Ái Lỗ Khắc chỉ mỉm cười, không có lên tiếng giải thích. Chính vào lúc này, tù đảo rung chuyển mãnh liệt. Tiếng răng rắc vang lên rõ mồn một trong tai mấy trăm tên ma tộc đang vây quanh tù đảo. Lập tức bọn hắn được chứng kiến một cảnh tượng mĩ lệ mà có lẽ cả đời này bọn hắn sẽ không bao giờ quên được.
Chính giữa trung tâm tù đảo, dung nham chấn động phun lên cao mấy trăm mét, nhiệt độ cao khủng khiếp phát tán ra bốn phương tám hướng. Một đôi cánh bằng lửa lập tức sải dài ra gần trăm mét, tiếng kêu thanh thúy vang vọng không gian.
- Phượng Hoàng...?
Có kẻ đã không nhịn được bất thốt ra lời. Những kẻ khác cũng đều có suy nghĩ này ở trong đầu. Quả nhiên Phượng Hoàng niết bàn hồi sinh, khung cảnh thật hùng tráng.
- Bất diệt bất tử Bất chi thân! Ha ha ha, Triệu Vân Triệu Tử Long đã trở về!
Âm thanh hào hùng vang lên, một thân ảnh từ dưới dung nham phóng lên không trung, một màu vàng thẳng tắp lao vút lên trời. Ngay sau đó Phượng Hoàng hai cánh đập mạnh, cũng bay lên trời, một đoàn lửa mạnh mẽ vẽ thành vòng cung cực kì mĩ lệ.
- Tiểu Hỏa, chúng ta về nhà!
Tiếng nói vang vọng không gian, Phượng Hoàng cất lên âm thanh thanh thúy sải cánh mang theo đạo đạo hỏa diễm cuối cùng biến mất tại phương xa.
Từ đầu đến cuối mấy trăm tên ma tộc đều chỉ biết há hốc miệng mà nhìn, không hề có hành động nào khác.
- Mau mau, truyền tin về cho Gia Cát thiếu gia. Nhân loại kia chưa chết!
Ái Lỗ Khắc khuôn mặt sợ hãi, hô hào tiểu đêm lập tức truyền tin. Đây chính là chuyện động trời a.
Phú Quốc đảo hôm nay không khí rất là ngưng trọng. Đại quân ma tộc quật khởi, nhân loại cùng một số chủng tộc đều rơi vào sự trả thù điên cuồng của ma tộc. Thiên sát lúc này chính là một trong những cự đầu của nhân loại, chính là niềm hi vọng của nhân loại.
Không ai có thể ngờ được, ma tộc quật khởi bất ngờ, thế như trẻ che. Ấy vậy mà Thiên Sát bất ngờ xuất thế, lập tức cùng Ma tộc đại quân đáng cho thiên địa hôn ám, hai bên tử thương vô số. Một trận chiến tại Trung vị diện làm lên tên tuổi của Thiên Sát. Ma tộc cũng không dám khinh cử vọng động như trước nữa. Chỉ còn dám chiến đấu từ từ, dùng số lượng cùng thực lực chậm rãi chiếm lĩnh địa phận mà thôi.
- Haiz, các vị thủ lĩnh đã bàn bạc hai canh giờ rồi, quả thật là gian nan a!
Một tên chiến sĩ Thiên Sát mang quân hàm Thượng Sĩ lên tiếng. Hai mắt hắn nhìn về chính điện ở xa xa mà chờ đợi. Ma tộc quật khởi, ma tính vô cùng tàn nhẫn, tàn bạo không thể tha thứ.
- Phong lão đại, liệu lần này mấy vị thiếu úy có ra trận lập uy hay không?
Một tên chiến sĩ thân hình cao ráo mang quân hàm hạ sĩ, ở phía sau lên tiếng hỏi.
- Khó nói, nếu không phải trận đấu lớn, các thiếu úy ra mặt sẽ làm mất uy danh của Thiên Sát. Thật là khó nói quá...
Phong Lan lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía xa xa mà chán nản.
- Phải chi có Thiếu gia ở đây, mọi chuyện chắc chắn sẽ được giải quyết!
Tên hạ sĩ ở phía sau hướng ánh mắt về quảng trường phía xa xa, nơi đó có điêu khắc chín thân ảnh khổng lồ bằng đá, ánh mắt tràn ngập tia sùng bái. Chín thân ảnh này chính là chín người đang vác đá trên tay, trên lưng, trên đầu mà chạy. Đây chính là chín bức tượng đá điêu khắc lại cảnh tượng chín huynh đệ Hoàng Minh ngày trước thi đấu vác dự thạch chạy đua. Đây chính là do Cao Trang phân phó người chế tạo. Mỗi khi có một chiến sĩ nào đó mệt mỏi trong huân luyện, ánh mắt hướng về chín thân ảnh to lớn ở phía quảng trường đều cảm nhận được sự cổ vũ to lớn. Bọn hắn đều cảm thấy bản thân nỗ lực còn chưa đủ, càng phải cố gắng. Chín bức tượng này, chính là chín niềm kiêu hãnh và là thần trong tim mỗi chiến sĩ Thiên Sát.
Bất giác Phong Lan cảm thấy truyền tín thạch bên thắt lưng run lên, là ba đạo truyền tấn thạch khác nhau cùng lúc rung động. Hắn kinh ngạc lấy ra ba khối truyền tấn thạch. Là người nắm giữ thông tin tình báo và là người ban xuống những quyết định từ Phú Quốc Đảo. Phong Lan cũng là một trong những người có quyền uy nhất định. Lập tức lấy ra ba Truyền tấn thạch, linh lực tràn vào, tâm thức hắn lắng nghe thông tin truyền đến đến. Phong Lan vừa nghe xong liền chấn động, ba khối truyền tấn thạch đều rơi toàn bộ xuống mặt đất. Hai mắt hắn mở to, đồng tử trợn trừng, hai tai ù đi.
Biểu hiện này của Phong Lan làm cho tên Hạ Si phía sau kinh hãi, vội tiến tới lay động hai vai của Phong Lan.
- Phong lão đại, huynh sao vậy? Có chuyện gì vậy?
Phong Lan bị cấp dưới lay động mấy cái liên tục thì mới từ trong chấn kinh sợ hãi mà bừng tỉnh. Ánh mắt hắn sáng quắc như có điện, toàn thân run rẩy mấy lần. Cũng không có chậm trễ, thân thể phóng lên không trung, lập tức nhắm tới đại điện trung tâm của Phú Quốc đảo. Nơi này đang có cuộc họp cấp cao của các nhân vật chính trên đảo.
- Cấp báo, Cấp Báo!
Phong Lan không nhịn được sự điên cuồng trong lòng. Còn cách hơn hai trăm mét với đại điện hắn đã gào to, trên mặt nụ cười vô cùng rạng rỡ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...