- Ngươi nói là sự thật?
Tên mặt rỗ kinh ngạc.
- Tất nhiên, nói cho nhà ngươi biết hơn nhé, ngoài Hoàng Thất năm nay còn có Mạc Hinh của Mạc gia, là muội muội của Mạc Sầu, cũng đã là luyện thể cảnh giới. Chưa hết, Lí Hùng của lí gia cũng vậy, kể cả Ngân gia, Hạ gia mặc dù không phát ra tin tức, nhưng ta đoán chắc bọn hắn tiều bối trong nhà cũng xuất hiện luyện thể cảnh.
Tên Áo nâu mặt mũi hếch lên, vô cùng đắc ý nói. Mọi người nghe xong đều thán phục cùng ngỡ ngàng. Thật sự là thiên tài lớp lớp. Dưới 15 tuổi đều là luyện thể cảnh. Đúng là thế lực lớn, sinh ra đã được ngậm chìa khóa vàng, có tài nguyên cùng công pháp tu luyện, không giống tán tu bọn hắn, tài nguyên thiếu thốn, bước vào được con đường tu luyện đã là bao nhiêu gian khổ.
- Còn 2 tiếng nữa là bắt đầu làm lễ rồi. Chờ đợi chút đi vậy, hôm nay thật náo nhiệt.
Bùn bùn bùn, một loạt hiệu ứng bắn lên trời làm mọi người kinh ngạc, trầm trồ.
- Nhìn kìa, đó là gì?
- Trời ơi, thật là đẹp, ở đâu ra vậy?
Khán giả vô cùng sợ hãi cùng kinh ngạc. Thứ vừa bắn lên trời rít lên cao vút sao đó nổ tung tóe ra nhiều màu đẹp đẽ.
- Các ngươi đúng là quê mùa, đó gọi là pháo hoa, là pháo hoa hiểu không?
Một kẻ nhanh chóng hỉ mũi bắt đầu ra vẻ. Đám người xung quanh đều quay qua nhìn hắn, mặt mũi chờ đợi hắn nói tiếp. Tên kia bắt đầu chém gió:
- Các ngươi nghe qua Hoa Anh Đào thương hội sao?
- Nghe qua, nghe qua!
Mọi người gật đầu, Hoa Anh Đào thương hội 3 năm nay quật khởi, khắp phố phường đều có cửa hàng, ai cũng biết.
Tên kia gật gù, đoạn nói tiếp:
- Đây là phát minh của Hoa Anh Đào thương hội, cái đó gọi là pháo hoa, dùng trong các dịp lễ hội, hỷ sự hay mừng thọ. Nếu bắn buổi tối, sẽ còn đẹp hơn gấp trăm lần.
Hóa ra là vậy, thảo nào. Thứ kì lạ như vậy chỉ có Hoa Anh Đào mới tạo ra được thôi.
- Nhìn kìa, là Hoàng Thất tới đầu.
Một kẻ ngay lập tức hét lên, tay chỉ vào vị trí cửa chính.
Đúng Là Càn Thiên trụ, phía sau hắn là một đoàn người.
- Các ngươi nhìn là tam hoàng tử cùng Thu Công chúa.
Bên kia khán đài hét lên.
Mọi người đều nhìn xuống, đi sau Càn Thiên Trụ là Càn Thiên Huấn nhị Hoàng tử, sau đó là tam hoàng tử Càn Thiên Biên, cuối cùng là Thu công chúa Càn Thu.
Càn Thu dáng người mảnh khảnh, đầu tóc thả dài, mặt đeo khăn lụa che đi khuôn mặt. Nhưng chỉ nhìn qua, ai cũng đoán được nàng là mĩ nữ. Chỉ mới 13 tuổi mà các nét cong của cơ thể đã hình thành gần hết. Lớn thêm vài năm nữa, chắc chắn là mĩ nhân khuynh quốc khuynh thành.
Càn Thiên trụ tiến vào hẳn sảnh chính tất cả dân chúng đều quỳ xuống bái ạt hành lễ, chỉ chừa vài thế lực khác là đứng yên bấy động. Càn Thiên Trụ giơ tay miễn lễ, dân chúng mới đứng dậy. Hắn dẫn theo đám người đi tới vị trí chính sảnh ngồi xuống. Tiếp sau đó các thế lực gia tộc mới lần lượt đi vào. Vào thứ nhất lại là Lí gia. Lí Sơ dẫn đầu đi vào, sau Lí gia là Hạ Gia, Mạc gia, Vũ gia, Ngân gia, Khôi gia. Thế nhưng vẫn chưa thấy Hoàng gia xuất hiện.
- Hoàng Gia chưa tới à?
Càn Thiên Trụ nhíu mày hỏi.
Bên cạnh thái giám nhanh chóng cho người đi hỏi.
Hoàng Gia phủ đệ. Bên ngoài cổng các thiếu niên nam nữ đang đứng chờ, không hiểu gia chủ tại sao vẫn chưa cho đi. Bên cạnh Hoàng Thái, Hoàng Hướng một bên sốt ruột, một bên khó hiểu.
- Đại ca, tại sao vẫn chưa tới, Bệ hạ sẽ khiển trách chúng ta.
Hoàng Thái không đáp, chậm rãi nhắm mắt dưỡng thần.
Phía xa một chiến xe ngựa đang đi tới. Hoàng Thái mở mắt, người đánh xe là một thiếu niên, mặt mũi góc cạnh rõ ràng, hai mắt kiên nghĩ vô cùng. Hắn là Triệu Vân, xung quanh xe ngựa lại là một đám thiếu niên khác, bọn hắn cũng tới xem lễ trưởng thành này.
Xe ngựa tới cổng bỗng dừng lại, từ xe đi ra hai nam nữ. Là Hoàng Chấn Giang cùng Trần mẫu.
- Nhi thần vấn an Phụ thân!
Hoàng Chấn Giang cùng Trần mẫu vẫn an Hoàng Thái. Hoàng Thái gật đầu, nhìn con trai cùng con dâu, lão gật đầu, bọn hắn vẫn khỏe mạnh. Bên cạnh Hoàng Hướng nhíu mày, mỉa mai nói:
- Ta còn tưởng là đợi chuyện gì, hóa ra là cháu trai thiên tài của Hoàng gia ta!
Hoàng Chấn Giang trong lòng khó chịu, vị thúc này của hắn trước giờ đều miệng lưỡi cay độc. Từ nhỏ hắn đã vô cùng ghét lão.
- Xin lỗi đã để thúc đợi, là bọn ta đường sá xa xôi.
Hoàng Hướng bĩu môi, đoạn nói:
- Không biết ở đâu chui ra một đám thiếu niên làm bảo tiêu, ha ha ha. Mà con trai ngươi năm nay mười ba rồi, sao không thấy tới nhỉ, con trai của thiên tài Hoàng Gia cũng phải là Thiên tài chứ. Năm nay lễ trưởng thành phải nhờ hắn rồi.
Hoàng Hướng cười to mỉa mai.
Trần Di hai mắt sắc lẻm, Hoàng Chấn Giang vội nắm nấy tay nàng. Trần mẫu hừ một tiếng, đoạn quay đi.
- Hướng à, chúng ta đi thôi!
Hoàng Thái lên tiếng thúc dục.
Vừa rồi đám Chu Du cùng Kiều Phong, Trương Vô Kỵ đều đã hiệu với nhau ở nhà, dùng Khả năng của Thiên địa tạo hóa công, nén đi linh lực cảnh giới. Nếu không Hoàng Hướng chắc sẽ phải rớt hàm vì kinh hãi mất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...