Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
Dịch: Mink
***
Trò chơi này cũng đã mở bán ở các chi nhánh cũ.
- Tỉnh rồi hả? Lão bản sắp đi tới vũ trụ rồi!
- A!
Tố Thiên Cơ mơ mơ màng màng đi vào quán net. Gần đây nàng đang tham gia nghiên cứu trong nhóm “siêu pháo điện từ” nên giờ giấc hơi thất thường.
Nàng ngồi xuống ghế salon, gọi mì tôm và nghịch điện thoại ái phong.
- Reeng reng..
- Hừ!
Một cô gái ngực lép đang ngân nga bài hát xuất hiện trên màn hình:
- Sư phụ, ngài đang xem gì đấy?
Nàng vừa ăn sáng vừa nói chuyện với các đồ đệ.
- Bổn tiên tử chính là người bảo vệ Linh châu đó! Không thể tiếp tục làm cá ướp muối như này được!
- Oa! Có trò chơi mới kìa!
- Trò chơi mới à!
Tố Thiên Cơ vội vã chạy đến xem.
- ….
Nàng còn đang định chơi thử nhưng ngay khi nhìn thấy tên trò chơi thì Tố Thiên Cơ đã ngồi ngay xuống, quệt miệng nói:
- Chán òm!
Nàng lại tiếp tục xem anime, vừa nhắn tin với lão bản:
- Lão bản, tại sao trò chơi mới lại là trò đó?
Phương lão bản:
- ???
- Không thích chơi à?
Tố Thiên Cơ:
- Lạ thật, tại sao ta phải chơi?
Lão bản gửi cho Tố Thiên Cơ một bức ảnh.
- Người đã biết ý nghĩa của sinh mệnh chưa, muốn sống một cách chân chính không?
Bên dưới là hai ô để chọn: Yes và ok.
Tố Thiên Cơ trừng mắt.
Nàng suýt nữa phun hết nước mì vào màn hình. Nàng rất muốn đánh ai đó cho bõ tức!
- Hay là ta kể cho cô nghe một câu chuyện nhá?
Phương lão bản hỏi.
- A? Kể chuyện? Tại sao ta lại có cảm giác như đang bị dỗ dành thế nhỉ?
Nàng vẫn hiên ngang nói:
- Vậy bổn tiên tử đành cố mà nghe lão bản kể chuyện.
Lúc này Phương lão bản muốn kể truyện Vô Hạn Khủng Bố cho Tố Thiên Cơ.
- Oa! Ý của lão bản là nếu ta chơi trò này thì có thể mở khóa gen sao?
Tố Thiên Cơ vừa nghe xong câu chuyện thì hai mắt đã sáng lên như đèn pha.
- Là khi con người trong trạng thái cực hạn mới có thể làm được.
Lão bản đính chính lại.
- Vậy tại sao Sở Hiên lại mạnh như thế?
Nàng tắt điện thoại, đứng dậy nói:
- Hóa ra trò chơi này là để người chơi rèn luyện thao tác sao? Ta cũng muốn chơi á!
Nàng hớn hở chạy đi chơi.
- …
Lão bản ngơ ngác.
- Ta chỉ kể truyện thôi mà…
Trong nhóm thảo luận Siêu pháo điện từ.
- Này mọi người, chúng ta hãy đi chơi RE 2 đi!
Tố Thên Cơ gửi tin nhắn. Ai cũng ngạc nhiên.
- Trò chơi này không hề phù hợp với đại tu sĩ và cao giai võ giả ở đây nhá! Chỉ có đám thanh niên mới chơi trò đó thôi chứ nhỉ.
Tố Thiên Cơ gửi một bức ảnh:
Người đã biết ý nghĩa của sinh mệnh chưa, muốn chân chính còn sống không?
Sau đó nàng lại kể cho bọn họ nghe câu chuyện Vô Hạn Khủng Bố.
- Định mệnh!
- Là thật sao?
- Ta ta ta cũng muốn chơi!
Một thành viên có avatar hình đầu hươu nói.
- Em cũng muốn chơi, ha ha ha…
Tiểu la lỵ cũng góp vui.
Tại chi nhánh mới.
- Oa! Bí cảnh này kì lạ quá! Ta lại biến thành một người khác, tên là Lý Ngang!
Thanh niên tóc xù nói oang oang.
- Oa! Ta biến thành Khắc Lai Nhĩ, ta là người lớn rồi! Vậy chẳng phải ta sẽ được uống rượu vang đỏ rồi sao?
Cô gái tóc xanh cũng không kém.
Đại kiếm Crane vĩ đại, vẻ đẹp trai khiến hàng vạn thiếu nữ say đắm đã và đang đăng nhập vào trò chơi:
- Cửa hàng bé tí này thì làm gì có thứ gì tốt chứ!
- Nhìn kĩ đi, ta sẽ phá mọi kỉ lục của cửa hàng này!
Gã vào trong trò chơi. Dưới trời đêm, trong một thành phố hoang vắng.
Tòa nhà cao tầng và cửa hàng san sát nhau nhưng không có một ánh đèn nào đang bật cả!
Lý Ngang vừa tốt nghiệp trường cảnh sát và được phân công về đây. Nhưng anh ta đã ngủ quên nên bỏ lỡ buổi nhậm chức.
- Bí cảnh này… Thật kì lạ!
Sau đoạn phim cgi, đám người ngoại vực đều gỡ kính VR ra và nhìn nhau.
Ai cũng đều cảm thấy bầu không khí kì lạ ở đó.
Sau đó họ lại đeo kính lên và chơi tiếp.
- Khí của ta đâu? Tại sao ta lại yếu như này? Tại sao ta lại trở thành người bình thường?
Đại kiếm Crane hét lên nhưng gã lại chợt nhận ra là tất cả những người xung quanh mình đều đang chảy máu khắp người, gương mặt trắng bệch, đi lại tập tễnh.
- Cút đi! Đồ chó chết các ngươi!
Crane hoảng hốt và đá vào ngực một con zombie ở gần nhất.
Thi thể kia lại li kì mở mắt.
- A a a! Nó cắn chân của ta!
- Tại sao nó lại cắn người!
Tiếng kêu thẩm thiết vang lên liên tục trong quán net.
- Thứ này đánh mãi không chết à!
- A a a!
Ngay sau đó bọn họ bị đá ra khỏi không gian ảo. Cảnh cuối cùng trên màn hình chính là đám zombie đang tranh nhau cắn xé thi thể của nhân vật khiến ai rợn tóc gáy!
Hôm nay chính là ngày đám người ngoại vực biết thế nào là zombie!
- A! A!
Tiếng hét vang lên khắp cả quán net.
- Tên thất đức nào làm ra bí cảnh này?
- Chỗ này không phải nơi để tu luyện mà nó dùng để hù dọa người chơi mới đúng!
Đám dong binh kêu như vạc.
- Dựa vào việc áp chế thực lực để tăng độ khó của trò chơi. Thủ đoạn này quá ti bỉ!
Crane cũng nói:
- Đám quái vật còn bất tử nữa! Ta dùng địa liệt kích đánh nát cả ngực của nó mà bọn chúng vẫn không chết! Đã thế nó còn quay lại cắn ta nữa chứ! Trên thế giới này có loại quái vật như vậy sao?
- Đặc biệt là nó còn biết giả chết, thật quá bỉ ổi!
- Ta dám cá là không ai trụ được hơn một phút!
Crane tức đến đỏ mặt tía tai nói.
Gã vừa nói xong thì ai đó hét toáng lên:
- Oa! Đó là súng kíp à! Thật mạnh!
Đám người chơi vội vã chạy lại. Vài cậu thanh niên ngồi gần máy lão bản đã tháo kính VR và đứng xem phía sau máy của cô bé tên là Thiến. Nàng đang điều khiển Khắc Lai Nhĩ cầm súng phun lửa tàn sát bốn phía.
- …
Vài tên dong bình cũng đang đứng xem.
- Bí cảnh này còn có thể chơi như thế sao?
Bọn họ quá tự phụ với khả năng của chính mình.
Người chơi nữ điều khiển Khắc Lai Nhĩ sẽ mở đầu bằng cảnh được Lý Ngang cứu nên họ có thể dễ dàng nhận ra công dụng của súng.
Tuy đám zombie rất đông nhưng họ vẫn có thể trốn thoát khỏi bọn chúng.
Khác với bản gốc, tại bản do hệ thống phát hành, người chơi có thể tự do khám phá toàn bộ các tòa nhà trong thành phố.
Chính vì thế họ có thể tìm thấy một số vũ khí và các loại nhiệm vụ phụ.
Viên đạn là có hạn nhưng dao, dao găm và các loại vũ khí lạnh khác cũng có thể dùng để đối phó với zombie.
Vài người chơi đã có thể chạy khỏi vòng vây của đám zombie. Bọn họ có súng lục, và đang một mình khám phá thành phố. Không khí u ám và tâm trạng lo lắng khi phải một mình vượt qua lằn ranh sinh tử khiến ai cũng cảm thấy cực kì phấn khích.
- A! Thật sự quá phấn khích!
- Quá tuyệt vời!
Đám thanh niên hét lên.
Tuy hành trình này vẫn còn rất nguy hiểm nhưng bọn họ vẫn rất hăng hái khám phá thế giới này.
- Hóa ra là vậy….?
Crane tức tối.
Gã quay đầu lại thì cô gái ma pháp sư là đồng bọn của mình cũng đang cầm súng lục chơi vui đến quên cả trời đất.
- Chúng ta cũng thử xem!
- Ta cũng biết sử dụng súng kíp!
Lúc này nhân vật của ma pháp sư đang càng lúc càng yếu dần.
Nàng đã bị trúng một vết cào của đám zombie ở tay lúc nào không hay.
- Không tốt! Móng vuốt của đám quái vật kia có độc!
Sau đó nàng đã bị cưỡng chế rời khỏi game.
Cùng lúc đó, nhân vật của nàng cũng biến thành zombie và đánh thẳng về phía màn hình.
- A!
Đầu gục xuống, cô nàng bị dọa suýt ngất!
- Đó là cái quỷ gì vậy?
- Bị nó cào trúng sẽ biến thành chúng nó sao?
Ai cũng cảm thấy lạnh cả người sau cảnh vừa rồi.
Lúc này đám dong binh mới nhận ra sự đáng sợ của trò này.
Nó không phải là độ khó của trò chơi mà là sự ám ảnh khi bị biến thành đám quái vật và quay lại tấn công chính mình.
Bất cứ lúc nào họ cũng phải đề phòng, ngay cả khi chiến đấu lẫn nghỉ ngơi.
Ngay cả khi họ đánh thắng bọn nó thì họ cũng phải đề phòng đồng bọn của mình đã bị lây nhiễm chưa? Nếu không thì ngay sau đó đồng bạn sẽ biến thành quái vật và ăn sống bọn họ.
Bầu không khí và hoàn cảnh trong trò chơi khiến áp lực đè nặng lên bọn họ càng lớn.
Bọn họ không biết đám zombie sẽ xuất hiện lúc nào vì toàn bộ thành phố này đã trở thành zombie!
Nếu trò chơi này là hiện thực thì có lẽ một số người sẽ phát điên ngay tại chỗ.
Nhưng nó chỉ là trò chơi nên đó lại là thứ xúc tác kích thích ham muốn thăm dò của người chơi.
Nữ ma pháp sư lại tiếp tục mở trò chơi và chơi lại.
Crane cũng xoa tay, vội vã chơi tiếp.
Nhưng sự khó khăn của trò chơi này không chỉ có thế…
Ví dụ như…
Lý Ngang đang tiến vào cục cảnh sát…
Đột nhiên gã hét lên vì sợ hãi tột đố.
Gã nhìn thấy một người đàn ông đầu trọc, mặc áo ba đờ xuy to như cột sắt đứng ở trước mặt. Đó chính là Mr. X
Nữ ma pháp sư ngồi bên cạnh cũng hét toáng lên.
Trần nhà bị đục thủng, một con quái vật có bộ não lộ ra ngoài đang bò ở trên đó – Licker!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...