Triệu Vô Cực cũng không trách Tống Thư Sơn, nhưng hắn chỉ là vì suýt nữa điểm tích lũy hệ thống bị đối phương một mũi tên bắn mất mới u oán như vậy thôi.
Trước mặt Triệu Vô Cực một cái cửa sổ hệ thống hiện lên:
Tên: linh điền yêu thử
Thân phận: Thanh Vân Tông một đầu sống ở trong linh điền tiểu thử, ăn tàn phá hoại
Cảnh giới: luyện khí kì nhất trọng
Võ công: duệ nha nhất cắn
Trạng thái: kinh sợ
Ghi chú: Đây là của ngươi điểm tích lũy cùng điểm cống hiến!
Triệu Vô Cực đối với đầu này yêu thử sử dụng dĩ khí ngự vật nâng lên, sau đó chính là từ nhẫn trữ vật lấy ra một đầu sắc bén chủy thủ, một nhát chém đầu một nhát cắt đuôi.
Đuôi chính là để hắn đổi lấy điểm cống hiến môn phái, chém đầu chính là giết chết đối phương lấy điểm tích lũy hệ thống!
" đinh~ điểm tích lũy +1!”
Triệu Vô Cực hài lòng liếc mắt nhìn điểm tích lũy của mình, bên trên 2 điểm đã biến thành 3 điểm, trong lòng hắn không nhịn được liền hắc hắc nở nụ cười.
Cũng không phải quá khó a, hoặc là đối với người khác là khó khăn sự tình, nhưng đối với ta lại không là cái gì a!
Triệu Vô Cực cười xấu, lão cha lão mẫu a, các ngươi muốn hố ta, nhưng Triệu Vô Cực ta đâu phải là người dễ dàng bị hố như vậy!
Triệu Vô Cực nhìn Tiểu Hoàng một chút hỏi:
“ ngươi có muốn ăn nó hay không?”
Tiểu Hoàng liều mạng lắc đầu.
Nói đùa cái gì, nó tuy là ăn tạp, nhưng chưa đến nỗi đem đồng loại của mình ăn a, nó còn chưa điên cuồng đến mức đó!
Triệu Vô Cực gật đầu thu xác của yêu thử lại, dù sao thứ này vứt lung tung rất có thể gây nên dịch bệnh hoặc làm thức ăn cho yêu thử khác, khiến cho bọn chúng phát triển càng nhanh càng mạnh.
Thu xong yêu thử thi thể vào trong nhẫn trữ vật, Triệu Vô Cực hào hứng bừng bừng ở bốn phía đảo quanh.
Hắn vận dụng của mình có thể cảm giác được sinh vật sinh mệnh chi hỏa thần thông bắt đầu cảm nhận yêu thử vị trí, một cái tiếp một cái chính xác, những ví trí chỉ có hang mà không có yêu thử đều bị hắn chính xác bỏ qua, hiệu suất săn giết tăng lên một cái cao độ mới.
Cứ mấy phút lại có một đầu yêu thử chết vào trong tay của Triệu Vô Cực, linh thử hắn cũng giết không ít.
" đinh~ đạt tới thành tựu, giải tỏa danh hiệu hệ thống!”
Triệu Vô Cực đang điên cuồng giết chuột bỗng nhiên ồ lên một tiếng, nhưng đang giết chuột hào hứng Triệu Vô Cực cũng không thèm quan tâm trước hết giết lại nói.
Thế là hắn đóng lại hệ thống thông báo ở một bên điên cuồng săn bắt yêu thử, khiến cho yêu thử không khác gì gặp phải đại kiếp nạn, liên tiếp có yêu thử mất mạng trong tay hắn.
Đám này linh thử cũng có thể làm thức ăn, loại bỏ nội tàng cùng thử hạch, chặt đầu chặt chân hui lửa, làm giả cầy ăn vô cùng dư vị lại càng bổ dưỡng.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không định mang về, bởi vì sợ mẫu thân hắn hiềm ghét thứ này, mang ra ngoài bán hẳn là một cái ý hay, sẽ không ít người đối với linh thử thứ thịt này thèm nhỏ dãi a!
bên kia Tống Thư Sơn nhìn Triệu Vô Cực liên tục thành công săn giết yêu thử cũng nhìn sắp chóng mặt, hắn không biết tại sao Triệu Vô Cực có thể chính xác xác định vị trí của yêu thử, sau đó để cho mình sủng vật xông tới bức chúng đi lên, nhưng hắn xác định Triệu Vô Cực nhất định là có thủ đoạn bí mật của mình.
Đương nhiên hắn cũng không nghĩ Triệu Vô Cực sẽ cùng bản thân mình chia sẻ bí mật này mà chỉ ở một bên yên lặng lấy ra giấy bút ghi lại sự việc ngày hôm nay, đợi tối về lại tiếp tục nghiên cứu một phen, xem có thể phỏng chế thành công của hắn hay không.
Ngoại môn cuộc sống tuy khá hơn tạp dịch rất nhiều, nhưng cũng là rất khó khăn.
Nếu không có kì ngộ, không có gia tộc hoặc một cái xuất thân hiển hách điều kiện tiên quyết, rất khó để có thể xoay người.
Nhưng kì ngộ vốn là luôn tồn tại xung quanh, chỉ có điều ngươi có thể nắm bắt được nó hay không mà thôi.
Mà Tống Thư Sơn loại này đối với tất cả mọi thứ đều hứng thú nghiên cứu hạng người, cái mũi vô cùng linh mẫn, đối với kì ngộ đánh hơi rất chuẩn.
Hắn có thể ở người khác không nhận ra gì chỉ xem cuộc vui tình huống bên dưới nhìn ra một ít môn đạo từ đó mượn nhờ nó tạo nên lợi ích cho bản thân.
Triệu Vô Cực một đường điên cuồng săn giết từ sáng tới tối, một mảnh linh điền gần như bị hắn săn bảy tám phần.
Có một ít yêu thử giống như là cảm nhận được nguy hiểm, trốn vô cùng sâu, khiến cho Triệu Vô Cực cũng khó lòng tìm ra.
Mặt trời xuống núi, bầu trời một màu đỏ như máu, Tống Thư Sơn đi tới đối với Triệu Vô Cực chắp tay nói:
“ Triệu sư huynh, ta trước tiên về, ngươi ở lại săn giết vui vẻ a!”
Tống Thư Sơn cũng không phải là không có thu hoạch, dựa vào tài nghệ bắn tên cùng ánh mắt sắc bén của mình, hắn trên tay cũng có đến mười cái đuôi yêu thử, chỉ đang tiếc không săn được linh thử mà thôi.
Nhiệm vụ này coi như là cũng hoàn thành, không uổng công một ngày săn bắn.
Triệu Vô Cực thấy đối phương định đi về, hắn lập tức dừng tay nói:
“ sư đệ chậm đã!”
Triệu Vô Cực từ trong nhẫn trữ vật lấy ra năm đầu linh thử, mấy đầu linh thử này đều bị chặt đầu chặt đuôi, Triệu Vô Cực đưa cho Tống Thư Sơn nói:
“ sư đệ ngươi tu luyện rất cần linh khí bồi bổ a, năm đầu linh thử này xem như là cho ngươi bồi dưỡng, cầm đi!”
Tống Thư Sơn vội vàng từ chối nói:
“ không được a sư huynh, vô công bất thụ lộc. ta có giúp gì cho sư huynh đâu còn khiến sư huynh không vui sao có thể lại cầm đồ vật của sư huynh được!”
Triệu Vô Cực cười nói:
“ ta không hề để tâm, hôm nay gặp ngươi nói chuyện rất vui, sư đệ cầm đi, ta cũng không thiếu cái này năm đầu linh thử bên trong nhẫn trữ vật còn rất nhiều đây!”
“không được a sư huynh ta không thể nhận!”
“ sư đệ, ngươi đây là xem thường sư huynh tấm lòng sao? Mau nhận!”
“ách...”
cuối cùng một phen đẩy đưa bên dưới, Tống Thư Sơn vẫn là nhận của Triệu Vô Cực năm đầu linh thử, một trận cảm ơn phía dưới nhanh chóng trở lại ngoại môn vị trí.
Đi về nơi xa, ánh mắt của hắn nhìn về năm đầu linh thử, cười nhạt nói:
“ mạnh mẽ, hào khí, lại có nhẫn trữ vật. Xem ra sư huynh bối cảnh cũng không tầm thường a! nhưng mà ta Tống Thư Sơn cũng không phải là dạng người cần phải bám hơi người khác mới có thể trở nên mạnh mẽ, kì ngộ chính là do ta tự tìm lấy, ta tu luyện so với ai đều khắc khổ, nếu ta không thể thành công thì ai có thể thành công!”
hắn nhìn xuống năm đầu này linh thử, tuy chỉ là gặp mặt lần đầu nhưng hắn đối với Triệu Vô Cực cũng là rất hợp ý, trong lòng không tự chủ được đối với đối phương sinh ra hảo cảm, có quân tử chi giao!
Triệu Vô Cực nhìn mặt trời xuống núi, hắn cũng không hề có ý định rời đi mà là đang chuẩn bị làm một vố lớn.
Đương nhiên trước khi làm một vố lớn, hắn còn cẩn phải chuẩn bị một chút.
Triệu Vô Cực trong lòng mặc niệm một tiếng:
“ hệ thống!”
" đinh~”
Kí chủ: Triệu Vô Cực
Tuổi: 6
Cảnh giới: luyện khí kì ngũ trọng ( sơ kì)
Tinh:54
Khí: 55
Thần: 30
Điểm tích lũy: 213
Trạng thái: khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng.
Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên cấp hạ phẩm+), Long Phượng đồng vũ song tu công (phàm cấp cực phẩm+)
cơ sở kiếm pháp, cơ sở trảo pháp, cơ sở quyền pháp, mã bộ ( viên mãn), cơ sở cung tiễn thuật.
Vô Cực bảo điển (phàm cấp cực phẩm), thủy phượng phiêu (phàm cấp thượng phẩm+), Ngũ Quỷ mật tịch (phàm cấp thượng phẩm)
Sủng vật: Tiểu Hoàng (luyện khí kì ngũ trọng+)
Danh vọng: ngươi hoành không xuất thế ở trên giang hồ để lại một đoạn cố sự li kì, khiến người ta vô cùng ngưỡng mộ. danh vọng của ngươi ở trên giang hồ cũng đã đạt tới đỉnh cao, được mọi người tôn xưng võ lâm chí tôn, Võ tôn Triệu Vô Cực. ngươi ở trên giang hồ đã trở thành truyền kì.
Danh hiệu: Đồ tể diệt chuột.
Triệu Vô Cực nhìn vào điểm tích lũy, một cảm giác thành tựu bỗng nhiên xông lên đầu.
Một ngày cố gắng, quả nhiên đầy đủ a!
trung bình cứ khoảng 2 3 phút Triệu Vô Cực lại thành công đánh giết một đầu yêu thử, tính ra hắn giết được cũng là không ít, đáng tiếc trong số đám này có con còn chưa tiến hóa thành yêu thử bởi vậy hắn giết cũng là toi công.
Bởi vậy một ngày cố gắng xuống tới, Triệu Vô Cực chỉ kiếm được 213 điểm tích lũy, trừ đi trước đây có sẵn 3 điểm, hắn giết tổng cộng 210 đầu yêu thử.
Yêu thử loại này cảnh giới đều là luyện khí kì nhất trọng, vô cùng đồng đều, không hề có đầu nào tu luyện tới được luyện khí kì nhị trọng, khiến cho Triệu Vô Cực cũng là trong lòng cảm thấy kì lạ.
Bình thường số lượng lớn như vậy, tất nhiên sẽ ra một đầu xuất chúng mới đúng, nhưng hắn giết hơn 200 đầu cũng chỉ là luyện khí kì nhất trọng mà thôi, giống như linh điền thử ở chỗ này bị cái gì giới hạn cảnh giới, hoặc là chủng loài của nó bị giới hạn tại cảnh giới này vậy.
Nhìn một mặt bẩn lem luốc Tiểu Hoàng, Triệu Vô Cực cũng không hề ghét bỏ, đưa nó qua một bên tìm dòng suối sạch, bắt đầu giúp nó thanh trừ trên người bùn đất.
Hắn làm rất kĩ, Tiểu Hoàng da lông cũng đủ bóng mượt, bởi vậy không mất bao lâu Tiểu Hoàng lần nữa trở thành một cái lông tơ bóng mượt tiểu hoàng thử.
Triệu Vô Cực cười hì hì nhìn lấy Tiểu Hoàng, từ trong nhẫn trữ vật móc ra 10 viên Linh thạch ném cho nó, để cho Tiểu Hoàng tự mình ăn, một ngày vất vả ít nhất cũng phải có chút phần thưởng a, nếu không Tiểu Hoàng sẽ rất thương tâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...