Lúc đầu hắn ta cũng không muốn lấy ra, nhưng vì muốn cho Dịch Thiên Vân tiếp tục tham gia khiêu chiến, hắn ta cũng chỉ có thể dốc hết vốn liếng, viên Phá Linh đan này vốn là để cho Mạc Thành dùng.
Ai ngờ Thi Tuyết Vân cười lạnh nói:“Viên Phá Linh đan này rất quý giá đấy, ngươi thân là trưởng lão mà cũng không cảm thấy ngại khi lấy ra sao, ngươi tự đem về ăn đi!”Một viên Phá Linh đan, Thiên Tuyền Cung vẫn lấy ra được, chưa bàn đến nó quý giá ra sao, đối với nàng mà nói Dịch Thiên Vân quan trọng hơn tất cả mọi thứ.
Nhìn thái độ của đối phương thì khẳng định đã ý đồ xấu xa, như vậy Dịch Thiên Vân sẽ gặp nguy hiểm!Đáy lòng Triệu Hóa Long trầm xuống, viên Phá Linh đan này đối với đệ tử Luyện Thể kỳ thì vô cùng quý giá, nhưng đối Luyện Linh kỳ trở lên mà nói thì vốn không hiệu quả gì.
“Vậy ngươi muốn điều kiện ra sao!”Triệu Hóa Long cắn chặt hàm răng nói.
“Cút! Ta nói không là không, bớt nhiều lời!”Thi Tuyết Vân hừ lạnh một tiếng, nàng không có chút nào do dự nói ra, trong lòng nàng Dịch Thiên Vân quan trọng hơn tất cả mọi thứ!Sắc mặt Triệu Hóa Long cực kỳ khó coi, chẳng lẽ cứ để Dịch Vân Thiên đi như vậy à?“Một viên Phá Linh đan rách à, cuộc tỷ thí này ta nhận!”Dịch Thiên Vân cười nhạt một tiếng, từ đầu tới cuối hắn đã không có ý định xuống đài, không nghĩ tới bọn họ cứ tự đấu đá lẫn nhau, hoàn toàn mặc kệ ý kiến của hắn.
Hắn ngay từ đầu liền đã nói là tiếp tục chiến đấu, không ngờ bọn hắn lại cãi lộn với nhau, thậm chí đưa ra thêm một viên Phá Linh đan để đặt cược.
Bảo bối có càng nhiều càng tốt chứ sao, hắn còn ước gì có càng nhiều Phá Linh đan nữa này!Giống như trước đó, hắn vẫn lựa chọn tiếp tục chiến đấu.
Chỉ là lần này không còn ai dám chế giễu hắn nữa, vừa rồi hắn biểu hiện ra thực lực đã làm cho tất cả mọi người ở đây kinh hãi không thôi.
Ánh mắt Triệu Hóa Long lộ ra ý mừng, vội vàng nói:“Đã như vậy rồi thì nhanh chóng tiến hành trận tiếp theo đi!”Hắn ta không muốn bỏ qua cơ hội này, trong lòng hoàn toàn lạnh lẽo, chỉ cần Dịch Thiên Vân đồng ý tiếp tục khiêu chiến thì bọn hắn sẽ có cơ hội báo thù!Trong lòng Thi Tuyết Vân quýnh lên, đang định ngăn cản hắn thì nhìn thấy ánh mắt của Dịch Thiên Vân, từ trong ánh mắt của hắn nàng cảm nhận được sự tự tin mãnh liệt.
Khiến nàng vừa mở miệng ra lại nhẹ nhàng khép lại, không tiếp tục khuyên bảo hắn.
“Triệu Phong lên đài, trận tiếp theo ngươi đánh!”Triệu Hóa Long chỉ vào một tên đệ tử có tu vi chỉ là Luyện Thể kỳ Thất Tầng, tên này kém hơn Phương Vân một chút, để hắn ta lên đài liệu có thể chiến thắng à?Tuy nhiên Triệu Hóa Long lại để hắn ta lên, chắc chắn trong đó có âm mưu của hắn.
Triệu Hóa Long có thể ngồi lên vị trí Trưởng lão thì cam đoan hắn ta không phải kẻ ngu.
Khi Triệu Phong đi qua cạnh hắn ta, hắn ta vội thấp giọng nói:“Không được nương tay, phế hắn cho ta! Vấn đề của ngươi ta sẽ hỗ trợ giải quyết, chỉ cần ngươi có thể thắng được hắn!”“Không có vấn đề!”Ánh mắt âm lãnh của Triệu Phong nhìn chằm chằm vào Dịch Thiên Vân, ánh mắt âm lãnh giống y như một con rắn độc, từ trong mắt hắn lóe ra.
Sau đó sắc mặt Triệu Hóa Long âm lãnh, nội tâm tức giận không thôi: “Còn muốn Phá Linh đan? Không chỉ vé đi vào Thiên Trầm Cổ Tích là của chúng ta, Phá Linh đan cũng là của chúng ta, dám giết đệ tử của chúng ta, ta khiến ngươi phải trả giá thật lớn!”Nội tâm của hắn ta vô cùng phẫn nộ, tất cả đều đã hiển hiện rõ trên mặt, không riêng bị ăn một cái tát, đệ tử ưu tú mang đến còn chết mất hai người, nếu không lấy lại danh dự thì hắn ta không nuốt trôi được cục tức này.
Dịch Thiên Vân chỉ nghĩ hoàn thành trận chiến này là lấy được phần thưởng rồi!Từ dưới Đài Luận Võ, Triệu Phong giậm chân một cái nhảy thẳng lên cao, sau đó rơi mạnh xuống đất, tạo ra một tiếng vang làm cho mặt đất bị rung động bởi lực dư chấn hắn tạo ra, làm tất cả mọi người phải trầm trồ trước sự rắn chắc của cơ thể hắn.
Nhưng mọi người lại bị hành động tiếp theo của hắn hấp dẫn, Triệu Phong lấy xuống một vật được bọc bởi vải màu đen từ sau lưng.
Sau khi Triệu Phong đưa tay cởi dây quấn vải đen, hắn đưa tay kéo mạnh tấm vải đen kia một cái, một thanh trường thương màu đen nặng nề hiện ra trước mắt mọi người!‘Ầm!’Triệu Phong cầm trường thương múa mấy cái, sau cùng hắn dùng trường thương kia đập mạnh xuống mặt đất gây ra một tiếng nổ lớn, mặt đất cứng rắn cũng bị lún xuống tạo thành một cái hố nhỏ!Thấy hắn thị uy như vậy, nữ đệ tử của Thiên Tuyền Cung lấy tay che cái miệng nhỏ nhắn của các nàng lại, khó trách lúc Triệu Phong nhảy lên Đài Luận Võ lại tạo ra âm thanh nặng nề như vậy.
Nguyên lai là do hắn còn mang theo một thanh huyền thiết trường thương nặng như vậy a.
Cây thương nặng như vậy thì tùy tiện đánh một cái nhẹ cũng có thể tạo ra lượng sát thương rất lớn.
“Trường thương này, ít nhất cũng phải sáu bảy trăm cân! ”“Đây đúng là thần lực trời sinh mà, Luyện Thể kỳ Thất Tầng, lại có thể nhẹ nhàng cầm cái Trường Thương nặng như vậy làm vũ khí?”Phía dưới Đài Luận Võ truyền đến tiếng bàn tán ầm ỹ, quyền cước của Dịch Thiên Vân tuy rất bá đạo nhưng cũng chỉ là công kích tầm gần, tay không đối chiến với thương đã là một bất lợi không nhỏ.
Huống chi chiều dài của cây thương này tương đương với chiều cao của hai người cộng lại, quét ngang một cái đã không người dám tới gần, chứ nói gì tới công kích.
Thi Tuyết Vân sắc mặt lạnh như băng nói:“Xem ra Triệu trưởng lão đã tính toán rất kỹ, cảm thấy so tu vi không bằng nên chuyển sang so vũ khí!”Tên Triệu Hóa Long này quả nhiên không có ý tốt, trực tiếp phái Triệu Phong thần lực trời sinh ra sân so đấu, nhìn hắn ta cầm trường thương thoải mái uy vũ, chắc chắn phải có sức mạnh không nhỏ.
Quy tắc cũng không cấm sử dụng vũ khí, do đó vẫn có thể dùng, vũ khí tốt còn giúp tăng thêm chiến lực!Bây giờ hắn ta sử dụng vũ khí để đối chiến với Dịch Thiên Vân, Dịch Thiên Vân cũng có thể sử dụng vũ khí như vậy.
Vũ khí trong Thiên Tuyền Cung rất nhiều, nhưng Thi Tuyết Vân hoàn toàn không hề biết Dịch Thiên Vân thích dùng vũ khí loại gì.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...