Khuất Thiên Các đã có từ ba trăm năm trước, nơi này nghe nói là từ thời các vị đồ đệ ngày trước lập ra. Khuất thiên các không gian tuy không rộng lắm, nhưng sức chứa có thể lên tới ba mươi người. Chính diện hướng ra dòng sông, xung quanh cây cối che đi theo hướng kì lạ. Có lẽ một nhân vật đệ tử thiên tài nào đó khi xưa đã dựng lên một trận pháp tuyệt vời. Từ Khuất Thiên các có thể nhìn ra ngoài con sông trước mắt, cây cối sông nước vô cùng hữu tình. Thế nhưng từ bên ngoài lại bị cây cối che giấu, không thể nhìn vào được Khuất Thiên Các. Đó là sự tình đáng nói.
Hôm nay Khuất Thiên Các theo lịch, cứ ba tháng lại một lần các đệ tử hạch tâm tụ hợp. Cho dù là ghen ghét nhau, đối địch nhau, ngày nay nhất định sẽ tụ lại. Đây là quy luật của các đệ tử đời trước để lại, ai ai cũng biết. Thế nên dù không muốn, trừ trường hợp bất khả kháng, nếu không, đều phải có mặt.
Ngày trước, Khuất Thiên Các là nơi tụ hợp, trao đổi công pháp, tâm đắc lĩnh ngộ của các đệ tử. Ngày nay xuất hiện các thú vui tao nhã khác, đó là thi ca và âm luật.
Lúc này trong Khuất Thiên Các, hơn ba mươi người, không ai không phải là đệ tử kiệt xuất của Lưu Vân Tông. Đệ tử hạch tâm đã có mười người, hơn hai mươi đệ tử nội môn. Toàn là người có danh tiếng cùng thực lực mạnh mẽ. - Ồ, là Thanh Nhi muội muội đến sao? Thật là tốt quá, vậy là lại có thể nghe được tiếng đàn của muội ấy!
Một nam tử thân hình cao ráo, khí chất mỹ mạo, tiếng nói vô cùng nhẹ nhàng cất tiếng nói. Bên cạnh hắn là ba nam nhân khac. Tât cả đều tỏ ra vui mừng vỗ tay hoan hô. Khuất Thiên Các bên trong bày biện tám chiến bàn, phía sau là rất nhiều vị trí ngồi. Bên trên sành chính là một chiếc bàn, dường như là dành cho người tiến lên phát biểu vậy.
Sau câu nói của nam nhân kia, mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía ngoài, hai thân ảnh xinh đẹp đang từ từ tiến vào. Hai nữ nhân này tuổi tác không quá hai mươi, nhan sắc phải gọi là mĩ nữ trong mĩ nữ. Chim sa cá lặn có lẽ là miêu tả tốt nhất về hai nữ nhân này. Mĩ nữ đi phía trước y phục màu trắng, từng bước chân của nàng như đang phiêu du trên không trung vậy, không hề vang lên một tiếng động. Nàng không khác gì một vị tiên tử không nhiễm bụi trần nơi tục thế.
Phía sau mĩ nữ còn lại mặc một bộ y phục màu xanh lam. Khí chất của nàng lại toát lên vẻ thanh cao, ưu nhã. Khiến người ta chỉ dám nhìn mà không dám khinh nhờn. Hai người, mỗi người một vẻ, đều là mĩ nữ vạn người có một, không hề nói quá.
Một nam tử thân hình khôi ngô, vô cùng cường tráng, hắn cất tiếng nói ồm ồm đầy sức mạnh mà nói:
- Thanh Nhi sư muội cùng Yên Mĩ sư muội cuối cùng cũng đến, chúng ta đã mong chờ rất lâu rồi!
Mĩ nữ y phục màu trắng cất tiếng đáp lời, giọng nàng ôn nhu nhẹ nhàng, vô cùng mềm mại:
- Để các vị sư huynh chờ đợi, Thanh Nhi vô cùng có lỗi! Chỉ tại muội cùng Yên Mĩ sư tỉ có chút sự cố trên đường thế nên tới chậm, mong các vị sư huynh lượng thứ cho!
Hóa ra vị mĩ nữ này là Hàng Thanh Nhi. Lời nói của nàng nhẹ nhàng, đầy vẻ có lỗi. Mọi người ai nghe được đều cảm thấy không hề có chút giận nào cả.
- Thanh Nhi, muội đến là tốt rồi, mau mau tới đây, ta đã dàng vị trí này cho muội!
Một thanh niên tuấn mĩ lên tiếng, bên cạnh hắn một chiếc bàn vẫn còn trống, hiển nhiên hắn đã dành trước cho nàng. Ý tứ vô cùng rõ ràng. Hàng Thanh Nhi chậm rãi lắc đầu, từ chối:
- Đa tạ Vũ sư huynh, ta muốn ngồi cạnh Yên Mĩ sư tỉ hơn!
Nói xong nàng chậm rãi kéo Yên Mĩ ngồi xuống hai chiếc bàn còn trống. Vị Vũ sư huynh kia chỉ có thể cười ngượng ngùng, hắn tư tâm đều đã bộc lộ nhiều lần, thế nhưng Hàng Thanh Nhi vẫn chưa một lần đáp trả hắn. Hàng Thanh Nhi, chỉ cần nghe từ họ của nàng, cũng đã đoán ra phần nào thân phận của nàng. Nàng là con gái duy nhất của tông chủ Hàng Vô Ưu. Thân thế vô cùng hiển hách, thế nhưng khiến người ta sợ nhất chính là tu vi của nàng. Mười bảy tuổi đã là kim thần sơ kì cảnh giới. Thiên phú vô cùng khủng khiếp này khiến người ta nghe mà đã khiếp sợ. Cộng thêm nhan sắc mĩ mạo như tiên tử, nàng là nữ thần trong tâm của hàng ngàn, thậm chí hàng vạn đệ tử Lưu Vân Tông. Bên cạnh nàng, Ngọc Yên Mĩ, là cháu gái của vị Ngọc Trưởng lão, người có quyền uy nhất của Lưu Vân Tông. Sắc đẹp của nàng không hề thua kém chút nào Hàng Thanh Nhi. Từ nhỏ cả hai nàng đã là tỉ muội lớn lên cùng nhau, cả hai đều là thiên tài kinh diễm. Ngọc Yên Mĩ năm nay mười tám, đạt tới kim thần sơ kì cảnh giới. Cả hai nàng, đều là hai viên ngọc quý, là hai tiên tử của Lưu Vân Tông. Là ước mơ của hàng ngàn nam đệ tử trong tông môn.
Khuấy Thiên Các diễn ra trong không khí vô cùng vui vẻ.Dường như rất hòa hợp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...