Hoàng Minh chứng kiến Phàm Vũ đanh tới, vẫn không chút dao động như chờ đợi. Phàm Vũ thanh thế mạnh mẽ, năm mươi thân ảnh mang theo khí thế phá thiên diệt địa. Phong nguyên tố rít lên chói tai, tiếp theo đó là từng đợt thần khí ập tới khiến cho không gian có chút vặn vẹo. Phàm Vũ gương mặt ngoan độc, vừa ra tay chính là một kích mạnh mẽ.
- Tuyệt Tình Long Đao Ảnh!
Phàm Vũ quá lớn, năm mươi thân ảnh lập tức cùng một động tác mà bổ xuống đại đao. Ánh đao mang theo khí tức huỷ diệt ngập trời mà đến. Năm mươi ánh đao như năm mươi đầu hắc long điên cuồng lao tới phía Hoàng Minh. Mỗi đầu hắc long đều lớn chừng một thân đại thụ, toàn thân lấp lánh quang mang hắc sắc khủng bố. Bọn nó gầm rú vang trời, ảnh tượng cực kì đáng sợ. Toàn trường chứng kiến cảnh này ánh mắt đều co rút một trận. Lại thấy Hoàng Minh không có động tác gì, trong lòng ai cũng gấp rút không thôi.
- Bất Hủ tu la làm sao vậy, tại sao không có động tác gì?
- Đây là bị sợ choáng váng sao, làm sao không phản ứng a!
Nhất thời tiếng ồn ào hô lên náo nhiệt, không ít người quan sát không nhịn được mà lên tiếng. Bọn hắn gấp a, chứng kiến một màn đáng sợ kia làm sao vị Bất Hủ tu la này lại không có động tác gì cả?
Phàm Vũ lúc này càng là hai mắt lăng lệ, khoé miệng tràn ngập vẻ đắc ý. Bất Hủ tu la thì thế nào, cho dù ngươi hiện tại coi thường ta hay là bị ta chấn nhiếp đi nữa, bất kì tình huống nào cũng chỉ có thể bị một kích này của ta hạ gục.
Chính vào lúc Phàm Vũ đang đắc ý, Năm mươi con hắc long sắp đánh tới người Hoàng Minh thì hắn rốt cuộc động. Chỉ thấy Hắn bước ra một bước, thân thể hắn bỗng nhiên mờ ảo đi, một bước này vậy mà đi ra một quãng lớn trực tiếp đi xuyên qua toàn bộ công kích của Phàm Vũ. Toàn trường kinh ngạc, không thể nghĩ tới còn có thao tác nhẹ nhàng như vậy. Năm mươi con hắc long lao đi về phía cuối hòn đảo thì nổ tung. Không gian chấn động phía sau lưng Hoàng Minh, đảo nhỏ lung lay không ít rung chuyển. Hiển nhiên có thể cảm nhận được sự đáng sợ của một chiêu vừa rồi của Phàm Vũ. Phàm Vũ khoé miệng có chút co quắp, hắn ngàn tính vạn tính cũng không nghĩ được đối thủ là phá giải một chiêu sát thủ của mình đơn giản như vậy.
- Không gian pháp tắc đại thành!
Quang Minh chủ thần hai mắt loé lên tinh mang, không ít chủ thần khác cũng là lấp loé ánh sáng. Hoàng Minh tại chiến trường vị diện lần này quả thực chói mắt. Không nghĩ tới không gian pháp tắc của hắn cũng đại thành, chỉ một bước tiến tới đại viên mãn không xa. Không gian pháp tắc cùng thời gian pháp tắc quả thực là khó khăn lĩnh ngộ nhiều lắm. Không giống như những thuộc tính nguyên tố bình thường, không gian cùng thời gian đều là một trong những pháp tắc khủng bố nhất.
- Kẻ này ta muốn, cũng đừng ai tranh hắn!
Không gian chủ thần từ đầu đến cuối đều ở trong yên lặng bất chợt lên tiếng. Hai mắt nhìn về phía Hoàng Minh trong màn ảnh đều thấy thuận mắt vô cùng. Hắn dường như đã tìm thấy ngươi nối nghiệp trong tương lai của mình.
- Mạc Vân đã không nhịn được rồi sao?
Quang Minh chủ thần cười cười, hai mắt híp lại nhìn Không gian chủ thần mà hỏi.
- Đúng vậy!
Mạc Vân lên tiếp đáp lời dứt khoát.
- Kẻ này biểu hiện đã quá mức yêu nghiệt, từ đầu đến giờ đã xuất hiện đến năm loại pháp tắc đại thành, trong đó không ngờ lại có Không gian Pháp Tắc đại thành. Quả thực, nếu không phải không gian pháp tắc quá khó lĩnh ngộ, ta cũng không nhịn được mà cạnh tranh hắn.
Phong chủ thần lên tiếng mà nói. Những người khác cũng gật đầu đồng ý. Hoàng Minh yêu nghiệt toàn trường đã nhìn thấy, chỉ là cho hắn thời gian phát triển lên, nhất định còn mang đến kinh hỉ lớn hơn cho Tiên giới.
Phía bên Tiên Giới đều đang bàn luận vui vẻ, Phi Linh giới bên này lại tràn ngập một mảnh quỷ dị.
- Kẻ này không thể lưu lại!
Địa Ngục chủ thần lên tiếng mà nói, hai mắt toát ra lăng lệ.
- Yêu nghiệt bậc này nếu trưởng thành, Phi Linh giới quả thực muốn tổn thất nặng nề.
Thổ chủ thần bên Phi Linh giới cũng lập tức lên tiếng. Bọn hắn hiển nhiên thấy được tiềm lực đáng sợ của thanh niên trẻ tuổi kia.
- Muốn giết hắn, cũng không dễ dàng!
Hắc ám chủ thần lên tiếng, ánh mát nhìn về phía Quang Minh chủ thần. Quang Minh chủ thần lúc này cũng đang nhìn về phía Hắc Ám chủ thần mà mỉm cười, nụ cười đầy thâm ý.
Phía dưới võ đài lúc này, Hoàng Minh cũng là nhẹ nhàng mỉm cười nhìn về phía Phàm Vũ mà nói:
- Ngươi, quá yếu!
Khiêu khích, coi thường, trần trụi xem thường. Đây quả thực đối với một thiên kiêu đã thành danh bấy lâu nay như Phàm Vũ quả thực là một vũ nhục to lớn.
Tiên giới nổ tung, Hoàng Minh một câu vũ nhục này quả nhiên dẫn đến ngòi nổ tung bay.
- ha ha ha, Bất Hủ tu la a, một câu này quả thực chất như nước cất!
- Ngươi, quá yếu!
Còn có kẻ không nhịn được làm ra tư thế sống lưng thẳng như Hoàng Minh, hai tay chắp lại mà nói một câu này, khí thế không sai.
- Ta ngất, ta ngất mất thôi!
Người xung quanh không nhịn được mà cười bò cả ra, một mực cười đến xung thiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...