- Tiểu tử này muốn gì?
Càn Vũ đã nhận ra, Hùng Phương ra tay còn giữ thực lực, hắn không muốn lão chết, ngay lúc này tên tiểu tử kia lại tiến lên, thế nào, muốn đánh cùng lão. Càn Vũ vừa tức giận vừa khinh thường. Mặc dù lão bị trọng thương nhưng không bao giờ có chuyện một tiểu tử ngân huyền dám đọ với lão. Càn Vũ nhìn chằm chằm vào Hoàng Minh đang đi tới. Hoàng Minh miệng vẫn nhếch lên nửa vòng cong, một nụ cười đầy ý vị.
- Lão già, để ta last hit ngươi!
Hoàng Minh lên tiếng, hắn đã chạy vụt tới.
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Bùm bùm bùm bùm, hơn mười Hoàng Minh nhanh chóng được tạo ra, cả chiến trường đều kinh hãi. Chỉ có vài người quen biết với Hoàng Minh mới biết pháp thuật này, còn không đều kinh ngạc vô cùng.
- Tiểu tử này, còn giấu bao nhiêu bí mật nữa?
Hoàng Thái hai mắt đăm đăm nhìn về Hoàng Minh. Không biết là phía sau lưng hắn, một bóng người đang chậm chạp tiến đến.
Mười phân thân Hoàng Minh lần lượt kiệu nhau, dẵm đạp lên nhau mà đá lên, hết một lượt đã bay lên được hơn mười năm mét. Giữa không trung, một Hoàng Minh đang bay trên trời, hắn lại tiếp tục phân thân, ngay lập tức xung quanh xuất hiện 5 Hoàng Minh, lại phối hợp lấy tay kéo rồi đẩy, đá chân, tiếp tục làm bậc đệm thứ hai. Mọi người Kinh ngạc rồi, đây là cách phối hợp gì vậy? Quá sáng tạo, quá thích mắt đi. Hoàng Minh tiếp tục phát tới thứ 3, hắn đã cao ngang với Càn Vũ. Càn Vũ nhìn từ đầu tới cuối thấy Hoàng Minh hành động, lão cũng chấn động không thôi. Tên tiểu tử này thân pháp quái dị, pháp thuật kinh khủng. Thế nhưng pháp thuật như vậy hẳn là pháp sư, tại sao hắn lại cố gắng lên tận đây để đánh với một chiến sĩ như ta.
Càn Vũ còn đang vô cùng kinh ngạc, thì Hoàng Minh bên này đã phi tới một loạt kunai, phải hơn mười cái. Mỗi cái đều phóng tới cực nhanh, Càn Vũ mặc dù bị thương nhưng một vài cái ám khí này lão không thèm để ý, thân hình uốn éo định né tránh, lão tự tin bằng thân pháp của lão né tránh đám ám khi này vô cùng đơn giản. Thế nhưng kunai bay gần tới chỉ còn cách một mét, lão thấy kinh ngạc khi phía sau chuôi kunai, đều có bám theo một tấm giấy mỏng kì lạ màu vàng. Một cảm giác bất an từ đâu ra, lão không dám né nữa, chỉ nghĩ phải chạy xa ra đám ám khi này. Thế nhưng, nghĩ vậy nhưng đã không kịp rồi. Cầu mong lão không nhận sai. Thân hình lão uốn cong kì diệu, né vô cùng chuẩn xác, không hề một kunai nào chạm vào được vạt áo của lão. Càn Vũ miệng thở phào, cũng có chút đắc ý, hừ. Ta mặc dù trọng thương, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa, tiểu tử định ám sát ta, còn lâu. Càn Vũ nghĩ trong đầu như vậy, thế nhưng khi Lão chợt hướng ánh mắt về phía Hoàng Minh, lão chợt lo lắng, vì đối phương đang nhếch mép cười. Hoàng Minh vừa trong tình trạng rơi tự do, miệng lẩm bẩm.
- Bùm!
Dị biến xảy ra, Toàn bộ kunai phát nổ. Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, Càn Vũ lúc này còn đang uốn cong tránh né kunai toàn bộ, không thể dùng cách nào để né tránh được. Mười cái lá bùa Hoàng Minh gắn ở đuôi kunai, ngay lập tức nổ tung trời. Toàn Trường Khiếp sợ!
Hoàng Minh lập tức phân thân làm theo cách cũ, vừa giảm khoảng cách rơi, vừa lấy thân hình phân thân làm đệm để hạ xuống. Chỉ hai lần hắn đã chạm được chân xuống mặt đất.
- Hay lắm Lão Đại!
Trương Vô Kỵ không nhịn được hô to, vô cùng hâm mộ. Lão đại một pháp thuật này vô cùng bá đạo, không thấy hắn hạn chế số lượng phân thân ra. Thậm chí càng ngày càng nhiều vì Hoàng Minh hắn đột phá. Chu Du gật đầu. Pháp thuật này gần như là át chủ bài của Hoàng Minh, từng có lúc Chu Du hắn hỏi, Hoàng Minh bảo rằng. Linh lực của hắn thuộc loại biến dị, nên mới có thể sử dụng pháp thuật này, còn những người khác thì không thể. Nhiều lúc muốn dạy cho các huynh đệ mà cũng không dạy được. Vì dạy xong mọi người vẫn không thể sử dụng. Từ đó về sau, các huynh đệ đều biết, Hoàng Minh có biến dị linh lực. Cũng không ai hỏi thăm gì nữa. Đến lúc này, chỉ vài đòn cơ bản, thế nhưng hết sức hiệu quả.
Một thân hình rơi từ trên trời xuống. Khác với Hoàng Minh, Càn Vũ quần áo rách tơi tả. Thân hình nhiều chỗ cháy đen. Không ngờ một huyền thần cảnh lại có thể bị bủa nổ tàn phá thân thể như vậy. Hoàng Minh cũng hết sức kinh ngạc. Bùa nổ lợi hại như vậy? Vậy mà nhiều khi hắn lại chê không thèm dùng. Lần này về nhất định phải đổi thật nhiều mới được.
Càn Vũ rơi cái ầm xuống mặt đất, bụi mù bay lên, Hoàng Minh biết lão chưa chết, vì hệ thống vẫn chưa thông báo gì cả.
Càn Thiên Trụ sợ hãi, chạy ra ý định đỡ lấy Càn Vũ, ngay lập tức hắn bị Ngân Nguyệt chặn lại. Những người khác cũng bị kìm lại bởi đối phương, thế nên không ai có thể tiếp cận được. Hơn nữa, bọn hắn còn chưa quên. Kẻ mạnh nhất nơi này vẫn còn đang đứng yên trên trời ngạo nghễ kìa.
- Khụ khụ khụ!
Càn Vũ bò dậy, chậm rãi đứng lên. Quá nhục nhã, quá mất mặt. Lão hai mắt đỏ rực. Không ngờ lão lại bị một tên tiểu tử tính kế như vậy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...