Hoàng Minh lúc đó chính là nói sự thật. Sự thật mà hắn rất ít khi nói ra. Hoàng Minh từ khi rời khỏi Lưu Vân Tông thì đã không còn sử dụng cái tên Hoàng Chấn Minh nữa. Mọi người chỉ biết hắn gọi là Hoàng Minh, thế nên một màn này Hoàng Minh vô cùng tự tin. Càng rơi vào đau đớn, suy nghĩ của hắn càng trở nên tinh tế hơn.
- Hóa ra là như vậy, Vu Vương ta một đời hô phong hoán vũ, thiên tài chết dưới tay ta vô số. Nhân mạng càng là không đếm được. Thật không ngờ, quả thực là kẻ được chọn...
Vu Vương thở hắt ra một hơi tiếc nuối, bất giác thân hình chớp động. Chỉ thấy vù một tiếng, Vu Vương biến mấy khỏi song kiếm của Hoàng Minh. Tại nơi đó chỉ còn lại một cái tàn ảnh. Biến cố này làm cho toàn trường giật mình. Vu Vương không ngờ rơi vào tình cảnh này vẫn ung dung tự tin trốn thoát khỏi lưỡi kiếm của Hoàng Minh.
- Ha ha ha, tiểu tử ngông cuồng. Vu Vương ta há có thể đơn giản chết như vậy? Ngươi cho rằng ta dễ dàng chết như vậy sao? Mơ mộng hão huyền!
Vu Vương xuất hiện ở cách xa mấy trăm mét điên cuồng cười lớn. Thuấn di sao? Vu Vương hắn cũng có một chiêu chạy trốn, một đời Vu Vương làm sao lại không có lá bài tẩy đây.
- Đáng tiếc!
Trần Lập lắc đầu thở dài. Nếu Hoàng Minh khi nãy lập tức hạ thủ, Vu Vương nhất định bỏ mạng.
Áo Lợi Vân ở phía xa trông thấy tình cảnh này lập tức thở ra một ngụm khí hòa hoãn. Hắn thật sợ Vu Vương nếu bị giết chết, một chuyến này đi giải cứu nhị vị Đế Vương thất bại thảm hại. Đại quân ma tộc đã bị quét thảm, nếu có vị đế vương nào bỏ mạng, hắn thật khó có thể ăn nói với Điện chủ.
- Tiểu tử, thuấn di kĩ năng là vô cùng có hạn, ngươi đã sử dụng một lần. Ta xem xem ngươi lấy gì đấu với ta! Lại còn ngu xuẩn nói ra tên của bản thân. Lần này ngươi chết chắc rồi!
Vu Vương cười lớn, Trần Thái lập tức biến sắc mặt. Đúng vậy a, Hoàng Minh khi nãy không ngờ đã nói ra tên họ chính thức của hắn, lần này thì không xong rồi.
- Ngươi nghĩ ngươi đã an toàn sao?
Vu Vương đang đắc chí cầm bút viết được chữ đầu tiên thì nghe thấy Hoàng Minh nói. Hắn hơi ngạc nhiên nhìn về Hoàng Minh, ánh mắt có chút nghi hoặc. Chả nhẽ tiểu tử này còn có lá bài tẩy nào nữa ư.
- Gekkouga, giết hắn!
Hoàng Minh khóe môi nhếch lên nụ cười quen thuộc của mình. Câu nói của hắn khiến cho toàn trường sực tính ngộ. Ánh mắt hướng về trung tâm, nơi có một con yêu thú kì quái, thân thể đang bao phủ bởi một tầng năng lượng màu xanh lam.
Keng!
Hai tay Gekkouga xuất hiện hai thanh kiếm nước. Chỉ thấy vút một tiếng, thân hình nó biến mất tại chỗ, Vu Vương bất giác cảm nhận được cổ mình mát lạnh, thân thể có chút không ổn. Hắn nhìn thấy một thân thể không đầu đang liên tục phun ra máu tươi. Hóa ra cái đầu của hắn đã bay đi, ý thức của hắn vẫn còn chưa mất.
- Ta...!
Vu Vương thật khó có thể tin nổi, rằng hắn đã chết, hắn bị chém chết. Một kiếm cực ngọt như thái rau. Gekkouga bạt kiếm cực nhanh, chỉ thấy lóe lên một đạo ánh sáng, cái đầu của Vu Vương hoàn toàn bay lên, đầu thân phân hai. Sinh Tử tàng thư bất ngờ cháy rực lên sau đó hóa thành bụi phấn. Thân thể của Vu Vương cũng lập tức rơi tự do xuống bên dưới.
Vu vương chết. Đại tướng thứ hai dưới trướng của Ma Vương vẫn lạc. Một vạn năm trước Vu Vương quật khởi, dưới sự lãnh đạo của Ma Vương, trở thành một siêu cấp cường giả vạn ma tộc kính ngưỡng. Trong trận chiến tại Xích địa bí cảnh, một chiêu hóa đá cả Vạn nhân tộc, làm lên tên tuổi đáng sợ của Vu Vương. Thế nhưng hôm nay Vu Vương không ngờ bị một tên tiểu bối của Vạn năm sau giết chết. Một cái chết nhanh gọn, thống khoái.
Toàn trường tĩnh lặng, Quỷ Vương hai mắt lóe lên tinh mang chết chóc. Không gian yên tĩnh đến đáng sợ. Hoàng Minh quay người nhìn về phía Quỷ Vương, hai con mắt lập dị lạnh lẽo tràn ngập sát ý.
Rắc rắc rắc!
Phía dưới chân Trần Lập cùng Trần Hanh. Một sự kiện biến hóa phát sinh, gần một vạn bức tượng đá bất giác biến đổi. Màu sắc hoàn toàn trở về màu da ban đầu. Từ dưới lên trên, khuôn mặt có chút vặn vẹo, đôi mắt lấp lánh tinh quang. Trong phút chốc, trong sự kinh ngạc của toàn trường.
- Gào!!!!!!
- Aaaaaaaaa!
- Chúng ta quay về rồi!
Tiếng gầm thét của yêu thú, tiếng la hết của nhân loại, tiếng than khóc cùng điên cuồng phát tiết vang lên.
Áo Lợi Vân hoàn toàn ngây ngốc. Thế nhưng rất nhanh cắn răng quay đầu dẫn theo hai thủ hạ bỏ chạy. Lúc này đại cục hắn đã không thể chủ trì nữa rồi. Vu vương chết, vạn chiến sĩ nhân tộc từ một vạn năm trước hồi sinh. Đây quả là điều mà Ma tộc không thể ngờ được.
- Chúng ta, đám người đó!
Trần Hanh không thể tin vào mắt mì h được nữa. Hướng ánh mắt nhìn xuống bên dưới chỉ thấy tràn ngập khia tức mạnh mẽ vô cùng.
- Tiểu tử, Lần tới sẽ lấy mạng chó của ngươi!
Quỷ Vương trông thấy đại sự không ổn, lập tức buông lời đe dọa muốn li khai.
- Ở lại đi!
Hoàng Minh gầm lên, lập tức sử dụng dịch chuyển tức thời nhằm ngăn cản Quỷ Vương. Thế nhưng tốc độ chạy trốn của Quỷ Vương không ngờ cực nhanh. Một đạo phù triện được đốt lên. Thân hình Quỷ Vương tiêu thất trong không gian.
- Khốn kiếp! Quỷ Vương tên vương bát đản!
Hoàng Minh hai mắt chảy ra hai dòng máu tươi, cực độ điên cuồng. Không thể vì A Trang báo thù, Hoàng Minh thật muốn giết chóc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...