Túc Đa lui lại hai bước, tay trái lúc này giơ ra phía trước làm động tác mời tiêu chuẩn. Hoàng Minh cũng không có ngần ngại nữa, hắn cúi đầu chắp tay mà nói:
- Tiền bối, vãn bối đắc tội!
Hoàng Minh nói xong, tay lập tức huy động một hồi, pokeball được hắn ném ra liên tục. Một loạt pokemon dôdng thời xuất hiện. Cả đám đều như lâm đại địch vô cùng trịnh trọng nghiêm túc. Túc Đa bị một màn này làm cho kinh ngạc, không nghĩ rằng Hoàng Minh lại là có một đám sủng vật như vậy. Số lượng cũng quá nhiều đi.
- Kurama, nhờ ngươi!
Hoàng Minh lẩm bẩm, mắt trái của hắn đã chuyển thành màu đỏ, mặt phải là màu vàng.
- Yên tâm, đánh đi!
Thanh âm của cửu vĩ kurama vang lên bên tai, Hoàng Minh khí thế như hồng, cả người lập tức biến thân dạng cửu vĩ chiến đấu. Cả người hắn lúc này được bao bọc bởi một luồng năng lượng màu vàng, cực kì bắt mắt.
- Biến thân sao? Thực lực đã đạt tới hợp thể hậu kì đỉnh phong rồi, khá lắm!
Túc Đa nhẹ nhàng cười nói, tuy kinh ngạc nhưng vẫn là chưa khiến hắn phải để tâm.
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Hoàng Minh quả thực đã muốn chơi lớn, một ngàn Hoàng Minh đứng phủ hết một vùng không gian. Lần này thì Túc Đa mới bắt đầu ngưng trọng hơn, không dám coi thường tên tiểu bối này chút nào nữa. Thật ra đi tới tận đây, Túc Đa vẫn là rất thưởng thức Hoàng Minh.
- Lên!!
Cả ngàn Hoàng Minh đều hô lớn khí thế, bóng người lao lên vùn vụt. Không chỉ có hắn, Gekkouga cũng không kém phần long trọng, số lượng phân thân không kém Hoàng Minh một chút nào. Rất nhanh tầng thứ mười năm đã trở thành một chiến trường lớn. Tiếng nổ vang dội, tiếng không gian nứt vỡ, tiếng vũ khí va vào nhau, tất cả đều khiến cho tháp trận rung chuyển dữ dội.
Ở dưới tầng thứ mười ba, Quách Võ mở hai mắt, cười một mình lẩm bẩm:
- Không ngờ đánh tới mức này, Hoàng Minh quả thực là mang đến ấn tượng lớn a!
Cùng lúc đó ở tầng thứ mười bốn, Tống Thanh Phong cũng mở mắt, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Khó có thể ngờ a, tiểu tử này lại có thể đánh tới rung chuyển cả Lưu Ly tháp.
Bên trong tháp có thể cảm nhận được mức độ chiến đấu, còn bên ngoài thì sao? Dưới vạn cặp mắt của đệ tử Lưu Vân tông, tháp trận liên tục rung chuyển đáng sợ, ánh đèn tại tầng thứ mười năm chớp tắt liên tục.
- Thiên của ta ơi, tình huống này là sao, Hoàng Sư huynh là đang chiến đấu với thứ gì vậy?
- Thật đáng sợ, có khi nào tháp trận sẽ bị phát nổ không?
Hàng Vô Ưu cùng một đám trưởng lão chấp sự đều chảy mồ hôi hột, ánh mắt không dám rời khỏi tháp trận. Hàng Thanh Nhi ở một bên cũng là nắm chặt bàn tay nhỏ đến đỏ bừng lên, thân người cũng run rẩy tràn ngập sự lo lắng.
Tầng thứ mười năm!
- Rasen shuriken!
Một phi tiêu khổng lồ được Hoàng Minh ném ra, phi tiêu này được hình thành từ năng lượng của hắn cùng phong thuộc tính. Phi tiêu mang theo lực chấn nhiếp nhắm Túc Đa đang ở phía xa mà bay tới.
- Hảo thủ đoạn, ăn của ta một gậy!
Túc Đa không né mà chọn đối kháng. Chỉ thấy trường côn lam sắc của hắn hoá lớn, một gậy đập xuống nhắm thẳng phi tiêu của Hoàng Minh.
Oanh long long, Lưu Ly tháp rung lên, vô số nền móng bên dưới bám vào chân tháp đều bị bắn ra tứ phía. Vụ nổ tại tầng thứ mười năm quả thực khủng bố. Không gian bị hàng ngàn mũi năng lượng tán loạn xé rách, Túc Đa chỉ lui lại một bước, hai mắt phát sáng nhìn về sức ảnh hưởng của một đòn Hoàng Minh vừa tung ra.
- Lại tới!
Hoàng Minh khôg cho Túc Đa thời gian nghỉ ngơi, Chấn Thiên Cung xuất hiện nơi tay, một mũi tên hình thành khi hắn kéo dài ra. Mũi tên hoá thành một màu hoả diễm rực cháy. Năng lượng thiên địa tụ tập vào mũi tên này, Hoàng Minh kéo căng hết cỡ, nhắm tới Túc Đa rồi thả tay.
- Bá Vương Tường Phụng Tiễn!
Một tiếng kêu thanh thuý âm vang trong không gian. Một đầu phượng hoàng lửa tung hai cánh rực cháy lao tới phía Túc Đa. Mỗi một vệt lửa rơi xuống đều cực kì mĩ lệ. Đầu Phượng Hoàng này dường như có linh tính, Túc Đa đều cảm giác được tính mạng sinh mệnh của Con Phượng Hoàng Lửa này. Không dám coi thường, Trường côn trong tay một lần nữa phóng lớn, Túc Đa nhắm đỉnh đầu của Phượng Hoàng Lửa mà đón.
Ầm ầm!
Lại một lần nữa chấn động không gian, khe nứt không gian lần này còn to hơn lần trước nhiều lần. Túc Đa cảm giác thân thể có chút tức, hai chân không chịu nổi lực phản chấn lui lại ba bước liền. Bị Hoàng Minh ép lui lại đến ba bước, Túc Đa cực kì kinh ngạc không thôi.
- Xem ra còn đánh gia thấp ngươi!
Túc Đa một mặt tiếu dung, hiện tại đã đánh được mười năm phút rồi, Hoàng Minh vẫn chưa đánh trúng Túc Đa một đòn nào.
- Đa Trùng ảnh phân thân chi thuật!
Hoàng Minh một lần nữa phân thân. Bên cạnh hắn Gekkouga cũng lập tức phân thân.
- Lên!
Tiếng hét của Hoàng Minh lại vang lên, lại một lần nữa cả một đoàn như thiêu thân lao tới, vô số rasengan cùng Chidori loại cơ bản được sử dụng. Thế nhưng hiệu quả quả thực quá kém. Túc đa như một chiến thần tả xung hữu đột trong một đoàn thân ảnh, mỗi đòn đều đánh nát cả mảng, vô cùng đơn giản. Thế nhưng chính lúc này. Rẹt!
Túc Đa sững sờ nhìn mái tóc của hắn bị cháy đen lại, dựng ngược cả lên. Hắn vậy mà bị đánh trúng rồi. Thật khó có thể tin được, rốt cuộc là Hoàng Minh làm cách nào có thể đánh bất ngờ như thế?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...