Lúc bấy giờ không khí yên lặng, đám người không ai lên tiếng. Bọn hắn đều đang chờ đợi Hải Lão nói. Thời gian trôi qua, rốt cuộc Hải Lão cũng lên tiếng:
- Viêm Thần chính là Tam Thiên Phệ Hoả Long. Một thân có ba đầu rồng, hai cánh lớn trải dài mấy trăm dặm. Toàn thân bao phủ vảy giáp, khí tức thôn thiên diệt địa. Mỗi đầu là một tính cách, chỉ một đoàn lửa có thể diệt một mảnh thiên địa. Có thể nói chính là tồn tại mạnh nhất trong ba vị thủ hộ thần. Ám Thần là Quang Ám Vấn Thải Điệp. Thân thể không lớn giống như Viêm thần, thế nhưng hai cánh chính là do Thiên địa ám quang sinh mệnh tạo thành, một khi phát động chiến đấu có thể khiến không gian bạo liệt. Đồng thời trên thân có không ít lợi khí, mỗi chân như một thanh đao lớn, một chém liền phá núi san bình địa.
Nói tới đây, Hải Lão hơi ngưng lại như lấy hơi. Ngay sau đó lại tiếp tục nói:
- Địa Thần chính là Thiết Mặc Thao Lang Ưng. Một thân thần lực kinh người. Mặc dù sinh trưởng hai cánh, thế nhưng lại luôn sinh hoạt dưới mặt đất. Toàn thân bao phủ lớp địa chấn kinh người. Man lực cực kì khủng bố. Chỉ cần nói một mình Địa thần có thể cầm hoà với Viêm Thần cùng Ám thần là có thể thấy được lực phòng ngự của Địa Thần rồi!
Hải Lão nói tới đây, thở dài một hơi. Cuối cùng cảm thán mà nói:
- Bộ lạc chúng ta không thuộc thế lực thần thủ hộ, cho nên nếu muốn nói giúp các ngươi rời đi nơi này, quả thực là không thể! Các ngươi có thể đi tới Nhân tộc bên kia nhờ bọn hắn giúp đỡ. Bọn hắn chính là thờ phụng Địa thần, được địa thần bảo vệ. Mặc dù địa thần không thể một đấu hai với Viêm thần cùng Ám Thần, thế nhưng ít ra còn có hy vọng!
Hải Lão nói tới đây, hai con mắt mờ đục kia cũng có chút thất vọng. Bộ lạc Gấu trúc của bọn hắn không thờ phụng vị thần nào, từ trước tới này tổ tiên đều đi theo một đầu Thiết Thuỷ Giang Hoa Long. Mà Thiết Thuỷ Giang Hoa Long lại không có bước qua một bước kia, trở thành Thần thủ hộ. Một bước kia không phải muốn là có thể bước qua, Mấy trăm vạn năm qua, Thiết Thuỷ Giang Hoa Long đã dừng bước ở nơi này không thể tiến thêm. Bộ lạc Gấu trúc của bọn hắn cũng chỉ có thể an tĩnh mà sống qua năm tháng.
- Nếu như Thiết Thuỷ Giang Hoa Long tổ sư có thể bước qua một bước kia trở thành thủ hộ thần, bộ lạc ta nhất định nhất phi trùng thiên rồi!
Phan Da nãy giờ yên lặng, lúc này hắn liền lên tiếng cảm thán, ánh mắt hoàn toàn buồn bã.
- Hải Lão, thật sự không có cách nào giúp những vị bằng hữu này sao?
Du Ca cũng có chút buồn bã, cúi đầu thi lễ hỏi thăm Hải Lão.
Hãi Lão lắc đầu, lên tiếng nói:
- Không có cách nào, trừ khi Thiết Thuỷ Giang Hoa Long tổ sư có thể bước lên một bước đạt tới cấp độ thần thủ hộ, nếu không hoàn toàn là không có cơ hội. Cho dù bọn họ có đi bên nhân tộc xin giúp đỡ. Địa thần thủ hộ cũng không có cách nào một mình giết chết được hai vị thần còn lại!
Hải Lão nói đến đây, thở dài một hơi liền quay người trở lại như lúc ban đầu. Ý tứ rõ ràng, đã không muốn nói chuyện.
Đám người Hoàng Minh mang theo thất vọng rời đi. Không nghĩ một lần tiến tới nơi này rốt cuộc không có cách nào rời khỏi. Quả thực chính là khiến người ta buồn bực hết sức.
- Trước nghỉ ngơi một chút, tối nay chúng ta mở tiệc chào đón mọi người. Chuyện rời đi nhẩn nha tìm cách khác!
Du Ca vỗ vỗ bờ vai Hoàng Minh an ủi. Hoàng Minh gật đầu, lên tiếng cảm tạ.
Buối tối hôm ấy tiếng cười nói huyên náo không thôi, bộ lạc Gấu trúc thật lâu chưa có đón khách nhân. Hoàng Minh cũng lấy ra từ ba lô không ít rượu táo mèo làm ánh mắt của đám gấu trúc này toả sáng. Thường nghe nói gấu trúc yêu rượu như mạng quả không sai. Mùi rượu táo mèo quả thực gây mũi, một ngụm uống vào thật nóng rực. Toàn bộ bộ lạc liền sôi trào, chẳng mấy chốc mấy trăm vò đều bị bọn hắn uống cạn. Nhất là Phan Da. Tên này uống vô cùng nhiều, quả thực là cái động không đáy, càng uống càng nói nhiều.
- Ta nói này mấy vị huynh đệ, nếu nói thiên kiêu trong thế hệ trẻ này ngoài đại ca của ta ra thì ta chính là thứ hai a!
Nói đến đây hắn lại cắn một miếng thịt lớn sau đó uống một ngụm rượu dài. Tiếp tục khoe khoang:
- Ta một quyền có thể chấn nát đối thủ cùng cấp, một cước có thể vượt cấp khiêu chiến cao thủ đời trước. Ở bộ lạc mọi người đều phong ta là Thần Long đại hiệp a!
Phan Da nói đến đây vỗ ngực bùm bụp. Thế nhưng chẳng thấy ngực hắn có chút động tĩnh nào, ấy vậy mà cái bụng lớn liên tục uốn éo cực kì khôi hài khiến đoàn người cười ha hả không thôi. Một buổi tối chủ tớ đều vui, Hoàng Minh cũng là uống nhiều một chút. Nhưng hắn vẫn luôn dùng linh lực hạn chế nồng độ, không cho men rượu làm bản thân hắn say được.
Hoàng Minh lúc này mới có thời gian tiến vào bên trong hệ thống. Nhìn về nhiệm vụ trước mắt đã hoàn thành, Hoàng Minh cười khổ một tiếng. Chính vì nhiệm vụ này mà đã giam hắn dưới đáy băng hàn hai năm a. Mở ra không gian thú sủng, lập tức hai bóng dáng từ bên trong không gian thú sủng bay ra, tốc độ cực nhanh. Hoàng Minh hai mắt đã sáng lên không ít.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...