- Tốt rồi, hôm nay có lẽ cũng đã mệt mỏi, các ngươi tự nhiên chọn một nơi nằm nhé. Tối nay nghỉ ngơi một chút, ngày mai cũng sẽ bận rộn đấy. Tối nay ta bận một khóa khống thuật sẽ về muộn. Các ngươi ăn tối thì đi về tòa nhà màu trắng ở cửa đại viện đấy, lúc tới đây các ngươi đều đã nhìn qua rồi đúng không?
Thiện Bảo nói xong mỉm cười, chậm rãi rời đi. Hắc Lỗ cùng Lôi Ân nhanh chóng chọn lấy hai chiếc giường ở cạnh nhau. Hoàng Minh chính là nằm cạnh Thiện Bảo.
Sau bữa cơm đầu tiên tại học viện, ba người Hoàng Minh trở về gian phòng chung.
- Ngày mai nhất định phải chọn lấy một thanh kiếm tốt nhất!
Lôi Ân cười cười, hắn mặc dù vũ khí là trường thương thế nhưng ai lại ngại có thêm một thanh vũ khí chứ. Biết đâu đó lại có vận may, một kiếm kia lại là kiếm linh thì sao?
Hoàng Minh hơi kinh ngạc, hôm nay hắn cũng nghe qua Ải Tác Tư cùng Thiện Bảo nói về chuyện này, chỉ là hắn chưa rõ, chọn kiếm là sao?
- Lôi Ân, kể cho ta nghe một chút xem nào?
Hoàng Minh lên tiếng hỏi.
- Ngươi không biết?
Lôi Ân giật mình kinh ngạc. Hoàng Minh sờ sờ mũi, có chút xấu hổ. Đúng thật là hắn đã tới đây gần một tháng rồi mà vẫn chưa nắm rõ nhiều thông tin lắm. Thật ra Hoàng Minh có hỏi Diệp Bân cùng ngũ huynh đệ Cáp Sâm về Hoàng Thiên đại lục. Thế nhưng bọn họ đều lắc đầu không biết. Vậy nên Hoàng Minh cho rằng Vĩnh Tiên đại lục cùng Hoàng Thiên đại lục chắc không hề có liên quan, hắn cũng không đi tìm hiểu. Lỗi Ân lắc lắc đầu, nhì vẻ mặt Hoàng Minh không có chút nào giả vờ liền nói:
- Không rõ ngươi thế nào mà tham gia khảo hạch nữa, quái lạ!
Than một câu như vậy, nhưng cũng ngay sau đó, Lôi Ân liền nói:
- Ta mặc dù cũng là lần đầu tham gia, thế nhưng thông tin về Kiếm Thánh học viện cũng hỏi thăm được đôi chút. Ngày mai chúng ta sẽ được chọn một thanh kiếm làm vũ khí, những ai không muốn sử dụng thì có thể không chọn. Nhưng chắc là ai cũng sẽ lấy thôi, đây là đặc quyền khi trở thành học viên của học viện. Dù không sử dụng, thế nhưng vẫn có thể mang bán đi hoặc là cho người thân bằng hữu.
Hoàng Minh nghe đến đây thì ồ lên một tiếng, nghi hoặc hỏi:
- Ta cứ nghĩ Kiếm Thánh học viện, học viên đều sử dụng kiếm chứ?
Lôi Ân liếc mắt nhìn hắn một cái vẻ mặt rất quái lạ:
- Ngươi thật là, mặc dù là Kiếm Thánh học viện, thế nhưng vẫn có những học viên sử dụng vũ khí khác loại. Tất nhiên đa số vẫn là kiếm tu, thế nhưng các học viên sử dụng vũ khí không phải kiếm cũng không ít. Thậm chí còn có các học viên tu luyện chính là không thú sư. Thậm chí là các nghề nghiệp phụ trợ như đan sư, luyện khí sư, phù chú sư, mĩ thực sư đều có.
Hoàng Minh nghe đến đây thì gật đầu. Hắn lại cứ nghĩ Kiếm Thánh học viện thì chỉ có học viên sử dụng kiếm mà thôi. Cũng đúng, rõ ràng hai tên Lôi Ân cùng Hắc Lỗ này sử dụng chính là trường côn và trường thương. Bảo bọn hắn dùng kiếm, chỉ sợ bọn hắn muốn phá kiếm rồi.
- Tốt rồi, chọn kiếm chỉ là một phần mà thôi, ngày mai chúng ta còn một phần nữa là kiểm tra linh căn nguyên tố linh lực để có thể chia vào lớp học tốt nhất!
- Linh căn nguyên tố?
Hoàng Minh lại trưng ra cái bản mặt ngạc nhiên làm Lôi Ân ngao ngán thở dài, đoạn nói:
- Đừng nói với ta, ngươi cả linh căn nguyên tố đều không biết a?
Hoàng Minh lại xấu hổ, gãi gãi mũi gật đầu. Lôi Ân suýt té ngã khỏi ghế. Có chút khó tin nhìn Hoàng Minh mà nói:
- Hoàng Minh à. Ta nghi ngờ ngươi rốt cuộc có phải người ở Vĩnh Tiên đại lục hay không đấy?
Hoàng Minh lúc này cũng gật đầu mà nói:
- Ta đích xác không phải?
Lôi Ân trợn tròn mắt, nhíu nhíu mày mà hỏi thêm lần nữa:
- Ngươi nói cái gì, không đùa ta đấy chứ?
Hoàng Minh lúc này nghiêm túc mà nói, hắn cũng không có ý giấu giếm, biết đâu tên Lôi Ân lại có biết một chút gì về Hoàng Thiên đại lục thì sao?
- Ta đến từ Hoàng Thiên đại lục!
Lôi Ân bấy giác kinh hãi, nét mặt hiện lên vẻ khó tin. Không chỉ hắn, bên cạnh Hắc Lỗ nãy giờ ngồi yên nghe chuyện cũng giật mình đầy vẻ khiếp sợ.
- Ngươi nói ngươi đến từ Hoàng Thiên đại lục?
Lôi Ân nuốt một ngụm nước bọt, khó khăn mà hỏi. Hoàng Minh hai mắt lóe sáng, rõ ràng là tên Lôi Ân này biết đến Hoàng Thiên đại lục. Hoàng Minh chính là cấp bách, không tự chủ được mà đứng dậy hỏi:
- Ngươi biết Hoàng Thiên đại lục sao?
Nhìn Hoàng Minh kích động như vậy, Lôi Ân cũng gật gật đầu mà nói, ánh mắt hắn cũng nhìn về Hoàng Minh đầy vẻ tò mò cùng háo hức:
- Thật không ngờ, thật không ngờ a, Hoàng Minh ngươi lại có thể vượt qua Tử Quang hải vực. Ngươi có kim trúc sinh mệnh sao? Ngươi ngươi ngươi....
Một loạt câu hỏi của Lôi Ân làm Hoàng Minh trở lên ngây ngốc. Cái gì mà Tử Quang hải vực, cái gì mà kim trúc sinh mệnh. Hoàng Minh bất giác lắc đầu, hắn rõ ràng là không biết hai thứ đó. Nhìn Hoàng Minh lắc đầu, Lôi Ân có chút khó tin.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...