Triệu Vô Cực không ngừng lặp đi lặp lại đánh ra Hỏa động biến, hắn bây giờ chỉ là mới nhập môn giai đoạn, đánh ra Hỏa động biến chỉ có duy nhất một trọng sóng lửa mà thôi.
Hỏa động biến thoát thai từ Thất điệp bích ba chưởng, thất điệp bích ba có 7 điệp chưởng kình, điệp sau đè lên điệp trước, mỗi điệp lại càng mạnh hơn mỗi điệp.
Chỉ cần bị đánh trúng, hộ thân cương khí cho dù cứng rắn cũng không thể chịu nổi mà vỡ nát, bị trúng nhất trọng liền trọng thương, nhị trọng lập tức mất đi sức chiến đấu, tam trọng có nguy cơ tử vong tại chỗ.
Đây là một môn võ kĩ vô cùng mạnh mẽ ở Hoàng giai, cũng là hoàng giai cực phẩm võ kĩ.
Nó vốn lấy ý cảnh là bích ba, nhưng Triệu Vô Cực phối hợp với mình tiên thiên hỏa diễm, tạo thành hỏa ba, cũng đổi tên thành Hỏa động biến.
Triệu Vô Cực vô cùng kiên nhẫn đánh ra một chưởng tiếp một chưởng, bình tĩnh quan sát bên trong đó biến hóa.
Một lúc lâu sau hắn lẩm bẩm:
“ hệ thống, cho thuê chấm điểm!”
" đinh~ đã cho thuê chấm điểm!”
Trước mặt Triệu Vô Cực liền hiện lên một cái bảng điểm.
Điểm số sẽ chạy từ 0 đến 100, nếu như đạt tới cũng tức là hắn đạt tới viên mãn cảnh giới của Hỏa động biến.
Nếu không có bảng điểm làm ứng đối, Triệu Vô Cực cũng khó lòng biết được mình tiến bộ ra sao.
Triệu Vô Cực thủ thế, hạ thấp trọng tâm, lực chuyển từ đại địa lên hai chân, dọc theo bắp chân lên eo, lại theo vai truyền vào cánh tay.
Bành!
Triệu Vô Cực cực tốc phách chưởng, không khí cũng theo hắn một chưởng này đánh ra tối đa thời điểm mà bị đánh bạo, hắn híp mắt lại nhìn vào giữa không trung hai vòng hỏa diễm xông ra, trong lòng cảm giác áp lực bớt đi một chút.
Đã có thể đánh ra nhị điệp, vậy thì tam điệp tứ điệp cũng không còn xa a.
Hắn nhìn lên bảng điểm, vừa vặn 20 điểm, chỉ cần cố thêm một chút, hắn liền có thể đạt tới hoàn mĩ nhất nhị điệp trạng thái, sau đó đột phá tam điệp.
Triệu Vô Cực không biết mệt mỏi bắt đầu tập luyện lên, hắn vô cùng cẩn thận quan sát của mình chưởng kình biến đổi mỗi lần tung chưởng, không ngừng tự hỏi, ngẫm nghĩ lại rút ra kinh nghiệm cho bản thân.
Cuối cùng, không biết bao lâu thời gian đi qua, Triệu Vô Cực lúc này một chưởng phách ra sáu đạo hỏa diễm xung kích mạnh mẽ xông phá không khí lúc, hắn mới thở ra một hơi thu tay.
Cuối cùng cũng thành công lĩnh ngộ ra đại thành cảnh giới Hỏa động biến, quả thật không dễ dàng gì a.
Hắn đối với Hỏa động biến đã rất cố gắng lĩnh ngộ, nhưng không biết vì lí do gì, đến đại thành cực hạn Hỏa động biến hắn liền khôn thể tiếp tục tăng lên một bước chạm tới viên mãn cảnh giới.
Triệu Vô Cực mở miệng nói:
“ hệ thống, ta ở trong này bao lâu rồi!”
" đinh~ nếu kí chủ bây giờ lập tức rời đi vừa vặn hai ngày thời gian!”
Triệu Vô Cực vừa nghe xong mặt liền xanh.
Hắn vậy mà dùng tới hai ngày thời gian liên tục không ngừng không nghỉ đánh ra Hỏa động biến cùng lĩnh ngộ bên trong đó ảo diệu mới có thể lĩnh ngộ đến đại thành cảnh giới.
Nếu là ở bình thường trạng thái, Triệu Vô Cực bị linh lực của bản thân hạn chế, đánh ra hết linh lực liền cần nghỉ ngơi hồi phục, sau đó lại lần nữa đánh ra, như vậy tốc độ tu luyện cùng cảm ngộ sẽ gặp cực lớn gián đoạn khiến cho thời gian tu luyện của hắn vô tận kéo dài, không biết sẽ phải mất mấy tháng thời gian.
Nhưng cũng không phải Triệu Vô Cực không cố gắng lĩnh ngộ, mà hắn cảm giác bản thân đến bình cảnh, giống như là thiếu thứ gì đó mới có thể để cho hắn đạt được tới viên mãn cảnh giới mà không phải chỉ ở chỗ này ngồi một chỗ luyện tập liền có thể đạt được.
Bởi vậy hắn quyết định dừng lại thu tay.
Nhưng cái chính là điểm tích lũy a.
Hoàng giai cực phẩm võ kĩ, 1 ngày sử dụng võ kĩ phòng tu luyện cần 96 điểm tích lũy, mà Triệu Vô Cực dùng vừa vặn 2 ngày, như vậy hết 192 điểm tích lũy a.
Cái này hơn một ngàn điểm tích lũy hắn tân tân khổ khổ kiếm được còn chưa kịp dùng để ưu hóa mấy lần võ công chỉ sợ phải tiêu hao hết a.
Triệu Vô Cực cảm giác, mình tiêu điểm tích lũy tốc độ quá nhanh rồi, không được, phải kiềm chế, phải kiềm chế a.
Nhưng mà, trong tình huống này, hắn có thể không tiêu sao?
Không tiêu liền sẽ bị Chu Trì ở bên ngoài trực tiếp đánh chết tươi a.
Triệu Vô Cực cảm giác một trận tiếc rẻ, nhưng cuối cùng vẫn là thở ra một hơi nói:
“ thối lui võ kĩ phòng!”
Một trận cảm giác chuyển đổi trở lại tới, Triệu Vô Cực lần nữa trở về thực tại, phía trước mặt của hắn tám đạo hắc nhận đang điên cuồng phá không bay đến.
May mắn lần này Chu Trì đánh ra số lượng lớn hắc nhận, bởi vậy hắc nhận của hắn uy lực cũng bị yếu bớt đi, lúc trươc dài năm mét hắc nhận bây giờ chỉ còn ba mét mà thôi, nhưng số lượng đủ nhiều
Triệu Vô Cực vừa lấy lại tinh thần, hắn ánh mắt bỗng nhiến lóe lên một đạo mãnh liệt tinh quang, trên người khí tức trong nháy mắt cực tốc kéo lên.
Chu Trì vốn tưởng rằng Triệu Vô Cực không thể nào đỡ được một chiêu này của mình, hắn hoàn toàn đã cam chịu chịu thua, nhưng bây giờ nhìn đến Triệu Vô Cực còn muốn phản kháng, trong lòng không nhịn được nổi lên cười lạnh chi ý.
Vùng vẫy giãy chết, cũng chỉ đến đó mà thôi.
Hắn không hề cho rằng, Triệu Vô Cực lúc này có thể làm đối thủ của hắn, cũng có thể làm được cái gì hắn.
Triệu Vô Cực quả thật không phải là đối thủ của Chu Trì, qua 2 lần giao tranh liền có thể nhìn ra, Chu Trì được truyền thừa của Âm ảnh ma chu nhất tộc, lực chiến bản thân không hề thấp, lại ăn phải dị quả khiến cho hắn sớm hóa hình, trong cơ thể linh lực cũng cực kì hùng hậu, bởi vậy không phải là một cái có thể dễ dàng vượt cấp khiêu chiến đối tượng.
Triệu Vô Cực cho dù thiên tài, cũng không thể dùng luyện khí kì thất trọng cảnh giới đi đối phó Âm ảnh ma chu tiểu vương tử luyện khí kì đỉnh phong a.
Nhưng như thế cũng không có nghĩa là Triệu Vô Cực buông tay chịu chết.
Hắn nhất định phải phản kháng, phản kháng đến cùng.
Linh lực trên người Triệu Vô Cực như là một tòa núi lửa muốn bộc phát phun trào mà ra, hắn cố nén ngực quặn đau cùng khó thở chi ý, tay phải thủ chưởng của hắn bỗng nhiên sáng lên, lóe lên kim sắc quang mang hỏa diễm, bên trong lòng bàn tay lại lộ ra sáu cái bán nguyệt hình từ bé đến lớn đồ án.
Đây chín là Hỏa động biến phát động lúc đặc điểm, là lần đầu tiên Triệu Vô Cực ở trong hiện thực sử dụng ra đại thành Hỏa động biến cùng người chiến đấu.
Triệu Vô Cực một chưởng như là muốn đánh nứt sơn nhạc, mang theo thế không thể cản tư thế vung ra.
Sáu đạo sóng kim sắc hỏa diễm như là sóng lớn vỗ bờ, từng đợt lại từng đợt xông tới, đạo sau đè lên đạo trước, so với đạo trước càng mạnh cùng Chu Trì tám đạo hắc nhận va chạm cùng một chỗ.
ầm! ầm! ầm!ầm!
tiếng nổ mạnh không dứt vang lên, Triệu Vô Cực sắc mặt vốn đã tái nhợt cũng theo cái này tiếng nổ lớn mà càng thêm tái nhợt, khiến hắn trước ngực đoàn kia muộn khí càng muốn nổ tung, đau đến muốn ngất đi.
Triệu Vô Cực sáu đạo kim sắc trùng điệp hỏa diễm xung kích đánh ra cùng hắc nhận va chạm về sau, giữa bầu trời liền là một mảnh linh lực bạo động khu vực, khiến cho hắn cũng không thể thấy rõ được rốt cuộc bản thân một chưởng này có thành công hay không.
Nhưng ngay lúc này Triệu Vô Cực trong lòng cảnh báo lại lần nữa kéo vang.
Hắn ánh mắt trợn to, cắn chặt răng, khóe mắt tràn đầy không cam lòng thần sắc.
Hắn đã cố gắng, cố gắng lĩnh ngộ Hỏa động biến, cố gắng đánh trả đối phương, nhưng cuối cùng vẫn là không phá được một chiêu này của đối phương sao?
Triệu Vô Cực ở trước mặt lúc này cũng không phải là cái gì dài 3 mét hắc nhận mà là vô số nhỏ chỉ dài chừng hai đốt ngón tay hắc nhận bị hắn đánh tan đang lao tới.
Triệu Vô Cực toàn lực một kích tuy đã chặn được phần lớn chưởng pháp của Chu Trì nhưng cuối cùng một đạo hắc nhận tuy bị phá nát nhưng nó vẫn không nát hoàn toàn mà chia ra thành nhiều đạo nhỏ bé hắc nhận đánh giết mà tới, không hề có ý định buông tha Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cuối cùng mặc dù không cam lòng nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật, hắn thật sự không bằng đối phương
Một chiêu này, hắn liền không thể đánh tan đối phương chưởng pháp.
Đáng tiếc a, nếu là viên mãn cảnh giới Hỏa động biến hẳn là có thể thành công a.
Triệu Vô Cực nâng hai tay lên trước mặt, cơ bắp kéo căng, bảo vệ những vị trí yếu hại.
Hắn đã không đánh lại, lại không thể né.
Như vậy tiếp tới liền chuẩn bị dùng nhục thân ngạnh kháng đối phương công kích a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...