- Lão gia tử!
Hoàng Minh lệ nóng doanh tròng, nhìn từng người thân của hắn cứ vậy mà ra đi, làm sao có thể không rơi lệ đây. Chỉ một ngày mà biết bao người thân của hắn đã ra đi.
- Gia Cát tiểu tử, làm đi!
Trần Thái gầm lên, trên tay đã xuất hiện trường kiếm màu lam. Gia Cát Lượng lúc này trở thành người đứng đầu, lập tức đứng dậy phất động hai cánh tay. Chiếc quạt lông thường ngày của hắn không ngờ hiện tại chớp dật ra từng đạo sóng gợn kì lạ. Không gian trận pháp của Huyết Ấn Sát Ma trận như một hồ nước bị du động. Toàn bộ lớp máu tươi kia nhập vào người của Trần Thái. Hai con mắt của Trần Thái trở lên đỏ rực, toàn thân được bao phủ lớp máu tươi quỷ dị.
- Giết!
Trần Thái gầm lên, tốc độ tăng cao mấy lần. Mũi kiếm của lão như một tia sáng trong màn đêm chói lọi. Trước mắt của mấy vạn nhân mã còn sống sót, mũi kiếm kia chính là hy vọng của bọn họ. Một kích này của Trần Thái chính là dùng toàn bộ thực lực của Lão mà đánh tới. Sức mạnh của Huyết Ấn Sát Ma trận cũng theo đó mà dồn tới mũi kiếm.
Ma Vương điên cuồng vùng vẫy, thế nhưng làm sao có thể thoát được đây. Hắn càng vùng vẫy hai tháp sắt càng xoáy mạnh giữ lại. Hoàng Minh cũng cảm nhận được rõ ràng từng đạo áp lực truyền từ hai tháp sắt qua người hắn hướng tới bên dưới Ma Vương.
- Chết đi!
Trần Thái một kiếm đâm xuyên người Ma Vương, một kiếm này chính là công lực mấy trăm năm tu luyện cùng huyết nhục sức mạnh của mấy ngàn sinh mạng. Ma Vương bị áp chế không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn một kiếm kia đâm xuyên qua ngực của mình. Đây chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất của cả đời hắn. Thậm chí khi xưa đối với đại ca của hắn, hắn cũng còn dám động thủ. Chưa bao giờ hắn phải chịu đứng yên để người khác tấn công mình như vậy.
Trần Thái ngây người. Ma Vương trên lồng ngực máu tươi liên tục chảy ra, phần máu tươi kia điên cuồng gặm nhấm từng phần cơ thể của Ma Vương. Trong nháy mắt, thân thể Trần Thái dần dần ra vào hư vô.
- Gia gia!
- Phụ thân!
Trần Lập, Trần Hanh, Tháp Thanh Nga cùng vô số đệ tử Trần gia khóc than. Đau thương tràn ngập, không khí bi tráng vô cùng.
- Vẫn chưa đủ, vẫn chưa!
Cao Trang lo lắng nhìn lên bầu trời. Ma Vương vẫn chưa chết, một đòn kia sợ rằng mới chỉ làm bị thương hắn mà thôi.
- Khốn kiếp, Con trai của ta cũng đã chết, mối thù này có thể không báo sao? Địa tinh tộc toàn bộ chiến sĩ, vì tương lai của đại lục, chúng ta tới!
Tộc trưởng Địa Tinh tộc Lôi Áo hét lên, mang theo bốn ngàn địa tinh tộc chiến sĩ tiến vào đại trận.
- Lão Lôi!
Tộc trưởng Thú nhân tộc gầm lên, Lôi Áo như một chiến thần cầm theo trường thương phóng tới Ma Vương. Lôi Áo mang theo toàn bộ tộc nhân tính mạng vì con trai mà báo thù, vị toàn bộ đại lục mà chiến đấu.
- Khốn kiếp! Một lũ hèn mọn hạ đẳng!
Ma Vương đau đớn gầm lên, nhưng vẫn không có cách nào thoát khỏi giam cầm. Hoàng Minh lúc này vừa đau thương vừa lo lắng. Đau thương vì nhìn từng vị anh hùng tu sĩ nhân tộc yêu tộc điên cuồng mà tiến tới. Ngàn vạn nhân yêu làm binh, trăm vạn Tiên Yêu làm tướng.
Điều làm Hoàng Minh lo lắng lúc này chính là thời gian của Khốn Tinh trận pháp không còn lâu nữa. Hoàng Minh đã cảm nhận được năng lượng của nhị tháp đang dần dần yếu đi. Ma Vương càng phản ứng dữ dội, Nhị tháp càng phải dùng nhiều năng lượng để áp xuống. Hiện tại nếu không thể giết chết Ma Vương, chỉ sợ.... Hoàng Minh không dám nghĩ nữa.
- Tinh Linh yêu tộc chúng ta há có thể để thế nhân cười nhạo, tới cho ta!
Tộc trưởng Tinh Linh tộc Sử Lai Khắc hét lớn. Tinh linh tộc nhân lập tức như thiêu thân tiến vào Huyết Ấn Sát Ma trận không có chút sợ hãi nào. Đây có lẽ là ngày mà Tiên Yêu Ma đại lục Hoàng Tiên có lịch sử bi tráng nhất.
Trần Hanh thái thượng trưởng lão Trần gia.
Sử Lai Khắc tinh linh tộc trưởng.
Lôi Áo địa tinh tộc trưởng.
Bất Khác Lỗ tộc trưởng thú nhân tộc.
Pháp Tâm tộc trưởng Ải Nhân tộc....
Trong thời gian mười phút đồng hồ, đã có tới sáu mươi tám vị cao thủ cùng máy trăm ngàn tu sĩ dùng tính mạnh của mình để đánh Ma Vương.
- Đại ca!
Việt Anh hướng ánh mắt về phía Hoàng Minh, đôi mắt tràn đầy vẻ kiên định. Hai tay chớp động mười mấy viên ngọc. Tiếng Linh Thú vang trời vang lên, mười mấy Linh thú điên cuồng hướng Huyết Ấn Sát Ma trận mà tiến vào.
- Việt Anh, không được!
Hoàng Minh gầm lên, hắn làm sao có thể để Việt Anh tiến tới chứ. Việt Anh như không nghe được Hoàng Minh nói. Tiến tới trước mặt Gia Cát Lượng:
- Gia cát huynh, tới đi!
Gia Cát Lượng lúc này chỉ nhìn Hoàng Minh một chút, ngay sau đó là gật đầu!
Mười mấy linh thú đã đủ máu huyết ngang với mấy ngàn người. Việt Anh cứ thế bay lên trên, Hoàng Minh vốn đã không thể khóc. Hai mắt hắn đã sưng vù lên rồi.
- Đại ca, đệ cũng có hệ thống, đệ muốn đánh cược một lần. Vẫn như mọi khi, đệ đi lùa quái, huynh ở phía sau đấy!
Việt Anh mỉm cười, hướng về Ma Vương mà phi tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...