- Thật không ngờ tới Đông Dương Thành có hai gã Tà Hồn Sư Phong Hào Đấu La.
May mắn có Cốt Y cùng Đường lão xuất thủ.(Bối Bối)
Hoắc Vũ Hạo nhìn Bối Bối đứng bên cạnh gật đầu, hắn không ngờ tới Đông Dương Thành lại có hai gã Tà Hồn Sư Phong Hào Đấu La, nếu không phải Đường Long xuất thủ đánh chết thì hậu quả khó mà lường được.
- Nhị sư huynh, quét dọn chiến trường đi.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo tới Hồn Đạo Trận Địa gọi hết về Dò Xét Hồn Đạo Khí sau đó mở ra Vong Linh Chi Môn để Hồn Đạo Sư bên trong đi ra tháo gỡ Hồn Đạo Khí.
Đông Dương Thành không giống Minh Đấu Sơn Mạch khắp nơi sắp xếp Hồn Đạo Trận Địa, Đông Dương Thành là Nhật Nguyệt Đế Quốc phương Bắc đại thành, tin tức truyền đi cần nhiều thời gian để viện quân chạy tới nên đám người Hoắc Vũ Hạo có bó lớn thời gian.
Hòa Thái Đầu cho thấy được nạn châu chấu khi hoành thành trên cánh đồng, những nơi đi qua đều để lại sự hoang tàn.
Tất cả Hồn Đạo Khí đều hủy diệt chỉ lấy những kim loại hiếm, ngay cả đầu thành một vùng phế tích cũng không bỏ qua.
Đông Dương Thành bảy nhà kho đều bị cướp sạch, số lớn vật tư như đồ ăn đều bị đưa tới Vong Linh Bán Vị Diện.
Mãi cho đến ngày hôm sau giữa trưa, toàn bộ cướp bóc hành động có thể xem chấm dứt.
Ba vạn binh sĩ bị Hoắc Vũ Hạo mệnh lệnh Pháo Đài Hồn Đạo Sư quân đoàn trực tiếp áp chế ở cửa thành Bắc phụ cận không thể động đậy, mãi cho đến toàn bộ hành động chấm dứt thì Pháo Đài Hồn Đạo Sư quân đoàn mới thản nhiên ra khỏi thành hướng phía phương Bắc mà đi.
Đông Dương Thành bị cướp bóc ảnh hưởng không chỉ bản thân Đông Dương Thành mà toàn bộ Nhật Nguyệt Đế Quốc phía Bắc đều chịu ảnh hưởng.
Hoắc Vũ Hạo tổng kết lại chiến quả tại Đông Dương Thành, hắn nghỉ ngơi một đêm lặng lẽ rời khỏi Vong Linh Bán Vị Diện hướng về phía băng hải chạy đi, mục tiêu của hắn là Nhân Ngư Công Chúa.
Hoắc Vũ Hạo chạy một đoạn đường tới được băng hải bờ, băng hải mặt biển cũng không có bị hoàn toàn đông lại, đại hải mênh mông vô biên vô hạn.
Dưới nước có dòng nước lạnh cũng có dòng nước ấm tạo thành trên mặt biển thỉnh thoảng có thể thấy được to lớn băng sơn cùng băng nổi cũng không có bị hoàn toàn đông lại.
Dù vậy, nhiệt độ băng hải không phải thường nhân sinh tồn ở trên băng hải từng khối băng nổi phiêu đãng, gió lạnh lạnh thấu xương mang theo vài phần Đại Hải mùi tanh cùng âm lãnh không ngừng gào thét.
Hoắc Vũ Hạo hướng băng hải phi hành, tốc độ không nhanh, hắn biểu hiện nhẹ nhõm nhưng Tinh Thần Lực tùy thời mỗi khắc đang quét xung quanh động tĩnh.
Bên dưới mặt nước có Hải Hồn Thú du động, bất quá bọn chúng cảm nhận được trên thân Hoắc Vũ Hạo tỏa ra khí tức đều không dám lỗ mãng công kích.
Trọn vẹn phi hành 1 phút đồng hồ, Hoắc Vũ Hạo đã rời xa lục địa, Hoắc Vũ Hạo từ Tinh Thần Chi Hải gọi Tuyết Đế ra.
- Tuyết Đế, chúng ta làm sao để tìm Nhân Ngư Công Chúa?(Hoắc Vũ Hạo)
- Lịch đại Nhân Ngư Công Chúa đều sinh hoạt tại băng hải chỗ sâu, ngươi phải tiếp tục hướng về phía trước tiến lên.
Ngươi hiện tại thực lực tuyệt đại bộ phận không phải bình thường Hải Hồn Thú có thể chống đỡ được.(Tuyết Đế)
- Một khi gặp phải cường đại Hải Hồn Thú lập tức thăng không, Hải Hồn Thú khoảng cách biển cả càng xa thì tu vi sẽ giảm xuống.
Vô luận Hải Hồn Thú có tu vi thế nào đều không thoát khỏi chế ước.(Tuyết Đế)
- Ngươi bảo trì tốc độ bây giờ, phi hành chừng 1 canh giờ lại kêu gọi ta.
Ta nghĩ biện pháp giúp ngươi kêu gọi Nhân Ngư Công Chúa.(Tuyết Đế)
Hoắc Vũ Hạo gật đầu đáp ứng, Tuyết Đế có chút lưu luyến nhìn thoáng qua chung quanh băng hải mới một lần nữa trở lại Hoắc Vũ Hạo trong cơ thể.
Hoắc Vũ Hạo duy trì cách băng hải ngàn mét phi hành, hắn dù tự tin tại băng hải chiến đấu có thể làm chiến lực của mình tăng lên nhưng không tự mãn, thủy chung phóng thích Tinh Thần Dò Xét cảm thụ xung quanh biến hóa.
Phi hành chừng nửa canh giờ thì Hoắc Vũ Hạo sắc mặt khẽ biến, ánh mắt sáng quắc hướng về một phương hướng nhìn lại.
Từ đằng xa, một tòa cự đại băng sơn từng đạo ánh mắt lạnh như băng đang hướng lấy phương hướng Hoắc Vũ Hạo nhìn sang.
Cự đại băng sơn phía trên số lượng lớn Hải Hồn Thú toàn thân xanh đen hình thể lớn nhỏ không đều, lớn nhất thân dài tới hơn mười thước có hơn, toàn thân đều tản ra màu lam nhạt vầng sáng.
Nhỏ nhất chỉ có nhỏ như dài hơn một mét.
Mỗi một con ngoài miệng đều dài ra hai cây dài nhọn răng nanh.
- Hải Ma Tượng, số lượng nhiều như vậy?(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo đang phi hành cảm nhận được Hải Ma Tượng địch ý nên dừng lại thân hình.
Hải Ma Tượng là một loại tính cách tương đối dịu dàng ngoan ngoãn Hải Hồn Thú, chúng đặc điểm lớn nhất ngay cả có lấy siêu cường lực phòng ngự.
Một cái thành niên Hải Ma Tượng chiều cao sẽ vượt qua 7m trở lên liền là trưởng thành.
Dài 7m thân hình khổng lồ cực kỳ hùng tráng, riêng là làn da dầy độ sẽ vượt qua mười phân.
Da của bọn nó cực kỳ cứng cỏi, đối vật lý công kích đều có siêu cường kháng tính hơn nữa đối với Băng thuộc tính và Hỏa thuộc tính công kích kháng tính phi thường cao.
‘Hải Ma Tượng trước mắt Vạn năm tu vi có 3 con còn lại từ Ngàn năm tu vi trở xuống rất nhiều.
Hẵn nơi này là nơi ở của bọn chúng.’ Hoắc Vũ Hạo nghĩ trong lòng
Hoắc Vũ Hạo từ độ cao ngàn mét so với mặt nước biển thăng không, lấy Hoắc Vũ Hạo đối với Hải Ma Tượng hiểu rõ, coi như là Vạn năm tu vi cũng không thể công kích ngoài ngàn mét năng lực.
Đúng lúc, cầm đầu mấy con Hải Ma Tượng riêng phần mình lấy ra một cái kỳ dị thứ đồ vật , đó là từng chích nhìn về phía trên trình vì nhạt biển lớn màu vàng óng loa.
Ô Ô
Âm thanh vừa vang lên, Hoắc Vũ Hạo biến sắc vì hắn rõ ràng cảm giác được, không khí chung quanh đột nhiên xiết chặt sau đó tất cả khí lưu phảng phất toàn bộ đều biến mất.
Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng cử động chân của mình đạp không khí làm cho cơ thể lơ lửng, hắn vận dụng là Geppo học từ Đường Long.
Hoắc Vũ Hạo nhíu mày dùng Tinh Thần Lực cùng một đầu Vạn năm Hải Ma Tượng câu thông.
Hoắc Vũ Hạo: Các hạ vì sao tập kích ta? Ta không có ác ý.
Vạn năm Hải Ma Tượng: Loài người đều đáng chết.
Hoắc Vũ Hạo: Các hạ, không phải là mọi người loại cũng đáng chết, chúng ta đến đây băng hải cũng không ác ý, chỉ là muốn đi tìm Hải công chúa, các hạ tùy tiện công kích sẽ không sợ cho tộc nhân của mình mang đến tai hoạ sao?
Vạn năm Hải Ma Tượng tức giận gầm thét, chân nước nắm màu vàng ốc biển dùng sức thổi.
Ô Ô
Vạn năm Hải Ma Tượng: Các ngươi, đều phải chết! Các ngươi còn dám tới tìm Hải công chúa.
Tiến vào băng hải thế giới, các ngươi đều phải chết.
Hải Ma Tượng bầy lập tức đem Hoắc Vũ Hạo bao vây, bọn chúng trên người lam quang lóe lên, hướng Hoắc Vũ Hạo vô số viên băng bắn ra.
Khi Hoắc Vũ Hạo định hoàn thủ đánh trả thì từ trong ngực bay ra lệnh bài bộc ra vô thượng uy nghiêm trấn áp Hải Ma Tượng bên dưới
Hải Ma Tượng nhất tộc, hắn là ta đồ đệ.
Các ngươi đã quên lần trước giáo huấn sao?
Ba con Vạn năm Hải Ma Tượng cảm nhận được khí tức quen thuộc cùng giọng nói liền kinh hãi biến sắc, bọn nó lập tức để tộc nhân mình ngừng lại công kích.
Vạn năm Hải Ma Tượng: Hải công chúa đã phát hạ cấm lệnh, hết thảy tiến vào chúng ta băng hải trong phạm vi nhân loại cũng là địch nhân đều muốn hủy diệt.
Cho dù, vượt qua chúng ta tiến tiếp cũng còn sẽ có những khác Hải Hồn Thú đối phó các ngươi.
Kể cả ta cũng muốn công kích? Hải công chúa là gan to thật đấy.
Vạn năm Hải Ma Tượng rùng mình khi nghe những lời của Đường Long, trong đầu nó không khỏi nhớ lại năm đó Đường Long độc thân xâm nhập băng hải đụng phải bọn họ đều động thủ đánh qua một trận, kết quả là toàn thể Hải Ma Tượng tộc đàn nằm liệt trên đất không dám động.
Chỉ khi Hải công chúa xuất hiện mới ngừng lại, Hải công chúa mang Đường Long về Nhân Ngư nhất tộc cũng bị làm khó dễ nhưng bị Đường Long vô tình trấn áp.
Đường Long: Vũ Hạo, lần này ngươi đi tìm Hải công chúa thời điểm cẩn trọng một chút.
Đoán chừng Nhân Ngư nhất tộc đối với chúng ta loài người như thế cừu thị, sợ rằng cùng lúc trước cái kia Vạn Hồn Đấu La là có liên can.
Hoắc Vũ Hạo: Có Tuyết Đế và Băng Đế tại, tình huống chưa chắc bết bát như vậy.
Ta vẫn sẽ tiến sâu hơn tới khoảng cách Tuyết Đế dự tính.
Hoắc Vũ Hạo: Sư phụ, ngài có khả năng hay không ở trên người Vạn Hồn Đấu La đạt được vài thứ không? Có khi nó có thể trợ giúp ta né được vài phiền toái không cần thiết.
Đường Long mỉm cười khi Hoắc Vũ Hạo nghĩ đến mượn nhờ Vạn Hồn Đấu La cái chết để đạt được Hải công chúa tán thành.
Đường Long phất tay, Vạn Hồn Phiên mà Đường Long tịch thu từ trên người Vạn Hồn Đấu La bay tới nằm trong tay Hoắc Vũ Hạo.
Đường Long: Kế tiếp, ngươi cứ an tâm lên đường.
Nếu có Hải Hồn Thú cả gan chặn đường, cứ việc lấy ra lệnh bài thì mọi thứ đều xong chuyện.
Đường Long hư ảnh nói xong hóa thành lưu quang chui vào trong lệnh bài trên tay Hoắc Vũ Hạo.
Đường Long hư ảnh vừa biến mất thì Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được có Hải Hồn Thú chạy tới, Hoắc Vũ Hạo nhíu mày định có hành động thì không biết vì sao Hải Hồn Thú tiến tới gần 50 thước liền xoay đầu bỏ chạy nhưng có một đầu Hải Hồn Thú gan to dám tập kích Hoắc Vũ Hạo.
Một đạo ô quang nháy mắt sáng lên, cơ hồ đã đến Hoắc Vũ Hạo trước mặt, bằng vào cường đại Tinh Thần Lực nên Hoắc Vũ Hạo dự đoán trước tiến hành né tránh.
Đạo ô quang trong nháy mắt hiện lên, xông vào cao hơn không trung sau đó họa xuất một đạo đường vòng cung lại lần nữa hướng mặt biển rơi đi.
Tìm được rồi một chỗ băng sơn ở giữa khe hở, một lần nữa chui vào trong biển rộng.
Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được quái ngư cường đại tầm công kích liền ý định lên không nhưng bên dưới đại hải dũng động tạo thành xoáy nước phát ra hấp lực khiến Hoắc Vũ Hạo có cảm giác bản thân lâm vào vũng bùn.
Từ mặt biển xông ra 10 con quái ngư đưa Hoắc Vũ Hạo né tránh lộ tuyến phong kín.
Hoắc Vũ Hạo bị quái ngư công kích chọc ra chân hỏa, hắn bản ý là không muốn giết Hồn Thú nhưng không có nghĩa là không xuất thủ đánh trả.
Hoắc Vũ Hạo dùng Tinh Thần Lực cụ hiện thành một lá chắn bành trướng ra ngoài đưa 10 con quái ngư đánh bay ra ngoài sau đó hắn cúi đầu lăng không ấn xuống xoáy nước mà Băng Hoàng Chi Nộ phát động đưa mặt biển băng phong.
Hoắc Vũ Hạo thông qua Tinh Thần Dò Xét thấy được dưới mặt nước tạo ra xoáy nước Hải Hồn Thú là một chỉ cá voi, khi hắn dùng Băng Hoàng Chi Nộ xông vào trong nước biển thời điểm, Hải Hồn Thú chợt trầm xuống bằng vào biển rộng độ sâu hóa giải Hoắc Vũ Hạo một kích, không có được bị thương, hơn nữa nhanh chóng thoát đi.
- Giống trong điển tịch miên tả cộng thêm sư phụ từng nói, Hải Hồn Thú vừa mới kiềm chế ta là Thâm Hải Ma Kình mà tu vi có 5 vạn năm.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo cảm giác mình không thể tiếp tục xâm nhập đại hải liền đường cũ phản hồi nhưng bay được một đoạn thì hắn dừng lại, lông mày khẽ nhíu vì hắn cảm thấy sự tình không ổn.
- Xem ra, ta trúng kế của Hải công chúa.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo phát hiện mình bị trúng kế vì hắn bản thân là Cực Hạn Chi Băng Võ Hồn nên đối với nhiệt độ cực kỳ mẫn cảm.
Theo lý, càng tiếp cận lục địa thì nhiệt độ hẳn là có điều gia tăng mới đúng nhưng nhiệt độ chẳng những không có gia tăng, ngược lại còn thấp xuống.
Nhất là ở bay qua mới vừa một khu vực nhiệt độ rớt xuống biên độ còn tương đối không nhỏ.
Hoắc Vũ Hạo nhắm hai mắt lại mà trên trán Vận Mệnh Chi Nhãn mở ra quan sát thế giới bên ngoài, lần này hắn thấy được vài đồ vật.
Chung quanh hết thảy mặt ngoài nhìn qua rất bình tĩnh nhưng trên thực tế mơ hồ có nhu hòa năng lượng ba động tồn tại, loại này năng lượng ba động rõ ràng là Tinh Thần thuộc tính.
Dùng Vận Mệnh Chi Nhãn hướng không trung nhìn lại, Hoắc Vũ Hạo rõ ràng phát hiện mặt trời chân chính vị trí.
Hắn cũng hiểu Ảo Trận nguyên lý.
Phát hiện ra Ảo Trận nguyên lý, Hoắc Vũ Hạo sau lưng Cấp 9 Phi Hành Hồn Đạo Khí mở ra dự tính rời đi thì một âm thanh lạnh như băng vang lên.
- Nếu đã tới, không cần vội vã rời đi.(Hải công chúa)
Băng hải bên dưới dâng lên vô số màu xanh đậm quang mang dâng ra cũng không phải là sóng biển mà là thuần túy năng lượng ba động, những thứ này sâu lam sắc quang mang vừa ra khiến Hoắc Vũ Hạo cảm thấy chợt đụng vào một mảnh cực kỳ sềnh sệch chất lỏng.
Hoắc Vũ Hạo định thần nhìn lại thấy được bản thân mình đã ở trong hải dương, xung quanh trăm thước vây bắt đủ loại Hải Hồn Thú ít nhất mấy trăm chỉ.
Trong đó, dẫn dầu những Hải Hồn Thú rõ ràng là từng chích mỹ lệ nhân ngư, nữ có nam có, bọn nó trong tay nắm trường mâu hoặc là không biết tên san hô, nhìn chăm chú vào Hoắc Vũ Hạo trong ánh mắt cũng tràn đầy căm hận.
Hoắc Vũ Hạo dùng Tinh Thần Lực quan sát tình huống xung quanh.
- Nhân loại, không nên làm phí công chuyện tình.
Nơi này là biển rộng thế giới, đại dương lực lượng là sẽ không để cho Tinh Thần Lực của ngươi có điều làm.
Tinh Thần Lực của ngươi cường thịnh trở lại cũng muốn được đại dương áp chế.
Đây là lực lượng của Hải Thần.(Hải công chúa)
Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được một đạo lãnh ý ý niệm tràn vào não hải của mình, hắn nhìn sang thấy được một vị tuyệt mỹ Nhân Ngư.
Nhân Ngư chiều cao ước chừng ở ba thước chừng, nửa người trên hoàn toàn là loài người phái nữ bộ dáng, hai mảnh trắng noãn như ngọc Bối Xác bảo vệ trước ngực trọng yếu bộ vị, mà đây cũng chính là nàng nửa người trên toàn bộ trang phục.
Một đầu nước tóc dài màu lam ở sau ót tung bay nhưng lại cũng không theo nước gợn luật động mà là bày biện ra vòng tròn hình dáng, ở trong tay nàng, nắm một thanh màu bạc trường mâu.
Nửa người dưới là khổng lồ đuôi cá, đuôi cá thượng hiện đầy màu xanh đậm lân phiến, phản xạ Hoắc Vũ Hạo Vận Mệnh Chi Nhãn hoa hồng kim sắc quang mang, cực kỳ xinh đẹp.
Ở tuyệt mỹ Nhân Ngư trên trán mang theo đỉnh đầu màu bạc vương miện, vương miện trung ương là một viên bảo thạch màu lam, hiển lộ rõ ràng địa vị của nàng.
Hoắc Vũ Hạo: Mỹ lệ nhân ngư, chúng ta trước chuyến này tới cũng không có ác ý, chúng ta là đặc biệt tới tìm tìm Hải công chúa, muốn cùng nàng nói một ít chuyện.
Nhân Ngư: Dơ bẩn mà nhân loại ti bỉ, không muốn mưu toan dùng ngươi bẩn thỉu lời nói đến dụ hoặc chúng ta.
Từ bỏ chống lại, ta cho các ngươi một cái toàn thây, nếu không ngươi tất nhiên phải phấn thân toái cốt.
Hoắc Vũ Hạo: Xinh đẹp nhân ngư, nếu như các ngươi một mực cảm thụ được hành động của ta, như vậy các ngươi thì nên biết từ khi tiến nhập băng hải trong hải vực, ta chưa bao giờ tổn thương qua bất luận cái gì một cái Hồn Thú.
chúng ta chỉ hi vọng là có thể cùng các ngươi tiến hành hạng nhất đối với song phương đều hữu ích giao dịch mà thôi.
chúng ta thật sự không có ác ý gì.
Nhân Ngư: Ít nói nhảm, giết hắn
Mỹ Nhân Ngư giống như có lẽ đã đã mất đi tính nhẫn nại, trong tay màu bạc trường mâu hướng phía Hoắc Vũ Hạo phương hướng một ngón tay.
Lập tức, cường đại tinh thần chấn động diễn hóa mà thành lưới lớn lập tức hướng phía Hoắc Vũ Hạo phương hướng cuốn tới.
- Các ngươi Hải Hồn Thú cùng Nhân Ngư nhất tộc phàm có gan tiến lên một bước nữa, ta tất giết các ngươi có tin hay không?
Một âm thanh uy nghiêm vang vọng hải dương kèm theo là Thái Dương Chi Lực phun trào, một nam tử hư không xuất hiện tay cầm Thái Dương Phủ – Divine Axe Rhitta.
Nháy mắt, nhiệt độ xung quanh kéo cao cùng với uy áp khủng bố làm cho Hải Hồn Thú xung quanh không dám có dị động.
- Nhân Ngư công chúa đã lâu không gặp.
- Hừ.(Nhân Ngư công chúa)
- Nếu đã đến, vì sao không hiện thân gặp mặt Nhân Ngư tộc trưởng?
Theo phương hướng Đường Long nhìn, bên cạnh Nhân Ngư công chúa xuất hiện một vị Nhân Ngư, khác biệt là trên trán vương miện lại màu vàng mà ngay cả nửa người dưới đuôi cá lên, lân phiến cũng đồng dạng là màu vàng.
- Đường Long, ngươi tới đây làm gì? Nếu không phải ta từ trên người hắn cảm nhận được ngươi khí tức thì ban nãy hắn đã là một cỗ thi thể.(Nhân Ngư tộc trưởng)
- Vũ Hạo, ngươi đến nói.
- Tôn kính Hải Công Chủ, ngài khỏe.(Hoắc Vũ Hạo)
- Nói ra lý do vì sao ngươi đến gia viên của chúng ta? Các ngươi còn muốn tiếp tục đến ô nhiễm tại đây sao? Các ngươi đã hãm hại chúng ta nhiều như vậy tộc nhân, chẳng lẽ còn không đủ sao?(Nhân Ngư tộc trưởng)
- Thật có lỗi, Hải Công Chủ tiền bối.
Ta cũng không biết đã từng có nhân loại đối với ngài cùng ngài tộc nhân làm qua cái gì.
Ta chỉ có thể nói, lần này ta cùng đồng bạn của ta đến đây cũng không có ác ý gì.
Chỉ là có chút sự tình muốn cùng ngài thương lượng, mục đích của chúng ta cũng là trước đến tìm kiếm ngài.(Hoắc Vũ Hạo)
- Nói ra mục đích của ngươi đi, ta cho ngươi một lần thuyết phục cơ hội.(Nhân Ngư tộc trưởng)
- Không, mẫu thân.
Không thể cấp những nhân loại ti bỉ cơ hội.
Ngài đã quên sao? Lúc trước, khi bọn hắn lần thứ nhất đến đây tiếp xúc chúng ta thời điểm cũng dùng xảo ngôn lệnh sắc đã lấy được tín nhiệm của chúng ta hưng bọn hắn làm cái gì? Nếu như không phải là bọn hắn, muội muội như thế nào lại chết trong tay bọn hắn?(Nhân Ngư công chúa)
- Haiz, ý ngươi nói là Vạn Hồn Đấu La đi? Hắn đã bị ta giết, bằng chứng là hắn Vạn Hồn Phiên ở trong tay chúng ta.
Hoắc Vũ Hạo hiểu ý lấy ra Vạn Hồn Phiên, Nhân Ngư tộc trưởng cùng Nhân Ngư công chúa thấy Vạn Hồn Phiên ở trong tay Hoắc Vũ Hạo cộng thêm từ Đường Long đạt được tin tức Vạn Hồn Đấu La đã chết liền giật mình không thôi.
Bọn hắn tin tưởng Đường Long sẽ không nói láo, dù sao hắn cũng là Cực Hạn Đấu La.
- Các ngươi vì sao lại tạo ngộ Tà Hồn Sư?
Nhân Ngư tộc trưởng thuận lại mọi thứ mà Hải Hồn Thú đã trải qua cho Đường Long, Đường Long nghe xong trầm mặc không nói, hắn liếc nhìn Nhân Ngư công chúa thở dài hướng nàng vẩy tay, Nhân Ngư công chúa hừ lạnh xoay đầu đi chỗ khác.
- Dẫn ta đi gặp tiểu nữ nhi của ngươi đi.
Nhân Ngư tộc trưởng không có phản đối mà xoay người dẫn Đường Long tới gặp nhị nữ nhi của Nhân Ngư tộc trưởng.
Vừa gặp mặt, Đường Long nhíu mày càng sâu.
- Ta không trị được tận gốc cho ngươi.
Hiện tại, thoại nhìn bình ổn nhưng khi đột phá kế tiếp bình cảnh nhất định là thập tử vô sinh.
- Vậy có cách nào khác không?(Nhân Ngư công chúa)
- Có nhưng các ngươi hẵn là không đồng ý.
- Ý ngươi là Hồn Linh kế hoạch? Hắn có làm được không?(Nhân Ngư tộc trưởng)
- Vũ Hạo, hắn là sáng lập ra Hồn Linh kế hoạch.
Lần trước, các ngươi đụng phải đám nhân loại kia là Tà Hồn Sư.
Bọn hắn vì tăng lên thực lực mà không tiết hao bất kỳ thủ đoạn gì.
- Ý ngươi thế nào, Nhân Ngư tộc trưởng?
- Ta…(Nhân Ngư tộc trưởng)
Nhân Ngư tộc trưởng đang tính mở miệng thì Đường Long thông qua Tinh Thần Lực truyền vào trong đầu nàng tin tức.
Đường Long: Hắn hiện tại đang bước trên con đường thành Thần, chỉ cần hắn không chết tất thành Thần trong trăm vạn năm qua, hơn nữa Hải Thần Đường Tam đối với hắn rất chiếu cố.
Nhân Ngư tộc trưởng ánh mắt rung động nhìn Hoắc Vũ Hạo, nàng không ngờ tới trăm vạn năm qua lại có người chuẩn bị thành Thần mà Hoắc Vũ Hạo được Hải Thần chú ý.
- Hải Công Chủ, có một cơ hội nhỏ nhoi cho Nhân Ngư công chúa sống tiếp nhưng ta không bảo chứng tuyệt đối thành công, có điều nàng sống tiếp sẽ không phải tồn tại bình thường.(Hoắc Vũ Hạo)
- Chỉ là nàng có thể còn sống sót, vô luận biến thành bộ dáng gì nữa cũng không đáng kể.(Nhân Ngư tộc trưởng)
- Ta có thể nếm thử đối với nàng tiến hành Hồn Linh dung hợp, nếu như có thể thành công thì nàng sẽ lấy Hồn Linh trạng thái sống sót, nếu như đã thất bại chỉ có hồn phi phách tán.(Hoắc Vũ Hạo)
- Được, ta đồng ý.
Xin ngài ra tay đi.
Vô luận kết quả như thế nào, các ngươi đều chính là ta hải tộc vĩnh viễn bằng hữu.(Nhân Ngư tộc trưởng)
Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía Hải Công Chủ, nhìn nhìn lại nàng người bên cạnh Nhân Ngư công chúa sau đó hướng các nàng dùng sức gật đầu.
Quang mang nhàn nhạt lập loè, Hoắc Vũ Hạo trên mặt toát ra một tia lạnh như băng thần quang, trầm thấp chú ngữ tiếng ngâm xướng tiến hành vang lên.
Hoàn cảnh điều kiện hạn chế không có biện pháp khắc ma pháp trận cộng thêm Nhân Ngư công chúa trạng thái cũng làm cho hắn không thể lại kéo dài thêm, chỉ có thể lập tức tiến hành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...