Triệu vân nghe Hoàng Minh nói mà ngạc nhiên, Triệu Vân là tên hắn, thế nhưng Triệu Tử Long là ai?
Hoàng Minh biết mình thất thố, bèn cười trừ, đoạn giục:
- Nếu có việc gấp thì hay là ngươi nên nhanh chóng, đừng lãng phí thời gian.
Triệu vân gật đầu, đứng dậy. Miệng ngập ngừng:
- Ngươi có thể cho ta biết tên ngươi, nơi ngươi ở chứ. Ta nhất định sẽ tới trả tiền ngươi.
Hoàng Minh trong lòng nở hoa. Hắn chờ mãi chính là câu nói này.
- Ta là Hoàng Minh, ngươi tới Thái Minh trấn là có thể hỏi ra. Tiền bạc cứ bình tĩnh, không vội. Quân tử nhất ngôn, ta chờ ngươi tới làm một trận bàn luận có thể chứ!
Triệu Vân yên tâm. Gật đâu, hai nắm tay chụm lại, cúi đầu cảm tạ một lần nữa rồi quay lưng chạy vụt đi. Tốc độ rất nhanh.
Kiều Phong hai tay phủi bụi bám vào quần áo đi lại.
Hoàng Minh lên tiếng:
- Cảm thấy sao?
Kiều Phong hai mắt tinh quang lóe lên:
- Lực lượng mạnh mẽ, rất có tiềm lực.
Hoàng Minh gật đầu, mong rằng Triệu Vân sẽ tới tìm hắn, Triệu Vân tính cách đúng là chính trực, ngoại trừ cướp đường cái này.
- Có lẽ phụ thân hay mẫu thân hắn xảy ra chuyện.
Điêu thuyền giọng nhỏ nhẹ nói. Hoàng Minh giật mình, điều này rất có khả năng, hắn đần quá, đáng ra hỏi kĩ một chút, nên tới xem, biết đâu có thể giúp đỡ gì đó. Giờ thì không kịp rồi. Tốc độ của Triệu Vân kia cũng khá nhanh. Chắc hẳn quen thuộc với địa hình nơi này.
Thôi vậy, Hoàng Minh tặc lưỡi.
Một buổi chiều đi qua, bóng đen cũng phủ xuống. 5 người đang ngồi trong một hang động nhỏ. cái hang này là do Kiều Phong tìm được, hắn thường hay xuống trấn nên đã tìm ra nơi này. Nhìn chắc là yêu thú bỏ đi đã lâu. Một bên ăn uống, không khí có chút ấm cúng.
Pikachu và hitokage được cho ra ngoài. Điêu thuyền thì ôm khư khư pikachu, đút từng miếng thịt thỏ cho nó. Không phải nói, lực sát thương của pikachu cao với phái nữ thế nào.
Hitokage bên kia nhiệm vụ là điều chỉnh lửa, Hoàng Minh chính tay xuống dưới nướng thịt. Mùi thịt nướng thơm phức. Bên này Lệnh Hồ Xung và Tiểu Ngư Nhi đã không thể nhịn được liên tục liếm láp đôi môi. Được miếng nào là ăn ngay miếng đấy, nhanh chóng rồi lại quay lại nhìn vào bếp. Hoàng Minh cười khổ, một đám thỏ nướng được hắn quay theo cách hiện đại, trong không gian ba lô của hắn có một đám gia vị trước khi đi khỏi nhà hắn đã mang theo. Lúc trước hệ thống nâng cấp, balo không khởi động được, bây giờ mở được rồi Hoàng Minh cũng mới để ý, không gian balo cũng quá nhỏ. Phải có kim tệ mới có thể mở rộng ra. Mà kim tệ hắn không có đồng nào. Không gian balo chỉ có vài thanh kunai, một ít bùa nổ vài lọ gia vị. Hai bộ quần áo dã chiến mà thôi.
Nghĩ tới tiền mà phát sầu.
Đang miên man nghĩ ngợi, thấy Kiều Phong vẫn ngồi yên, Hoàng Minh nhíu mày.
- Có chuyện gì sao?
Hoàng Minh hỏi.
Kiều Phong hai mắt có chút bi thương, lại có chút lửa nóng. hai nắm tay bỗng nắm chặt lại.
Thấy được cảnh này, Điêu Thuyền bỗng nhiên trầm lại, hai mắt chảy xuống dòng lệ. Lệnh Hồ Xung cùng Tiểu Ngư Nhi cũng nín lại, ôm nhau khóc òa lên.
Hoàng Minh cuống hết cả lên. Phải mất 20 phút mới gặng hỏi được.
Hóa ra, 4 tỉ đệ đều là người trong Thái Bình thôn. 3 tháng trước, Điêu Thuyền là muốn đi hái chút lá thuốc trị cảm về, Kiều Phong nhận đưa nàng đi. Lệnh Hồ Xung và Tiểu Ngư Nhi vốn ham chơi đòi đi theo. Thế là cả 4 đi lên núi vào sáng sớm.
Khi chiều trở về thôn, chuyện xảy ra trước mắt làm cả đám sợ hãi, thôn làng bị phá hủy, lửa cháy ngùn ngụt, người chết la liệt, không còn ai sống sót. Điêu Thuyền sợ đến ngất xỉu. Bên này Kiều Phong một mình đưa 3 tỉ đệ trốn vào bụi cây rậm cách làng 30 mét. Được một lúc thấy một đám người đi ra. Đám người mặc áo bào trắng, trên áo có hình loang lổ hình đốm lửa. Có hơn 30 người. Nhìn là biết phải là thế lực lớn. Thế nhưng một thôn làng bình thường có điều gì mà một thế lực can thiệp phá hủy giết người bình thường như vậy.
Hoàng Minh càng Nghĩ càng không hiểu. Nhất định là có ẩn tình.
Điêu Thuyền Kiều Phong. Lệnh Hồ Xung và Tiểu Ngư nhi. Bảo sao không cùng họ. Hóa ra là tỉ đệ cùng nhau chơi đùa của thôn mà thôi.
Hoàng Minh hai lông mày nhíu lại, hắn mới tới dị giới này không lâu, cũng không rõ thế lực nào lại có đồng phục như vậy.
- Các đệ muốn báo thù không?
Hoàng Minh lên tiếng phá tan sự yên lặng.
Kiều Phong giật mình, hai mắt mở to. Hỏi câu đó là sao?
Nhìn thấy vẻ ung dung cùng tự tin của Hoàng Minh. Kiều Phong toát lên sự cuồng nhiệt.
- Muốn, rất muốn!
Kiều Phong nghiến răng thốt ra.
Bên kia Lệnh Hồ Xung cùng Tiểu Ngư Nhi hai mắt đẫm lệ, nhưng đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Điêu Thuyền hai mắt long lanh, sao hắn lại nói như vậy, hắn cơ cách trả thù giúp họ sao?
Hoàng Minh chính là muốn câu trả lời như vậy.
- Ta có thể giúp các ngươi có thực lực, nhưng chính các ngươi sẽ là người ra tay. Ai lấy của các ngươi những gì, phải bắt bọn hắn hoàn trả lại gấp trăm gấp ngàn lần!
Lời nói bá đạo hùng hồn của Hoàng Minh thốt ra, 3 tiểu tử tâm hồn như ghim chặt lại. Kiều Phong biết, Hoàng Minh là người tu luyện, nếu hắn có thể giúp mình trở lên mạnh mẽ, báo thù rửa hận cho phụ mẫu. Hắn nguyện tôn thờ Hoàng minh suốt đời.
Kiều Phong quyết định, hai gối quỳ xuống, Lệnh Hồ Xung cùng Tiểu Ngư Nhi cũng thấy mà quỳ theo.
- Nguyện nghe Ca ca!!
Kiều Phong hai mắt kiên định nói to.
- Nguyện nghe ca ca!!
Tiểu Ngư Nhi cùng Lệnh Hồ Xung nói theo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...