Lúc bấy giờ, đại chiến nổ ra. Mười ba thân ảnh lập tức phóng tới bao vây Long Hoàng vào chính giữa, ai cũng mang ra vũ khí mạnh nhất của mình. Một trận chiến này nếu không dùng toàn bộ thực lực, chỉ sợ tính mạng sẽ rơi vào nguy hiểm.
Long Hoàng trước vòng vây của đối phương vẫn yên tĩnh như tờ, hai mắt lấp lánh thần quang. Rất nhanh đã có người lao đến, người xuất động chiến đấu chính là Lệnh Hồ Xung. Chỉ thấy trường kiếm màu đen của hắn mang theo khí thế sát phạt lăng lệ, kiếm manh màu đen tràn ngập sát khí đáng sợ.
- Kiếm Vương?
Long Hoàng giật mình, hai mắt tràn đầy sự kinh ngạc cùng khiếp sợ. Thanh niên này tu vi cũng chỉ mới là Luyện Hư kì sơ kì cảnh giới, ấy vậy mà tu luyện kiếm đạo đã đạt tới cảnh giới Kiếm Vương sao? Quả thực là một thiên tài!
Long Hoàng vô cùng thưởng thức đối phương, thế nhưng cũng không phải như thế mà nhẹ tay, trên tay của hắn đã xuất hiện một trường thương màu bạc. Trường thương này mang theo một khí tức tang thương cổ lão, mũi thương lại có một điểm sáng cực kì chói mắt.
- Lãng thiết thập cửu kiếm!
Lệnh Hồ Xung hét lớn, trường kiếm trong tay liên tục chém ra mười chín đạo kiếm mang hắc sắc. Long Hoàng không hề loạn tâm, sắc mặt tràn đầy sự nghiêm túc. Trường thương của Long Hoàng đi sau mà tới trước, lần lượt từng thương đâm gãy các đạo kiếm mang, tốc độ đâm thương còn nhanh hơn tốc độ ra chiêu của Lệnh Hồ Xung nhiều. Hắc sắc kiếm mang hoàn toàn bị phá tan, Lệnh Hồ Xung kinh hãi vội lui lại.
- Kiếm pháp độc cô của Dương Quá, hóa ra ngươi là đệ tử của hắn!
Long Hoàng lập tức nhận ra kiếm pháp cùng chiến kĩ của Lệnh Hồ Xung làm cho hắn kinh hãi, thật không thể ngờ được Long Hoàng lại biết đến sư phụ của hắn. Long Hoàng vừa nói xong câu đó, đã xoay người lập tức né tránh bốn năm đạo kiếm ánh cùng đao ảnh chém tới. Không gian nơi Long Hoàng vừa đứng liền nứt ra vài đạo không gian vòng xoáy.
- Đao Vương, Kiếm Vương ư?
Lần này Long Hoàng thật sự là chấn kinh vô cùng. Thật không thể ngờ được, lại xuất hiện thêm một đao vương cùng một kiếm vương nữa. Từ khi nào mà đao vương kiếm vương lại nhiều như rau cải trắng ngoài chợ như vậy.
Long Hoàng quả thực là bị một màn này làm giật mình, thế nhưng trường thương vẫn là huy động như giao long ra biển. Trường thương tốc độ xuất ra cực nhanh, Tiểu Ngư Nhi cùng Kiều Phong rất nhanh đã trúng chiêu, trên người xuất hiện mấy lỗ thủng, máu tươi lập tức phun ra như suối. Cả hai lập tức lui ra lấy đan dược uống vào, tạm thời không thể tham chiến.
- Keng!
Long Hoàng lại một làn nữa chấn kinh sợ hãi, vì trường thương của hắn lúc này không ngờ bị một trường thương khác ngăn cản, người đối đầu với Long Hoàng lúc này chính là Triệu Vân. Triệu Vân lúc này toàn thân đã Phượng Hóa, khí tức nhiệt hỏa bức nhân, trường thương trong tay hắn càng là được bao bọc một lớp hỏa diễm rực rỡ. Hai chiếc cánh hỏa diễm phía sau lưng liên tục huy động, những đốm lửa bắn ra cực kì đẹp mắt.
- Thương Vương?
Long Hoàng đã không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả tám trạng của hắn lúc này nữa. Hai người giao phong mấy trăm thương, Long Hoàng càng đánh càng sợ, Triệu Vân tốc độ ra thương nhanh không kém gì hắn, chỉ có lực đạo là không thể bằng hắn mà thôi.
- Xoát!
Triệu Vân vừa bị đánh lui, Long Hoàng lập tức bị một mũi kim găm tới trước ngực.
- Ám khí?
Long Hoàng hừ lạnh, lập tức lấy ra một viên ngọc màu trắng, chất độc từ ngực hắn lập tức bị hút ra. Không cần nói cũng biết đây chính là tác phẩm của Chu Du.
- Nhất Kiếm Định Thiên Hạ!
Việt Anh lập tức nhân lúc đối phương trị liệu liền tung ra sát chiêu nhất thức trong ngũ thức kiếm của hắn. Long Hoàng lập tức thân ảnh phiêu hốt, thân pháp cực kì quỷ dị, toàn thân mang theo một quỹ tích quái dị mà né tránh hòn toàn một kiếm mang của Việt Anh.
Long Hoàng biến thái vô cùng, nãy giờ đều là bị động chiến đấu thế mà vẫn có thể chiếm được thế thượng phong. Quả thực thực lực của Long Hoàng không ai có thể phủ nhận.
- Chấn Vang hành khúc!
Vũ Bàn tử hô lên, tiểu nhã trên vai hắn lập tức chắp tay lại, miệng đọc thánh ngữ tinh linh tộc. Rất nhanh cả đoàn mười ba người đều nhận được chúc phúc gia tăng, thực lực tăng thêm một bậc.
- Các ngươi quả thực toàn bộ là thiên tài, thế nhưng vẫn chưa đủ thực lực đấu với ta, chịu chết đi!
Long Hoàng lúc này đã động sát cơ. Đám thanh niên này thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, tiềm lực cũng là cực kì lớn. Nếu như để bọn chúng phát triển, chỉ sợ mấy chục năm nữa, hải vực sẽ rơi vào đại nạn. Không làm thì thôi, một khi đã làm thì phải làm một lần cho xong.
Long Hoàng lập tức thân thể rung chuyển, hắn biết rằng chiến đấu dưới nhân hình sẽ khó lòng giết hết được toàn bộ đám thanh niên này. Chỉ sợ có một vài tên chạy trốn, thế nên lập tức trở về nguyên bổn. Một con Thanh Long to lớn dài gần ngàn trượng phiêu phù trên không, cảnh tượng quá mức hãi nhân. So với Thanh Long này, đám Thần Thú của cả bọn Chu Du, Kiều Phong, Triệu vân lại quá bé nhỏ. Giống như một đám tiểu hài tử đối đầu với một đại hắn to lớn vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...