Vậy cần làm thế nào thì mới có thể tăng tiến đây?
Hoàng Minh kinh ngạc hỏi. Tiếng nói của A Trang lại vang lên đều đều.
- Nơi này tàn hồn vô cùng nhiều. Thế nhưng toàn bộ đều đã chìm vào ngủ say. Nơi này rõ ràng bị người ta phong ấn, không thể nào luân hồi sang kiếp khác.
Hoàng Minh kinh hãi, thật khai có thể tin nổi những gì hắn vừa nghe được. Lại có chuyện kinh khủng như vậy?
- Thật sao? Thật sự nơi này bị phong ấn?
- Đúng vậy! Tại nơi này có cả vạn tàn hồn rơi vào ngủ say, không thể luân hồi. Đây cũng chính là khí vận của chủ nhân. Sát Chi Khí là thứ cực kì hi hữu, cả vạn năm chưa từng có ai nắm giữ qua. Không ngờ chủ nhân ngươi lại có thể lĩnh ngộ được.
Hoàng Minh không nghĩ lại diễn ra chuyện như vậy. Hắn chỉ là cảm ngộ một chút, rơi vào trạng thái vô cùng kì diệu. Không ngờ một lần cảm ngộ lại nhiều hơn một cái Sát Chi Khí.
- Vậy ta nên làm gì bây giờ?
Hoàng Minh hỏi.
- Chủ nhân nên đánh động tàn hồn của họ dậy, sau đó để họ tự nhập vào Sát Chi cầu. Điều này cũng khiến họ có thể luân hồi. Mà Sát Chi Cầu có thể tăng tiến lớn mạnh vô cùng.
Hoàng Minh nhíu hai hàng lông mày, suy tư nói:
- Ta nên làm cách nào để đánh động họ, với lạn nếu họ tiến vào ta, có kẻ vô cùng mạnh mẽ, muốn đoạt xá ta thì sao? Ở đây trước kia có thể nói là toàn cường giả đấy!
A Trang lại cất tiếng cười, đoạn nói:
- Các tàn hồn ở đây đã rơi vào tình trạng suy yếu vô cùng, ngươi yên tâm, không ai có thể chiếm đoạt ngươi. Hợ nữa, ngươi còn có ta giúp đỡ mà. Còn việc đánh động bọn họ sao? Không phải ngươi có năng khiếu hát hò sao? Làm một bài oanh liệt một chút, nhất định họ sẽ bị đánh động.
- Oanh liệt một chút?
Hoàng Minh nghe xong hơi thất thần. Liệu có ổn không đây. Hắn hơi lo lắng.
Như nhận ra suy nghĩ của Hoàng Minh. A Trang lên tiếng nói:
- Yên tâm đi, người không cần lo, hệ thống sau khi nâng cấp đã hoàn thiện hoen rồi, nghe theo lời ta!
Hoàng Minh nghĩ ngợi một chút, thế rồi cũng gật đầu đồng ý. Hắn lấy ra từ ba lô chiếc đàn guitar của mình. Sau đó đi đến một bộ xương thần long nằm trên mặt đất. Hắn hít thở sâu một hơi. Hai mắt nhắm lại tưởng tượng ra một bài hát, đem lời nhạc cùng lời hát điều chỉnh một hồi, ngay sau đó, tiếng nhạc bắt đầu vang lên. Từng âm thanh được Hoàng Minh vận dụng mười hai phần công lực, làm cả chiến trường vang vọng tiếng đàn. Mặt đất đã bắt đầu xuất hiện dị biến. Chậm rãi có bóng hình màu trắng bò lên. Hoàng Mjnh tuy hơi kinh hãi nhưng không hề dừng lại. Hắn tin tưởng A Trang không lừa mình. Những câu hát bắt đầu cất lên. Khỏi phải nói giọng ca của Hoàng Minh rồi, vô cùng trầm ấm. Từng chữ, từng câu được dùng linh lực mà vang xa gần ngàn dặm.
Trên Chiến trường mưa gió hỗn loạn này, thiếu niên dũng mãnh ra trận.
Trong tiếng gầm đầy khói lửa của chiến thắng, huyên náo cả thế giới.
Tín hiệu mờ mịt của khói lửa, thời đại phân tranh đã đến, nhiệt huyết chảy lên cao.
Tiên Phong đã dẫn đầu, không ai có thể ngăn cản Chiến sĩ.
Come on, Nghịch Chiến nghịch chiến xông lên. Át chủ bài phải cuồng dã.
Xuyên qua quân địch, san bằng đối thủ.
Oh nghịch Chiến nghịch chiến cuồng dã, Át chủ bài phải cuồng dã. Chiến đấu vì tín ngưỡng của chúng ta.
Ta phải điều khiển trận chiến của mình, khuếch đại thanh thế của mình, trong trận chiến nảy lửa này.
Trên chiến trường máu tanh này, trăm vạn chiến sĩ nhiệt huyết tiến về phía trước, chiến đấu vì tương lai của mình. Chiến đấu tới khi gục ngã. Quyết Chiến đến cùng.
. [Nghịch Chiến- Trương Kiệt].
Từng câu hát của Hoàng Minh vang lên, hàng ngàn bóng dáng ma ảnh lần lượt xuất hiện, Hoàng Minh hai mắt thật mở to, hắn lúc này không hề sợ hãi, chỉ có nhiệt huyết dâng cao. Từng lời bài hát vang lên, các thân ảnh lại càng rõ hơn. Nhân loại có, yêu thú có, thiên sứ có, Thần Long có, ma thú có, cự nhân có. Hai trận doanh xuất hiện trước mắt Hoàng Minh. Khí thế vạn trượng xuất hiện. Theo từng đoạn điệp khúc của hắn, chiến trường một lần nữa đôi trào. Cả hai bên lao vào nhau, chiến tranh một lần nữa xảy ra. Hoàng Minh lúc này đã hát đến khàn giọng. Các tàn hồn chiến đấu với nhau, cảnh tượng chiến trường một lần nữa tái hiện. Cho dù lần này đều là những linh hồn. Thân người Hoàng Minh sáng lên. Hắn đứng giữa trận chiến quan sát. Không có tàn hồn nào động vào người hắn. Hắn đứng như một người ngoài cuộc. Đàn guitar được hắn chống xuống đất. Trận chiến khốc liệt vô cùng. Những tàn hồn bị tiêu diệt lần lượt hóa thành một điểm sáng, nhập vào người Hoàng Minh. Rất nhanh hàng ngàn điểm sáng tụ tập ùa vào người hắn. Bên trong đan điền Sát Chi cầu nhanh chóng điên cuồng hấp thu những điểm sáng tàn hồn kia. Nó lấp lánh tinh quang. Không còn là một màu xàm đen nữa. Cứ thế cứ thế, chiến trường khốc liệt, tàn hồn chết đi đều được Sát Chi cầu hấp thụ. Nửa canh giờ qua đi. Trận chiến đã kết thúc. Toàn bộ không gian trở lại yên tĩnh. Không còn âm thanh la hét của trận chiến vừa nãy nữa. Chỉ còn một thân ảnh đứng bơ vơ trên chiến trường. Ánh mắt hắn hơi thẫn thờ. Hắn, chứng kiến một trận chiến kinh tâm động phách.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...