- Hoàng Minh, hiển nhiên ngươi bất ngờ lắm đúng không? Tại sao hôm nay chúng ta lại có chuẩn bị mà đến?
Áo Lợi Vân cười lạnh mà nói, khóe miệng nụ cười càng rạng rỡ hơn. Vì chuẩn bị kế hoạch này mà bọn hắn đã phải chuẩn bị rất lâu. Cuối cùng thì cũng có thể một mẻ bắt hết một đám thanh niên cao thủ ở đây. Trần gia cho dù có thông thiên đi nữa, đi từ Trần gia tới đây cũng phải mất nửa ngày đường. Mà nửa ngày đường, như vậy đủ rồi. Phải biết là Quỷ Vương thực lực sau ba năm nghỉ ngơi điều dưỡng đã gần tiếp cận tới đỉnh phong cường giả tại đại lục.
Áo Lợi Vân nói xong thì đều kinh ngạc, không một ai để ý đến lời hắn nói, vậy mà không có một ai. Toàn bộ ánh mắt của đám thanh niên kia đều dồn vào phía bên trái Quỷ Vương, chính là thanh niên đứng trên đỉnh đầu của Huyền Vũ. Chu Du không nhịn được mà hỏi:
- Ngươi là Gia Cát Lượng?
- Đích xác là ta!
Gia Cát Lượng hai tay chắp lại khiêm tốn mà nói. Trước ánh mắt đầy tính xâm lược của đám người trước mắt, Gia Cát Lượng không hề mất bình tĩnh, thậm chí còn nhàn nhạt mỉm cười thân thiện với bọn Hoàng Minh.
- Lần này bố trí vây bắt chúng ta cũng là ngươi kế hoạch? Từ bao giờ?
Chu Du hai mắt lấp lánh tinh mang, liền hỏi thêm một đoạn nữa.
- Từ lúc các ngươi đi tới đất liền, ta đã nắm chắc.
Gia Cát Lượng tự tin mà nói. Hắn tin tưởng bản thân đã rất kín kẽ, tin tưởng bản thân đã không hề lộ ra một chút thanh âm nào. Ngay cả với Áo Lợi Vân cũng là khi nãy vừa đi hắn mới nói rõ mục đích của chuyến đi. Điều này cho thấy Gia Cát Lượng đã kín đáo cỡ nào. Nhưng cây cao chắn được hết gió sao? Gia Cát Lượng có thể cài người vào hàng ngũ đối phương, vậy Thiên sát thì không thể sao?
- Ngươi thật tự tin!
Chu Du cũng cười, chỉ là nụ cười có một tia đắc thắng cảm giác. Nụ cười này đã khiến cho Gia Cát Lượng cùng Áo Lợi Vân đều hơi nhíu mày, không lẽ đối phương đã phát hiện ra chuyện hì đó?
Nhìn vẻ mặt của cả một đám bao nhiêu người, lại thấy bọn hắn không có chút gì là lo lắng cùng vội vã vì bị mấy vạn Ma tộc chiến sĩ vây công. Thậm chí là còn cười, đúng vậy, bọn chúng đều cười.
- Không ổn, mắc bẫy rồi!
Gia cát Lượng bấy giác thốt lên một câu như vậy. Lập tức đúng như Gia Cát Lượng hắn nghĩ. Tiếng tù và vang lên khủng bố. Từ bốn phía xa ca, hàng vạn nhân tộc đại quân đã phi hành tới, một lần nữa bao vây mấy vạn ma tộc thành một vòng. Hiện tại chính là cái tình cảnh kì diệu. Ở giữa chính là một đám Hoàng Minh cùng mấy nhàn đệ tử Thiên Băng Cung. Phía bên ngoài bao vây lấy Thiên Băng Cung chính là mấy vạn tinh anh của Ma tộc. Trong đó gồm Lang tộc, Yêu Hồ tộc, Ám Tinh linh cùng Đọa Lạc thiên sứ. Lần này Ma tộc chính là muốn dùng lực lượng một mạch chém giết mối tai họa là Hoàng Minh. Ấy vậy mà bây giờ vòng ngoài cùng bao vây lấy Ma tộc hiện tại lại là Nhân tộc, hơn nữa nhân số không ít hơn, nếu không muốn nói là đông hơn nhiều.
- Ha ha ha! Quỷ Vương, lần này ta muốn xem xem ngươi rổ cục chạy đi đâu?
Tiếng nói vang lên văng vẳng, giòn cười tràn đầy sự vui sướng cùng hả hê. Rất nhanh bốn bóng người từ xa chân đạp phi kiếm mà bay tới. Người tới chính là Trần Thái, Trần Hanh, Trần Lập cùng Tháp Thanh Nga. Bốn người mạnh nhất Trần gia thời điểm hiện tại.
- Chu Tiểu tử, ngươi thật khiến ta khâm phục, làm ra cái bẫy lớn bậc này, quả thực là làm cho người ta sàng khoái a!
Trần Hanh cười lớn, giọng nói vang lên đầy cảm thán. Mọi người lúc này đều nhìn về phía Chu Du mỉm cười. Chu Du chính là vẫn giữ trên miệng nụ cười nhẹ nhàng, tay vẫn khô g ngừng phe phẩy cái quạt màu đen. Hoàng Minh cũng là một mặt tiếu dung. Hắn không khỏi nhớ về xế chiều ngày hôm qua:
- Lão đại, Ma tộc dường như biết rõ thân phận của ngươi, một mực muốn diệt trừ sao?
Chu Du đứng song song với Hoàng Minh tại đình viện nhỏ trong hồ tại Trần gia.
- Đúng vậy, một ngày ta chưa chết, ta chính là Ma tộc uy hiếp lớn nhất!
Hoàng Mịn cũng không có phủ nhận, tình cảnh bản thân hắn thế nào, hắn đều biết rõ. Ma tộc sẽ không buông tha cho hắn, nhất là ngày Ma Vương xuất thế không còn lâu nữa.
Chu Du trầm ngâm một chút, sau đó mới nói:
- Đệ có một đề nghị như thế này, nếu thành công có thể một lưới bắt được một mẻ, khiến cho Ma tộc đại thương!
Hoàng Minh nghe thấy vậy, hai mắt lóe lên tinh quang. Khẩn trương mà hỏi:
- Là chuyện gì?
Chu Du gấp lại quạt vang lên một tiếng roạt. Ngay sau đó nhẹ nhàng đáp:
- Chuyện này hơi táo bạo một chút, cần đến sự trợ giúp của các vị tiền bối Trần gia. Nhất là huynh, con cá lớn!
Hoàng Minh hơi nhíu mày mấy giây, ngay sau đó lập tức gắn kết sự việc ngày mai bọn hắn muốn đi đón Điêu Thuyền cùng với lời nói của Chu Du thì bừng tỉnh đại ngộ. Ngay sau đó cười cười mà nói:
- Nên đổi lại Trời sinh Lượng sao còn sinh Du mới đúng?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...