Thái Nhất cùng đám người đồng thời nhìn về phía người lên tiếng, một bóng người từ trong đám người đi ra phía trước, hướng mọi người lộ ra.
Người xuất hiện không ai khác chính là Vũ Văn Hóa Cập, người của Vũ văn tu luyện thế gia, đệ tử của Hải chiến nghi, Hải Chiến Nghi chính đệ tử của Phù phong phong chủ Hạ Chu, cùng Triệu Phi Dương Sở Phi Huyền một cái bối phận, đáng tiếc tu luyện không được như ý, cảnh giới dừng lại ở kim đan kì đỉnh phong cảnh giới, không thể đột phá nguyên anh kì, nếu không Hạ Chu cùng Mộc Thanh Hà đã cùng hợp sức đề cử khiến hắn bước lên nội môn trưởng lão hàng ngũ rồi.
Một bước chậm ngàn bước chậm, bây giờ Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương một người đã là nguyên anh kì nhị trọng Sở Phi Huyền bây giờ xuất quan cũng là nguyên anh kì nhị trọng, so với Hải Chiến Nghi cảnh giới cách biệt càng ngày càng lớn, khiến hắn chỉ có thể ngưỡng vọng nhìn theo mà thôi.
Hải Chiến Nghi năm đó xem Triệu Phi Dương là đối thủ của mình, hai bên tranh đấu vô cùng gay gắt, cũng theo hai cái trận doanh khác nhau, bởi vậy cuối cùng mới hình thành tình thế như ngày hôm nay.
Mà Vũ Văn Hóa Cập là người của Hải Chiến Nghi thuộc phe Hạ Chu đương nhiên không muốn Triệu Vô Cực đơn giản như vậy liền có thể tham gia được Nhất nguyệt bí cảnh lần này, trước đây mấy tháng Bạch Vô Thường đã sớm đoán trước được ngày hôm nay bọn hắn sẽ ở lúc này nhảy ra gây khó khăn.
Vũ Văn Hóa Cập cười lạnh nhìn Triệu Vô Cực nói:
“ theo Thanh Vân Tông chúng ta quy định mà nói, cho dù là ở đan đội người điều kiện tham gia bí cảnh không cần giống như chiến đội căng thẳng như vậy cần phải đạt trước 50 vị trí đầu mới có tư cách tham gia, nhưng bọn hắn ít nhất cũng phải là trước 100 mới có đủ tư cách.
Nhưng ta hôm trước ở trong luận bàn đại điển của tông môn không hề thấy qua hắn, hắn không hề tham gia, không hề có thứ hạng.
Cho dù cảnh giới của hắn bây giờ là luyện khí kì thập nhất trọng hay luyện khí kì đỉnh phong, hắn cũng không thể tham gia lần này Nhất nguyệt bí cảnh hoạt động!”
Vũ Văn Hóa Cập lần trước sau khi thất bại tranh mua xá lợi cùng Triệu Vô Cực lại bị hắn trêu đùa một phen, hắn liền đối với Triệu Vô Cực trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi, bởi vậy đây chính là một cái cơ hội ngáng chân Triệu Vô Cực hắn không thể nào bỏ qua.
Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn lấy Vũ Văn Hóa Cập, trong ánh mắt của hắn thông tin đối phương nhanh chóng hiện lên.
Tên: Vũ Văn Hóa Cập
Thân phận: Thanh Vân Tông ngoại môn đệ tử, Hải Chiến Nghi đệ tử.
Cảnh giới: luyện khí kì đỉnh phong viên mãn
Đặc thù thể chất: Không
Võ công: Huyền giai cực phẩm Phong Vũ quyết, Hoàng giai cực phẩm tam bộ kiếm.
Ghi chú: đối phương gần nhất dùng đan dược mạnh mẽ tăng lên cảnh giới, nếu không phải dựa vào công pháp cảnh giới cao, võ kĩ cực phẩm cùng vũ khí cực phẩm hắn cũng không thể đạt được thứ hạng cao như vậy trong tông môn luận bàn đại chiến.
Ghi chú 2: Phi kiếm trong tay hắn là một kiện đã thức tỉnh một cái nhỏ yếu khí linh, đã bị đối phương luyện hóa thành của mình bản mệnh pháp bảo. Kí chủ, ngươi hiểu!”
Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh, hệ thống đây là đang xúi dục hắn đánh nát đối phương phi kiếm hấp thu đối phương Khí linh sao?
Hắc hắc, nếu là người khác Triệu Vô Cực sẽ còn suy nghĩ một chút nương tay.
Nhưng nếu là thuộc Hạ Chu đám người,vậy thì đừng trách hắn ra tay độc ác.
Theo Tống Thư Sơn đưa cho hắn ngọc giản đến tin tức, Vũ Văn Hóa Cập bây giờ đang đứng ở ngoại môn đệ tử tông môn luận bàn vị trí thứ 40, cũng là một cái rất tốt khiêu chiến vị trí a.
Triệu Vô Cực còn chưa kịp nói, hai người khác cũng đi ra nói:
“ đúng vậy a trưởng lão, theo tông quy Triệu Vô Cực quả thật không thể tham gia thám hiểm Nhất nguyệt bí cảnh sự kiện lần này a!”
ngươi trước lên tiếng chính là một cái thân hình cao gầy mũi to lại quắm xuống như kền kền, khiến hắn cảm giác vô cùng khó xem.
Triệu Vô Cực dựa theo trí nhớ liền nhanh chóng biết đối phương là ai.
Người này chính là Lý Tam, cảnh giới luyện khí kì đỉnh phong, ở tông môn luận bàn xếp hạng thứ 45, cùng Vũ Văn Hóa Cập là bằng hữu.
Nhìn hắn đứng ra ủng hộ Vũ Văn Hóa Cập, Triệu Vô Cực cảm giác tên này có phải là ngu ngốc hay không?
Vũ Văn Hóa Cập vị trí thứ 40 đã đảm bảo cho dù chuyện gì xảy ra hắn cũng chắc chắn có một vị trí tham gia Nhất nguyệt bí cảnh.
Nhưng nếu Triệu Vô Cực không thể tham gia Nhất nguyệt bí cảnh đảm nhiệm đan đội đội trưởng, như vậy số lượng luyện đan sư nhất định phải tăng lên, hắn vị trí cũng sẽ không có gì đảm bảo có thể đứng vững cái này vị trí.
Hắn vuốt vuốt cằm, xem ra luyện khí kì đỉnh phong cảnh tu sĩ cũng không phải tất cả đều là người thông minh a, xem ra vẫn có mấy tên ngu ngốc đây.
Vũ Văn Hóa Cập tìm được mấy tên đồng bạn như thế này, quả thật cực phẩm.
Triệu Vô Cực còn chưa kịp cảm thán xong, một người còn lại cũng lên tiếng nói:
“ đúng vậy, chúng ta cần xem xét lại Triệu Vô Cực tư cách!”
Triệu Vô Cực lần nữa nhìn vào người này, một cái hơi lùn bàn tử đôi mắt híp nhỏ đang nhìn về phía Triệu Vô Cực nở ra một cái cười lạnh.
Triệu Vô Cực lần nữa lục lọi trí nhớ, tên bàn tử này tên là Thiết Đôn, xếp hạng 44, so với Lý Tam chỉ cao hơn một bậc.
Triệu Vô Cực nhìn đối phương nở ra đắc ý nụ cười trong lòng âm thầm thở dài.
Quả nhiên là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, Vũ Văn Hóa Cập cũng chỉ xếp hạng thứ 40 hắn tìm đến bằng hữu cũng không thế nào cho lực a.
Chỉ sợ người xếp hạng cao hơn hắn thì coi thường hắn, cũng không sợ hắn cái này ở phía sau chỗ dựa.
Nếu đã muốn tới Luyện đan phong hoặc luyện khí phong thì tương lai chắc chắn là đối thủ của nhau, nếu tới trận phong thì không cần quan tâm hai cái này phe phái ở giữa đấu tranh, bởi vậy cũng không thèm điểu hắn.
Hơn nữa người vị trí càng cao hơn tuy có thể có người muốn gia nhập Phù phong cùng Cấm phong nhưng bọn hắn đa số đều không muốn bước vào cái này vòng xoáy, trước mắt chỉ cần không có cơ hội được trực tiếp tiến nhập vào dưới cờ của Hạ Chu đám người thì không cần cùng Triệu Vô Cực đối nghịch.
Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn ba người bọn hắn nói:
“ ý các ngươi là ta không đủ tư cách đúng hay không? Như vậy không phải chỉ cần có đủ tư cách là được phải không?”
hắn nói xong mỉm cười nhìn lấy Bạch Vô Thường, Bạch Vô Thường gật đầu một cái nói:
“ ta đề cử Vô Cực tham gia lần này Nhất nguyệt bí cảnh thám hiểm hành trình!”
Thái Nhất trưởng lão gật đầu nói:
“ đã Bạch trưởng lão nguyện ý đề cử, vậy thì Vô Cực ngươi lựa chọn một người ở trong số 100 vị hàng đầu đệ tử ở đây khiêu chiến, nếu thành công ngươi liền đạt được tư cách tham gia thí luyện!”
Vũ Văn Hóa Cập lúc này âm dương quái khí nói:
“ trước 100 sao? Triệu Vô Cực không phải cũng là luyện khí kì đỉnh phong sao? Ta nghe nói Triệu sư đệ chiến lực cũng không tệ, có thể so sánh với các vị ngoại môn hàng đầu đệ tử a.
Nếu chỉ khiêu chiến trước 100 vị trí đệ tử chẳng phải làm mất thân phận của hắn sao?
Dù sao Triệu Vô Cực tu luyện công pháp cấp cao, võ kĩ cấp cao, vũ khí hắn sử dụng cũng rất tốt a.
Nếu cùng trước 100 đệ tử chiến đấu chỉ sợ đối phương không thể qua nổi ba chiêu a.
Như vậy tỉ thí cùng khiêu chiến có ý nghĩa gì?
Ít nhất Triệu sư đệ phải khiêu chiến trước 20 mới có thể thể hiện ra bản lĩnh cùng thân phận của hắn a!”
Lý Tam lập tức cười lạnh nói:
“ ha ha ha, Vũ sư huynh quá xem thường Triệu sư đệ rồi. Ta thấy Triệu sư đệ phải khiêu chiến trước mười mới có thể thể hiện ra đúng với thân phận cùng thực lực của hắn a!”
Thiết Đôn mở miệng nói càng khó nghe hơn:
“ trước mười đã là gì? Triệu sư đệ từ nhỏ liền nổi tiếng thông minh hơn người.
Hắn tuy kinh nghiệm có thể chưa đủ nhưng trí tuệ của hắn có thể đền bù hắn thiếu hụt a!
Nói không chừng hắn còn có thể đảm nhận cả đan đội đội trưởng cùng chiến đội đội trưởng a!”
hắn vừa nói xong lập tức khiến tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía hắn, lời này nói ra cũng không sợ đắc tội người sao?
Quả nhiên bọn hắn ý nghĩ cũng không sai, Thiên Viên lúc này đã được chỉ định làm đội trưởng chiến đội lập tức nhíu mày nhìn về phía hắn, trong ánh mắt hiên lên bất mãn thần sắc.
Triệu Vô Cực cười lạnh trong lòng, nhanh mồm nhanh miệng là tốt, nhưng nhanh miệng lại không suy nghĩ thì không sớm thì muộn cũng sẽ gặp tai họa a!
Hắn bình tĩnh nhìn về phía Vũ Văn Hóa Cập nói:
“ ta cũng không cảm giác bản thân mình kinh nghiệm có thể so với Thiên Viên sư huynh càng nhiều, Thiên viên sư huynh làm đội trưởng chiến đội là quyết định của các vị trưởng lão, ta cảm giác lấy các vị trưởng lão đại trí tuệ nhất định sẽ không chọn sai.
Thiết Điền ngươi cũng thật là to gan a, dám cả gan xem thường các vị trưởng lão quyết định sao?”
Triệu Vô Cực vừa nói liền bắt đầu muốn chụp mũ, cho hắn một cái xem thường trưởng lão mũ.
Cái này tội lỗi đủ lớn, nếu Thiết Điền thật sự để yên cho hắn chụp mũ vậy thì vị nào trưởng lão không vui trừng phạt xuống hắn quả thật không chịu nổi.
Thiết Điền vội vàng la to nói:
“ Triệu Vô Cực, ngươi không muốn ngậm máu phun người!”
Triệu Vô Cực ha ha cười to:
“ ngậm máu phun người? các ngươi cũng xứng sao?
Vũ Văn Hóa Cập, Lý Tam, Thiết Điền, vừa rồi các ngươi gọi ai là sư đệ?
Các ngươi đám này phế vật, cũng muốn làm sư huynh của ta?
Ha ha ha, buồn cười, thật buồn cười chết ta.
Vũ Văn Hóa Cập, người ta muốn khiêu chiến hôm nay không ai khác chính là ngươi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...