Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Dịch: Mink

***

- Điên rồi…

- Hắn thật sự muốn mua cửa hàng này sao?

- Tiểu tử này bị điên hay sao mà dám đắc tội với Nam Cung gia?

- Ta thà đắc tội với Hạo Thiên viện chứ nhất định không đắc tội với Vấn Thiên kiếm cung… Kẻ dám đắc tội với Vấn Thiên kiếm cung đều không có kết quả tốt. Nếu ai bị đám Kiếm Nô nhắm vào thì chắc chắn là không chết không ngừng à!

- Đi đi thôi… Tốt nhất là chúng ta đừng có quan hệ gì với hắn!

Đám người đang vây kín xung quanh bên ngoài cửa hàng đã biến mất trong tíc tắc.

Bọn họ sợ như đang gặp phải ôn dịch vậy.

Ngay cả ông chủ cửa hàng cũng không dám ở lại dù chỉ một giây ngay sau khi ông ta nhận đủ tiền.

- Hội trưởng

Lý Lan Nhược và mọi người đi vào trong cửa hàng. Bọn họ nhìn thấy các cửa hàng ở trên cùng một con phố đều tấp nập người ra vào nhưng chỗ này lại vắng như chùa bà đanh. Hai nơi như là hai thế giới vậy.

- Cửa hàng này quạnh quẽ quá nhỉ.

Lý Lan Nhược không hiểu.

Lão bản chĩ xung quanh và nói:

- Mọi người quét dọn sạch sẽ chỗ này đi. Dù sau này các ngươi có vào học ở Hạo thiên viện thì cũng chỉ cần quay lại trông quán net cho ta vào lúc rảnh rỗi là được.

Lý Vô Nhai cười tươi nói:

- Lão phu ở luôn tại đây trông quán net cho lão bản vậy. Dù sao ta cũng đã già rồi, không cần phải chạy đi học nữa.

Lý Lan Nhược chần chừ nói:

- Vậy ta cũng…


Lão bản dọn dẹp bên ngoài cửa hàng cũng nói:

- Cô hãy cùng đi học với Tiểu Nguyệt đi, Hai người có thể chăm sóc lẫn nhau, khi nào rảnh thì về đây hỗ trợ.

Lý Lan Nhược hỏi:

- Tiểu Nguyệt là ai?

- Một cô bé, chắc hai người sẽ có thể nói chuyện với nhau được.

- Ặc… Cô bé sao? Hơn mười mấy tuổi à?

Lý Lan Nhược ngạc nhiên.

- “…”

Cô bé mới mười mấy tuổi đã có thể học ở trong Hạo Thiên viện sao?

Mà lại… Cửa hàng này cần nhiều người trông thế sao?

Lý Lan Nhược nghi ngờ.

Đám đệ tử Lý gia nhanh chóng quét dọn sạch sẽ chỗ này. Cửa hàng này để hơn hai trăm dàn máy tính thì có vẻ vẫn thừa.

Lý Lan Nhược và đám đệ tử Lý gia có thể nghỉ tại tầng ba của cửa hàng.

Nhân viên ở đây tạm thời chỉ bao ăn bao ở, không có tiền lương và phúc lợi khác.

Ngày hôm sau, Lý Lan Nhược tỏ ra hơi buồn rầu.

Lão bản hỏi:

- Sao vậy? Hai người khác đâu rồi? Tại sao lại không ở đây?

Lúc này nàng đang đứng cạnh Lý Vô Nhai và một cô gái tầm mười bảy mười tám tuổi, mặt có tàn nhang và đang tỏ ra hơi xấu hổ, không dám nói chuyện.

Lý Vô Nhai lại tỏ ra giận dữ.

Lão tức giận nói:

- Bọn chúng… Từ này về sau không còn là người Lý gia…

Lão bản nói:

- Đi thì đi thôi, dù sao công việc ở đây là quét dọn vệ sinh, và trông cửa hàng nên cũng gần giống việc làm của đám người giúp việc.

- Xin lỗi…

Lý Lan Nhược hơi buồn bã nhưng đối với hắn thì việc này cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi, không cần để ý.

Trong cửa hàng, quầy thanh toán làm bằng đá màu đen, vách ngăn làm bằng thủy tinh trong suốt và có hơn hai trăm dàn máy tính. Lầu một chia làm ba khu vực, chỗ nào cũng đã được sắp xếp chỉnh tề và đầy đủ phụ kiện đi kèm.

Ở ngay phía bên phải cạnh cửa ra vào là một màn hình lớn.

Lý Lan Nhược cứ ngỡ là đã đi nhầm cửa hàng, kinh ngạc hỏi:

- Hội trưởng, cửa hàng này bán cái gì?

Nàng tưởng là lão bản chuyên bán các loại sản vật quý hiếm nhưng hôm này nàng biết mình đã sai.

Nàng không hiểu gì cả

Những đồ vật ở đây là gì thế?

Nàng cảm thấy bên trong và bên ngoài cửa hàng là hai thế giới khác nhau.

Lão bản cười nói:


- Hoan nghênh mọi người đến Khởi Nguyên quán net. Sau này các ngươi sẽ làm việc ở đây.

Hắn chỉ vào bảng đen nói:

- Trái với quy tắc ở đây thì dù là Thiên Vương lão tử cũng không cần nể tình.

Bảng đen viết:

- Kẻ gây chuyện, phế bỏ tu vi và ném ra ngoài. Vĩnh viễn không đón tiếp.

- Thích thì chơi, không thích thì biến.

Hai cô gái đã che miệng vì hoảng sợ không nói nên lời.

Ngay cả Lý Vô Nhai đã trải qua rất nhiều thứ cũng không thể tin nổi:

- Hội trưởng, quy tắc này có hơi quá đáng nhỉ?

Nơi này là chỗ tập trung của các thế lực lớn khắp mọi nơi, có một số người mà không phải ai cũng dám đắc tội!

Nếu người đó bị phế bỏ tu vì thì chắc chắn sẽ gây ra một trận song to gió lớn.

- Không thể sửa lại?

Lý Lan Nhược cảm thấy lão bản rất mạnh nhưng so với nội tình của các thế lực lớn…

Sợ là hắn cũng không bằng người ta được?

Lão bản nói:

- Quy củ ở đây là như vậy, đồng ý thì chơi, không thì biến. Ai cảm thấy có vấn đề thì đừng đến, thế thôi.

- “…”

Lý Lan Nhược không dám nói gì nữa, chỉ bên ngoài cửa hỏi:

- Hội trưởng, không ai sẽ đến chỗ này ấy chứ.

Bên ngoài vắng tanh như chùa bà Đanh, đừng nói người mà kể cả đám người qua đường đều tránh nơi này như tránh tà.

Lão bản nói:

- Không có khách cũng không sao, ta chơi một mình thôi.

Lúc này quán net chỉ mở các trò chơi cũ, chưa có các trò chơi mới,

Về phần phim điện ảnh thì không có hạn chế.


Lão bản ngồi chơi một mình.

Tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên:

- Ting, nhiệm vụ đặc biệt đã hoàn thành

Nội dung:

- GT5 bán được 3000 bản.

Phần thưởng: Đĩa quay trò chơi(trung), bảo rương may mắn.

- Đã hoàn thành rồi sao?

Lão bản cũng hơi bất ngờ.

Hắn nhận được một nhiệm vụ mới.

Nhiệm vụ: Game online mới.

Nội dung: Càng nhiều người biết về các thế giới khác thì có thể mở khóa trò chơi mới.

Thế giới mới: Thế giới khoa học viễn tưởng(số trò chơi lấy bối cảnh như này là 5, lượng bán ra là 1000), thế giới ma pháp: số lượng trò chơi là 8, lượng bán ra là 1000

Phần thưởng:

- Trò chơi World of warcraft và bảo rương may mắn(lớn)

- “…”

Bây giờ hắn không thể làm nhiệm vù này ngay được. Chắc sau này hắn phải để ý chuyện này thôi.

Hắn cảm thấy lúc này mình cần phải làm là…

- Xoay bàn quay! Mở bảo rương!

Lão bản vội vàng mở hệ thống và chọn đĩa quay trò chơi.

- Ting, đạt được trò chơi ”Tiên Kiếm kỳ hiệp truyện 3”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui