Triệu Vô Cực rời đi tàng thư các khu vực, vừa đi hắn vừa ngẫm nghĩ trong đầu mình vừa đạt được hai môn võ kĩ.
Thất điệp bích ba chưởng là một môn Hoàng giai cực phẩm chưởng pháp, nội lực phân làm bảy trọng điệp gia lẫn nhau, mỗi một trọng lại so với một trọng càng nặng nề mạnh mẽ, nhưng để có thể đánh ra bao nhiêu trọng thì còn liên quan tới tu luyện chưởng pháp này đạt tới cái gì thàn tựu.
Nhất trọng là nhập môn, tam trọng tiểu thành, ngũ trọng đại thành, thất trọng viên mãn.
Nếu có thể đánh ra càng nhiều trọng chưởng pháp, vậy chính là siêu phàm cảnh giới.
Nhưng từ trước đến nay cũng chỉ có người tu luyện đến viên mãn chưởng pháp này mà thôi, muốn cao hơn nữa liền không có khả năng.
Bởi vì nếu có thể đem cái này chưởng pháp tu luyện đến viên mãn cảnh giới người đều là phiên phú hơn người, bọn hắn nếu đã có thiên phú vậy thì sau này liền đột phá đến trúc cơ kì tu vi, cũng không tiếp tục dùng loại này chưởng pháp nữa mà chuyển sang dùng huyền giai võ kĩ.
Huyền giai cùng hoàn giai, tuy chỉ cách một bậc, nhưng sức mạnh lại cách biệt rất lớn, khó lòng có thể vượt qua.
Quan trọng là cái này Thất điệp bích ba chưởng có thể dùng đơn công cũng có thể dùng làm quần công sử dụng.
Đối với cái này đa dạng phương thức sử dụng Triệu Vô Cực cảm thấy vô cùng thích thú.
Nếu như dùng làm đơn công mà nói, Thất điệp bích ba chưởng đán lên lúc sẽ xuất hiện 7 cái vòng tròng đồng tâm, mỗi vòng bên ngoài lại lớn hơn một chút, bị trúng chưởng người sẽ bị 7 lần kình đạo xung kích, mỗi lần đều so với lần trước càng mạnh, thương thế sẽ một chồng tiếp một chồng, vô cùng khó có thể chịu nổi.
Mà quần công sử dụng lúc, nó sẽ như là sóng lớn vỗ bờ, liền tục 7 đạo sóng lớn cuốn lên, tất cả người ở phía dưới chưởng pháp ít nhất sẽ phải chịu một đạo sóng xung kích, thực lực yếu kém người chắc chắn sẽ trọng thương thậm chí tử vong.
Quan trọng chính là phạm vi công kích của nó vô cùng rộng lớn, không giống như Triệu Vô Cực sử dụng Thiên địa biến, cho dù muốn công kích phạm vi rộng cũng phải là nằm trong chưởng pháp của hắn mới có thể làm được.
Nhưng cái này một sóng tiếp một sóng ở giữa khoảng cách có thể kéo ra rất xa, bởi vậy quần công hiệu quả vô cùng to lớn.
Còn Bộ bộ sinh liên thân pháp thì lại là một môn phật gia tuyệt học thân pháp.
Mỗi lần bước ra bộ pháp dưới chân đều sẽ nở ra một bông hoa sen, mỗi bước như là đang đạp trên một búp hoa sen mà ra vậy, ở trên thị giác hiệu quả vô cùng tốt, khiến người ta trong lòng sinh ra cảm giác vô cùng mĩ lệ cùng thần thánh.
Lại phối hợp với khinh thân thuật vô cấp thuật pháp sẽ càng mạnh mẽ.
Khinh thân thuật là một môn làm cho thân thể tu sĩ trở nên nhẹ nhàng hơn, để cho luyện khí kì tu sĩ thi triển thân pháp càng thuận lợi.
Luyện khí kì tu sĩ không thể giống trúc cơ kì trực tiếp ngự không phi hành, bởi vậy bọn hắn vẫn là cần sử dụng thân pháp đến bù trừ của mình đoản bản.
Mà cái này khinh thân thuật hiển nhiên là ở trên thân pháp cho bọn hắn một cái điểm cộng để bọn hắn tốc độ càng mau càng nhanh nhẹn.
Bên trong Diệp trưởng lão truyền thụ cho hắn cũng bao gồm luôn cả cái này vô cấp thuật pháp khinh thân thuật.
Làm Triệu Vô Cực cảm thấy hứng thú nhất chính là, Bộ bộ sinh liên thân pháp tu luyện vượt qua viên mãn đạt tới siêu phàm cảnh giới có thể trực tiếp đạp không sử xuất ra thân pháp, ở giữa không trung hoa sen nở rộ, hoàn toàn có thể làm điểm mượn lực truy đuổi trúc cơ kì ngự kiếm phi hành độ cao.
Đây chín là siêu phàm cảnh giới Bộ bộ sinh liên thân pháp chỗ lợi hại, đền bù hoàn toàn luyện khí kì đoản bản không thể phi hành, trực tiếp sinh ra cơ hội gây tổn thương cho trúc cơ kì tu sĩ đang ngự không.
Bởi vậy Triệu Vô Cực đối với cái này Bộ bộ sinh liên thân pháp vô cùng hứng thú cùng hài lòng, hắn chỉ muốn nhanh chóng trở lại học tập mấy cái này võ kĩ, đồng thời nghiên cứu một chút Tru tà chỉ cách thức dung hợp cùng Phong duệ biến của mình.
Một đường trở lại, Triệu Vô Cực đi qua ngoại môn diễn võ trường, lúc này hắn chú ý bỗng nhiên bị hấp dẫn bởi một tiếng la to:
“ ông trời a, Phong sư huynh vậy mà chiến tử, cái này thật không thể tin được!”
“ Hùng sư huynh quá mạnh, bọn hắn thù oán cá nhân cũng đã có từ lâu, lần này xem ra là có một cái kết thúc a!”
“ quả thật quá kinh khủng, cuối cùng một chiêu kiếm kia ta còn chưa kịp nhìn rõ, thắng bại đã phân a!”
....
Triệu Vô Cực lỗ tai vểnh lên, có người chết?
đang lo lắng không biết đi chỗ nào thu thập điểm công đức Triệu Vô Cực lúc này bỗng nhiên cảm giác cơ hội của hắn đến rồi.
Có người chết liền cần siêu độ, siêu độ liền có điểm công đức a.
Đây chính là hắn kiếm điểm công đức con đường a.
Triệu Vô Cực không nói hai lời lập tức chen đi tới.
Hắn thể lực vô cùng tốt, thân phận lại cao, cho dù đám người bị hắn chen ra có chút khó chịu nhưng đều không dám nói gì.
“Nhường đường một chút, nhường một chút!”
Triệu Vô Cực nhan chóng chen đi lên, hắn nhìn thấy trên võ đài cản tượng
Một cái béo sư huynh đang thở dốc, khuôn mặt tái nhợt có chút mệt mỏi, nhưng lại tràn đầy vui sướng cùng tự hào nhìn về phía trước.
Mà trước mặt hắn tắc thì nằm một cái xác chết, chính là vị kia Phong sư huynh vừa bị đánh chết.
Bọn hắn đều là luyện khí kì bát trọng, cảnh giới ở ngoại môn có chút cao.
Chấp sự võ đài lúc này lên tiếng:
“ Trận đấu kết thúc, Hùng Tiểu Hiền chiến thắng, dựa theo khế ước sinh tử chiến, hắn không cần chịu bất kì cái gì trách nhiệm với cái chết của Phong Thập Tam!”
bên dưới không ít người nghe xong liền hô to:
“ Hùng sư huynh uy vũ, Hùng sư huynh vô địch!”
“ Hùng sư huynh, cuối cùng ngươi cũng trả được mối thù năm xưa rồi!”
Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn đám người này, hiển nhiên đám người này chính là cùng Hùng Tiều Hiền một phe, bởi vậy mới cổ vũ cho hắn a.
Mà bên kia cũng không ít người truyền tới tiếng hừ lạnh, hiển nhiên là cùng Phong Thập Tam cùng một phe, vô cùng bất mãn nhưng không thể làm gì.
Luyện khí kì bát trọng cùng chiến đấu, kết sinh tử khế cũng không có gì là lạ.
Triệu Vô Cực thấy chấp sự đã tuyên bố xong, một mạch nhảy lên võ đài.
Hành động của hắn khiến không ít người chú ý tới, lập tức ồn ào:
“ kia không phải là Triệu Vô Cực a, hắn định làm gì? Không phải là muốn nhân lúc Hùng Tiểu Hiền đại chiến sau kiệt sức mà khiêu chiến hắn a?”
“ ngươi trước giờ nghe qua Triệu Vô Cực cùng Hùng sư huynh có thù sao? Hắn tại sao phải khiêu chiến? hơn nữa Triệu Vô Cực cũng không phải là loại người này a!”
“ đúng vậy, muốn biết có chuyện gì thì tốt nhất im lặng xem xét a! chờ Triệu Vô Cực mở lời không phải đều rõ ràng sao?”
mà đứng ở trên sân Hùng Tiểu Hiền thì sắc mặt lạnh lùng nói ra:
“ Triệu sư đệ không biết có gì chỉ giáo!”
Triệu Vô Cực nhìn hắn mỉm cười một cái sau đó quay đầu đi, hiển nhiên không hề có ý định gì với đối phương.
Triệu Vô Cực hành động này cũng làm cho Hùng Tiểu Phàm thở ra một hơi.
Tuy hắn không sợ khiêu chiến, bởi vì hắn vừa đại chiến xong, mọi người đều thất cực độ mệt mỏi, hắn cho dù tránh chiến cũng không ai có thể nói gì.
Nhưng nếu Triệu Vô Cực khiêu chiến hắn, đồng nghĩa với Hoàng Thập Tam có quan hệ với đối phương, hắn vừa chọc vào một cái không tốt dây dưa người a.
Triệu Vô Cực lúc này dựa theo trí nhớ bắt đầu để một tay trước ngực, ngâm tụng ra Thiên Nhạc kinh.
“Bà ná mễ hồng... ô hồng..~”
tiếng ngâm tụng của hắn trầm thấp ấm áp nhưng lại tỏa ra một loại vận luật vô cùng đặc biệt, khiến cho mọi người ở đây đều cảm giác một trận tâm tình biến hóa trở nên êm dịu không ít, những cái kia xao động trạng thái cũng bị xoa dịu đi rất nhiều.
Lúc này từ trên người Hoàng Thập Tam toát lên một đạo khói mờ màu vàng, ở trên người hắn quyến luyến lắc lư mấy cái, sau đó hơi nhìn về phía Triệu Vô Cực, giống như là cùng hắn nở một cái nụ cười cảm ơn, sau đó biến mất trong không khí.
Chấp sự nhìn thấy cảnh này liền nhíu mày, đây là siêu độ sao?
không phải là thủ đoạn của mấy tên lừa đầu trọc sao? Triệu Vô Cực học nó làm gì? hắn muốn làm phật môn tục gia đệ tử sao? Nhưng hắn là người Thanh Vân Tông a, không thể cùng lúc bái hai cái môn phái a.
ở Thanh Vân Tông lại muốn tu luyện phật môn công pháp, cái này không nghi ngờ gì sẽ khiến cho phật môn công pháp của hắn bước tiến trì trệ lại không có được môi trường tốt nhất để phát triển a.
Triệu Vô Cực lựa chọn như vậy, là đúng hay sai?
Hắn thở dài ra một hơi, mặc kệ đúng sai, cái này cũng không phải vấn đề hắn có thể quan tâm.
Trên đầu Triệu Vô Cực còn có phụ mẫu của hắn cùng Bạch Vô Thường, La Thiên đám này cường giả, không đến lượt hắn chen mồm vào đi giáo dục.
Mà Hùng Tiểu Hiền nhìn thấy cản này thì trợn mắt há hốc mồm, đối thủ cũ của hắn vậy mà được siêu độ rồi? Đi tây thiên cực lạc hay là vào luân hồi trọng sinh rồi?
Triệu Vô Cực không hề có ý tứ giải thích cho hắn, thân pháp triển khai một cái, trực tiếp biến mất ở chỗ xa, chỉ để lại một đám ngoại môn đệ tử bắt đầu điên cuồng thảo luận về hành động vừa rồi của hắn là có ý gì, Triệu Vô Cực muốn tu luyện phật môn công pháp hay sao? Chuyện này nói không chừng có thể gây nên rất nhiều chú ý a!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...