Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Lập Khương cũng là xuất phát từ thành ý mà nói với Hoàng Minh như vậy. Cũng tại lần này khảo hạch Ám Vũ chính là khó có thể nói trước điều gì. Nghe Hoàng Minh hỏi hắn liền hỏi ngược lại:

- Hoàng công tử, ta nghĩ ngươi nên suy xét lại môit chút. Chỉ là lại chờ thêm hai năm mà thôi, lần tới tham gia khảo hạch sẽ dễ dàng hơn. Với thực lực của công tử đảm bảo sẽ không có vấn đề phát sinh!

Hoàng Minh biết Lập Khương chính là có ý tốt muốn nhắc nhở một chút. Thế nhưng bảo hắn đợi hai năm nữa, hắn không có thời gian rồi. Hoàng Minh bức thiết muốn nhanh chóng đến Mặc Yểm thành đón Linh San trở về, làm sao có thể chờ được đây. Hơn nữa, hắn quả thực không nghĩ sẽ xảy ra vấn đề gì được. Có được tam tháp, Hoàng Minh rất yên tâm về tính mạng của hắn. Hơn hết, thực lực của hắn cũng không yếu, chí ít Hoàng Minh chính là có niềm tin như vậy.

- Lập thành chủ, ta thật sự đợi không được, thành chủ có thể nói một chút sao, tại hạ là vô cùng cảm kích!

Hoàng Minh một lần nữa bày ra ý muốn của mình. Lập Khương liền biết Hoàng Minh thật sự khó có thể lay chuyển. Hắn cũng không có giấu giếm mà nói:


- Lần này khảo hạch Ám Vũ chính là thu thập Thu Ngân Ảnh Thảo! Có tin tình báo chính xác tại phía Bắc của Cấm vực Phá Băng xuất hiện khá nhiều Thu Ngân Ảnh Thảo. Thế nên nhiệm vụ lần này hết sức nguy hiểm, Cấm Vực Phá Băng chính là một trong bốn cấm địa của tiên giới.

- Thu thập Linh thảo tại Cấm Vực sao?

Hoàng Minh ngây ngẩn người, chỉ nghe qua thôi cũng biết đây khẳng định là không đơn giản rồi. Chỉ cần biết là một trong ba cấm vực, có thể nói cửu tử cửu sinh ấy chứ!

- Hoàng công tử, ngươi cũng nghe rồi đó. Thế nên nhiệm vụ lần này ta đã hợp định với bên Ám Vũ chỉ nhận thượng vị thần tham gia mà thôi!

Hoàng Minh trầm ngâm một chút, hắn thật sự không có thời gian chờ đợi. Tình hình của Linh San, Ngọc Yên Mĩ cùng Nghiên Nghiên không biết có ổn hay không. Chính là hắn bất chấp rồi, Hoàng Minh ánh mắt kiên định hơn rất nhiều, rốt cuộc nhìn Lập Khương mà nói.

- Lập Thành chủ, tại hạ lần này thật sự muốn tham gia khảo hạch. Không dối lừa thành chủ, ta là có việc gấp quấn thân không thể không tham gia. Thành chủ đại nhân có thể giúp ta một chút hay không?

Lập Khương nghe thấy như vậy, hơi khó khăn nhíu mày. Nếu hắn nhớ không nhầm, Hoàng công tử này tu vi chỉ mới là Hạ Vị thần mà thôi. Thật sự là không thể nào sống sót được, nên nhớ thượng vị thần còn không có bao nhiêu phần trăm sống sót chứ đừng nói là hạ vị thần.

- Hoàng công tử, ta thu xếp thì cũng có thể. Thế nhưng ngươi thật sự muốn đi sao? Nên nhớ thượng vị thần còn khó có khả năng sống sót trở về huống chi là ngươi chỉ mới là hạ vị thần!

Lập Khương lắc đầu thở dài nói. Đối với Hoàng Minh, hắn chính là nghi ngờ phía sau có thế lực nâng đỡ nên mới như vậy nói chuyện. Nhất là Nhan Lâu kia, người bình thường đều nghĩ Hoàng Minh chỉ là khách quý của Nhan lâu. Nhưng đám người như Lập Khương hắn lại tin tưởng như vậy sao, có đánh chết cũng không tin như vậy.


- Lập thành chủ, ta chính là mong ngươi giúp đỡ một chút! Mong Lập thành chủ giúp cho!

Hoàng Minh vẫn là không có từ bỏ ý định, chén rượu giơ lên muốn kính Lập Khương một chén. Lập Khương cười khổ, rốt cuộc đắn đo một hồi vẫn là đồng ý. Dù sao hắn quyền hạn vẫn là có, chỉ ghép thêm một tên hạ vị thần vào khảo hạch cũng không có vấn đề gì hết. Lập Khương vẫn là thở dài tiếp rượu mà nói:

- Hoàng công tử, ngươi cũng không cần phải cố chấp thế a, aiz!

Lập Khương thở dài một hơi, uống hết chén rượu rồi nhanh chóng đứng dậy nói:

- Ta sẽ giúp công tử sắp xếp đi vào, tháng sau chính là khảo hạch diễn ra, trước ngày khởi hành sẽ có người tới báo cho công tử biết. Ta còn bận bịu nhiều chuyện, đi trước vậy!

- Đa tạ Lập Thành chủ đại nhân!


Hoàng Minh cung kính tiễn Lập Khương rời khỏi phòng. Lập Khương đi rồi, Hoàng Minh lại quay trở lại phòng uống rượu. Một tháng sau khảo hạch diễn ra, coi như đã có danh ngạch tham gia rồi. Hoàng Minh cũng biết rõ đây là Lập Khương cùng hắn làm ra giao dịch mà thôi. Chính là Nhan Lâu tại phạm vi của Mễ Nhĩ thành nên an phận, hoặc là Lập Khương hắn có chuyện liền có thể giúp đỡ. Mặc dù hắn không có nói ra, thế nhưng Hoàng Minh làm sao còn không hiểu đây.

- Rốt cuộc là vẫn nên chờ một tháng nữa!

Hắn thở dài, đang định đứng dậy trả tiền rồi trở về thì bất chợt cửa phòng mở ra. Một bóng dáng xuất hiện làm Hoàng Minh hơi kinh ngạc. Đứng ở cửa là một thiếu nữ dáng người mảnh mai yêu kiều. Toàn thân mặc một bộ y phục màu xanh lá đầy tươi mát. Trên mặt che một miếng lụa mảnh chỉ chừa lại đôi mắt long lanh linh động. Hiển nhiên không cần nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt cũng có thể thấy được nàng là một mĩ nữ.

- Là nàng?

Hoàng Minh cười khổ, không nghĩ là sẽ gặp lại thiếu nữ này đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui