Vừa rối phát sinh một màn khiến không khí yên tĩnh lại, không ít người hít thở có chút khó khăn. Ám khí của Tuyệt tình công tử không ngờ có một ngày lại bị người ta chặn lại. Đây là lần đầu tiên, từ trước đến nay Tuyệt Tình công tử chưa từng thất bại, vậy mà lần này đối diện xuất hiện một cây quạt ngăn cản công kích của hắn. Kẻ nào dám khiêu khích hắn?
- Thứ này, là Tam ca?
Triệu Vân ánh mắt nhìn chằm chằm cây quạt đen trước mắt, giọng nói vui vẻ phá vỡ yên tĩnh bốn phía xung quanh. Trương Vô Kỵ, Đoàn Dự đám người đều cũng nhận ra cây quạt này lập tức trong lòng vui vẻ đại thịnh. Từ phía ngoài đoàn người bay tới một thanh niên anh tuấn tiêu sái. Hắn thân pháp nhẹ nhàng như bay múa trên không trung, vô cùng đẹp mắt. Chỉ hai lần lắc động liền đáp xuống phía trước đám người Đoàn Dự, Vũ Mập Mạp. Người tới mặc một thân bạch sắc cẩm bào, khí chất thanh nhã so với Đoàn Dự tám lạnh nửa cân.
- Tam Ca!
- Tam đệ!
Mấy người lại một hồi cười lớn vui vẻ mà gọi. Người đến hiển nhiên là Chu Du. Cũng chỉ có hắn vũ khí mới là một cây quạt mà thôi. Chu Du mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
- Chư vị huynh đệ, ta tới không có muộn a!
- Không muộn, vừa kịp lúc!
Vũ Mập mạp cười híp mắt, khoé miệng cười lớn không khép lại được. Nhưng người khác trong lòng cũng là vậy, không ai để ý đến phía đối diện Phương Vũ cùng Tuyệt Tình công tử đang nhìn chằm chằm, sát khí đại thịnh.
Phía bên ngoài có một đoàn thân ảnh, một trung niên cúi đầu đối với một thiếu nữ mà nói:
- Tiểu thư, ngươi kia là Chu Du đệ tử chân truyền của Lạt Ma Thần Dương. Tên thanh niên phía sau hắn chỉ sợ là truyền nhân của Phong Ẩn hái hoa đạo tặc. Ba người còn lại là Thiên Sát đạo tạc tam đại đương gia mới quật khởi tại bốn thành trì gần đây. Còn thanh niên mập mạp kia thân thế chưa rõ!
Thiếu nữ trên mặt đeo một trương vải lụa che đi dung nhan. Chỉ có thể thấy được hai con mắt u tĩnh như hai mặt hồ mùa thu. Nghe được bên cạnh thủ hạ báo cáo, ánh mắt nàng dâng lên một tia kinh ngạc. Xung quanh nàng có đến bốn người thủ hạ bảo vệ, người xung quanh đều bị khí thế của bốn người doạ lui. Thiếu nữ nhìn qua có thể rõ ràng đoán là mĩ nữ, thế nhưng không ai dám lại quá gần.
- Không nghĩ tới bọn hắn lại cùng nhau có quan hệ, hơn nữa còn là cực kì thân thuộc!
Thiếu nữ giọng nói như chuông bạc, lanh lảnh dễ nghe..
Phương Vũ vừa rồi nhìn thấy đối phương lại xuất hiện một tên nữa, trong lòng cũng là bất khả tư nghị. Không nghĩ tới Tuyệt Tình công tử sủ dụng tuyệt kĩ ám khí cũng bị đối phương chặn lại đợ giản như vậy. Hắn cũng có tự tin chặn lại ám khí của Tuyệt Tình công tử, thế nhưng nhẹ nhàng như vậy liền không có làm được. Lông mày hắn nhíu lại, rốt cuộc mở miệng nói:
- Không nghĩ tới thật sự vẫn có người tiếp tục khiêu khích giới hạn của ta. Nếu vậy hiện tại ta lại đổi chủ ý.
Lời vừa nói đến đây, Phương Vũ nhìn bốn phía xung quanh, nhếch môi cười cười, ngay sau đó lớn tiếng một hồi, âm thanh được quán chú lực lượng vang vọng Nam Định Cốc:
- Hiện tại ta Phương Vũ lên tiếng tranh đoạt vị trí chủ soái. Toàn bộ tinh anh của Tiên giới nghe rõ ràng. Lập tức hiện tại góp sức cho ta liền hướng bên này đi tới. Ta cam đoan dẫn các ngươi công đoạt quân công tại chiến trường. Nếu kẻ nào không góp sức, hắn chính thành đối đầu với Phương Vũ ta, đối đầu với Phương Gia. Sau khi chiến trường kết thúc trở ra, ta tận diệt hắn toàn bộ cửu tộc!
Phương Vũ lời nói chân thực đáng tin làm toàn trường kinh hãi. Không ai cho rằng hắn đang nói láo hay là hắn ngu ngốc. Bởi vì lời của hắn thực sự không sai, hắn có thực lực cùng thế lực để làm chuyện này. Hơn nữa trước giờ Phương gia quá mức khủng bố, đắc tội Phương gia sau đó chính là diệt tộc cùng bị truy sát đến tận cùng. Toàn trường nhất thời yên lặng, ngay sau đó lập tức có người đứng ra nói:
- Ta nguyện góp sức Phương Vũ thiếu gia!
Người này vừa đi đầu lên tiếng, những kẻ khác cũng là nhao nhao tiếp theo biểu lộ trung tâm. Chỉ trong chốc lát hơn phân nửa đã hoàn toàn tỏ thái độ góp sức cho Phương Vũ. Có thể thấy được Phương Gia tại tiên giới có sự ảnh hưởng bậc nào. Hoặc là có thể nói ảnh hưởng lớn nhất chính là Thiên Tôn tu la Phương Mật. Phương Vũ khoé miệng cười tràn ngập đắc ý, ánh mắt hắn lướt qua còn không ít người đang lưỡng lự. Những người này bị hắn nhìn tới, trong lòng có loại phát run, nhất thời lại có không ít người tỏ thái độ góp sức đi sang bên Phương Vũ. Hiện trường một mảnh kì quái. Nhất thời Nam Định cốc chia làm hai chiến tuyến. Một bên có đến mấy chục ngàn người, đông như chẩy hội. Bên còn lại lẻ tẻ không đến hai ngàn người, quả thực so sánh quá mức chênh lệch.
- Phương Vũ này không nghĩ tới lại có uy hiếp lớn như vậy!
Triệu Vân nhíu hai hàng lông mày nói.
- Thất đệ, ngươi sợ?
Vũ mập mạp hắc hắc cười nhìn Triệu Vân hỏi ngược. Triệu Vân trừng mắt, không có nói thêm điều gì, thế nhưng trong tay đã xuất hiện trường thương.
Hôm nay sức khoẻ đỡ hơn một chút. Cố gắng vẫn viết được hai canh. Hứa bù cho chư vị nhưng thật sự cạn ma na rồi. Ngày mai sẽ cố gắng bù lại sau. Chư vị thông cảm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...