Lúc bấy giờ Cửu Liên Hắc Long mang theo một đám người Hoàng Minh phi hành mất một ngày đường thì đã tới đất liền. Trên đường không ít những câu hỏi thăm của đám tiểu đệ liên tục đề ra, Hoàng Minh cũng chậm rãi trả lời không có giấu giếm.
- Lão đại, một tiễn cuối cùng kia của ngươi tại sao Long Hoàng lại không thể né tránh vậy, phải chăng có lực lượng áp chế?
Chu Du lúc này mới đặt ra một câu hỏi làm hắn nghi ngờ hai hôm nay. Hoàng Minh nghe vậy liền mỉm cười nói:
- Không phải mũi tên kia có lực áp chế, mà là ta có một tấm lệnh bài có thể áp chế toàn bộ yêu thú trong một vài giây, mũi tên kia chỉ là dùng lực lượng bản thân ngưng tụ lên mà thôi!
- Cái gì cơ?
- Lão đại ngươi nói gì?
Cả bọn Chu Du, Kiều Phong đều khiếp sợ. Lại còn có lệnh bài bá đạo như vậy sao? Chỉ có Việt Anh cùng A Trang là cảm thấu không có gì kì quái. Dù sao một người là hệ thống một bộ phận, người còn lại sở hữu một hệ thống. Những đồ vật kì quái có năng lực đặc biệt, Việt Anh hắn cũng có không ít.
- Chuyện này thật tốt, lão đại. Ta nghĩ nếu ngươi đi tới thánh điện của Yêu tộc kia, nó sẽ là một lá bài tẩy thật tốt đấy!
Chu Du hai mắt lóe sang, mỉm cười mà nói. Hoàng Minh nghe xong thì gật đầu, đây chính là một phần nắm chắc của hắn. Nếu thật sự tiến vào thánh điện đó của yêu tộc, Trấn Áp Lệnh Bài chính là lá bài tẩy của hắn rồi.
- Hoàng Minh, hiện giờ chúng ta đi đâu?
Lôi Ân bất giác quay sang hỏi thăm Hoàng Minh, hắn đối với Hoàng Thiên đại lục đích xác chưa có biết nhiều. Hoàng Minh mỉm cười mà nói:
- Ta có một lời hứa từ nhiều năm trước, hiện tại ta muốn tới đón nàng ấy!
- Nàng ấy ư?
Lôi Ân hiếu kì, Hoàng Minh muốn đón ai cơ chứ. Thế nhưng ngoài hắn và Hắc Lỗ ra, những người còn lại đều đã đoán ra nàng ấy trong câu nói của Hoàng Minh rốt cuộc là ai.
Cửu Liên Hắc Long di chuyển rất nhanh, đám Hoàng Minh không hề hay biết, từ khi bọn hắn tới đất liền thì đã bị người ta nắm chắc hành tung rồi.
- Đại nhân, thiếu gia đã trở lại, hiện tại cách Tiên Long cung không xa!
Một người lẻ dưới hướng ánh mắt lên Cưu Liên Hắc Long trên trời mà cất tiếng truyền tin qua truyền tấn thạch. Một lát sau đã có tiếng nói truyền lại:
- Tiếp tục nắm giữ thông tin chính xác nhất!
- Vâng!
Cùng lúc đó một đám người nhanh chóng xuất phát hướng tới vị trí đón đầu đoàn người Hoàng Minh. Phi hành nửa giờ, Lôi Ân liền hô lên:
- Hoàng Minh, có đội ngũ cản đường chúng ta!
Tiếng nói của hắn lập tức hấp dẫn đám người Hoàng Minh.
- Cao thủ nhiều quá!
Chu Du hai mắt có chút kinh ngạc, phía trước không ngờ có mười người xuất hiện ngăn cảm trên không. Từ khí tức có thể nhận thấy, toàn bộ đều là Luyện Hư kì cảnh giới. Hoàng Minh hai mắt nhìn về phía người dẫn đầu đoàn người kia lập tức mỉm cười. Người tới không ngờ là Trần Hanh.
Chờ cho Cửu Liên Hắc Long bay tới gần, Trần Hanh cười lớn mà nói:
- Tiểu tử, ngươi một làm đi quá lâu đấy. Còn không mau trở về, Nãi Nãi ngươi cùng Tiểu cô nương Lan Hương kia sẽ trông đến mòn con mắt mất.
Hoàng Minh vui vẻ, lập tức rời khỏi Hắc Liên Cửu Long phi thân tới bên cạnh Trần Hanh. Đây chính là Vị huynh trưởng của mẫu thân hắn, cũng là đại bá của hắn mà.
- Đại bá, ta không sao! Hại mọi người lo lắng một phen rồi!
Hoàng Minh cười cười mà nói.
- Không sao là tốt rồi, hiện tại cũng chờ được ngươi về. Mau, lập tức tới Trần gia.
Hoàng Minh gật đầu, đại bá hắn đã đến tận đây để đón hắn, đợi qua Trần gia một chút đã vậy. Dù sao cũng sẽ không quá một hai ngày. Hơn nữa hắn cũng muốn tới Trần gia nhà ngoại hắn quan sát một chút. Trần gia đệ nhất gia tộc, đứng đầu nhân tộc sẽ có bộ dáng nào chứ.
- Được, đại bá!
Rất nhanh Trần Hanh dẫn theo đoàn người Hoàng Minh tiến về Trần gia.
Trần gia tọa lạc tại một nơi vô cùng thần bí, Hoàng Minh kinh ngạc với địa thế của nơi này. Nơi đây không ngờ là cực Nam của Hoàng Thiên đại lục. Nơi đây tuyết trắng phủ kín mọi nơi, nhiệt độ rất lạnh.
Cả đoàn người đều tự tạo ra năng lượng nhằm bảo vệ bản thân trước cái giá lạnh này của thời tiết. Rất nhanh Trần Hanh đã dẫn đám Hoàng Minh tiến vào dưới chân một ngọn núi lớn nhất tại đây. Tiến tới một bức tường băng cực lớn, năm người trong chín người tới cùng Trần Hanh lập tức tiến tới sườn núi này mà thi triển những ấn quyết kì lạ. Chỉ thấy cả năm người vừa thi triển tay ấn quyết, miệng lẩm nhẩm đọc gì đó. Một lát sau sườn núi này không ngờ mở ra, băng tuyết rơi xuống không ít. Hoàng Minh kinh ngạc khi sườn núi này không ngờ được tạo thành từ hai cánh cửa lớn bằng đá. Một không gian thế ngoại đào viên hiện ra trước mắt đám người bọn hắn. Cả đám đều kinh ngạc trước những gì bọn hắn đang nhìn thấy. Cảnh tượng bên trong cùng bên ngoài này khác nhau một trời một vực. Bên ngoài là băng tuyết đầy trời, giá lạnh vô cùng. Bên trong không khí lại ấm áp, cây cối tươi tốt như mùa xuân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...