Hàng Vô Ưu sau khi tuyên bố bắt đầu, hàng ngàn đệ tử Lưu Vân Tông sôi trào. Các lôi đài thứ tự từ bảy trở lên bắt đầu nô nức náo nhiệt vô cùng. Liên tục có đệ tử nhảy lên nóng vội. Thế nhưng tu vi cũng không hề cao. Tất cả cao thủ đều là chưa xuất hiện đấy. Hoàng Minh hai mắt nhắm hờ, dù không muốn nhưng hắn vẫn phải ở đây chờ đợi. Chỉ có một ngày mà thôi. Pikachu ở trên đầu hắn không ngừng vò tóc, nó hứng thú hết ngó khán đài này sang khán đài khác. Rất nhiều nữ đệ tử đều nhìn qua bên này, thế nhưng không phải là để ngắm Hoàng Minh mà là để ngắm pikachu đấy. Sáu vị đệ tự hạch tâm đều ngồi chờ đợi. Hứng thú nhìn về các khán đài đang giao chiến kia.
Bên trên cao hơn, chính là nơi an tọa của Hàng Vô Ưu và các vị trưởng lão, chủ điện.
- Tông chủ, nghe nói ngươi mới thu nhận một vị đệ tử, ta mấy nay bế quan một đoạn thời gian, thật là chưa kịp chúc mừng rồi.
Một vị trưởng lão lên tiếng nói. Người này mặt mũi đã xuất hiện nếp nhăn, tóc cũng bạc quá nửa. Lần này xuất quan cũng chính vì bí cảnh mà ra. Hơn hết lão chính là gia gia của Vũ Vấn Sơn. Lão tự là Vũ Vấn Huy. Vũ Vấn Huy lên vẫn trưởng lão đã lâu, một thân tu vi nhưng là Huyền thần trung kì. Chỉ một bước nữa có thể đạt đến huyền thần hậu kì. Là một trưởng lão cũng có tiếng nói trong Lưu Vân Tông. Hiển nhiên Vũ Vấn Sơn cũng là do lão bồi dưỡng mà thành. Thực lực kim thần trung kì của hắn cũng không rõ có bao nhiêu phần trăm là do đan dược đắp vào.
- Ha ha ha, chỉ là một tên đệ tử bình thường,thực lực còn yếu kém, có chút tư chất mà thôi, ha ha ha!
Hàng Vô Ưu lên tiếng cười lớn, mặt có chút tỏ vẻ không có gì cả. Thế nhưng đều khiến cho chục vị trưởng lão đều khinh bỉ bĩu môi.
Mịa nó, đệ tử bình thường, thực lực kém, có chút tư chất. Đệ tử bình thường mà hai tháng từ đệ tử kí danh vọt lên đến đệ tử hạch tâm sao? Thực lực kém mà có thể vượt đến tầng thứ mười bốn của tháp trận sao? Có chút tư chất, này, ngươi nói không thấy ngượng mồm?
Các vị trưởng lão tuy trong lòng khinh bỉ vô cùng, thế nhưng không ai nói ra, chỉ thầm chửi rửa trong lòng như vậy. Bọn hắn ai cũng biết là Hoàng Minh là một nhân tài. Ở nơi này, địa vị sư đồ được tôn lên rất cao. Đệ tử ưu tú ai mà chả muốn có. Đệ tử vang danh sư phụ nào mà chả thấy vinh quang vô hạn.
- Ha ha, có thật là thực lực kém không?
Vũ Vấn Huy cười lớn hỏi.
- Đúng thế!
Hàng Vô Ưu lần này khẳng định một câu rồi chỉ cười mà không nói thêm gì. Vũ Vấn Huy cũng không nói thêm, ánh mắt lão đã nhìn về phía khán đài bên dưới. Vô cùng hiếu kì nhìn về một thiếu niên đang yên tĩnh nhắm mắt dưỡng thần.
- Ngoài đám đệ tử hạch tâm, các ngươi có nhân tuyển nào khả quan không?
Một vị Trưởng Lão tên là Phong Sa hỏi. Mọi người đều gật gù, bọn hắn đến tầm này rồi, âu là ai mà chả có tiểu bối tâm phúc. Thế nhưng không ai nói gì, chỉ mỉm cười như vậy, ánh mắt đều dõi xuống phía dưới. Đúng là toàn cáo già mà.
Hàng Vô Ưu mặc dù ánh mắt nhìn xuống, thế nhưng trong nội tâm lại đang suy nghĩ một chuyện khác. Một tháng rồi, nàng vẫn chưa tỉnh, hắn vô cùng nóng ruột. Rõ ràng là đan dược có hiệu quả, thế nhưng tại sao người vẫn chưa tỉnh lại. Điều này làm hắn như muốn phát điên.
Bên dưới khán đài. Vì tranh đoạt danh ngạch chỉ diễn ra trong một ngày, thế nên rất nhanh cao thủ trong lứa đệ tử nội môn cũng đã xuất hiện rồi. Chỉ thấy các khán đài đã xuất hiện những đệ tử mạnh mẽ. Thân kinh bách chiến, liên tục đả bại người khiêu chiến. Cho dù đả bại một người được nghỉ ngơi mười năm phút để điều tĩnh lại, thế nhưng mười năm phút cũng rất nhanh. Hiển nhiên là gần như liên tục xa luân chiến.
- Các Ngươi nhìn xem, võ đãi thứ mười kìa!
Một vị chấp sự lên tiếng, ngay lập tức các vị trưởng lão đều chú ý sang võ đài thứ mười. Võ đài thứ mười đang có hai nhân ảnh giáp lá cà cận chiến. Một thanh niên cao lớn, khí lực vô cùng, một thiếu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc. Rõ ràng là đánh tới bất phân thắng bại rồi.
- Hai mầm khá tốt, Đều là đệ tử mới sao?
Một vị trưởng lão lên tiếng. Rất nhanh các vị trưởng lão khác cũng gật đầu hưởng ứng.
- Tu vị ngân huyền đại viên mãn, chiến đấu vô cùng linh hoạt, công kích cùng phòng thủ đều nhịp nhàng. Đúng là hai mầm tốt!
Một vị khác cũng là lên tiếng nhận xét.
- Có ai biết hai đệ tử này không?
Hàng Vô Ưu lên tiếng hỏi:
Ngay lập tức có một vị trưởng lão ở cuối hàng lên tiếng. Trưởng lão này tên là Minh Huê.
- Bẩm tông chủ, bọn hắn đều là môn đồ của ta. Nam tên Bắc Âu, Nữ tên Nguyệt Chỉ. Đều là mới gia nhập môn phái.
Ồ, mọi người thật không ngờ, lứa đệ tử này thu hoạch không tồi a. Trước không nói đến tên biến thái Hoàng Minh ngang trời xuất thế, phía dưới cũng không thiếu nhân tài rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...