Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Dịch giả: Đường Huyền Trang

- Đời sau của Từ gia hổ tướng, tài năng xuất chúng! Không tệ! Không tệ! Cái phái khí kiểu mới này... Chế tạo như nào?

Đây là Hoàng đế.

- Cái Ngự Kiếm Thuật này, rốt cuộc là các ngươi học được ở đâu, vì sao trước kia chưa bao giờ thấy qua?!

Đây là Hứa phó phủ chủ.

- Dường như mấy người các ngươi ở tại Lăng Vân học phủ cũng không dễ dàng, muốn cân nhắc đến Thịnh Kinh (Hi Di) chúng ta hay không!

Đây là hai phó phủ chủ khác.

- Xéo đi xéo đi! Lão tiểu tử Tần Bình kia, sau khi bản tọa trở về nhất định phải đem hắn cách chức!

Hứa phó phủ chủ biết được Lăng Vân học phủ phát sinh chuyện chèn ép đệ tử, nguyên bản còn có hơn một nửa đệ tử có thể ở tại lần quốc khảo lấy được thành tích tốt, bởi vậy nên không thể tham gia, vì thế đã là nổi trận lôi đình.

Nếu không phải tên kia làm hỏng chuyện, thì trước đó hắn nào cần nơm nớp lo sợ như vậy, còn thiếu chút phất áo rời đi ngay trước mặt Hoàng đế!

Những đệ tử Lăng Vân học phủ lấy được thành tích xuất sắc, dường như đều bị vây quanh bởi những vấn đề này.

- Phương lão bản! Ngự Kiếm Thuật còn có thể dùng như này?!

Lúc này Mộ Đông Lai đã từ hoảng sợ chuyển biến thành chấn kinh, lại từ chấn kinh chuyển biến thành kinh hỉ, rồi từ từ đứng lên từ trên phi kiếm.

- Đây là Ngự Kiếm Thuật tiến giai, ngự kiếm phi hành.

Phương Khải nói:

- Cái này cũng không dễ luyện, bản lão bản cũng phải hao tốn không ít thời gian mới luyện thành!

- Cái này cũng quá nhanh! Quá thuận tiện!


Mộ Đông Lai cả kinh nói:

- Nếu như có thể học được loại phương pháp phi hành này, chẳng phải là còn tiện lợi hơn so với khống chế pháp chu?!

- Cái này là tất nhiên.

------------------

Tần Bình vội vàng lấy ngọc đưa tin, bây giờ hắn chỉ còn một cách, đó chính là làm cho tất cả đạo sư học phủ liên hợp thỉnh nguyện, mượn nhờ lực lượng của toàn bộ đạo sư Lăng Vân học phủ, hắn mới có thể bảo trụ vị trí này.

Mà ngay tại lúc này, bỗng nhiên Tần Bỉnh nhận được một tin nhắn:

- Tần trưởng giáo dụ, đạo sư Lăng Vân học phủ, hiện tại đã có hơn một nửa đi CLB Internet Khởi Nguyên, nhìn cái gì mà trực tiếp quốc khảo, hiện tại mọi chuyện ở quốc khảo, đã biết tất cả!

- Cái gì?!

Cả người Tần Bỉnh đều tê liệt!

Đến tận đây, thế lực Tần Bình ở Lăng Vân học phủ, suy đổ toàn bộ!

-------------

Hoàng cung Đại Tấn, Kim Loan điện.

Hoàng Đế Đại Tấn Cơ Võ ngồi trên điện, suy tư về chuyện phát sinh trên quốc khảo.

- Thịnh Kinh thất bại, Hi Di bại trận, tính cả tinh nhuệ ban đầu của Lăng Vân học phủ, đều không gượng dậy nổi, hết thảy nguyên do, đều là do cửa hàng tên Khởi Nguyên ở Cửu Hoa thành?

- Chuôi pháp khí không cần đến bao nhiêu lực lượng của bản thân là có thể thúc động của Hậu bối Từ gia, cũng được bắt nguồn từ cửa tiệm kia?

- Rốt cuộc là tại sao cửa hàng này lại xuất hiện ở Giang Nam, việc này đối với Đại Tấn là lợi hay là hại?


- Chẳng qua tạm thời khuấy động một chút phong vân, nhưng việc cửa hàng này làm đều là chuyện có ích cho Đại Tấn ta.

- Trương thừa tướng, thấy thế nào?

Đại Tấn quốc cường giả như rừng, nhưng giờ phút này, đứng ở bên cạnh Hoàng đế Đại Tấn quốc, cùng vị Cửu Ngũ Chí Tôn này thương nghị quốc sách, lại là một vị không có một chút tu vi -- quan văn!

Trương thừa tướng trong miệng Hoàng đế, chính là lão giả hơn bảy mươi tuổi, râu tóc bạc trắng, lão giả khom người nói:

- Theo ý kiến của vi thần, người có công với bản triều, không nên trách móc nặng nề, cho dù bệ hạ có tâm nghi, cũng cần trước tra sau thăm, tra ra tình hình thực tế, mới có thể đưa ra nhận định.

- Cô một ngày trăm công ngàn việc, không cách nào phân thân.

Cơ Võ nói:

- Không biết thừa tướng có thể giúp Cô?

- Vốn cũng mong muốn vậy. Không dám thỉnh mà thôi.

Cơ Võ nhẹ gật đầu:

- Làm phiền thừa tướng.

-----------

Thịnh Kinh học phủ.

- Lăng Vân học phủ có thể chiến thắng, là bởi vì một tiểu điếm ở Cửu Hoa thành?!

- Ngự Kiếm Thuật chính là thứ ở tiểu điếm kia?!

Giờ này phút này, dường như tất cả các đệ tử đều đang nghị luận về thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của đệ tử Lăng Vân học phủ sử dụng ở trên quốc khảo.


Ngự Kiếm Thuật, thuật cách đấu, súng ống.

Thậm chí còn có tên trẻ tuổi cưỡi kiếm rời đi khi quốc khảo kết thúc.

Tất cả đều lưu lại trong lòng mọi người một sắc thái nặng nề!

Hóa ra cũng không phải là lần này bọn hắn không bằng người ta!

Khi bọn hắn nghĩ tới điểm này, tinh thần vốn sa sút lại lần nữa phấn chấn!

- Được được!

Lương Hắc Hổ quát:

- Ngày mai lão tử dẫn đội, đệ tử của bản học phủ có biểu hiện xuất sắc tại lần quốc khảo này, tất cả đều cùng lão tử đi xem một chút, xem bên trong cửa tiệm kia rốt cuộc là cất giấu thần thánh phương nào!

- Lãnh Vũ, ngươi ngày mai cũng đi!

- Vâng, sư phụ!

---------

Hi Di học cung.

Hiện tại, để tử của Hi Di học cung vẫn còn lưu lại trong Thịnh Kinh học quán.

Vốn bọn hắn buông xuống hào ngôn, muốn đoạt giải nhất tại lần quốc khảo này, bây giờ lại xếp hạng cuối cùng!

Tất cả những cố gắng, gian khổ trước kia đều tan thành bọt nước, đả kích như vậy, đối với bọn hắn mà nói, không thể bảo là không lớn.

Ứng Tông Huyền nắm chặt nắm đấm, vậy mà hắn lại thua trong tay một võ giả bình dân!

Lạc Vân nghiến chặt răng, nàng vật lộn với yêu thú để rèn luyện mình một thời gian dài, nhưng sau khi có người nói cho nàng, đệ tử Lăng Vân học phủ đều đã đồ qua thần, giết qua ác ma...

Bây giờ nàng mới hiểu được, rốt cuộc là chênh lệch của song phương lớn bao nhiêu!

Bọn hắn quyết định, học phủ thuê một loại pháp chu cực lớn, mỗi ngày lần lượt tổ chức cho đệ tử tinh anh nhất trong học cung tiến về Giang Nam, đi CLB Internet Khởi Nguyên chơi trò chơi!


- Ta sẽ dùng tất cả cố gắng của ta, chơi tốt từng cái trò chơi!

Lạc Vân thầm nói trong lòng:

- Một ngày nào đó, ta sẽ siêu việt hơn các ngươi!

Không chỉ là Thịnh Kinh học phủ, Hi Di Học Cung, đều đã bắt đầu có tổ chức dự định đi Giang Nam, mà ngay cả trong hoàng cung, Trưởng công chúa cùng Nhị hoàng tử, cũng đang tính toán muốn đi Giang Nam nhìn qua hay không.

Mà lúc đó, một vài quần chúng đã từng gặp Phương Khải, thí dụ như nói tên lão giả áo bào đen kia, còn có mấy người Ô Vân lão đạo trước đó, cũng đều đang tính toán:

- Nếu không... Đi Giang Nam một chuyến?

------------

Cân nhắc đến tình hình như vậy, mấy người Tống Thanh Phong, Nạp Lan Minh Tuyết, ngay cả tiệc ăn mừng cũng không muốn cử hành, chỉ muốn sớm quay trở về, miễn cho quán net không có vị trí.

Chẳng qua quá trình cơ bản cùng lễ tiết cần thiết thì vẫn phải tuân thủ, cho nên muốn về Giang Nam, phải đến ngày hôm sau.

Mà trong tiểu điếm Phương Khải, bởi vì lệnh cấm của Lăng Vân học phủ hoàn toàn tan rã, lúc này bên trong quán net không chỉ có đệ tử Lăng Vân học phủ, mà còn rất nhiều đạo sư Lăng Vân học phủ.

Ban đêm, gió mát phất phơ, lúc này một đám đệ tử bị chèn ép, đã đi Thanh Phong Minh Nguyệt các mở tiệc ăn mừng, còn Phương Khải cũng về tới quán net.

- Vậy mà bây giờ có nhiều trò chơi như vậy?

Cũng may đệ tử Lăng Vân học phủ đã đi, khách hàng chủ lưu không ở đây, vì thế trong quán nét cũng không quá mức phải chen chúc, cuối cùng Mộ Đông Lai cũng không luân lạc đến mức phải xếp hàng.

- Diablo? Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện? Còn có Counter-Strike?

Mộ Đông Lai lần lượt nhìn sang:

- Cái này cũng không dễ quyết định đâu...

- Dứt khoát... Đều kích hoạt cho ta!

- Tích, nhiệm vụ "Hành trình truy kịch dị giới" hoàn thành!

Ngay lúc này, tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui