Cáp Vân cùng Cáp Kiệt đã dẫn theo một đoàn người U Chính Hải gia tộc rời đi. Cố gắng đến tối nay sẽ về đến nơi. Tác Hi lúc này đi theo Hoàng Minh tiến đến cạnh tên tên áo xám đang khổ sở nằm bẹp trên đất.
- Thiếu gia!
Cáp Sâm hành lễ, sau đó lại đứng sang một bên, rất quy củ. Hoàng Minh nhìn về tên áo xám này, khóe miệng có chút cười nhạt. Tên áo xám lúc này khổ không thể dùng từ nào để diễn tả. Khi nãy Cáp Sâm đã bắt đầu tra tấn hắn, nhanh chóng muốn moi ra thông tin hữu ích. Cáp Sâm này cũng đủ độc ác, cả cánh tay từ khớp xương ngón tay cũng bị hắn đập nát. Nhất định là từng ngón một sau đó mới đến bàn tay.
- Thế nào?
Hoàng Minh rất kiệm lời, lên tiếng hỏi.
- Bẩm thiếu gia, tên này là khách khanh trưởng lão của Tín Mĩ gia tộc. Lần này nhận lệnh tiêu diệt toàn bộ U Chính Hải gia tộc chạy trốn. Nhất là nhằm vào tiểu tử này, tuyệt đối phải giết!
Cáp Sâm nói ra lời này làm Hoàng Minh ngạc nhiên. Đoán sơ sơ ra chút tình huống. Một lát hắn quay lại phía sau hỏi Tác Hi:
- Vì sao Tín Mĩ gia tộc muốn giết ngươi!
Tác Hi cũng không giấu giếm, hai mắt hắn nhắm lại, sau đó lập tức mở ra. Hai còn mắt màu đỏ làm cho Cáp Sâm sợ hãi. Hoàng Minh thì lại thấy bình thường.
- Vì nó, ta chính là thức tỉnh huyết mạch cực hạn!
Tác Hi lãnh đạm nói.
- Chính vì vậy Tín Mĩ gia tộc mới muốn diệt gia tộc ngươi?
Hoàng Minh lại hỏi. Tác Hi lắc đầu một cái, đáp:
- Tin Mĩ gia tộc chỉ là gia tộc hạng hai, làm sao có thực lực tiêu diệt U Chính Hải gia tộc. Bọn hắn là có Phúc Đặc gia tộc phía sau trợ giúp. Thế nên chúng ta mới có thể đấu không lại.
Hoàng Minh hơi cau mày một chút, mấy cái cáp bậc gia tộc này phân chia có chút làm hắn khó có thể tiếp thu.
Cáp Sâm thấy Hoàng Minh có vẻ khó hiểu bèn lên tiếng nói:
- Thiếu gia, các gia tộc phân chia thành ba loại. Nhất lưu, nhị lưu, và tam lưu. Trong đó Nhất lưu là mạnh nhất, đó chính là Phúc Đặc gia tộc. Nhị lưu có thể chính là giống như U Chính Hải gia tộc này. Tam lưu là Tín Mỹ gia tộc.
Hoàng Minh nghe Cáp Sâm nói thì đã hiểu ra vấn đề.
- Bọn hắn vì muốn đôi mắt của ngươi? Tác Hi nghe Hoàng Minh hỏi thì lập tức gật đầu. Hoàng Minh mỉm cười:
- Ngươi không sợ ta cũng như bọn hắn sao?
Tác Hi có chút lưỡng lự, thế nhưng hắn lại nhìn thẳng vào Hoàng Minh. Hai mắt đỏ rực đầy vẻ thâm thúy.
- Ta không biết!
Hoàng Minh cười cười, mắt trái của hắn bỗng nhiên biến đổi. Tác Hi nhìn thấy một màn này thì kinh hãi ngã ngồi xuống đất. Bởi hắn thật khó có thể tin được. Thanh niên trước mắt hắn lại có một con mắt, so với hắn thì càng là cường đại khủng bố, chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.
- Từ nay ngươi đi theo ta, ta giúp ngươi trở thành mạnh nhất. Tự tay ngươi báo huyết cừu!
Hoàng Minh chỉ nói xong lời này, lập tức quay đầu bước đi. Cáp Sâm, Cáp Đốn, Cáp Vĩ nhìn nhau mấy lần, sau đó cũng lập tức đi theo Hoàng Minh. Hoàng Minh nhảy lên trên Tử Dạ. Phia sau hắn bỗng nhiên một thân ảnh xuất hiện, Cáp Sâm cười lớn kéo theo người này lên yêu thú của hắn. Hoàng Minh mỉm cười, Tử Dạ tăng thêm tốc độ, hướng về Bá Ngã Thành mà tiến tới.
Bá Ngã Thành lúc này đã là chập tối, cửa thành đã bắt đầu đóng lại, Diệp Bân lo lắng đi qua đi lại, hắn đã chờ ở đây nửa ngày rồi. Hiện tại đã sắp đóng cửa thành, sao Hoàng Minh vẫn chưa có trở về. Còn đang lo lắng, ánh mắt hắn lại hướng về phía xa xa nhìn. Bồn nhiên một đám thân ảnh xuất hiện, Diệp Bân mừng rỡ vô cùng, nhanh chóng chạy ra đón đầu đội ngũ này. Đội ngũ này tất nhiên là đám Hoàng Minh. Thấy Diệp Bân chờ mình ở ngoài, Hoàng Minh vui vẻ cười cười.
Bữa cơm tại An Đan thương hội vô cùng nhộn nhịp. Hoàng Minh lên tiếng mà hỏi:
- Diệp ca, số đồ đạc kia ngày mai sẽ chuyển tới nơi chứ?
Diệp Bân gật đầu, khăng định:
- Hoàng đệ yên tâm đi, chỉ là một đám lương thực mà thôi. Trong phạm vi gần Bá Ngã thành này, không có mấy kẻ dám ra tay với đội ngũ của An Đàn thương hội chúng ta.
Hoàng Minh gật đầu, hắn là nhờ Diệp Bân mang tới cho ngôi làng nhỏ mà gia tộc U chính Hải đi đến. Hiện tại Diệp Bân sắp xếp xong hắn cũng yên tâm.
Bên trong bàn ăn, cáp Sâm, Cáp Đốn, Cáp Vĩ đang như hổ đói. Thức ăn trên bàn đều bị ba tên này cuốn đi như gió bão.
- Diệp thúc, Phúc Đặc gia tộc có thực lực như thế nào?
Hoàng Minh lên tiếng hỏi Diệp Ánh Tư. Diệp Ánh Tư chỉ hơi kinh ngạc, sau đó vẫn là nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Phúc Đặc gia tộc thuộc hàng nhất lưu gia tộc. Có cao thủ Nguyên Anh rất nhiều. Nghe nói còn có cả một Hóa kì cường giả, sao vậy?
Hoàng Minh không nói gì, chỉ gật đầu một cái. Phía bên cạnh hắn, Tác Hi hai mắt đã nhíu chặt lại, ánh mắt hiện lên chút điên cuồng, thế nhưng nhanh chóng đã biến mất. Vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm túc.
- Phúc Đặc gia tộc, Tín Mĩ gia tộc!
Tác Hi hừ một tiếng, lẩm bẩm nói nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...