch lấy tiểu đệ chỉ bất đắc dĩ lắc đầu tùy các nàng hành động.
Nhị nữ dùng tay của mình vuốt lấy thân con c-c, dần dần con c-c cương lên cùng nổi gân xanh, Lãnh Vũ Lai cùng Hạ Tranh Lãnh không phải một lần thấy được con c-c của Đường Long nên không kinh ngạc.
Lãnh Vũ Lai cùng Hạ Tranh Lãnh nhìn nhau một lúc thì Lãnh Vũ Lai dẫn dầu cúi thấp người, nàng dùng ngón tay vén tóc về sau liền dùng lưỡi của mình liếm láp.
- Vũ Lai, có phải muội lén luyện kỹ năng không? Vì sao, lại thành thục như vậy?
- Hmm… không có… chỉ là… Hmm… thỉnh thoảng… nhàn quá… đi tìm hiểu… Hmm sự tình để… phòng hờ thôi.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ lai mãi mê kích thích con c-c, khi nghe Đường Long trêu ghẹo thì sắc mặt ửng đỏ lên và thẹn thùng giải thích.
Đường Long nhân cơ hội đang chơi con c-c của mình thì vồ tới cặp ngực của Hạ Tranh Lãnh mà vò thành nhiều hình dáng khác nhau.
- Ưm… huynh đừng có… Ưm… thô bạo như thế… Ưm… Ưm.(Hạ Tranh Lãnh)
- Tranh Lãnh, muội so với trước kia càng đẹp hơn.
Đường Long bàn tay vẫn chơi đùa cặp bưỡi của Hạ Tranh Lãnh, Hạ Tranh Lãnh vì chia sẻ chút áp lực thì chuyển mục tiêu sang Lãnh Vũ Lai, nàng bàn tay bắt lấy ngực của Lãnh Vũ Lai tiến hành nhào nặn.
- Á, Tranh Lãnh… Ưm… Ưm… ngươi làm gì… Ưm… bóp… ngực của… mạnh vậy?(Lãnh Vũ Lai)
- Xin lỗi, huynh ấy… Ưm… bóp ngực… Ưm… làm ta… kích thích quá.(Hạ Tranh Lãnh)
- Tranh Lãnh, núm vú của muội đã cương lên rồi.
- Ưm… Ưm… huynh đừng… kích thích… Ưm… nữa.
Muội chịu… Ưm… hết nổi rồi.(Hạ Tranh Lãnh)
- Tranh Lãnh, câu đó… phải là… ta nói mới đúng.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai cùng Hạ Tranh Lãnh đều rên lên một tiếng yêu kiều liền vô lực ngã lên giường, Hạ Tranh Lãnh nằm oài ở trên người Đường Long, Lãnh Vũ Lai ngã người về trước, cả thân hình đè con c-c đang cương cứng xuống dưới.
- Tranh Lãnh, muội qua kia nghỉ ngơi đi.
Đợi huynh cùng Vũ Lai đại chiến một trận xong lại tới gặp muội.
- Được.(Hạ Tranh Lãnh)
Hạ Tranh lãnh ngoan ngoãn đứng dậy dùng miêu bộ lắc lư tới giường bên khác, bộ dáng bước đi làm cho bờ mông của nàng lắc lắc ở trước mặt Đường Long làm hắn khí huyết sôi trào, con c-c càng bành trướng thêm.
Lãnh Vũ Lai hiện đang đè lên con c-c của Đường Long nên cảm thụ rõ ràng nhất.
- Nó lại cương lên?(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai chậm rãi ngồi dậy nhìn con c-c đã cương tới múc gần tới bụng của mình liền giật mình không thôi, đôi mắt của nàng càng tản ra sự hưng phấn, nàng lại cúi người mà dùng ngực của mình kẹp con c-c vào giữa, hai tay nắm lấy ngực mà vò khiến cho con c-c bị hai cái bao thịt kẹp vào giữa.
Đường Long vẻ mặt hiện lên sự hưởng thụ từ Lãnh Vũ Lai mang tới.
- Vũ Lai, dừng một chút.
Anh không có kiềm chế được nữa.
Lãnh Vũ Lai nghe Đường Long sắp không nhịn được liền sáng mắt lên, nàng gia tăng thêm kình lực mà kích thích.
Đường Long thấy Lãnh Vũ Lai nhiệt tình cũng chiều theo ý nàng, con c-c liền giải phóng vô số tinh dịch ra ngoài bắn lên người Lãnh Vũ Lai.
- Nhiều quá.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai vẻ mặt si mê xoay người nhìn Đường Long, ánh mắt của nàng đã nói lên tất cả sự mong muốn.
- Haiz, để ta chủ động cho.
Đường Long từ trên giường ngồi dậy, nghiêng người đè ở trên người Lãnh Vũ Lai, hơi thở đầy dương cương chi khí phả vào mặt làm cho Lãnh Vũ Lai hứng tình tới tội cùng.
- Nhanh cho em đi, em nhịn hết nổi rồi.(Lãnh Vũ Lai)
Đường Long tay cầm con c-c hướng thẳng âm hộ ẩm ướt từ trước từ từ đẩy vào trong.
- Ưm… khá là chật.(Lãnh Vũ Lai)
- Vũ Lai, âm hộ của em khá bót.
Để anh gia tăng thêm kình lực.
Phập
Đường Long dùng thêm sức lực đẩy mạnh con c-c đi sâu vào bên trong, thành âm hộ được mở rộng ôm lấy thân con c-c.
- Hah… thật tuyệt vời… Hah… cảm giác được anh ch-ch… Hah… làm em… Hah… vui lắm.(Lãnh Vũ Lai)
Phạch Phạch Phạch
Đường Long điên cuồng nhấp hông của mình để phát tiết dục hỏa trong người, hắn đã nhịn khá lâu nên cần phát tiết một chút, cơ thể hai người va chạm nhau tạo nên tiếng vang khắp phòng.
Hạ Tranh Lãnh nằm ở một bên nghe hai người Đường Long với Lãnh Vũ Lai vận động mà đỏ mặt,.
- Ahhh… Ahhhh… anh dùng sức… nhiều vào… Ahhh… em vẫn chưa thỏa mãn… Ahhhh… đâu.(Lãnh Vũ Lai)
- Hắc, nếu em đã yêu cầu thì ta không khách khí.
Đường Long gia tăng thêm kình lực mà thúc đẩy eo của mình, con c-c liên tục di chuyển bên trong âm hộ mà mở mang bờ cõi, thành âm hộ khi được cày xới đã mở rộng ra, quy đầu đã chạm tới miệng tử cung và bất cứ lúc nào cũng phun trào.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhh… thật sướng… Ahhh… khi được anh… ch-ch… Ahhh… sau khoảng thời gian… qua.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai hiện đang dùng đôi chân thon dài của mình kẹp eo Đường Long kéo sát về phía mình, Đường Long úp mặt vô ngực Lãnh Vũ Lai để ăn đậu hủ của nàng.
- Ahhhh… thật nóng… Ahhhh… thật dài… Ahhhh… Ahhhh.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai cảm thụ được độ dài cũng như độ nóng của con c-c đang ở trong âm hộ mình di chuyển thông qua thành âm hộ.
- Vũ Lai, anh chuẩn bị ra đây.
Lãnh Vũ Lai hướng Đường Long gật đầu, Đường Long nhấp thêm vài cái để có hứng thú và bắn ra rất nhiều tinh dịch, tử cung nhanh chóng được lắp đầy.
Âm hộ phun trào nhiều tinh dịch ra ngoài vì quá nhiều tinh dịch được giải phóng ra.
- Ahhh… anh ra… nhiều quá.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai cơ thể rung rẩy đứng dậy, hai tay chống lên bụng của Đường Long rời khỏi người cậu, âm hộ đang được con c-c đúc ở bên trong dần được nhã ra.
- Ưm.(Lãnh Vũ Lai)
Lãnh Vũ Lai di chuyển hơi khó khăn tới giường nằm dài, Hạ Tranh Lãnh bước từng bước không cho Đường Long cơ hội nghỉ ngơi đã phi thân nhào tới.
- Tới lượt em, huynh hôm nay đừng hòng thoát.(Hạ Tranh Lãnh)
Đường Long cười mỉm, bàn tay ở trên người Hạ Tranh Lãnh di động liên tiếp.
- Ưm… Ưm… anh đúng… là… Ưm… biết… kích thích… Ưm… phụ nữ.(Hạ Tranh Lãnh)
Hạ Tranh Lãnh một thân mồ hôi, đôi mắt vũ mị nhìn Đường Long làm cho cậu nhìn mà say mê.
- Cho em chút kích thích nào.
Đường Long dùng ngón tay vuốt phần bụng của Hạ Tranh Lãnh xuống dưới làm cho Hạ Tranh Lãnh cảm thấy nhột vô cùng, ngón tay đã ở âm hộ di chuyển vài lần, Hạ Tranh Lãnh cảm thấy cơ thể mình như bị điện xẹt mà cơ thể không tự chủ nhấp vài cái, khi cơ thể nhấp lên nhấp xuống thì ngực cũng nảy theo.
- Ưm… Ưm… cơ thể… Ưm… em… dần cảm thấy… Ưm… nóng lên.(Hạ Tranh Lãnh)
Đường Long vẫn ham mê dùng ngón tay hơi chọc vào bên trong âm hộ quấy vài đường cơ thể, Hạ Tranh Lãnh dùng hai tay che miệng mình nhưng vẫn phát ra âm thanh dễ thương.
- Ưm… anh có thể… đúc… Ưm… nó vào trong.(Hạ Tranh Lãnh)
Phạch Phạch Phạch
Đường Long cắm con c-c vào âm hộ của Hạ Tranh Lãnh một cách thô bạo mà nhấp eo của mình, Hạ Tranh Lãnh nhíu mày vì sự thống khổ khi con c-c đâm xuyên rách màng trinh của mình.
- Ahhhh… đau quá.(Hạ Tranh Lãnh)
- Anh sẽ làm cho em sướng đến tê người.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhh… Ahhh… anh nhấp mạnh… quá… Ahhhh… em cảm thụ… được… Ahhh… con c-c của anh… Ahhhh… đang di chuyển bên trong… âm hộ.(Hạ Tranh Lãnh)
- Hắc hắc, em cứ từ từ hưởng thụ khoái cảm mà anh mang lại đi.
- Ahhh… em đang… hưởng thụ… Ahhh… khoái cảm… Ahhhh… mà anh… mang tới… cho em.(Hạ Tranh Lãnh)
Hạ Tranh Lãnh khuôn mặt đỏ bừng khi Đường Long ch-ch mình mà toàn thân đổ mồ hôi, Đường Long nhìn Hạ Tranh Lãnh liền sôi máu lên.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhh… Ahhhh… âm hộ của em… Ahhh… tới… giới hạn… Ahhhh… rồi.(Hạ Tranh Lãnh)
- Hắc, thế anh phải đẩy nhanh tiến độ mới được.
Đường Long điên cuồng nhấp hông của mình, con c-c cũng di chuyển dữ dội và giải phóng tinh dịch ra ngoài, Hạ Tranh Lãnh tử cung nhanh chóng được lấp đầy.
Đường Long nhìn Hạ Tranh Lãnh mệt mõi nằm ở dưới thân mình liền đưa tay vuốt ve khuôn mặt của nàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...